Vô Địch Thiên Đế

Chương 428: Thiên tài trung linh cảnh

Chương Trước Chương Tiếp

- Ta là người tới từ Thần Hỏa Sơn Trang, ngươi có chắc muốn chọc ta không?

Nam tử thô cuồng lạnh giọng nói.

- Người của Thần Hỏa Sơn Trang thì có thể yêu cầu người khác nhường phòng cho các ngươi sao?

Diệp Phàm nghe vậy cười nhạt nói.

- Bằng hữu người khác bị thương nặng, với ngươi là dùng lễ nghĩa đối đãi, cho dù ngươi không nhường thượng phòng, cũng không nhất thiết cả phòng hạng trung, phòng hạng dưới đều không nhường chứ, hiện tại phòng nghỉ Kiếm Thành chật chội biết bao, nếu để cho hắn lại đi tìm phòng nghỉ, sẽ chỉ khiến bằng hữu của hắn bị thương càng nghiêm trọng.

Một âm thanh vô cùng trong trẻo vang lên, chính là một trong bốn người ngồi ở vị trí trang nhã trên lầu, nữ tử tuyệt sắc bên cạnh nữ tử che mặt.

- Phòng ta đã đặt, bằng hữu hắn sống hay chết thì có liên can gì tới ta, ta chính là nhằm vào hắn thì đã sao, nhường phòng là tình cảm, không phải là bổn phận, nếu ngươi lương thiện như thế thì nhường phòng của ngươi cho hắn là xong.

Diệp Phàm không thèm để ý nói, chính nghĩa, ha ha, nếu là ngày trước, có lẽ Diệp Phàm sẽ tán thưởng chính nghĩa của nữ tử, nhưng bây giờ hắn chỉ có chán ghét.

- Ngươi, đáng ghét, con người ngươi sao lại có lòng dạ xấu như thế, cố ý làm khó dễ người khác, chẳng lẽ cho rằng gia tộc mình có chút thế lực, thì có loại sở thích ác ý khiến người ta buồn nôn này sao?

Nữ tử nghe vậy tức giận nói.

- Thải Nhi muội muội, không cần tức giận vì loại người này, một thứ rác rưởi nhị thế tổ mà thôi!

Một nam tử vẻ mặt lưu manh ôn hòa nói, tiếp đó nhìn về phía nam tử thô cuồng nói:

- Phòng, ta sẽ nhường cho ngươi.

Người này tên là Mạc Thâm, chính là con trai của hội trưởng Thiên Hạ Thương Hội Mạc Bách Trần, tương lai sẽ tiếp quản toàn bộ Thiên Hạ Thương Hội của Đông Linh cảnh, lần này cũng là sau khi Đế Lâm mở ra, đi vào từ cửa Đông Linh cảnh, nhân tiện thăm thú Đông Linh cảnh một phen.

Tên đầy đủ của nữ tử Thải Nhi là Đãng Thải Nhi, muội muội của Đãng Thiên Nhai, cũng là tiểu công chúa Đãng Gia, tính cách linh hoạt thẳng thắn, lần này được Mạc Thâm mời đi cùng đến Đông Linh cảnh, nhưng không ngờ gặp chuyện khiến nàng khó chịu như vậy.

Nữ tử che mặt là bạn thân nhất của Đãng Thải Nhi, đồng thời cũng là thiên tài tuyệt đỉnh của Thần Nguyên Học Phủ Lạc Tố Tố, cũng là đệ nhất mỹ nhân Thần Nguyên Học Phủ, lần này cũng là Đãng Thải Nhi lôi nàng tới Đông Linh cảnh, nhưng dù sao bọn họ đều muốn đi vào Đế Lâm, đi từ Đông Linh cảnh vào cũng là ý tưởng không tệ.

Cuối cùng, nam tử đeo kiếm chính là thiên tài Lý Gia Lý Thương Ảnh, cũng là thiên tài tuyệt đỉnh của Thần Nguyên Học Phủ, theo đuổi Lạc Tố Tố điên cuồng, biết được Lạc Tố Tố đi tới Đông Linh cảnh, tự xem mình là sứ giả đi theo bảo vệ hoa.

- Mạc ca ca, ngươi nhường phòng cho hắn, vậy ngươi ở chỗ nào? Hơn nữa, người kia đặt thượng phòng ngay sát vách ta, ta ghét nhất loại người này, bởi vậy mới không muốn ở sát vách với loại người này, ta buồn nôn.

Đãng Thải Nhi tức giận nói.

Lúc này, nam tử thô cuồng bên dưới vội vàng ngỏ ý cảm ơn Mạc Thâm:

- Đa tạ huynh đài, ân nghĩa của huynh đài ta sẽ khắc ghi trong lòng.

Nói xong, nam tử thô cuồng vội vàng ôm nữ tử bị thương đi tới căn phòng Mạc Thâm trị thương, kiềm chế cả ý định tranh cãi với Diệp Phàm, chứng tỏ vết thương nữ tử không hề nhẹ.

Diệp Phàm lạnh lùng liếc Mạc Thâm một cái, hừ một tiếng:

- Lo chuyện bao đồng.

Nói xong, Diệp Phàm nhìn về phía tiểu nhị:

- Dẫn ta lên trên.

- Vâng, ngài đi theo ta!

Tiểu nhị nghe vậy lập tức đi trước dẫn đường, Diệp Tàn và Diệp Quỷ cùng Vân Nhất, Vân Lục theo sau lưng, một nhóm sáu người rất nhanh đã tới lầu hai, có không ít Võ tu vây xem đều chỉ trỏ nhìn Diệp Phàm.

- Tiểu tử, ngươi ngang ngược trong thế lực của bản thân thì không có chuyện gì, nhưng ngang ngược ở bên ngoài, cẩn thận bị người ta làm thịt.

Mạc Thâm khóe miệng ngậm một cây linh thảo, dửng dưng nói.

Diệp Phàm nghe vậy không khỏi lạnh lùng nhìn về phía Mạc Thâm, nếu những người này không nhúng tay vào, thô cuồng nam tử kia tất nhiên sẽ động thủ, chỉ cần vừa động thủ, Diệp Phàm có thể lập tức chém chết hắn, người này chắc chắn là thiên tài trong số đệ tử của Thần Hỏa Sơn Trang, có thể chiếm được chút lợi thế trước, Diệp Phàm vẫn rất vui vẻ.

Hết lần này tới lần khác, loại nhã hứng này bị người này làm hỏng, trong lòng Diệp Phàm có thể sảng khoái sao?

Lúc này lạnh nhạt nói:

- Nếu đã biết, thì bớt lo chuyện bao đồng, nếu không bị người ta làm thịt thì đừng oán trời trách đất.

- Ha ha, rất tốt, đây là lần đầu tiên ta nghe thấy có người dám nói chuyện với ta như vậy, đám man di ở Đông Linh cảnh đúng là thiếu giáo huấn.

Mạc Thâm hừ lạnh nói, tiếp đó rảo bước một cái, một chưởng vỗ sang Diệp Phàm.

Vèo!

Diệp Tàn thấy thế, lúc này tiến lên phía trước một bước, đấm một đòn rất mạnh về phía Mạc Thâm, nguyên lực hai người lập tức bộc phát, tiếp đó một quyền liều mạng, Diệp Tàn lùi lại phía sau hai bước ổn định thân thể, Mạc Thâm trực tiếp bay về phía sau, liên tiếp lùi lại sáu bước, trên mặt có chút nặng nề.

Thực lực của hắn đã là Cương Thể ngũ trọng, lại có được năng lực vượt cấp mà chiến, không thể nói vô địch trong cùng cấp, chí ít thì người có thể thắng được hắn chắc chắn không nhiều.

Mặc dù chỉ đơn giản là giao đấu một chút, nhưng hắn có thể cảm nhận rõ thực lực Diệp Tàn chẳng qua chỉ là Cương Thể nhị trọng, lại có thể đánh lui hắn, người của Đông Linh cảnh này ngang tàng như vậy sao?

Không chỉ có hắn, ba người Lạc Tố Tố, Lý Thương Ảnh, Đãng Thải Nhi cũng hơi kinh ngạc, thoạt nhìn Diệp Tàn cũng chỉ chừng hai mươi tuổi, nếu đặt trong Trung Linh cảnh thì cũng là thiên tài tuyệt đỉnh.

Đương nhiên, chỉ là đánh với nhau một quyền, cũng không thể nói lên điều gì, dẫu sao chiến lực một cá nhân và sự thuần thục võ kỹ, nắm vững nguyên lực đều có mối liên hệ không hề nhỏ.

- Thiên Hạ Thương Hội!

Hai mắt Diệp Phàm liếc sang Mạc Thâm, trong lúc vô tình để lộ ra Ngọc Bội, một luồng ớn lạnh đáng sợ lập tức quấy nhiễu Mạc Thâm.

Lúc này Mạc Thâm nhíu mày, loại sát ý này, chẳng lẽ người này có thù với Thiên Hạ Thương Hội?

Trường kiếm của Diệp Quỷ từ sau lưng rơi vào trong tay trái, tay phải cầm chuôi kiếm, chuẩn bị một kiếm là giết bất cứ lúc nào, Diệp Phàm giơ tay phải lên, lắc đầu, nhìn chằm chằm đám người Mạc Thâm một chút, khóe miệng lộ ra một nụ cười ý nghĩa sâu xa:

- Thú vị.

Nói xong, Diệp Phàm trực tiếp đi vào thượng phòng, Diệp Quỷ, Diệp Tàn cũng lạnh lùng nhìn Mạc Thâm, loại sát ý không thể lý giải này cho dù là đứng bên cạnh quan sát như mấy người Lý Thương Ảnh cũng vô cùng rõ ràng, có thể khẳng định, người này chắc chắn có thù với Thiên Hạ Thương Hội, mà thế lực có thể kết thù với Thiên Hạ Thương Hội, chắc chắn không phải thế lực nhỏ, chỉ có điều bọn họ nghĩ rất lâu cũng không nhận đúng Diệp Phàm và đệ tử Thế Gia Trung Linh cảnh kia.

- Hắn thay thay đổi dung mạo rồi.

Một đạo âm thanh rung động lòng người vang lên, là Lạc Tố Tố nói khẽ.

- Thay đổi dung mạo?

Lý Thương Ảnh khẽ nhíu mày, vậy mà hắn không nhìn ra, Mạc Thâm lạnh lùng nhìn theo hình bóng của đám người Diệp Phàm đến khi biến mất, lộ lõ ý định giết người nói:

- Đừng để ta gặp người này tại Đế Lâm, nếu không ta nhất định chém chết hắn.

- Nam tử khoác đao bên cạnh người này rất mạnh, hai thị nữ kia cũng có thực lực Nhập Cương bát trọng, còn về nam tử cầm kiếm cuối cùng, mặc dù không ra tay, nhưng người này lĩnh ngộ đối với kiếm chắc chắn đến cấp độ đáng sợ, ngay cả vừa rồi khi hắn định rút kiếm, Ảnh Vũ Kiếm sau lưng ta không bị khống chế mà lại rung động.

Lý Thương Ảnh hơi nặng nề nói:

- Nếu gặp lại người này ở Đế Lâm, nhất định phải cẩn thận hơn.

Chỉnh trang sơ qua một chút, sau khi Vân Nhất và Vân Lục thu dọn sạch sẽ gian phòng Diệp Phàm xong, liền lui ra ngoài, đi đến phòng hạng trung của bản thân.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)