Vô Địch Thiên Đế

Chương 425: Những đệ tử thiên phủ may mắn sống sót

Chương Trước Chương Tiếp

- Võ tâm đạo nhãn của người ở đó sẽ được phát triển vượt bậc, Ma Sinh có lẽ ngươi nên đi theo Đao Phỉ, với tư chất của Đao Phỉ các ngươi sẽ có thu hoạch lớn.

- Vệ Linh, ngươi thích hợp với Quân Hành học phủ, ngươi yên tâm nhị đệ và tam đệ cũng sẽ vào Quân Hành học phủ, thời gian ngươi và nhị đệ tách ra sẽ không lâu.

- Diệp Phàm, ngươi nói nhiều như vậy, vậy ngươi đi học phủ nào?

Vệ Linh có chút hiếu kỳ hỏi.

- Ta đến Vạn Đạo học phủ, trong tứ đại học phủ thì Vạn Đạo học phủ là nơi kém nhất, họ cũng không có tài nguyên gì tinh túy, nhưng lại là nơi có hoàn cảnh tu luyện toàn diện, luyện thể, rèn nguyên lực, rèn sức mạnh thuộc tính, còn có thể luyện binh khí, ở Vạn Đạo học phủ không thiếu gì, thích hợp với ta.

- Hơn nữa, tàng thư của Vạn Đạo học phủ rất phong phú, nếu nó kém cỏi quá thì cũng không thể đứng trong hàng ngũ đại học phủ được, chắc chắn nó có điểm riêng của nó.

Diệp Phàm cao giọng nói, với sự cường đại của Thiên Đế Đồ Lục vào Vạn Đạo học phủ là thích hợp nhất.

- Được rồi, các ngươi nhớ kỹ học phủ các ngươi muốn đi, học phủ ở Trung Linh Cảnh khác với Đông Linh Cảnh, học phủ lớn hơn, thánh địa tu luyện cũng khác nhiều, nếu không biết cách sẽ không thể lấy được tài nguyên tu luyện.

- Ở đó, muốn tu luyện theo cách thông thường cũng khó, muốn nghe cường giả giảng đạo các ngươi phải tiêu tốn điểm, muốn có chỗ ăn chỗ ở cũng phải có điểm, thậm chí muốn ở trong môn phái mỗi ngày các ngươi cần giao một số điểm nhất định, tình hình cụ thể thế nào các ngươi tới đó rồi rõ.

- Tài nguyên ta đưa các ngươi đủ để dùng đến khi các ngươi có thể thích ứng cuộc sống ở Trung Linh Cảnh, cũng đủ để cho các ngươi truyền tống từ Đông Linh Cảnh tới Trung Linh Cảnh, những chuyện khác phải dựa vào sự cố gắng của từng người.

- Còn nửa tháng nữa Đế Lâm sẽ mở, sáng sớm mai ta sẽ dịch dung cho các ngươi, các ngươi phải cẩn thận, sau này tới Trung Linh Cảnh chúng ta sẽ gặp nhau.

Diệp Phàm nói xong thì nhìn đám Dương Nhược Huyên một cách nghiêm túc, hắn không an tâm nhất chính là Dương Nhược Huyên, không phải do hắn có cảm tình với nàng mà là do trước Dương Thương giao phó, hắn phải chăm sóc tốt cho Dương Nhược Huyên, Diệp Phàm chuẩn bị những thứ tốt nhất cho con đường tu luyện của Dương Nhược Huyên, nhưng con đường này không được tính là bằng phẳng.

Nếu Dương Nhược Huyên xảy ra chuyện hắn chả còn tư cách gì mà đi gặp Dương Thương nữa.

Nghĩ đi nghĩ lại Diệp Phàm lấy trữ vật giới chỉ ra đưa cho Dương Nhược Huyên:

- Trong này có một ít phù lục phòng thân, nếu gặp nguy hiểm thì dùng phù này thoát thân.

Nói xong, Diệp Phàm cũng đưa cho mỗi người một ít phù lục, Vệ Linh và Dương Nhược Huyên thì được nhiều hơn một chút, đám Đao Phỉ thì ít hơn. Nhưng đám Đao Phỉ cũng không giận, dù sao Vệ Linh và Dương Nhược Huyên cũng là nữ tử, lại còn là mỹ nữ, xác suất gặp nguy hiểm cao hơn bọn họ.

Một đêm này, mặc dù chả có chuyện gì xảy ra, mọi chuyện Diệp Phàm đã sắp xếp ổn thoả, nhưng trước khi phải đi ra ngoài bọn họ vẫn cảm thấy mờ mịt.

Sáng ngày hôm sau, Diệp Phàm dịch dung cho mọi người, sau đó đổi trang phục, Vệ Linh và Dương Nhược Huyên thì dịch dung xấu xí rồi đổi sang trang phục nam tử.

- Các ngươi bây giờ chính là một binh đoàn, có nhiệm vụ hộ tống từ Thiên Thành đến Hoàng Đô Đường quốc, sau đó từ Hoàng Đô Đường quốc tiến về trận truyền tống giữa Đông Linh Cảnh và Trung Linh Cảnh.

Diệp Phàm dặn dò.

- Yên tâm đi, các ngươi dịch dung rất kỹ rồi, người quen gặp cũng không thể nhận ra, Kiếm Tông không có khả năng tìm ra.

Đại Lực cười nói.

- Làm gì vẫn nên cẩn thận, mỗi người đều dùng tên giả, nói chuyện phiếm cũng tránh nhắc tới hai chữ Thiên Phủ, bây giờ mọi người đều hướng về Đế Lâm nhưng không có nghĩa các thế lực buông tha cho chúng ta, chúng ta vẫn chưa an toàn.

- Được, Diệp Phàm, vậy bọn ta đi trước.

Đại Lực gật đầu nói.

- Được, thuận buồm xuôi gió.

- Diệp Tàn, ta…Ta ở Trung Linh Cảnh đợi ngươi, ngươi tới Đế Lâm nhất định phải cẩn thận.

Vệ Linh không ngừng dặn dò.

Diệp Tàn nghe vậy cũng lộ vẻ cưng chiều đưa tay đụng vào chóp mũi Vệ Linh, cười nói:

- Yên tâm đi, nam nhân của ngươi không chết được.

- Được!

Vệ Linh gật đầu nhẹ một cái sau đó không nhìn Diệp Tàn nữa, dưới sự chỉ đạo của Đại Lực bóng dáng dần dần khuất xa, trước khi xuất phát Dương Nhược Huyên nhìn chằm chằm Diệp Phàm, nàng có cảm tình với Diệp Phàm, không tính là yêu thích nhưng giờ này cũng không nỡ rời xa.

Đến Trung Linh Cảnh nàng sẽ có cuộc đời mới, nàng sẽ gặp được nam tử ưu tú hơn, nhưng Dương Nhược Huyên hiểu nàng khó có thể tìm được một nam tử có thể so với Diệp Phàm.

Thân ảnh đám người Đại Lực chầm chậm biến mất hoàn toàn. Ba huynh đệ Diệp Phàm cũng dịch dung, trong ta cầm quạt xếp bộ dạng công tử của gia tộc lớn.

Diệp Tàn thì lưng đeo trường đao, Diệp Quỷ lưng đeo trường kiếm, hai người mặc một trắng một đen, cưỡi Thiên Linh Mã đi sau hắn, nhìn giống như hộ vệ.

Chỉ tiếc bên người thiếu mỹ nữ, nếu có thêm mấy mỹ nữ nữa thì sẽ càng giống hơn.

Ba người cưỡi Thiên Linh Mã đi tới Thiên Thành, trên đường đi nhìn thấy vô số đệ tử Kiếm Tông đang vội vã trên đường, cho nên chả ai hoài nghi ba người này.

Đi tới một tiểu lâu vắng vẻ, Diệp Phàm đi vào bên trong sau đó đám Nhất Phong xuất hiện quỳ một chân trước mặt Diệp Phàm.

Sau khi nhận mảnh ký ức từ trong tay Nhất Phong, thì biết Thiên Phủ vẫn còn nhiều đệ tử may mắn thoát được, những người này trong lúc chiến đấu hỗn loạn đã tự phá vây chạy ra ngoài, sau đó được Phong Nhất bí mật giấu trong Hoàng Đô Sở quốc.

Tổng cộng có khoảng ba trăm người, những người này sau khi biết Phong Nhất là thủ hạ của Diệp Phàm thì tin tưởng vô điều kiện.

Ngay đêm đó Diệp Phàm bí mật đến Sở quốc, Bắc Cung Thanh Sơn đón được các đại hoàng tử, công chúa và con cháu các quan lớn về nơi an toàn, có người thì ngay lập tức gia nhập học phủ khác, có người thì ở trong Hoàng Triều, không muốn gia nhập những thế lực khác.

Bắc Cung Thanh Sơn và Thượng Quan Phi Độ chính là như vậy, Triệu Linh Nhiên và Thượng Quan Thính Vũ thì gia nhập vào Linh phủ.

Bắc Cung Thanh Sơn nhìn thấy Diệp Phàm, trên mặt kích động vô cùng, Diệp Phàm và hắn cũng xem như vừa là thầy vừa là bạn.

Diệp Phàm ăn tối tại Hoàng Cung sau đó tại nói chuyện tán gẫu một lúc với Bắc Cung Thanh Sơn, sau đó đi gặp Tô Tịch để nàng an tâm, cuối cùng thì đi gặp ba trăm đệ tử còn sống sót của Thiên Phủ.

Những đệ tử này tư chất không phải quá mạnh, đại bộ phận là đệ tử của Địa phong, dù sao trong lúc chiến đấu Kiếm Tông vẫn nhắm vào những đệ tử có tư chất thiên phú cao, mà mấy đệ tử Địa Phong đối với họ chỉ là phế vật, muốn chạy thì cứ chạy.

Bọn họ sau khi nhìn thấy Diệp Phàm, trên mặt toát ra vẻ áy này, dù sao những đệ tử khác vì muốn bảo hộ đám Diệp Phàm mà liều chết chiến đấu, còn bọn họ lại tự ý phá vây chạy đi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)