- Có chuyện gì, không vội thì ở lại đây một lúc, ta biết các ngươi bất mãn chuyện này, Thiệu Đế làm đúng là có chút không thoả đáng. Tạm thời cắt chức thiếu chủ của hắn.
Dương Nhất Kiếm cao giọng:
- Thiệu Đế, lần này đi Đế Lâm, ngươi tự đi đi, với sự mưu trí và thực lực của ngươi ta tin ngươi có thể lấy được không ít lợi ích, đến khi đó những lợi ích này sẽ bù đắp cho tổn thất của tông môn, nếu có thể lấy được Vạn Niên Khổ Tuỷ, đừng nói chức thiếu chủ, kể cả chức chưởng quản Kiếm Tông ta cũng cho ngươi được.
Dương Thiệu Đế nghe xong thì cung kính gật đầu:
- Vâng, Thiệu Đế nhất định hoàn thành nhiệm vụ.
Nhục nhã, Dương Thiệu Đế chưa bao giờ cảm nhận được sự nhục nhã như lúc này. Rõ ràng kế hoạch của hắn hoàn hảo, nhưng chỉ thiếu một chút mà hắn nhận sự thua cuộc như bây giờ. Nếu việc đi Đế Lâm mà không làm ổn thoả thì thiên tài cả Thiên Vũ Đại Lục cùng tiến vào được, vậy thì dù hắn có năng lực đến đâu, lấy được Vạn Niên Khổ Tuỷ là việc khó khăn vô cùng.
Nhưng cũng không thể từ chối việc này, dù hắn biết bản thân không sai ở đâu nhưng như thế này khác gì tất cả lỗi sai đều do hắn. Kết quả mới là vấn đề, mấy vị chức cao trong tông môn cũng chỉ nhìn kết quả, họ chả quan tâm quá trình ra sao.
- Sắp tới lúc rồi, chắc Diệp Phàm không đến đâu.
Dương Nhất Kiếm thở dài.
- Không thể vậy.
Dương Thiệu Đế lắc đầu, sau đó chạy vội lên chỗ tượng đá cụt tay.
Sau khi đứng vững hắn đưa mắt nhìn xuống đám đông đang tụ tập ở ngoài:
- Đệ tử Thiên Phủ đại nghịch bất đạo, tu hành tà công, lấy sinh mệnh người thường đế tăng tu vi bản thân. Sau khi Kiếm Tông biết chuyện thì quyết định diệt Thiên Phủ, chính là vì lấy lại công bằng cho Đông Linh Cảnh.
- Ngươi nói cái rắm gì, Kiếm Tông là đồ tạo chủng, giết người vô lý, đồ súc sinh, lại dám lấy tiếng làm vì công lý, ngươi xứng sao?
Những đệ tử Thiên Phủ ở dưới phẫn hận lên tiếng.
- Ha ha, ta biết các ngươi sẽ không thừa nhận.
Dương Thiệu Đế giễu cợt ném ra một mảnh ký ức, trong đó có mấy tên đệ tử Thiên Phủ đang giết người thường để tăng tu vi bản thân. Tất cả binh đoàn đứng xem đều ngây dại, Dương Thiệu Đế dùng mảnh ký ức này để hắt nước bẩn lên người Thiên Phủ, Kiếm Tông bây giờ giống như sứ giả làm việc nghĩa.
Ở dưới các đệ tử Kiếm Tông bắt đầu hò hét, không ít binh đoàn bắt đầu thảo luận.
- Thiên Phủ là một trong tứ đại học phủ, vậy mà lại làm chuyện điên rồ như vậy.
- Giết, nên giết, những người này đều đáng chết, Kiếm Tông làm đúng lắm.
- Lấy mạng người để tăng tiến tu vi, thật là xấu hổ cho Võ Tu, đường đường là một học phủ mà làm ra chuyện súc sinh này.
Tất cả binh đoàn vây xem bắt đầu nổi lên sự căm phẫn.
Dương Thiệu Đế hài lòng với tình hình này, một đám ngu xuẩn dùng chút thủ đoạn là dẫn dắt được. Ha ha thật sự buồn cười, nhìn những sinh mệnh bi ai bên dưới hắn càng cảm thấy khinh bỉ.
Con người đúng là lũ đạo đức giả, không dám thẳng mặt chỉ trích Kiếm Tông, nhưng lại gào thét chửi bới Thiên Phủ chỉ vì họ đã bị diệt vong, bọn họ hiểu đây như một cơ hội lấy lòng Kiếm Tông, cho nên từng người từng người càng chửi càng mạnh miệng.
Giống như những người này có một tấm lòng lương thiện vậy, đáng buồn và cũng đáng buồn cười.
Kiếm Tông làm cái này đúng là không tệ, nhưng ở Thiên Thành thủ hạ của Diệp Phàm cũng đã nắm rõ, lần này làm ra chuyện này mọi người đều hiểu là vì muốn ép Diệp Phàm xuất hiện.
Cho dù Diệp Phàm không ra nhiệm vụ giám sát thì thủ hạ hắn cũng không để Kiếm Tông vu oan đội tiếng xấu lên đầu Thiên Phủ và Diệp Phàm.
Người phía dưới không nói gì, Dương Thiệu Đế lại tiếp tục phát huy sự thông minh của bản thân:
- Trong những tên tu tà đạo này, mạnh nhất là Diệp Phàm, theo như ta biết, Diệp Phàm đã luyện đến mức phát điên rồi.
- Hai năm trước Diệp Phàm bị phế hết tu vi, hắn trở thành một tên phế nhân, vậy mà một tháng sau Diệp gia bị Diệp Phàm tàn sát, nghe nói sau đó tu vi Diệp Phàm đã lên Ngưng Thể tứ trọng, ha ha, một tháng từ một tên phế vật biến thành Ngưng Thể tứ trọng.
- Sau này ở võ hội Tứ Phủ, tu vi của Diệp Phàm đã lên Nhập Cương tứ trọng, thời gian chỉ trong vòng bảy, tám tháng.
- Kể cả có là thiên tài Thần Võ Phẩm tuyệt thế cũng không nhanh được như hắn. Mà theo ta biết sau khi Diệp Phàm bị phế tu vi, đan điền cũng đã nát, dù có phục hồi được đan điền thì hắn cũng chỉ là tu sĩ Phế Phẩm, ta hỏi các ngươi, Diệp Phàm làm sao có thể tu hành nhanh như vậy?
- Bởi vì hắn luyện Tà pháp, dùng mạng người tu luyện, nếu không tin ta còn có nhân chứng, hắn là đệ tử thế gia ở Sở quốc, hắn biết rõ tình hình thực tế.
Dương Thiệu Đế nói xong thì các đệ tử Kiếm Tông từ trận doanh dẫn ra một nam tử, Diệp Phàm nhìn người này, Đông Hoàng Vũ!
- Ta là con trai tộc trưởng gia tộc Đông Hoàng ở Sở quốc, ta gọi Đông Hoàng Vũ, các binh đoàn đến từ Sở quốc chắc chắn biết ta, ta tận mắt thấy Diệp Phàm bắt mấy ngàn tên tù binh để luyện tà công, ta cũng ở Thiên Phủ thấy những tội ác của bọn chúng, dưới chân Thiên Phủ là hài cốt đếm không xuể, trước khi Thiên Phủ sụp đổ ta được Kiếm Tông chỉ thì ghi lại tội ác của Thiên Phủ.
Đông Hoàng Vũ cao giọng, hắn nói xong thì Dương Thiệu Đế lại lấy ra mảnh ký ức, phía trên ghi lại những tội ác của Thiên Phủ, còn có những bộ xương trắng.
Các binh đoàn bây giờ cũng bắt đầu phẫn nộ, không phải ai cũng là người tốt, nhưng nhìn những ghi chép này cũng thấy căm phẫn Thiên Phủ.
- Giết bọn hắn, Thiên Phủ đáng chết!
- Một học phủ ti tiện, nên diệt, ta cũng cần xin lỗi Kiếm Tông.
- Kiếm Tông cõng trên lưng nhiệm vụ diệt Thiên Phủ tà ác, đúng là chính nghĩa đại tông môn của Đông Linh Cảnh.
Một đám binh lính hô to gọi nhỏ, Dương Thiệu Đế cười đắc trí, đám Dương Nhất Kiếm cũng mãn ý gật gù, chỉ có đám đệ tử Thiên Phủ là uất nghẹn, nếu ánh mắt có thể giết người thì Đông Hoàng Vũ không biết đã chết bao nhiêu lần.
Sau Đông Hoàng Vũ là một nhóm quy hàng Kiếm Tông có Kiếm Tiên Khách cũng đi ra để giả mạo chứng cứ, Thiên Phủ lập tức biến thành thế lực tà ác trong miệng mọi người.
Khi Dương Thiệu Đế đang đắc ý thì phía dưới bắt đầu có người nghi ngờ:
- Mảnh ký ức này rõ ràng là giả tạo ra. Những nơi trong đó là nơi tu luyện, chính là Hoàn Nhân Cốc của dãy Thiên Thú, Thiên Phủ gần nơi đó nhất, nó trước đây là hình hồ lô, sau khi Thiên Phủ sụp đổ thì nó bị ảnh hưởng, mặt đất bị đất đá lấp mất hình hồ lô, sau chỉ còn lại một hình tròn.
- Mà trong mảnh ký ức của Dương thiếu chủ, Hằng Nhân Cốc lại là hình tròn, vậy là mảnh ký ức này được ghi lại sau khi Thiên Phủ sụp đổ. Kiếm Tông đang vu hãm Thiên Phủ, có thể táng tận lương tâm tới vậy sao?