- Khấu huynh đệ muốn gia nhập Kiếm Tông?
Vương Uy Phong nghe vậy thì cao giọng đi tới, đám Huyết Nghĩ chết gần hết nhưng lại bị Diệp Phàm dùng lửa thiêu nên không còn nọc độc, chỉ còn lại số ít xác còn nguyên vẹn thì mới lấy được nọc độc.
Vương Uy Phong chỉ mất chút thời gian là làm xong, vừa mới đi tới thì nghe được đám Diệp Phàm đang đứng tán chuyện.
- Đúng vậy.
Diệp Phàm gật đầu nói.
Vương Uy Phong nghe vậy thì trầm mặc, triệu hồi Thiên Linh Mã, sau đó đám người cũng triệu hoán thú ra sau đó bọn họ bắt đầu lên đường. Vương Uy Phong đi song song với Diệp Phàm cao giọng nói:
- Ta nói này, với thực lực của huynh đệ ngươi, ở Trung Linh cảnh đầy tông môn tốt muốn thu nhận cần gì đến Kiếm Tông?
- Kiếm Tông là đệ nhất ở Trung Linh cảnh, gia nhập bọn họ không tốt sao, ở Trung Linh cảnh ta còn biết một Lý gia nhưng bọn họ sẽ không thu nhận ta.
Diệp Phàm chầm chậm nói, lúc nhắc tới Lý gia còn dùng hai mắt mịt mờ nhìn lão giả và thiếu nữ kia, quả nhiên mặt hai người này có biến hoá.
Diệp Phàm càng tin chắc rằng hai người này là Lý gia ở Trung Linh cảnh, gia tộc Lý gia này có chút thú vị, cả đám đệ tử đều bị ném hết vào núi Thiên Thú, dù là Huân Y hay nữ tử giống Huân Y này đều mỹ mạo khuynh quốc khuynh thành, nếu dùng các nàng đi hoà thân không phải rất có tác dụng sao, không hiểu Lý gia đang nghĩ gì nữa.
Huân Y thì không nói làm gì, chỉ vì lý do mẫu thân nàng chết đã đủ làm phụ thân nàng chán ghét nàng, vứt nàng vào dãy Thiên Thú cũng xem như một cách trả thù, nhưng còn thiếu nữ này? Diệp Phàm thấy tu vi của nàng cũng phải là Nhập Cương lục trọng, không biết có tài giống Huân Y hay không, nhưng cũng không đến nỗi vứt bỏ chứ?
- Mấy thế lực ở Trung Linh cảnh ta không rõ lắm, nhưng chắc chắn mạnh hơn Đông Linh cảnh, nghe nói hoàn cảnh tu luyện ở đó tốt hơn, lại mạnh võ học truyền thừa, còn ở Đông Linh cảnh Kiếm Tông đúng là đệ nhất tông môn, nhưng thanh danh chả có gì tốt đẹp, ta thấy bọn chúng còn có chút điên.
Vương Uy Phong cao giọng.
- Vương đại ca, chuyện này không nói lung tung được.
Một người trong tiêu cục vội vàng nói.
- Cái gì không nói lung tung, nơi này làm gì có đệ tử Kiếm Tông, bọn họ làm ra chuyện điên rồ kia, còn cấm chúng ta nói được sao?
Vương Uy Phong nghe vậy thì không thèm để ý nói.
- Lời này đúng là không nên nói lung tung, Kiếm Tông cũng là thế lực mạnh ở Đông Linh cảnh, ai biết được chuyện chúng ta nói có bị truyền tới tai họ không, ta cũng tin bọn họ chả thèm chấp mấy kẻ nhỏ bé như chúng ta, nhưng Vương huynh nói chuyện điên rồ? Là chuyện gì vậy?.
Diệp Phàm hiếu kỳ hỏi.
- Khấu huynh đệ, ngươi từ chỗ khác đến nên không biết, Thiên Thành bây giờ đã nằm trong tay Kiếm Tông, Kiếm Tông sau khi diệt môn Thiên Phủ thì chiếm Thiên Thành, chuyện tranh giành giữa hai thế lực là chuyện bình thường. Nhưng Kiếm Tông phát rồ đòi huyết tế hai ngàn đệ tử Thiên Phủ ở nghĩa địa Bạch Cốt.
Vương Uy Phong nói tiếp.
- Cái gì?
Diệp Phàm nghe xong thì không khỏi giật mình, Diệp Tàn và Diệp Quỷ cũng bộc phát sát ý làm cho đám Vương Uy Phong cũng thấy kỳ lạ, Diệp Phàm thấy thế vội vàng chặn lại hận ý trong lòng, trên mặt căm phẫn nói:
- Khấu Thập ta lúc bình sinh hận kẻ coi mạng người như cỏ rác.
- Kiếm Tông dù gì cũng là thể lực mạnh ở Đông Linh cảnh, bọn họ dù gì cũng là trụ cột trong Đông Linh cảnh, sao lại làm chuyện không bằng súc sinh vậy được, thực sự đáng giận, Thiên Phủ đã bại những đệ tử kia cũng là người, học phủ thu nhận môn đệ dù có bị thua thì những môn đệ kia cũng vô tội, sao Kiếm Tông có thể làm thế?
- Huynh đệ quả nhiên là người giàu tình cảm, đúng vậy lúc ta nghe chuyện này cũng cực kỳ phẫn nộ, chúng ta võ tu vì cái gì? Hành hiệp trượng nghĩa, khoái ý ân cừu, gặp chuyện bất bình gầm lên một tiếng, Kiếm Tông là danh môn đại phái nhưng lại làm ra loại chuyện này, còn cấm được người ta nói? Khấu huynh đệ, người còn bảo ta chửi không đúng.
- Đúng, chửi, nên chửi, nhưng thực lực chúng ta yếu ớt, Vương huynh, ta biết tính ngươi hào sảng nhưng đừng để gặp hoạ từ miệng. Ta kính nể Vương huynh nhưng vẫn khuyên Vương huynh nên chú ý miệng mình. Kiếm Tông có thể làm ra chuyện điên rồ đó thì cũng có thể ra tay với tiêu cục Uy Phong.
Diệp Phàm dặn dò, sau đó cũng chả có tâm tư đi Thiên Thành nữa, chắp tay nói:
- Vương huynh ba người bọn ta đi nghĩa địa Bạch Cốt xem chút, dù chúng ta không có năng lực nhưng ta vẫn muốn dùng hết sức mình ngăn việc này.
- Khấu huynh đệ thật khách khí, ta đi cùng ngươi.
Vương Uy Phong cười sang sảng nói.
- Vương huynh nói đùa, sau ngươi còn cả tiêu cục Uy Phong, vì bênh vực lẽ phải mà mất mạng thì đúng là đáng tiếc, ba chúng ta không phải chán sống chỉ là định tìm cơ hội nhập tông, nếu không được thì sẽ từ bỏ.
Diệp Phàm lắc đầu cự tuyệt, trong lòng càng thêm tôn trọng Vương Uy Phong, người này tư chất không mạnh nhưng hào khí vô cùng.
- Ngày sau có cơ hội chúng ta tới tiêu cục Uy Phong bái phỏng, hiện tại xin cáo từ.
Diệp Phàm nói xong thì chắp tay rời đi, Vương Uy Phong cũng chắp tay nhìn bóng lưng ba người Diệp Phàm rời đi, thở dài một hơi:
- Thế gian đúng là không thiếu hiệp khách hào khí, ba vị này tuy trẻ tuổi mà lại hạo nhiên chính khí, đúng là làm người ta ngưỡng mộ.
Lý Tuyền Tố nhìn bóng lưng ba người này, trong lòng cũng có chút sùng bái, người trong gia tộc nàng có thể vì chút lợi ích mà tranh giành khốc liệt với nhau. Nhưng ở trên người Vương Uy Phong và ba người này nàng lại thấy được sự hào hùng.
Lão giả thở dài, có chút áy náy vì đã đề phòng với ba vị thiếu hiệp này, tự cảm thấy mình đúng là lòng tiểu nhân đo bụng quân tử.
- Chúng ta đến Thiên Thành thôi.
Một lúc sau Vương Uy Phong lên tiếng, điều khiển Thiên Linh Mã quay đầu.
…
Ba người Diệp Phàm dùng tốc độ nhanh nhất lao đi, Diệp Phàm biết lần huyết tế này, hắn chả thể làm được gì, thậm chí cơ hội xuất thủ cũng không được, nhưng hắn vẫn muốn đến đó, hắn sợ trong nhóm người bị huyết tế có Huân Y và Bạch Khinh Ngữ.
Hắn cũng chưa nghĩ kỹ xem nếu có Huân Y và Bạch Khinh Ngữ ở đó thì hắn nên làm gì, hắn căn bản không cứu nổi, đây chính là cái bẫy chờ hắn tự chui đầu vào. Biết đây là một âm mưu mà hắn không thể làm gì.
Chỉ cần không có Huân Y trong đó, Diệp Phàm mới có thể chống chế lại tâm tình. Nhưng nếu có Huân Y thì hắn sẽ không biết cảm xúc bản thân mình như thế nào. Có lẽ là liều chết cũng không để Huân Y bị huyết tế.
Trên đường ngoài bọn họ ra cũng có rất nhiều binh đoàn cùng hướng về nghĩa địa Bạch Cốt, không ít người đến đây để xem náo nhiệt.