Ba người lao nhanh đi, khoảng cách từ hang động tới Thiên Phủ không tính là xa cũng chả phải gần.
Trên đường đi lại gặp không ít binh đoàn đánh thuê, những binh đoàn kiểu này khi gặp nhau ở ngoài sẽ cảnh giác lẫn nhau. Diệp Phàm cũng không định tự chuốc lấy nhục mà chủ động đến bắt chuyện, các thế lực khác có thể giả trang thành binh đoàn thì Kiếm Tông cũng có thể, chỉ cần sơ hở là sẽ bị lộ, còn có thể gây ra mất mát không thể tưởng tượng.
Dù sao cũng sẽ có mấy binh đoàn đi trên đường sẽ dừng lại để hỏi thăm tin tức về Thiên Phủ, nếu nghe thấy người khác nhắc tới sẽ giả vờ hiếu kỳ hỏi thăm.
Ba người đi nửa ngày đột nhiên phía trước vang lên tiếng chém giết, Diệp Phàm giảm tốc độ từ trên Thiên Linh Mã nhảy xuống, sau khi thu hồi lại Thiên Linh Mã thì ba người ẩn nấp bên cạnh chỗ có tiếng chém giết kia.
Vượt qua một dốc núi, ba người bay lên trên cây đại thụ nhìn xuống chỗ đang có giao chiến.
Nghề áp tiêu ở Thiên Vũ Đại Lục rất phổ biến, mấy cái trữ vật giới chỉ chỉ có Võ tu mới có thể dùng, mấy binh đoàn kể cả có Cương Thể cảnh cũng chưa chắc có lấy một cái trữ vật giới chỉ.
Chứ đừng nói tới người thường, cho nên mấy người không có trữ vật giới chỉ mà muốn vận chuyển đồ trân quý vẫn cần có sự hỗ trợ của tiêu cục. Tiêu cục sẽ có trữ vật giới chỉ của tiêu cục, bọn họ không dùng xe ngựa kéo thành hàng dài nữa, nhưng vẫn ăn mặc phục trang của tiêu cục.
Đây không phải ý nói đến đây mà đoạt đồ, họ mặc trang phục của tiêu cục để cho người ngoài biết đừng chọc vào tiêu cục bọn họ, người cần dùng tới tiêu cục vận chuyển hàng thì bản thân không có mấy sức mạnh, hoặc là đồ của bọn họ đối với mấy cao thủ mà nói thì chả có gì trân quý, cho nên mấy cao thủ thấy tiêu cục cũng chả thèm cướp.
Mà mấy kẻ thực lực không mạnh khi nhìn thấy tiêu cục có chút tên tuổi cũng sẽ không dám đến gây phiền phức, có thể nói người của mấy tiêu cục không để tâm tới lũ thổ phỉ hay binh đoàn, mà là để ý tới mấy hung thú trong dãy Thiên Thú.
Nhưng lần áp tiêu này không phải đồ mà là người, nhìn tình huống, chắc là tiểu thế gia hoặc tiểu thương hội.
Mà tiêu cục áp tiêu này cũng khá có tiếng ở Thiên Thành, Uy Phong tiêu cục, người đứng đầu tiêu cục là một cường giả Cương Thể tam trọng, thực lực cũng được tính là khá, nhưng người này vận may không tốt, gặp phải đàn Huyết Nghĩ.
Huyết Nghĩ ở bên ngoài dãy núi Thiên Thú, cấp bậc tương đối cao, chỉ cần chúng vừa xuất hiện là sẽ mở rộng quy mô công kích, rả rích không ngớt, một con Huyết Nghĩ thực lực chỉ là nhất tinh, nhưng tính theo Võ tu cũng bằng Ngưng Thể ngũ trọng.
Nhưng mấy con Huyết Nghĩ lại đi theo đàn, cho nên chỉ cần Huyết Nghĩ xuất hiện thì đến mấy con linh thú tam phẩm cũng phải sợ.
Mấy người phía dưới bị đàn Huyết Nghĩ vây quanh, nhìn qua cũng phải đến vạn con Huyết Nghĩ, có con còn bay cả ra chỗ Diệp Phàm, nhưng bọn họ ẩn nấp kĩ nên chúng không thể phát hiện.
Thủ lĩnh tiêu cục Uy Phong tên là Vương Uy Phong, tay cầm một cây trảm mã đại đao đang vung đao ở giữa, một mình gánh vác một phương. Ngoài ra có mười tên đệ tử của tiêu cục đang hợp lực thủ hộ ở bên khác, ở giữa có mấy người, một lão giả che chở cho một thiếu nữ, nhìn dáng dấp thiếu nữ vô cùng động lòng, dáng người thướt tha, khuôn mặt giờ phút này lại đang trắng bệch.
Ba người Diệp Phàm lẳng lặng đứng xem, cũng không định xuất thủ tương trợ, Diệp Phàm đang suy nghĩ kế hoạch tiếp theo, trước mắt đây có thể là một cơ hội để gia nhập vào đội này sau đó tiến vào Thiên Thành.
Từ nơi này đến Thiên Thành còn phải qua rất nhiều cửa ải, vì thế Diệp Phàm cũng không mang theo Đại Đế, nhưng binh đoàn có ba người thì rất hiếm gặp, sẽ rất dễ bị lộ.
Nếu như gia nhập vào đội áp tiêu này thì bản thân sẽ có thân phận hợp lý để vào Thành, Uy Phong tiêu cục ở Thiên Thành cũng được coi là uy tín lâu năm, Kiếm Tông sẽ không làm khó dễ lúc kiểm tra.
Mặc dù Kiếm Tông là thể lực đứng nhất Đông Linh cảnh, nhưng trên thế giới này cường giả giống vậy nhiều vô số, có đôi khi trong mấy binh đoàn lịch luyện bình thường cũng có một vị là truyền thừa của đại năng nào đó, không cẩn thận sẽ gây thù chuốc oán, như vậy đối với Kiếm Tông không tốt.
Lại nói Thiên Thành hiện giờ đã nằm trong tay Kiếm Tông, Kiếm Tông muốn thu được lợi cũng sẽ không gây gổ với một thế lực lâu năm ở trong Thiên Thành.
Đương đương đương!
Đàn Huyết Nghĩ vẫn cuồn cuộn không dừng, dù người đứng đầu là Vương Uy Phong cũng không thể chịu thêm được nữa, bọn họ đã muốn phá vây mấy lần nhưng đều thất bại.
- Vương đại ca, ngươi tự thoát ra trước đi đừng quan tâm chúng ta.
Người của tiêu cục cao giọng nói, với thực lực của Vương Uy Phong một mình hắn phá vây thì vẫn còn hy vọng sống.
- Nói lời chó má gì vậy, Vương Uy Phong ta là loại vứt bỏ huynh đệ chạy một mình sao? Hơn nữa người cần hộ tống vẫn còn ở đây chúng ta sao có thể đi, đã đi trên con đường tiêu cục này thì phải làm cho hết trách nhiệm, không đưa được mọi người ra thì có chết cũng phải chịu.
Vương Uy Phong kiên định nói.
Mọi người nghe vậy rất cảm động, sắc mặt hai người đứng giữa cũng hơi chấn động, mấy kẻ đứng xem trò vui như Diệp Phàm cũng phải thay đổi lại cách nhìn người.
Nhưng có hào khí tới đâu, Vương Uy Phong vẫn kiệt sức như cũ, các đệ tử khác khỏi cần nói cái chết là kết cục đã định.
Nỗi tuyệt vọng xâm chiếm bọn họ, mấy nữ tử trong đoàn chỉ biết cắn môi không cam lòng, nhưng cũng có một chút cảm thấy giải thoát.
- Hoa gia gia, năm đó Đường tỷ vào dãy Thiên Thú, ta không biết dãy núi Thiên Thú lại nguy hiểm như vậy, hôm nay ta tìm tiêu cục hộ tống nhưng vẫn mất mạng như cũ, Đường tỷ xem ra sớm đã chết rồi, con em đại gia tộc có đôi khi thật đau xót.
Nữ tử có chút sa sút tinh thần nói.
Lão giả nghe vậy cũng thở dài, đúng vậy, gia tộc lớn lại không giữ được hai nữ tử, một đứa đã chết nhiều năm, một đứa cũng sắp bỏ mạng ở đây, có lẽ với nàng mà nói đây cũng là một sự giải thoát.
- Động thủ!
Diệp Phàm hét lên một tiếng, sau đó giương cung cài tên, võ kỹ Vạn Tiến Đồng Huỷ Địa giai sơ cấp chiến kỹ ẩn tàng Vẫn Sát Tiến Vũ.
Trên trời như rơi xuống hàng vạn điểm sáng hoả diễm sáng chói, tất cả biến thành Hoả Diễm Tiễn bay về phía đàn Huyết Nghĩ.
Sưu sưu sưu!
Từng đợt vũ tiễn rơi xuống đám Huyết Nghĩ đang vây quanh bọn Vương Uy Phong, sau đó thiêu đốt chúng, nhìn qua giống như đám người Vương Uy Phong đang bị vây trong vòng lửa.
Đám Vương Uy Phong lập tức kinh hãi, sau đó kích động vì tìm được đường sống trong đại nạn, có người cứu bọn họ rồi.
Ánh mắt tất cả mọi người đổ dồn về ba người Diệp Phàm đang đúng trên cây đại thụ, chỉ thấy ba thân ảnh anh tuấn đứng lẳng lặng ở đó, người cầm đầu là nam nhân tay cầm cung tên, khuôn mặt bình tĩnh vô cùng.
Một nam nhân anh tuấn!
Mọi người đều kinh hô thán phục!
Nhưng bầy Huyết Nghĩ quá nhiều nên mấy màn mưa tên Diệp Phàm bắn ra cũng chỉ tạm thời ngăn chúng được một lúc, tình huống vẫn không được lạc quan lắm.