Vô Địch Thiên Đế

Chương 408: Tổng tiến công

Chương Trước Chương Tiếp

Diệp Phàm nghe xong cũng không nói gì nhiều, tình huống như ngày hôm nay, không để cho hắn có quá nhiều thời gian để suy nghĩ, ngay sau đó, toàn bộ đệ tử của Thiên Phủ, các trưởng lão, phong chủ, Thái Thượng Trưởng Lão đều tụ hội tại đây.

Lúc ấy, ở bên ngoài Thiên Phủ, Dương Nhất Kiếm dẫn theo các đệ tử Kiếm Tông bao vây toàn bộ Thiên Phủ, mấy chục ngàn võ tu nhìn các đệ tử của Thiên Phủ bằng ánh mắt đằng đằng sát khí.

- Thiếu chủ Diệp Phàm của Thiên Phủ, ngươi dám tham gia vào việc ám sát trưởng lão của Kiếm Tông ta, hơn nữa còn chia rẽ quan hệ của Kiếm Tông ta và Thiên Hạ Thương Hội, suýt chút nữa đã gây nên hiểu nhầm giữa bọn ta, thật là đáng ghét, viện trưởng Dương Thương của Thiên Phủ, không những để cho một tiểu bối không biết trời cao đất dày này ra mặt, mà còn bênh vực cho hắn, hắn giết chết trưởng lão của Kiếm Tông và Thiên Hạ Thương Hội, hôm ngày chính là ngày Thiên Phủ bị hủy diệt.

Dương Nhất Kiếm cao giọng nói.

- Dương Nhất Kiếm, ngươi muốn tái hiện lại cảnh đại chiến Đông Linh sao? Các ngươi vô duyên vô cớ đến tập sát thiếu chủ của Thiên Phủ, món nợ này còn chưa tính là gì, giờ các ngươi còn đòi tiêu diệt Thiên Phủ sao, hừ, dù Kiếm Tông các ngươi có mạnh đến đâu, Thiên Phủ ta cũng chưa từng sợ các ngươi.

Dương Thương nghe vậy cất cao giọng nói, ánh mắt tràn đầy sát khí.

- Ha ha ha, Dương Thương à Dương Thương, ngươi sắp chết đến nơi rồi mà còn dám ở đây mạnh miệng sao? Ngươi nghĩ rằng lần này chỉ có mình Kiếm Tông đến đây để tiêu diệt Thiên Phủ sao?

Dương Nhất Kiếm bá đạo quát lớn, sau đó một thân ảnh đi ra từ sau lưng Dương Nhất Kiếm.

- Trang trang chủ núi Thần Hỏa, thì ra Thần Hỏa Sơn Trang lại là một phe với Kiếm Tông.

- Dương thủ lĩnh, ngưỡng mộ đã lâu, ta nghe nói Thiên Phủ có một nơi có một nơi thánh vật, gọi là Hằng Thiên Hà Thủy, Hỏa Thích con ta tài năng xuất chúng, chịu một lần Thiên Hà Thủy tẩy lễ cũng không có gì là to tát.

- Con của ngươi xứng đáng với danh hiệu tài năng xuất chúng sao?

Dương Thương nghe vậy liền giễu cợt đáp lại, phía dưới Tôn Thái, Hỏa Thích nghe vậy liền đùng đùng nổi giận, hắn quát lớn:

- Lão già kia, ngươi chỉ là một đệ tử nhỏ nhoi của Thiên Phủ, sao có thể xứng với sự tu hành của ta.

Dương Thương không thèm để ý đến lời nói của Hỏa Thích, đối với hắn mà nói, Hỏa Thích căn bản là không đủ đẳng cấp.

- Đây là ân oán giữa Kiếm Tông ta và Thiên Phủ, toàn bộ công tử của Gia Tộc Vương Triều, xin hãy đứng qua một bên, Kiếm Tông ta nhất định sẽ không gây khó dễ cho các ngươi.

Dương Nhất Kiếm nói tiếp:

- Dương Thương, nếu ngươi không muốn Thiên Phủ rơi vào cảnh sống còn, vậy thì hãy cho đám hoàng tử, công chúa kia ra ngoài trước đi.

- Hừ, ta không phải là người bỉ ổi như ngươi, Triệu Vũ, Cung Thanh Sơn, Triệu Linh Nhiên, Diệp Phàm.

Dương Thương đọc tên liên tiếp gần một trăm đệ tử có gia thế Vương Triều, Diệp Phàm là người của Vương Gia Sở Quốc, mục đích của Dương Thương là muốn giữ Diệp Phàm ở lại, lần này Kiếm Tông đến Thiên Phủ với khí thế hùng hồn, hơn nữa Trầm Gia của Thiên Phủ lại làm phản, những gia tộc khác cũng không tiện nhắc đến, có thể nói, tình hình của Thiên Phủ bây giờ cũng không mấy khả quan.

Nếu như lần này Thiên Phủ thật sự bị tiêu diệt, thì Diệp Phàm chính là tia hy vọng duy nhất có thể gây dựng lại Thiên Phủ.

Một trăm đệ tử được đọc tên hầu như đều thở phào nhẹ nhõm, có những đệ tử cảm thấy hơi xấu hổ, nhưng cũng có những đệ tử không hề bị khuất phục, đó chính là Diệp Phàm, Bắc Cung Thanh Sơn và cả đám người Thượng Quan Phi Độ.

- Chúng ta đã là đệ tử của Thiên Phủ, đương nhiên sẽ sống chết cùng Thiên Phủ, tham sống sợ chết ư, chuyện này Diệp phàm ta không làm được.

Diệp Phàm đi đến bên cạnh Dương Thương, cất cao giọng nói.

- Sở Quốc Hoàng Thất bọn ta, không có ai hèn nhát như vậy.

Bắc Cung Thanh Sơn cũng quát lớn.

Cũng là hoàng tử, lúc này sắc mặt của Triệu Quang Dịch có chút khó coi, nhưng hắn không hề đứng ra, bởi vì hắn không muốn bỏ mạng tại đây.

- Sao lại nói những lời ngu ngốc như vậy chứ, Thiên Phủ chúng ta lớn mạnh như vậy, thiếu đi một trăm người thì đã sao, cũng chẳng phải là gì to tát, những người ta vừa đọc tên, kể từ hôm nay, trục xuất khỏi Thiên Phủ.

Dương Thương quát lớn.

Lúc này sắc mặt của đám người Bắc Cung Thanh Sơn bắt đầu thay đổi, đang định nói gì đó, thì bị ngay ánh mắt của Dương Thương ngăn lại.

Diệp Phàm nhìn Dương Thương, Diệp Phàm nhìn thấy sự lo âu toát ra từ người này, mặc dù trước mặt mọi người Dương Thương nói với vẻ mặt đầy tự tin, thực ra chỉ là đang giả vờ để cho người khác nhìn, Kiếm Tông lại dám xâm phạm ồ ạt, tất cả đã được chuẩn bị hoàn tất.

- Lão Dương, ngươi không cần phải khuyên ta, ta là thiếu chủ của Thiên Phủ, ta nhất định sẽ không rời khỏi đây, hơn nữa, dù Kiếm Tông có thể tha cho tất cả mọi người, bọn chúng cũng sẽ không bỏ qua cho ta.

Diệp Phàm lắc đầu nói.

- Đúng vậy, Dương Thương, Diệp Phàm là thiếu chủ của Thiên Phủ, thân phận hiển hách, chỉ cần hắn vẫn còn sống, Thiên Phủ sẽ vẫn còn tồn tại, cho nên Diệp Phàm bắt buộc phải chết, những người khác có thể ra khỏi Thiên Phủ, đứng ở một bên xem trò vui.

Dương Nhất Kiếm cất cao giọng nói.

Dương Thương nghe xong liền nghiến răng, đồng thời quay lại nhìn Diệp Phàm và không nói gì, sau đó vung tay lên, bắt đầu điều động Nguyên Lực, đẩy Bắc Cung Thanh Sơn và đám đệ tử của Vương Triều ra hộ trận, sau đó xoay người về phía đệ tử Thiên Phủ, lạnh giọng nói:

- Sự tồn vong của Thiên Phủ, chỉ dựa vào khoảnh khắc này, nếu chúng ta đồng tâm hiệp lực, giữ vững trận pháp Thiên Phủ, thì nơi này sẽ vẫn tồn tại, nếu như trận pháp của Thiên Phủ bị công phá, vậy thì mọi người hãy tự mình thoát thân.

- Dương chủ, chúng ta sẽ chiến đấu đến cuối cùng.

Sau khi nghe Dương Thương nói xong, vô số đệ tử Thiên Phủ đè nén cơn tức giận.

Dương Thương nhìn số đệ tử Thiên Phủ, trên mặt lộ ra vẻ yên tâm hơn, sau đó xoay người, nhìn về phía Dương Nhất Kiếm:

- Kiếm Tông các ngươi muốn tiêu diệt Thiên Phủ ta sao, ha ha ha, chỉ sợ các ngươi chỉ có thể nói miệng thôi.

- Điều này không cần Dương viện trưởng bận tâm.

Dương Nhất Kiếm cười lạnh nói, sau đó hắn vung tay, toàn bộ đệ tử của Kiếm Tông từ trên Thiên Hạc ồ ạt kéo xuống, mục tiêu là công kích Thiên Phủ, mấy chục nghìn võ tu nổ tung Nguyên Lực, chỉ trong nháy mắt trận pháp của Thiên Phủ đã xuất hiện vô số sóng gợn.

Dương Thương cũng vung tay lên, toàn bộ đệ tử của Thiên Phủ cũng bắt đầu công kích.

Trận pháp điên cuồng xoay chuyển, vô số mũi tên, phi đao, Hồ Toàn Phiêu không ngừng đánh ra từ Thiên Hạc, nhất thời, một số đệ tử của Kiếm Tông đã bỏ mạng.

Diệp Phàm vẫn chưa xuất thủ, hắn đang hồi phục nguyên lực, vừa giao chiến với Tôn Thái một trận, nguyên lực của hắn đã tiêu hao không ít, bất luận thế nào, nếu trận pháp bị phá, dùng năng lực của chắn chống đỡ, ít nhất cũng có thể ngăn chặn được một tên cường giả Thánh Kỳ.

Trong lòng hắn ngày càng hiện lên linh cảm không lành, thời gian cứ thế trôi đi, đệ tử Kiếm Tông điên cuồng công phá trận pháp Thiên Phủ, không những không làm được gì, còn lại đệ tử Thiên Phủ giết chết hàng nghìn người, tình thế đang dần thay đổi.

Đối với Thiên Phủ mà nói, đây hẳn là chuyện tốt, Dương Thương cảm thấy chỉ cần bọn họ kiên trì, chờ cứu viện tới, bọn họ có lẽ sẽ chiến thắng.

Dương Nhất Kiếm xuất thủ, trận pháp của Thiên Phủ bắt đầu xuất hiện vết nứt, đồng thời, các trưởng lão của Thiên Phủ cũng đồng loạt xuất thủ, cùng nhau ngăn chặn sự công kích của Dương Nhất Kiếm.

Toàn bộ cường giả của Kiếm Tông bắt đầu xuất thủ, điều mà mọi người không hề nghĩ tới đó là, Hợp Thánh Cảnh trưởng lão của Kiếm Tông có tận hai mươi sáu người.

- Không phải Hợp Thánh Cảnh cường giả của Kiếm Tông có chỉ mười ba người thôi sao? Thần hỏa Sơn Trang có mười người, vậy ba người còn lại là ai?

Dương Thương cau mày nói.

- Lẽ nào là người của Thiên Hạ Thương Hội?

Diệp Phàm nhẹ giọng nói, nhìn vào trận pháp, trong mắt tràn đầy sự lo âu.

- Lão Dương, đội hình của đối phương mạnh như vậy, e rằng dù có liều mạng cũng rất khó.

Diệp Phàm cất cao giọng nói.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)