Sau khi ngăn lại mấy lời hỏi thăm nhàm chán của Tô Tịch, mấy người bắt đầu chầm chậm một ít chuyện, Bắc Cung Thanh Sơn và Đại Đế như hai người diễn xiếc, liên tục tạo tiếng cười cho mọi người.
Trong khoảng thời gian này, có rượu, có thịt, có bằng hữu, có thân nhân, có người yêu, ấm áp mà thoải mái dễ chịu.
- Diệp Phàm, sau này ngươi có kế hoạch gì? Thật sự muốn trở thành phủ chủ Thiên Phủ sao?
Bắc Cung Thanh Sơn hiếu kỳ nói.
- Dự định trước mắt, trước tiên là ở Thiên Phủ tu hành, sau đó tiến vào Đế Lâm, rồi ra ngoài lịch luyện, vị trí phủ chủ Thiên Phủ, còn rất sớm để nói, ta chuẩn bị đi Trung Linh cảnh nhìn xem thế nào, thuận tiện mang Huân Y đi một chuyến tới Lý gia.
- Ha ha, theo tốc độ tu vi ngày càng tăng, có lẽ ngày sau chúng ta không có nhiều thời gian để gặp nhau, được rồi, cạn ly cho tình bằng hữu của chúng ta.
- Cạn ly!
…
Sinh hoạt bình thản, làm cho Diệp Phàm có hơi lưu luyến, đây cũng là cảm giác trân quý nhất mà hắn cảm nhận ở kiếp trước, một đời cô độc ở kiếp trước, lại quên mất vị ngọt này, một màn này, hắn cảm thấy rất may mắn, quen biết được Huân Y, quên biết được Đại Lực, quen biết được những huynh đệ bằng hữu chân chính, nhưng cũng đồng dạng là đám người Huân Y cũng cực may mắn khi gặp được Diệp Phàm.
Đám người uống rất nhiều, buổi tối, Diệp Phàm trực tiếp ôm lấy Huân Y đi đến phòng nàng, từ sau khi cảm thụ về Huân Y, DIệp Phàm không có một ý nào gọi là tiết chế, Huân Y tu hành thần quyết Dục Tình Chủng, làm cho mị lực của bản thân càng ngày càng mê người, loại mê người kia xuất hiện từ trong xương cốt.
Tin tức phong bạo bên trong Đế Lâm truyền ra, làm cho toàn bộ các thế lực trong Thiên Vũ Đại Lục đều chuẩn bị cuống cuồng để tiến vào Đế Lâm, trong đó có cả Thiên Phủ.
Diệp Phàm đi với tiểu viện của Dương Thương, khắp khuôn mặt của Dương Thương đều hiện lên vẻ thoải mái, trêu chọc một câu:
- Tiểu tử nhà ngươi dạo này ăn sống an nhàn quá a.
Diệp Phàm nghe vậy không khỏi lộ ra một nụ cười bất đắc dĩ:
- Dương lão, ngươi là cường giả Hợp Thánh cảnh, còn quản ta sinh hoạt thế nào sao?
- Ha ha, ta không có quản, ta chỉ muốn giao tôn nữ nhà ta cho ngươi, thế nào, tôn nữ kia của ta cũng là một mỹ nữ đấy, nam nhân mà, tam thế tứ thiếp rất bình thường, muốn hay không? Thu hết vào tay! Ha ha!
Dương Thương nghe vậy thì cười cười nói.
- Dương lão, ngươi đừng đùa nữa, Nhược Huyên thì tính làm gì, nàng căn bản không muốn cùng một nữ nhân khác dùng chung một chồng, hơn thế, nàng cũng không có hảo cảm gì với ta.
Diệp Phàm không khỏi cười nói, Dương lão này đúng là điển hình của một ông nội tốt, tôn nữ đẹp như vậy, còn vội gả sao?
- Được được, không nói với ngươi mấy chuyện này nữa, còn bốn tháng nữa là Đế Lâm đã mở ra, ngươi chuẩn bị sẵn sàng chưa?
- Dương lão cứ yên tâm, chỉ cần ta vào Đế Lâm, chắc chắn ta sẽ mang Vạn Niên Khổ Tủy về, sư phụ ta đã nói toàn bộ thông tin trong Đế Lâm cho ta biết, chuyện này mười phần thì chín phần ta đã nắm chắc.
- Tốt, lời nói của đại năng đương nhiên ta sẽ tin tưởng, đúng rồi, hiện tại sư phụ ngươi có ở Đông Linh cảnh khôgn? Nếu có, Thiên Phủ ta sẽ hảo hảo chiêu đãi hắn một phen.
- Sư phụ ta thích vân du tứ hải, ba thnág trước nói cho ta thông tin về Đế Lâm, sau đó liền rời đi Đông Linh cảnh, nói là có đại hôn bạn cũ ở Sinh Tình Cốc.
Lúc này, Diệp Phàm tìm đại một cái lý do cao giọng nói, sư phụ cũng chỉ là biến đặt, nếu thật sự kêu hắn đi ra, hắn cũng không biết tìm nơi đâu.
- Nếu vậy thì đành thôi, ngày sau có cơ hội phải chiêu đãi hắn, bây giờ tu vi ngươi cũng là Cương Thể cảnh, theo như hứa hẹn giữa chúng ta, cho ngươi ba cái danh ngạch, đây là ba lệnh bài danh ngạch tiến vào Đế Lâm.
Dương Thương cao giọng nói, tiếp theo lấy ra ba miếng ngọc bài giao cho Diệp Phàm, loại ngọc bài này chính là bằng chứng có thể để hắn tiến vào Đế Lâm, ở trên cõi Thiên Vũ Đại Lục đại lục này, ngọc bài này cũng là một vật cực kỳ trân quý, nếu mang đi bán đấu giá, hoàn toàn có thể thu hoạch một lượng tài nguyên tu hành khổng lồ.
Có thể nói, các thế lực có địa vị tương tự như Thiên Phủ, tuyệt đối sẽ không làm được như Dương Thương, vào thời khắc này đã giao ngọc bài cho Diệp Phàm.
Dù bất cứ người nào cũng không thể cản được dụ hoặc từ tài nguyên tu luyện, vào Đế Lâm, mục tiêu chỉ là Vạn Niên Khổ Tủy, chiếm được Vạn Niên Khổ Tủy, nhiều nhất được học phủ bồi dưỡng thực lực, không chiếm được, xem như là múc nước dã tràng, hơn nữa bên trong Đế Lâm, cường giả như mây, không cẩn thận có thể nguy hiểm tới tính mạng.
Nếu lén lút cầm lệnh bài này rời khỏi học phủ, vậy có thể làm gì được hắn?
Nhưng Dương Thương lại khác, hắn tin tưởng Diệp Phàm, ngọc bài này đưa cho Diệp Phàm sớm một chút cũng không sao, đây cũng là thái độ của hắn, hắn cực kì tín nhiệm Diệp Phàm, có lẽ điều này có một chút lợi ích bên trong, nhưng đối với Diệp Phàm nói, đây chính là tình nghĩa.
Diệp Phàm tiếp nhận ba miếng ngọc bài, cẩn thận đặt trong nhẫn trữ vật, chắp tay về phía Dương Thương mà nói:
- Dương lão yên tâm, ta nhất định không phụ ủy thác.
- Được, ta tin tưởng ngươi, trong bốn tháng này cố gắng tu luyện, cần gì cứ tới tìm ta.
Dương Thương gật đầu nói.
- Dương lão đã chiếu cố bọn ta rất tốt rồi… Đúng rồi, Dương lão, Thiên Ma Tử kia có dị động gì không?
- Thiên Ma Tử, Bất tri bất giác đã hơn một năm, nhắc tới cũng kỳ quái, cho đến bây giờ, tên tiểu tử này đến Thiên Phủ chỉ chăm chăm tu luyện, chưa từng gây sự, cũng từng tham gia bất kỳ trận chiến nào, giống như hắn thật sự tới đây để tu hành, Diệp Phàm, trước đây ngươi nhờ ta chú ý hắn, ta phát hiện hắn rất bình thường.
- Ngươi này rất có thể có quan hệ với đại hạo kiếp Thượng Cổ, nhị đệ ta tiếp nhận truyền thừa Thánh Hiền, khi Thượng Cổ xảy ra đại hạo kiếp, có địch nhân tương tự Thiên Ma Tử, trên cổ có một đường vân màu đen rất đặc thù, cộng thêm lúc trước hắn dùng hai ngàn người để huyết tế, sợ rằng mục tiêu rất không bình thường, ta hoài nghi tượng đá kia và tế đàn đang trấn áp một dạng tồn tại rất kinh khủng.
Diệp Phàm lắm đầu, gần đây, trong lòng hắn luôn luôn bồn chồn, đây là việc chưa bao giờ có, nhưng gần đây cứ cảm giác có đại sự sắp xảy ra, Mệnh Thần Thuật cường hóa giác quan thứ sáu của Diệp Phàm, hẳn là không sai được.
Đến cùng là chuyện gì, cho cho tâm tình của hắn không thể tập trung được?
- Kiếm Tông và Thiên Hội Thương Hội có động tĩnh gì không?
- Không có động tĩnh gì, đều tích cực chuẩn bị vào Đế Lâm, lúc này, ai sẽ nghĩ đến mấy việc này chứ, Diệp Phàm, ngươi còn quá trẻ, đối với những người đạt cấp độ tu vi như chúng ta, sớm đã coi nhẹ các việc giữa thế lực, chúng ta dành tâm tư cho việc tài nguyên tu hành, lúc này, phải dồn toàn tâm toàn ý vào Đế Lâm mới đúng.
Dương Thương lắc đầu, không thèm để ý.
Diệp Phàm nghe vậy khẽ thở dài một hơi, có lẽ là hắn nghĩ nhiều rồi, lúc này chắp tay cáo từ.
…
Trở lại Tiềm Long phong, Diệp Phàm vẫy tay một cái, một con linh điểu bay tới, tiếp theo Diệp Phàm đánh ra mấy cái ấn quyết lên người linh điểu, sau đó thả ra.
Ước chừng một canh giờ, linh điểu bay trở về, Diệp Phàm dùng thủ pháp đặc biệt khắc họa ấn ký trận pháp vào ký ức thủy tinh.