Đây cũng là sức khủng bố của Dục Tình Quyết, trong thân thể Diệp Phàm đã có tình chủng của Huân Y, thời điểm đối mặt với Diệp Phàm nàng sẽ vô cùng hừng hực.
- Diệp Phàm, ngươi…. Ngươi đã khỏe rồi sao?
- Ta không sao.
- Thật? Quá tốt rồi!
Huân Y nghe vậy ôm lấy Diệp Phàm, hai mắt có hơi chút hồng nhuận phơn phớt:
- Ta suýt chút nữa cho rằng ngươi sẽ không tỉnh lại, ta rất sợ hãi, bây giờ ngươi đã khôi phục, quá tốt rồi.
- Thương thế đã ổn rồi, có điều trạng thái hiện tại của ta cũng không tốt.
- Thế nào? Còn có chỗ nào không thoải mái sao?
- Chỗ này!
- Chỗ nào? A… Thật là xấu hổ.
- Ha ha, Huân Y, chúng ta cùng nghiên cứu thảo luận một lần chuyện phát sinh mấy ngày hôm nay, tái diễn sự việc một lần nữa đi.
….
Ba canh giờ sau.
Diệp Phàm và Huân Y đã ăn mặc quần áo nghiêm chỉnh, Diệp Phàm ôm lấy eo Huân Y lẳng lặng nghe nàng kể lại sự tình khi hắn hôn mê.
Nửa ngày sau….
- Ý ngươi là ngươi đã luyện Dục Tình Quyết với ta?
- Ân, Diệp Phàm, ngươi… ngươi sẽ không phải không cần ta nữa chứ.
- Nha đầu ngốc, ta sao lại không cần ngươi, ngươi là nữ nhân của Diệp Phàm ta, cả đời này cũng vậy. Lần này nếu không phải có Huân Y, thật sự ta sẽ không tránh khỏi một kiếp này.
- Không có đâu, ngươi thần thông quảng đại như vậy, hì hì.
- Ngươi cười cái gì?
- Không nói cho ngươi!
- Ngươi đỏ mặt cái gì?
- Ai cần ngươi lo! Bại hoại.
- Ha ha ha!
Hai người oanh oanh yến yến một hồi, Huân Y mới ôn nhu nói:
- Diệp Phàm, công pháp truyền thừa chỉ là một phần, nơi này còn có một cánh cửa đá, có thể dùng tâm pháp Dục Tình Chủng thần quyết mở ra, nơi đó có lệnh bài Si Tình cốc chủ và một số công pháp nghịch thiên, đan dược, bảo bối. Bây giờ chúng ta đi xem một chút?
- Chỗ này vẫn còn có cửa đá?
Diệp Phàm nghe vậy không khỏi có chút hiếu kỳ, thật sự hắn cũng không biết. Kiếp trước hắn chỉ tới khuê phòng này, lấy tu vi của hắn khi đó mà nói cho dù có hắn cũng không thể phát giác được.
- Đúng vậy, nơi này chính là Tô Nhan tỷ tỷ truyền thừa, nàng là cốc chủ Si Tình cốc, có rất nhiều bảo bối.
- Tô Nhan, cốc chủ Si Tình cốc…. Si Tình Nữ Đế?
Diệp Phàm đột nhiên kinh hô.
- Ta tự hỏi rốt cuộc đại năng nào có năng lực khiến cho Chí Tôn cũng không thể tìm tòi dưới này, thì ra là Si Tình Nữ Đế. Huân Y, lần này ngươi thế mà gặp được bảo bối, nhưng ngoại trừ nữ nhân ngốc như ngươi, người khác muốn có được truyền thừa của Tô Nhan cũng rất khó.
- Đi thôi, chúng ta vào xem! Đúng rồi, Huân Y, Linh Cương thiên phú của ngươi rất cường đại, nếu vì tu hành tất nhiên là vừa khôi phục Linh Cương thiên phú liền tự sát, nhưng ta không đồng ý với phương pháp tu hành này, cái mạng này ngươi chỉ có thể dùng để cản tai kiếp.
- Ân, ta biết rồi.
…
Hai người rất nhanh tiến vào cửa đá, sau khi đi qua cửa đá hoàn toàn là một thế giới khác, một đạo cung điện nguy nga lơ lửng trên không trung, trận pháp khủng bố chèo chống, hai người đứng dưới cung điện này yếu ớt giống như con sâu cái kiến.
Phương pháp điều khiển trận pháp này Huân Y cũng đã thuộc làu. Rất nhanh hai người liền bị một lực lượng đặc thù dẫn dắt đi vào trong cung điện, cửa điện mở ra bên trong là cung điện vô cùng nguy nga, trừ bỏ điện văn bên ngoài chỉ có ba món đồ lơ lửng bên trong.
- Những cái này hẳn là vật truyền thừa lưu lại của Tô Nhan, cái lệnh bài kia hẳn là cốc chủ lệnh Si Tình cốc.
Diệp Phàm cao giọng nói.
- Lệnh bài này thật xinh đẹp a.
Huân Y khẽ vươn tay muốn triệu hoán lệnh bài tới, lúc này Diệp Phàm ngăn cản:
- Cốc chủ sẽ kết nối đến trận pháp truyền tống, nếu lấy được cốc chủ lệnh sẽ trực tiếp bị truyền tống đến Si Tình cốc.
- Thần hồn của Tô tỷ tỷ đúng là đã đề cập tới chuyện này trong truyền thừa, ta nhất thời kích động nên quên mất, may là ngươi nhắc ta, Diệp Phàm ngươi thật lợi hại.
Huân Y nghe vậy không khỏi gật đầu nói, tâm tình càng thêm mê luyến Diệp Phàm, Diệp Phàm cảm thụ ánh mắt nóng bỏng của Huân Y không khỏi cười khổ, Dục Tình Chủng thần quyết thật đúng là khủng bố.
- Lệnh bài này chờ đến thời điểm ngươi tiến vào Trung Linh cảnh lại dùng. Bây giờ trước tiên ngươi phải có đầy đủ thực lực, thanh danh Si Tình cốc cũng không tệ, dù sao cũng đã nhiều năm như vậy ai cũng không biết bọn họ không còn tuân thủ tổ huấn.
Diệp Phàm nói tiếp:
- Hai đồ vật còn lại trước tiên ngươi có thể lấy xuống xem một chút.
Huân Y nghe vậy nhu thuận vẫy tay, ngoại trừ lệnh bài hai món đồ còn lại bay xuống, là một đôi giày, còn có thêm một nhánh cây kỳ dị.
- Đây là Bách Lý Phi Lý.
- Bách Lý Phi Lý, rất lợi hại sao?
- Đương nhiên, nghe nói vật này chính là tín vật do Đoạt Thiên Chí Tôn đưa cho Si Tình Nữ Đế làm vật đính ước. Phía trên khắc họa trận pháp cực kỳ thần bí có thể trong thời gian ngắn thu hoạch được năng lực Phi Độ lăng không, trong thời gian ngắn tốc độ có thể đạt tới Chí Tôn cảnh. Lúc ấy Si Tình Nữ Đế còn chưa đạt tới Chí Tôn cảnh, vật này chính là do Đoạt Thiên Chí Tôn giao cho nàng làm bảo mệnh.
Diệp Phàm cười nói:
- Chỉ cần có vật này cho dù là Hư Cương cảnh truy sát ngươi cũng có thể trong thời gian ngắn kéo dài khoảng cách, ngươi nói xem vật này có mạnh hay không a?
- Lợi hại như vậy sao, vậy Diệp Phàm ngươi mặc đi, người Kiếm Tông muốn giết ngươi, có vật này ít nhất có thể giúp ngươi ở vào thế bất bại.
Lúc này Huân Y cao giọng nói.
Diệp Phàm nghe vậy trong lòng cảm thấy ấm áp, cười nói:
- Ta thần thông quảng đại như vậy cũng không cần dùng thứ này, ngươi cứ giữ lại đi.
- Ta có thiên phú Linh Cương Niết Bàn, người khác muốn giết ta rất khó, Diệp Phàm, ngươi cứ giữ lại đi.
- Ta nói ngươi giữ lại thì ngươi cứ giữ lại, làm sao, không nghe lời ta?
- Cái kia… vậy ta giữ lại nha.
- Ân, yên tâm, ta sẽ không khách khí với ngươi, còn có mảnh gỗ này vô dụng đối với ngươi nhưng lại có đại dụng đối với ta.
Diệp Phàm ôn nhu cười nói.
- Mảnh gỗ này cũng là bảo bối sao?
- Tất nhiên, mặc dù Tô Nhan đều để lại bảo bối cho hậu nhân Si Tình Cốc, nhưng nếu nơi này là truyền thừa của nàng đương nhiên sẽ không quá kém được, lai lịch mảnh gỗ này khá lớn, tương truyền nội bộ Thiên Vũ đại lục có một thế giới dưới lòng đất, muốn tiến vào bên trong thế giới đó phải đi qua một chi tâm, chi tâm của thế giới này kỳ thực là một gốc cây đại thụ.
Diệp Phàm gật nhẹ:
- Gốc đại thụ này được võ tu Thiên Vũ đại lục xưng là Mệnh Thụ, đương nhiên đây đều là lời đồn, chưa từng có bất kỳ người nào tiến vào thế giới thần bí dưới lòng đất kia, có điều có người chứng minh gốc Mệnh Thụ kia xác thực có tồn tại bởi vì hắn lấy được một nhánh thân cành của cây Mệnh Thụ đó.
- Có người thu hoạch được loại chí bảo này sao, người này là ai?
- Đệ nhất cường giả Thượng Cổ Đoạt Thiên Chí Tôn, một đời Đoạt Thiên Chí Tôn yêu nhất là hai người, cái tên hai nữ tử này cũng là kỳ nữ khoáng cổ tuyệt kim, một người chính là Thánh Tổ Băng Thần Điện Vô Tình Nữ Đế, người còn lại chính là cốc chủ Si Tình Cốc Si Tình Nữ Đế.
- Đã mạnh mẽ như vậy vì sao cả ba người đều không thể nhập vào Tiên Giới?
- Tình huống cụ thể ta cũng không rõ lắm, ta chỉ biết Thiên Vũ đại lục thời đại Thượng Cổ xảy ra hạo kiếp, bởi vì hạo kiếp này mà vô số Thánh Hiền vẫn lạc, vô số võ học truyền thừa thất truyền, Đoạt Thiên Chí Tôn là chết bởi vì trận hạo kiếp này, mà sau khi hạo kiếp kết thúc Si Tình Nữ Đế vì Đoạt Thiên Chí Tôn mà tự tử nhưng còn Vô Tình Nữ Đế hẳn đã phi thăng Tiên Giới.
Diệp Phàm lắc đầu nói.
- Trong truyền thừa của Tô Nhan tỷ tỷ ta cũng biết đại khái câu chuyện này, giống như là cánh cửa vào một thế giới khác mở ra, cụ thể ta cũng không rõ ràng.
Huân Y nhớ lại hồi ức nói.
- Ta mặc kệ sự tình Thượng Cổ trước đây, cái ta muốn nói tới là nhánh cây này.
- Ý ngươi đây chính là nhánh cây Mệnh Thụ đó?
- Không sai, nó chính là nhánh cây Mệnh Thụ duy nhất ở Thiên Vũ đại lục này.