Vô Địch Thiên Đế

Chương 389: Một trận chiến thảm liệt

Chương Trước Chương Tiếp

Khi Bạch Hành ra tay, tất cả những người xung quanh đều không mảy may biểu cảm gì, bọn họ căn bản không quá coi trọng Diệp Phàm, ngay cả Bạch Hành cũng chỉ ném ba chữ nhẫn trữ vật cho Lý trưởng lão.

Nhưng đột ngột trên trán Diệp Phàm hiển hiện ba đạo thần văn, khí tức cả người từ Nhập Cương thất trọng tăng vọt lên Siêu Phàm cảnh, trường kiếm xuất vỏ, chiến kỹ ẩn tàng Hắc Ám Thiên Mạc Vô Ảnh Quỷ Trảm!

Sưu!

Một đạo kiếm quang lập tức xé rách bóng đêm, Bạch Hành hét lên một tiếng thảm thiết sau đó âm thanh tiêu tán, đồng thời tiếng Lạc Phong gầm lên giận dữ:

- Đáng giận.

Hắc ám lập tức biến mất, Diệp Thương, Lạc Phong, Vương Phá đồng thời nhìn về phía Bạch Hành chết trong vũng máu, lúc này lộ vẻ khiếp sợ. Lúc này Đại Lực kích hoạt huyết mạch, cả người trở nên vô cùng to lớn trông như một Ma Viên chân chính, nện Bát Hoang Côn trên tay xuống.

Tam đại cường giả Siêu Phàm cảnh căn bản chưa kịp phản ứng, vội vàng ngăn trở một côn của Đại Lực nhưng nó vẫn vững như bàn thạch. Cỗ lực lượng đáng sợ ấy khiến cho bọn họ có chút hoảng hốt, sau đó lấy Thiểm Điện Tiến bay tới trước, Lạc Phong bị thương.

- Đáng giận, tiểu bối ngươi hãy nhận lấy cái chết!

Lạc Phong gầm lên, trường kiếm của Diệp Phàm xuất hiện, sắc mặt Lạc Phong đột nhiên trở nên nhợt nhạt:

- Nguyên lực của…ta!

Phốc!

Lạc Phong phun ra huyết dịch, đầu rơi xuống đất. Diệp Thương và Vương Phá đồng thời phản ứng lại bộc phát thực lực Siêu Phàm cảnh kinh khủng, Diệp Thương vọt tới trước ngăn cản Diệp Phảm:

- Thân kiếm của bọn họ đều có độc, cẩn thận!

Đệ tử Kiếm Tông cũng nhao nhao xuất thủ, trong đó có không ít tu sĩ Cương Thể bát trọng trực tiếp ngăn trở Đại Lực, cung tiễn thủ bên này cũng đồng loạt kéo cung kích xạ Diệp Phàm, bọn họ đều không sử dụng chiến kỹ, lúc này là lúc Thiểm Điện Tiến có thể công kích với tốc độ nhanh nhất, mà bọn họ cũng muốn trong thời gian ngắn nhất bắn hết tất cả Thiểm Điện Tiến trên người.

Lý trưởng lão nhảy vọt lên bay ngược lại, đồng thời cao giọng nói:

- Ba cái trong giới chỉ đều không có Vạn Vật Quy Nạp Bình, Kiếm Tông thật có bản lĩnh, mục tiêu các ngươi đều là vì muốn kéo ta xuống nước đúng không?

Hiển nhiên Diệp Phàm là thiếu phủ chủ của Thiên Phủ, đám người Diệp Phàm một khi chết tại nơi này tất nhiên Thiên Phủ sẽ không từ bỏ ý đồ, đến lúc đó Thiên Hạ Thương Hội dù có trăm cái miệng cũng không thể nói rõ được. Mặc dù Thiên Phủ đối với Thiên Hạ Thương Hội mà nói chẳng là cái thá gì, nhưng bọn họ đều là làm ăn, vạn sự hòa vi quý, nếu Kiếm Tông lợi dụng bọn hắn làm vũ khí sử dụng, bọn họ sao có thể bỏ qua.

- Làm hay không?

Vương Phá lập tức kinh ngạc, lại bắn tên về phía Huân Y ở xa xa. Công kích của Huân Y có thể phá vỡ phòng tuyến, vừa rồi Lạc Phong đã bị vũ tiễn của nàng gây thương tích.

Tốc độ Vương Phá cực nhanh, Diệp Phàm quát lớn một tiếng, trường đao trong tay bay múa, lúc này bảy đạo đao khí lấy hắn làm trung tâm khuếch tán điên cuồng về bốn phía, Vương Phá lập tức bị ngăn cản. Tiếp theo thân ảnh Diệp Phàm đuổi theo, mười sáu bóng người vây quanh Vương Phá, dù không tạo ra thương tích quá lớn nhưng vẫn có thể kéo chân hắn.

Trên Thiên Dực Cung trong tay Huân Y nổi lên thần văn hỏa diễm băng liệt, sau đó bộc phát khí tức bảo khí khủng bố, giương cung bắn ra!

Sưu sưu!

Hai mũi tên liên tục bắn ra, Vương Phá không dám để mũi tiễn chà phá thân thể, nguyên lực hùng hậu nổ tung, mạnh mẽ chặn vũ tiễn lại, nhưng cũng khiến cho nguyên lực hắn tiêu hao rất lớn.

Hắn lập tức đá ngược, Diệp Tàn và Diệp Quỷ bị công kích khủng bố đánh bay, miệng phun ra máu tươi, thực lực của bọn hắn vẫn chưa đủ để chiến đấu một trận với Siêu Phàm Cảnh.

Lần này đến đây, Diệp Phàm không phải không nghĩ tới việc hợp cùng một đội với Bạch Khinh Ngữ, nhưng Tô Tịch đang ở trong tay đối phương, nếu hắn tìm một người Siêu Phàm cảnh giúp đỡ rất có thể sẽ chọc giận bọn họ, đến lúc đó mệnh Tô Tịch có khả năng không gánh nổi.

Một khi Bạch Khinh Ngữ ở đây, đệ nhị cũng khó mà thuấn sát Bạch Hành hiệu quả được. Có một cường giả Siêu Phàm cảnh đủ để cho Bạch Hành không biết mà buông lỏng cảnh giác, thế nhưng Bạch Hành là cường giả Siêu Phàm Cảnh tam trọng, nếu không thể thuấn sát hắn, hắn cũng có thể ngăn chặn Bạch Khinh Ngữ, ngược lại Lạc Phong cũng sẽ không dễ dàng bị trúng chiêu như vậy.

Nếu như vậy, được không bù mất.

Nếu tìm đám người Dương Thương càng là vô ích, người khác cũng không phải là kẻ ngốc, thởi điểm đám người Diệp Phàm ở Thiên Thành tuyệt đối là đã bị theo dõi tung tích, nếu Dương Thương xuất phủ, bọn họ sẽ rút lui đầu tiên.

Khiến cho Diệp Phàm bất ngờ chính là Diệp Thương vậy mà lại là cường giả Siêu Phàm Cảnh nhị trọng. Diệp Phàm dốc toàn lực ứng phó cũng chỉ có thể đánh bại Siêu Phàm nhất trọng, hắn giết Bạch Hành là ý nghĩ bất chợt, hiện tại đối đầu với Diệp Thương dù cho thủ đoạn của Diệp Phàm tầng tầng lớp lớp thì trong thời gian ngắn căn bản cũng không thể giết được người này.

Lúc này Diệp Phàm mở ra cấm thuật nên không thể duy trì chiến lực trong thời gian dài, lập tức tình hình trở nên cực kỳ nghiêm trọng, vấn đề này Diệp Phàm căn bản chưa cần nhắc đến, Cương Thể Cảnh đều là nhất trọng nhất sơn, sai biệt thực lực của mỗi một trọng trong Siêu Phàm Cảnh đều là vô cùng to lớn, đối phương có thể cử ra Bạch Hành đạt đến Siêu Phàm Cảnh tam trọng đã coi như cực kỳ xa xỉ.

Bây giờ còn có thêm một Diệp Thương Siêu Phàm Cảnh nhị trọng, đó căn bản là không thể đánh bại được.

Thình thịch!

Diệp Tàn và Diệp Quỷ đồng thời bị đánh trọng thương ngã xuống đất, nguyên lực của Huân Y sau khi hoàn toàn mở ra Thiên Dực Cung cơ hồ cũng bị tiêu hao hết, đệ tử Cương Thể Cảnh và Nhập Cương Cảnh đều bị Diệp Phàm dùng hơn một trăm cung tiễn áp chế.

Tốc độ Vương Phá cực nhanh đánh bay Diệp Tàn và Diệp Quỷ lui về sau, lần nữa phóng đến chỗ Huân Y, đột ngột một thân ảnh đứng chắn ngang trước mặt Huân Y, trường côn trong tay quét ngang.

Bất Phá Chi Lũy!

Rầm rầm rầm!

Nguyên lực nổ tung, bóng người to lớn của Đại Lực lập tức bị đánh bay, Bất Phá Chi Lũy bị công phá.

Diệp Phàm nhìn Huân Y, lúc này sắc mặt khẩn trương, thần văn trên trán bắt đầu xuất hiện biến hóa, đường vân huyền diệu càng lúc xuất hiện càng nhiều lên.

Thần hồn phong ấn tứ trọng… mở!

Khí tức xung quanh Diệp Phàm lần nữa tăng vọt, đồng thời khóe miệng tràn ra một ngụm máu tươi, Kính Chi Phản Tượng hiện lên công kích Diệp Thương, Tam Bộ Nhất Thiểm đối đầu Nhất Bộ Thiên Lý.

Sưu!

Thân ảnh Diệp Phàm lập tức biến mất, đồng thời Thiên Vân trong tay biến thành đao vòng điên cuồng xoay tròn từ trong tay hắn bắn ra.

Luân Hồi Chi Lộ, võ kỹ Địa giai trung cấp, đao vòng điên cuồng xoay tròn đáng sợ giống như có thể chém vỡ tất cả.

Phát động ẩn tàng chiến kỹ Hắc Ám Chi Huyết, phía trên đao vòng đang xoay tròn bám vào hắc ám chi viêm, thời điểm hai bánh xoay tròn liền tạo ra ngọn lửa màu đỏ bao phủ Vương Phá, lúc này Vương Phá đành từ bỏ ý định giết Huân Y xoay người ngăn trở đao vòng, bị lực công kích khủng bố đẩy lui, tiếp sau đó thân ảnh Diệp Phàm đã bay đến phía trên hắn.

Ám Hắc Thiên Mạc!

Sưu!

Kiếm quang lóe lên, Vương Phá căn bản không kịp phản ứng đã trực tiếp bị chém chết, đồng thời khóe miệng Diệp Phàm chảy máu, cả người vô cùng suy yếu.

- Tiểu tử chết đi!

Diệp Thương phát ra tiếng gầm nháy mắt bay đến, đá xuống một cước, Diệp Phàm muốn ngăn cản lập tức bị đánh bay, Huân Y thấy thế bay vọt lên chống đỡ phía sau lưng Diệp Phàm, hai người hung hăng đập vào gốc cây cổ thụ phía sau, Huân Y trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi.

Có Huân Y đệm phía sau lưng nên Diệp Phàm cũng không bởi vì một cước này mà mất đi sức chiến đấu.

Huân Y phun ra máu thấm vào vạt áo Diệp Phàm, tâm hắn lập tức tê rần, lúc này Diệp Phàm kéo Huân Y tránh công kích của Diệp Thương đồng thời dùng Nhất Bộ Thiên Lý bay vọt lên.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)