Vô Địch Thiên Đế

Chương 380: Người mới tiềm long phong

Chương Trước Chương Tiếp

Diệp Phàm với Thiên Ma Tử gật đầu với nhau, cũng không nhiều lời, quan hệ của Thiên Ma Tử với các môn sinh cũ của Thiên Phủ không được tốt cho lắm, dù sao trước đó cũng bị hắn bắt để hiến tế, nhưng vẫn phải thừa nhận hắn mạnh thực sự.

Lần giao lưu tân sinh này, ngoài Diệp Phàm ra hắn căn bản không để ý ai cả.

Nhìn thấy Thiên Phủ và đám người đứng trên quảng trường ngay gần trong tầm mắt. Hắn cũng lọt vào tầm nhìn nam tử tóc đỏ bắt mắt kia, lúc nhìn thấy Diệp Phàm, chiến ý hừng hực trong mắt không thể che giấu nổi.

Người này tu vi Nhập Cương ngũ trọng, nhưng lại có khí thế vô cùng cường đại, lần thu thập đệ tử này tu vi Diệp Phàm mạnh lên nhiều.

Đợi sau khi mọi người đến đủ, thân ảnh Ngô Hoa xuất hiện, vẫn những lời nói cũ nhưng lần này nhìn có vẻ hào hứng và sức sống vô cùng. Hẳn là do tình thế Thiên Phủ bây giờ làm cho hắn hào hứng.

- Được rồi, quy củ các ngươi đều đã biết, cũng thu liễm lại đi, ở đây có mấy người thực lực mạnh. Nếu các ngươi muốn tới tổ đội của họ thì được rồi, bắt đầu chia đội thôi.

Lúc này mọi người bắt đầu chọn đội, từng đội ngũ lần lượt xuất hiện, cuối cùng chỉ còn lại nam tử áo đen và nam tử tóc đỏ.

Nam tử áo đen khí chất có chút giống Diệp Phàm, một dạng không có việc gì đừng lại gần, nhìn qua thì thấy bao quanh hắn là một loại khí tức khát máu làm cho đám đông né tránh.

Nam tử tóc đỏ thực lực mạnh nhưng bộ dạng như đứng trên đỉnh thiên hạ, trong mắt là sự miệt thị không thèm che giấu. Có thể tới Thiên Phủ đương nhiên ai cũng coi mình sắp trở thành thiên tài, có ai lại muốn bị người khác khinh miệt.

Đội Diệp Phàm đã có bốn người, Ngô Hoa không miễn cưỡng mỗi đội phải đủ mười người, nhưng giữa đệ tử với nhau phải có sự cạnh tranh thì mới có ý nghĩa:

- Hai người các ngươi thành một đội đi.

Thiên Ma Tử nghe vậy không nói gì thêm chỉ gật đầu nhẹ một cái, nam tử tóc đỏ cười cười:

- Trong này nhiều người như vậy, cũng chỉ ngươi xứng được cùng đội với ta, nhưng đừng có làm ảnh hưởng tới ta.

Thiên Ma Tử giống như chả nghe thấy gì, tất cả tân sinh lũ lượt kéo nhau vào Thiên Thành, đám Diệp Phàm cũng đi vào Thiên Phủ.

Rất nhanh Diệp Phàm dẫn theo đám Mộng Vũ đi tới quảng trường của Thiên Phủ, trên quảng trường mấy trăm người đang đứng, thi thoảng lại hô lên một tiếng.

Vệ Sơn nhìn thấy Diệp Phàm thì không khỏi cười nói:

- Diệp Phàm, tới đây!

Bởi vì quan hệ của Vệ Linh và Diệp Tàn, cho nên quan hệ giữa Diệp Phàm và Vệ Sơn cũng tốt lên, Vệ Thanh Ngọc cũng không tới gây sự với Bạch Khinh Ngữ. Bây giờ địa vị của Bạch Kinh Ngữ ở Thiên Phủ cũng rất cao, có gây chuyện cũng chả có ý nghĩa gì.

Lại thêm việc Vệ Sơn can ngăn, cho nên Vệ Thanh Ngọc cũng không đến chọc Bạch Khinh Ngũ nữa. Mà lại nói, sau khi không đi kiếm chuyện với Bạch Khinh Ngữ nữa, nàng thấy cuộc sống thoải mái hơn nhiều.

- Vệ trưởng lão.

Diệp Phàm chắp tay cười nói, sau đó nhìn về chỗ Vệ Linh lộ nụ cười ôn hoà:

- Ta đây nên gọi đệ muội hay vẫn là Vệ Linh?

Vệ Linh nghe vậy cả mặt đỏ ửng, sau đó đi đến bên Diệp Tàn, Diệp Tàn không khách khí ôm lấy nàng trong mắt đầy vẻ nhu tình.

Thượng Quan Thính Vũ đứng trong đám người nhìn Diệp Tàn và Vệ Linh, trái tim không hiểu sao lại thấy khó chịu. Nếu lúc trước nàng không tuyệt tình đến vậy, thì bây giờ người đứng bên cạnh Diệp Tàn chính là nàng.

Từ sau khi Ninh Hồng Trần chết Triệu Linh Nhiên mất chỗ dựa ở Thiên Phủ, không ít đệ tử có hứng thú với thân thể nàng mới đầu nàng không chịu, dù gì nàng từng là nữ nhân của Ninh Hồng Trần, lúc còn Ninh Hồng Trần nàng còn có thể thăng tiến tu hành, bây giờ mất đi những điều kiện đó sao nàng chịu được.

Người đã đoạ lạc một lần thì sẽ đoạ lạc mãi mãi, Triệu Linh Nhiên thử một lần, sau đó chìm vào trầm luân.

Đương nhiên Diệp Phàm không biết mấy chuyện này, sau khi Bắc Cung Tuyết rời đi hắn cũng không gặp đám Thượng Quan Thính Vũ nữa. Trừ có vài lần ngẫu nhiên nói chuyện với Bắc Cung Thanh Sơn, những người khác của nước Sở hắn không quan tâm.

Bắc Cung Thanh Sơn cũng không khách khí với Diệp Phàm, từ lúc hai người bắt đầu thành bằng hữu, thực lực của hắn tăng nhanh tới kinh khủng.

- Diệp Phàm, ngươi nhìn xem, chưa tới một canh giờ đã đào thải gần trăm tân sinh, còn lại năm mươi người, trong đó có Hoả Thích.

- Hoả Thích? Chính là nam tử tóc đỏ sao?

- Đúng, Hoả Thích này là truyền nhân của Thần Hoả Sơn trang, tính khí cao ngạo, nghe nói mục tiêu của hắn là ngươi.

- Ta gây chuyện với bọn hắn lúc nào chứ.

Diệp Phàm lắc đầu, nếu ai đến khiêu chiến hắn cũng phải giao chiến một lần thì bản thân lấy đâu thời gian tu hành, thực lực Hoả Thích cũng không tệ, nhưng đừng nói là đánh với hắn, có khi còn chả đánh nổi Diệp Tàn và Diệp Quỷ.

- Lần hội giao lưu tân sinh này không đi trấn Tràng Tử?

- Không đi, ta để nhị đệ đi, những người này và Thiên Ma Tử cũng chả mạnh bằng nhị đệ ta, chỉ là lúc ấy chướng mắt hắn mới thể hiện chút, còn chả thú vị bằng đánh với nhị đệ. Mà ta cũng đã giao chiến với hắn một lần, bây giờ đánh thêm lần nữa cũng chả ý nghĩa gì.

Diệp Phàm lắc đầu, sau đó quay qua Diệp Tàn gật nhẹ đầu, rồi cáo từ đám Vệ Sơn, hắn thật sự không hứng thú với đám tân sinh này.

Trở lại Tiềm Long phong Diệp Phàm mau chóng đi thác Long tu hành, mấy ngày này chạy việc vặt cho Thiên Phủ đã bỏ phí bao nhiêu thời gian tu hành, đã một khoảng thời gian không ép kiệt sức huấn luyện cả người thấy khó chịu.

Mộng Vũ thì về Minh Phượng phong, Huân Y và Đại Lực phụ trách việc dẫn đệ tử mới của Tiềm Long phong, lần này Tiềm Long phong chỉ thu hai đồ đệ, một là Đường Linh và một là tiểu nữ tử mười ba tuổi. Dáng dấp đáng yêu không hiểu sao có thể lọt vào đợt tuyển đệ tử của Thiên Phủ lần này.

Đại Đế thì sớm đã chạy tới bếp của Tiềm Long phong ăn vụng. Diệp Quỷ ngoài việc tu hành hắn cũng chả hứng thú với đại hội thu nhận đệ tử này.

Hội giao lưu tân sinh kéo dài hai ngày, đến trưa ngày thứ hai thì Đại Lực và Huân Y đưa Đường Linh và tiểu nữ tử đáng yêu kia về Tiềm Long phong.

- Nơi này là chỗ ở của Diệp Phàm, bên trái là của Diệp Tàn và Diệp Quỷ, hai phòng ở giữa này là của hai người chúng ta, những phòng khác còn trống, các ngươi tuỳ ý chọn.

Huân Y kiên nhẫn giải thích.

- Huân Y tỷ tỷ, Diệp Tàn ca ca đánh cho ca ca tóc đỏ kiêu ngạo kia đến mức không đứng dậy được, oa, thật lợi hại, ta muốn ở cạnh Diệp Tàn ca ca, ta muốn phòng này.

Tiểu Hi Nhi cao hứng nói.

- Hi Nhi sư muội gian này có người rồi, vừa nói là gian của Diệp Phàm, muội chọn một gian khác đi.

- Vậy gian này đi, ta ở cách Diệp Tàn ca ca một gian có được không?

Lạc Tiểu Hi phồng miệng lên nói.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)