Ngô Hoa nhìn những đệ tử nhất tinh đang tụ tập bên dưới, trên mặt nở một nụ cười:
- Các vị, một năm trước ta đứng ở nơi này gặp gỡ các ngươi lần đầu tiên, trải qua một năm ròng, Thiên Phủ của chúng ta đã xảy ra biến đổi thật lớn, ta cũng thành tâm cảm tạ các vị đệ tử đang ở nơi đây, bởi vì sự cố gắng của các ngươi, Thiên Phủ sẽ càng ngày càng huy hoàng.
- Hôm nay tập hết tất cả chính là để nói với các ngươi một chuyện, kể từ hôm nay các ngươi chính là đệ tử nhị tinh, đồng thời, chúng ta muốn phân công một vài đệ tử đi theo trưởng lão tiến đến khắp nơi của Đông Linh Cảnh để thu nhận đệ tử.
Chiêu sinh, trước đây là do đệ tử trong các gia tộc quyết định, gần như cũng chỉ có mấy người bọn họ đi cùng trưởng lão, nhưng sau khi Dương Thương tận mắt nhìn thấy tất cả ở Sở quốc mới quyết định năm nay sẽ lựa chọn đệ tử có phẩm chất cao hơn bình thường.
Ngô Hoa bắt đầu điểm danh, mấy người Diệp Phàm đột nhiên xuất hiện, Diệp Phàm chính là thiếu chủ phủ, tất nhiên không được tính là đệ tử, bản thân hắn tương đương với một vị trưởng lão, đại diện Thiên Phủ chiêu mộ đồ đệ.
Bởi vì Tứ Phủ Võ Hội, lần này Thiên Phủ thu đệ tử tất nhiên tốt hơn bình thường, Diệp Phàm hiển nhiên muốn trở lại Hoàng Đô của Sở Quốc trải qua xuân tịch, nhưng Sở Quốc vẫn giữ thái độ ủng hộ đối với Thiên Phủ, hiệu ứng từ danh hiệu của Diệp Phàm sẽ không đạt được hiệu quả tốt nhất.
Cuối cùng quyết định Diệp Phàm dẫn dắt Diệp Tàn, Diệp Quỷ, Huân Y, Mộng Vũ tiến đến Hoàng Đô của Đường Quốc chiêu sinh.
Thế lực và vị trí của Đương Quốc không được tính là mạnh trong Lục Đại Vương Triều, nhưng có lẽ bởi vì vấn đề truyền thừa của bọn họ, thế nên trong Hoàng thất của Đường Quốc có rất nhiều thiên tài, chỉ là Hoàng thất của Đường Quốc không hề nghiêng hẳn về bất cứ học phủ nào, mà căn cứ vào thực lực của học phủ để phân chia thiên tài, bởi vì từ trước đến nay Thiên Phủ luôn yếu thế, nên có rất ít thiên tài của Hoàng thất Đường Quốc lựa chọn vào Thiên Phủ.
Lần này cũng nhờ vào tên tuổi trong Tứ Phủ Võ Hội, Thiên Phủ muốn tuyển chọn một vài thiên tài ở Đường Quốc, vì vậy Dương Thương mới để Diệp Phàm dẫn đoàn đi, đến lúc đó chắc chắn sẽ khiêu chiến với ngạo khí của con cháu Hoàng thất Đường quốc một phen, dựa vào thiên phú cực kỳ mạnh của Diệp Phàm, có lẽ sẽ hấp dẫn không ít thiên tài gia nhập vào Thiên Phủ.
Trong các đội thi đấu của các học phủ vào lần Tứ Phủ Võ Hội này đều có bóng dáng thiên tài của Đường Quốc, chỉ tiếc rằng thứ hạng không được cao lắm, nhưng nghe nói năm nay Đường Quốc xuất hiện hai thiên tài tuyệt thế, một người chính là con trai của Thừa Tướng Đường Quốc Đoàn Long, người còn lại, chính là công chúa của Đường Quốc Đường Linh.
Buổi tụ họp đơn giản nói về hạng mục chiêu sinh cùng với việc thay đổi trang phục của đệ tử nhị tinh, hình ảnh Thương Long màu xám phía trên trang phục của Tiềm Long Phong cũng thay đổi một chút, phía trên hoa văn đôi mắt có một vầng màu vàng tỏa sáng rực rỡ, mang theo cảm giác cao quý.
Trở lại Tiềm Long Phong, Diệp Phàm lập tức im lặng, khiến mấy người Diệp Tàn cảm thấy khó hiểu, có hỏi Diệp Phàm đi chăng nữa, hắn cũng chỉ cười, không hề nói gì.
Lẳng lặng ngồi bên cạnh Long Thác phía trên Linh Thụ to lớn, trong tay Diệp Phàm cầm bình rượu, đôi mắt nhìn xa xăm, sau khi buổi họp kết thúc, Ngô Hoa đã một mình đến tìm hắn.
- Đoàn Long và Đường Linh của Đường Quốc, ít nhất phải kéo được một người về, nhất là Đường Linh, nghe nói nàng ta có Linh Toàn thể, dựa vào tốc độ tu hành của ngươi, Tứ Phủ Võ Hội lần tới có lẽ đã đạt đến cảnh giới của đệ tử tứ tinh, Thiên Phủ có thể đứng trên thần đàn như cũ hay không đều dựa hết vào lần chiêu sinh này.
- Đường Linh? Nàng ta có Linh Toàn thể?
- Phải, đúng vậy, thế nên Diệp Phàm, nhiệm vụ lần này chính là do Dương sư huynh cố ý chỉ đích danh muốn ngươi đi, bây giờ trở về chuẩn bị một chút để ngày mai còn lên đường.
Đường Linh!
Trong đầu Diệp Phàm thoáng hiện lên gương mặt thuần khiết động lòng người, xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành, những biểu cảm dịu dàng, thông minh, quật cường, đến cuối cùng biến thành vẻ mặt ướt đẫm nước mắt nhưng vẫn tàn nhẫn đâm thủng đan điền của hắn.
Lúc gặp Đường Linh ở kiếp trước, Đường Linh chỉ mới ở Hợp Thánh cảnh, Linh Toàn thể có tốc độ tu luyện rất nhanh, theo lý thuyết, khi Diệp Phàm đạt đến Chí Tôn cảnh, Đường Linh không nên ở Hợp Thánh cảnh, nhưng cũng không lạ, dù sao sau này nguyên lực hấp thụ được cũng không thể quyết định được tốc độ tấn cấp của võ tu.
Tu vi càng cao, yêu cầu đối với tâm cảnh càng thêm chắc chắn, tâm cảnh của Đường Linh có lẽ không đủ yêu cầu, nhưng Diệp Phàm vẫn cảm thấy có vấn đề ở đâu đó, Đường Linh chưa bao giờ nói cho hắn biết nàng có Linh Toàn thể.
Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?
Chẳng lẽ có liên quan đến Thiên Địa Linh Nhãn, bởi vì nàng chữa trị cho Thiên Địa Linh Nhãn nên tu vi mới thấp xuống?
Lắc đầu, Diệp Phàm uống một ngụm rượu mạnh, ngọn lửa đỏ rực thiêu đốt trong lòng ngực chớp mắt đã bị Diệp Phàm kiềm nén lại, cũng như xúc động muốn trừ khử Đường Linh ngay lập tức lúc hắn nghe được tên nàng ta, sống lại một đời, hận ý của hắn đã mờ nhạt hẳn, bây giờ hắn sẽ xem Đường Linh như người xa lạ.
Giết nàng, hắn không muốn, dù sao cũng từng yêu, hơn nữa Đường Linh của đời này còn chưa làm gì có lỗi với hắn, vứt hết những suy nghĩ lung tung đi, Diệp Phàm chậm rãi trở lại tiểu viện của bản thân.
Sáng sớm hôm sau, Diệp Phàm dẫn theo Diệp Tàn, Diệp Quỷ, Huân Y, Mộng Vũ rời đi, còn Đại Lực đã đi theo trưởng lão khác đến quê hương của mình, đã hai năm hắn chưa về nhà, thân phận bây giờ cũng đã khác trước kia, vì vậy Dương Thương rất bằng lòng thỏa mãn mong muốn của Đại Lực.
Đường Quốc, có thể xem là một vương triều cách Thiên Phủ khác xa, Đường Quốc xem trọng võ thuật, võ thuật của toàn bộ vương triều cực kỳ hưng thịnh, cho dù là một bách tính bình thường cũng là người tập võ, hơn nữa dân phong của Đường triều rất mạnh mẽ, động một tí sẽ xảy ra một cuộc tỉ võ.
Nhưng dù vậy, toàn bộ Đường Quốc dưới tay Đường Hoàng Đường Phong Vũ cai trị, quốc thái dân an, hòa bình hạnh phúc, có thể nói, trong các Lục Đại Vương Triều, bách tính của Đường triều có chỉ số hạnh phúc cao nhất.
Mấy người Diệp Phàm phi hành suốt một đường, ba ngày sau đã đến Đường Quốc.
Đồng thời, ngay nơi giáp ranh giữa Đông Linh Cảnh và Trung Linh Cảnh do Kiếm Tông quản lý đã xảy ra một trận chiến giữa hai đại cường giả Hư Cương cảnh.
Dương Nhất Kiếm và Mạc Bách Trần chia làm hai phe, nguyên lực khủng bố điên cuồng càn quét.
- Mạc hội trưởng, cuối cùng thì ngươi có ý gì, vừa đến đã chỉ đích danh muốn mạng của trưởng lão Kiếm Tông chúng ta, chẳng lẽ Thiên Hạ Thương Hội của ngươi xem Kiếm Tông chúng ta là bùn nhão à? Ngươi muốn giẫm thế nào thì giẫm thế đó?
Vẻ mặt của Dương Nhất Kiếm u ám nói.
- Dương Nhất Kiếm, ta có ý gì à? Ta mới là người nên hỏi xem Kiếm Tông các ngươi có ý gì, một thằng nhóc miệng còn hôi sữa khống chế một cái Kiếm Tông to như vậy, đã bắt đầu không biết trời cao đất dày đúng không?
Giọng nói lạnh lùng của Mạc Bách Trần vang lên.
Dương Thiệu Đế nghe vậy thì vẻ mặt ngay lập tức lạnh xuống, nhưng vẫn kiềm chế lửa giận như cũ:
- Mạc hội trưởng, Kiếm Tông chúng ta đến cùng đã làm gì chọc giận các ngươi? Trước đây không phải thương hội của các người còn muốn giao dịch với chúng ta à?
- Nhóc con, ngươi còn mặt mũi nói đến giao dịch cơ đấy? Ta đây hỏi ngươi, Hắc Long phó hội trưởng là do ngươi sai Lưu Bố giết chết đúng không?
- Cái gì? Hắc Long phó hội trưởng chết rồi? Mạc hội trưởng, chuyện này chúng ta không biết rõ tình hình, hơn nữa chúng ta cũng không liên lạc được với Lưu trưởng lão, có lẽ trong chuyện này có hiểu lầm gì đó, có lẽ là người khác đã ra tay cũng không chừng, không biết hội trưởng có nhìn thấy thi thể của Hắc Long phó hội trưởng không?
Lúc này, Dương Thiệu Đế kinh ngạc nói.
- Tất nhiên, mang lên!
Mạc Bách Trần cao giọng quát, rất nhanh, thi thể của Hắc Long bị đưa đến, mấy người Dương Thiệu Đế quan sát kỹ càng, không bao lâu sau, Dương Thiệu Đế cất tiếng:
- Mạc hội trưởng, ta nghĩ trong chuyện này có hiểu lầm gì rồi, có thể Hắc Long phó hội trưởng không chết dưới tay Lưu trưởng lão đâu.
- À, chẳng lẽ ngươi định nói, Lưu trưởng lão đã chết dưới tay người của Thiên Phủ?
- Đương nhiên là vậy, đây chính là võ kỹ trọng yếu của Thiên Phủ, Thu Thủy Văn Thiên Kiếm, Hắc Long chắc chắn đã chết dưới tay trưởng lão của Thiên Phủ, lúc ta giao dịch với Hắc Long từng yêu cầu hắn giết hai đệ tử thiên tài của Thiên Phủ, có lẽ hắn đã bị trưởng lão của Thiên Phủ phát hiện nên giết chết.
- Ha ha, giỏi cho một tên thiếu chủ của Kiếm Tông, đúng là không sai một chữ, nếu không phải trước khi chết Hắc Long đã truyền hình ảnh trở về, có lẽ Thiên Hạ Thương Hội chúng ta thật sự bị Kiếm Tông các ngươi xem là vũ khí rồi.
Mạc Bách Trần giận quá hóa cười, sau đó quăng ra một viên Ký Ức Thủy Tinh, lạnh lùng nói:
- Mở to mắt chó của các ngươi ra nhìn xem!