Đến nơi nhận nhiệm vụ, năm người Diệp Phàm hò reo kích động.
Sự thay đổi của Huân Y đã làm cho vô số đệ tử nam rung động, thay đổi về khí chất làm cho các đệ tử nam không cách nào chống lại được mị lực của nàng.
Sau khi mua một số vật dụng, bọn họ liền trở về Tiềm Long phong, nhiều khi nổi danh quá lại là chuyện phiền não.
…
Dãy núi Thiên Thú, đáy cốc Vô Sinh.
Một toà cung điện nằm giữa sông băng vô cùng nguy nga, thế mà lại ở dưới đáy cốc, bị gió tuyết bao phủ. Mà ở chỗ sâu nhất của sông băng, một cặp mắt tuyệt sắc động lòng người từ từ mở ra.
Trên thân là bộ trang phục của Thiên Phủ đã có chút nhàu nát không đủ che sự tuyệt thế phong hoa, hàn khí của sông băng càng làm cho nữ tử mỹ lệ đẹp đến ngạt thở, khuôn mặt khuynh quốc đã mất đi sự non nớt của trước kia, bây giờ chỉ còn lại sự lạnh giá của hàn ý.
Trên trán nàng nổi lên một đóa Tuyết Liên Hoa cao lãnh thần bí.
Nàng đứng lên, dáng người hoàn mỹ phát ra mị lực kinh người, chỉ tiếc là không có ai thưởng thức được.
Bắc Cung Nguyệt là một nữ tử đơn thuần thánh khiết, lúc này lại giống như nữ thần băng tuyết, không còn nét non nớt, không còn sự linh động, chỉ ngạo nghễ và lạnh lẽo. Tu vi Cương Thể cảnh khủng bố quét ra, phía sau nàng hiện ra một trường kiếm, hoa văn trên chuôi kiếm bị những bông tuyết trắng che phủ.
- Cũng gần nửa năm, cuối cùng ta cũng nắm giữ được tầng thứ nhất của Băng Tâm Thần Quyết, theo tin tức được truyền thừa, ta có thể mở trận pháp truyền tống để ra ngoài.
Bắc Cung Tuyết lẩm bẩm, hai mắt bình tĩnh đọng hơi nước, Băng Tâm Thần Quyết chính là công pháp võ đạo vô tình đáng sợ nhất. Thời đại Thượng Cổ ở Thiên Vũ Đại Lục xuất hiện một Nữ Đế vô tình uy danh hiển hách.
Nàng từ thời thiếu nữ bị người yêu phản bội, cuối cùng được kỳ ngộ không những không chết mà còn nhận được truyền thừa đại năng, tự tạo ra Băng Tâm Thần Quyết, Băng Tâm Thần Quyết có năm tầng, mỗi tầng tu luyện sẽ xoá đi một chút thất tình lục dục, sau khi đạt đủ năm tầng Băng Tâm Thần quyết người tu luyện sẽ trở nên vô tình.
Công pháp này kiêng kỵ nhất là động tình, lúc Bắc Cung Tuyết bắt đầu tu luyện cứ luôn nghĩ tới Diệp Phàm, năm lần bảy lượt thất bại. Cuối cùng tốn nửa năm nàng mới luyện được tầng một, đồng thời khi tu luyện được công pháp này nàng không còn thấy khi nhớ về Diệp Phàm nữa, đổi lại lúc trước nàng sẽ rung động khi nghĩ tới Diệp Phàm.
Đi vào chỗ sâu nhất của Thần điện, Bắc Cung Tuyết bắt đầu khởi động trận truyền tống.
Trung Linh Cảnh, ở trên núi tuyết cao vạn trượng, một toà thần điện nguy nga, đây là nơi ở của tông môn Băng Thần Điện đứng đầu Trung Linh Cảnh. Điện Băng Thần này cũng chính là truyền thừa của Nữ Đế vô tình kia, nơi này chỉ có nữ tử không có nam tử, tu hành đều lấy vô tình là gốc.
Hôm nay tất cả đệ tử, trưởng lão, điện chủ đều cung kính chờ bên thần trì.
- Điện chủ, hôm nay Thần Nữ sẽ trở về?
- Đại tế ti sẽ không đoán sai, kiên nhẫn chờ.
Cả vùng không gian đột ngột nổi cuồng phong, tiếp tới là thần trì sôi trào.
…
Tiềm Long Phong, sau khi Diệp Phàm chế xong mấy đan dược thì cả đám đi ăn cơm tối. Diệp Tàn lén lút lấy rượu ngon ra uống.
- Rượu này…lấy điểm đổi được à? A, bên trên còn khắc chữ Vệ, chẳng lẽ là của Vệ gia?
Diệp Phàm cười nói:
- Trách không được hôm qua ta bảo ngươi đưa đan dược cho Bắc Cung Thanh Sơn ngươi lại muốn lấy thêm, hoá ra cho Vệ Linh?
- Nhị ca đi đưa đan dược mà đưa tới sáng hôm nay mới về.
Diệp Quỷ như vô tình nói một câu.
- Còn có việc này?
Diệp Phàm nghe xong thì nghi ngờ hỏi một câu. Tối qua hắn nghiên cứu Đại Diễn Thiên Quyết nên không chú ý.
- Khục!
Diệp Tàn nghe vậy thì ho khan một tiếng, giả vờ bình tĩnh dựa vào cái cây trong tiểu viện, cao giọng nói:
- Đây chính là bảo bối của gia gia Linh Nhi, các ngươi muốn uống cũng không được, một mình ta uống.
- Đừng uống, đồ tốt vậy sao ta có thể không uống, chậc chậc, rượu thơm, lão đầu Vệ gia đau lòng chết mất, ài, đây gọi là phòng trong phòng ngoài không phòng nổi trong nhà.
Diệp Phàm nghe vậy cũng há miệng rót một ngụm lớn.
Khoảng thời gian này ba huynh đệ vội vã tu luyện, không có cả thời gian uống rượu tâm sự.
- Nhị đệ, bắt được Vệ Linh rồi à?
Diệp Phàm nói câu này là có ý đêm qua cả một đêm không về, nói không có gì xảy ra hắn mới không tin.
- Đại ca, ta không phải giống ngươi, Huân Y tốt như vậy, vậy mà gần một năm rồi, nếu ta là ngươi sớm đã thu người vào tay.
Diệp Tàn nghe vậy không khỏi bật cười, từ khi trải qua chuyện Thượng Quan Thính Vũ, bản thân và tính cách Diệp Tàn từ từ phát sinh cải biến, vẫn như cũ ăn nói bình thường nhưng đối với mấy chuyện nam nữ lại nhớ về chuyện Bắc Cung Thanh Sơn.
Diệp Tàn cũng là lần đầu tiếp xúc với nữ nhân, hôm qua giày vò Vệ Linh cả đêm, nếu không phải thể chất tốt hôm nay còn đứng đây uống rượu được, có khi sớm đã co quắp mệt mỏi ngủ trong phòng rồi.
Không thể không nói nữ nhân càng cao ngạo thì khi được thoải mái sẽ càng nhiệt tình. Trong ba huynh đệ là người đầu tiên tạm biệt cuộc đời xử nam, Diệp Tàn đương nhiên sẽ cảm thấy khinh bỉ Diệp Phàm và Diệp Quỷ.
Với mị lực của ba huynh đệ, số lượng nữ môn đệ của các học phủ ái mộ bọn họ đếm không xuể. Giống như Diệp Phàm nói, chỉ cần hắn muốn thì mấy mỹ nữ như Mộng Vũ, Huân Y muốn triền miên thế nào thì triền miên thế ấy.
Diệp Quỷ cũng không phải tay gà mờ gì trong tình trường nhưng hắn vẫn điềm tĩnh không có sự nóng vội của tuổi trẻ, cũng không để cho nửa thân dưới làm chủ.
Diệp Tàn và Vệ Linh đang ở thời kỳ tình yêu cuồng nhiệt, lần tu hành bốn tháng này đúng là tiểu biệt thắng tân hôn. Hôm qua lúc ở chỗ Vệ Linh, hai người cũng uống chút rượu, sau đó thì chuyện gì tới cũng tới.
- Đúng vậy, chờ lần lịch luyện này xong là gần một năm, chúng ta chính là đệ tử tinh nhị, sẽ có một nhóm đệ tử mới được tuyển, không biết Tiềm Long Phong có được tuyển đệ tử hay không. Ngày mai chính là ngày lịch luyện của tân đệ tử, ngươi có hỏi bọn Thượng Quan Phi Độ?
- Bắc Cung Thanh Sơn không có vấn đề, Thượng Quan Phi Độ có đội riêng.
Diệp Tàn khoát tay áo.
A? Dương Nhược Huyên, Bắc Cung Thanh Sơn, Mộng Vũ, Vệ Linh còn có ba người chúng ta, tổng cộng bảy người, vẫn còn thiếu ba người nữa.
Diệp Tàn không khỏi cau mày, ở Thiên Phủ bọn họ chỉ quen từng này người, mà mỗi người trong Thiên Phủ lại có một vòng giao tiếp khác nhau, đám người Đao Phỉ, Diệp Phàm cũng tìm thử nhưng bọn họ đã vào tổ đội với người khác.
- Được lắm, đến lúc đó ngẫu nhiên tìm ba người là được, chúng ta không cần để ý cái này, cạn!
- Cạn!
- Đại ca, Huân Y, ngươi định làm gì?
- Cái gì mà làm gì, cứ thuận tự nhiên!
- Thích?
- Ừ!
- Cạn!
- …
- Đều bảo nam nhân sau khi gần nữ nhân sẽ thay đổi, nhị ca cũng thật là thay đổi kinh người.
- …
Một đêm này Diệp Phàm mất ngủ, chẳng biết tại sao chuyện Diệp Tàn nói cứ ở trong đầu hắn, trong khe núi tuyết, thân thể trần trụi của Huân Y không ngừng kích thích đầu óc hắn, làm cho máu huyết trong đầu sôi trào, hận không thể đi gặp Huân Y phát tiết dục vọng.
- Đây là di chứng linh hồn dung hợp sao? Đây chính là xúc động của tuổi trẻ?