Vô Địch Thiên Đế

Chương 348: Huân y thuế biến

Chương Trước Chương Tiếp

Diệp Phàm vừa thuần thục thay đổi bản thân vừa lưu ý biến hóa của Thiên Đế Đồ Lục, thân thể của hắn đã đạt đến bão hòa, Hằng Vẫn Thiên Hà Thủy không thể tiếp tục tẩy luyện hắn nữa.

Dù được Hằng Vẫn Thiên Hà Thủy tẩy luyện nhưng tu vi của Diệp Phàm không tăng nhiều, khó khăn lắm từ Nhập Cương ngũ trọng tiến vào Nhập Cương lục trọng, Mệnh Thần Thuật vẫn ở tầng tư, tiến bộ không lớn, dù sao Hằng Vân Thiên Hà Thủy chủ yếu vào tăng tư chất.

Nhưng Diệp Phàm có chín tầng phong ấn thần hồn, sức chiến đấu đã không giống trước, ít ra hắn có con át chủ bài liều mạng.

Theo sự dung hợp đặc thù của đạo vận, Thiên Đế Đồ Lục từ từ ngừng dao động, tâm thần Diệp Phàm tiến vào bên trong, tiếp theo, một loại thông tin khó giải thích được âm thầm khắc sâu vào thần hồn hắn.

Đại Diễn Thiên Quyết! !

Không có phẩm cấp, hoặc có lẽ tính không được công pháp, Đại Diễn Thiên Quyết chỉ có hai tác dụng . . . Dung hợp võ kỹ đã nắm vững để lĩnh ngộ võ kỹ mới hoặc sử dụng chúng các võ kỹ hiện có, từ đó nâng cao chất lượng của võ kỹ.

Đại Diễn Thiên Quyết tổng cộng có chín tầng, tám tầng trước là dung hợp, tầng cuối cùng là nâng cao.

Nói cách khác, Diệp Phàm chỉ có tám lần cơ hội dung hợp võ kỹ, một lần cơ hội nâng cao võ kỹ, mỗi một lần Diệp Phàm đột phá một tầng Đại Diễn Thiên Quyết có thể dung hợp một lần võ kỹ, càng về sau, phẩm chất và số lượng võ kỹ có thể dung hợp càng nhiều.

Đây thiết bị gian lận hoàn toàn không hợp lý, Diệp Phàm cũng không rõ ràng pháp tắc thiên đạo trong đó, có được năng lực khủng bố như thế, dù là tiên pháp, cũng rất khó làm được.

Đương nhiên, loại dung hợp võ kỹ này cũng không nhất định là thần kỹ, có lẽ Diệp Phàm hao tốn một cơ hội chỉ có thể dung hợp được một võ pháp rất vô vị, nhưng Diệp Phàm luôn tin rằng võ kỹ mà Đại Diễn Thiên Quyết dung hợp ra tuyệt đối không tồn tại ở thế giới này.

Đây căn bản là máy chế tạo võ kỹ ngẫu nhiên, Diệp Phàm cũng không nói nên lời, thử nghiệm lĩnh ngộ Đại Diễn Thiên Quyết, lập tức nảy sinh một cảm giác thất vọng. Với ngộ tính của hắn, lần đầu tiên ngay cả cọng lông cũng không lĩnh ngộ được.

Bỏ qua Đại Diễn Thiên Quyết, chí ít không thể trong thời gian ngắn mà lĩnh ngộ được tầng nhất. Uy năng của Thiên Đế Đồ Lục biến mất, Diệp Phàm lập tức cảm giác được một lực đẩy không thể chống cự truyền đến.

- Mẹ nó chứ . . .

Diệp Phàm chỉ kịp thốt ra một câu chửi thề, thân ảnh hắn đã bay lên, lao thẳng vào mây rồi đâm sầm vào vách động phía trên, một tiếng nổ vang dội đánh thức đám người Huân Y.

Sau đó, bốn người nhìn Diệp Phàm lún vào vách động, trên thân thể còn có phong ấn thần văn thần bí kéo dài từ lồng ngực đến sau lưng hắn.

Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là Diệp Phàm không mặc quần áo, Diệp Tàn, Diệp Quỷ, Đại Lực thì cũng thôi đi, Huân Y trợn tròn mắt, con ‘dao găm’ kia, thật là. . . thật là mắc cỡ!

Sắc mặt Huân Y lập tức đỏ bừng nhưng rất lo lắng cho Diệp Phàm, dù sao trực tiếp bị lún vào vách tường, cũng không biết hắn có sao không.

Diệp Phàm nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Huân Y, lập tức vô cùng xấu hổ, đây là đây là lần đầu tiên trong hai đời người hắn trần truồng chạy.

- Khụ. . . Huân Y, mặc dù ngươi muốn nhìn, ta sẽ không cự tuyệt, nhưng lúc này chúng ta vẫn phải biểu hiện rụt rè một chút.

Diệp Phàm có chút bất đắc dĩ nói.

- A . . . ưm . . . ưm, ta . . . ta không phải cố ý muốn nhìn.

Huân Y lập tức mắc cỡ đỏ mặt xoay người, bên tai đỏ bừng vì ngượng ngùng, trong đầu bất giác hiện lên ‘dao găm’ của Diệp Phàm, thật to. . .

- Ba người các ngươi đã xem đủ chưa?

Giọng của Diệp Phàm vang lên lần nữa.

- Ặc, nhìn đủ rồi. . .

- Mẹ nó nhìn đủ còn không qua đây giúp ta một chút!

- . . .

Sau nỗ lực của ba người Diệp Tàn, cuối cùng Diệp Phàm từ trên vách động rớt xuống, Diệp Tàn và Đại Lực cố nín cười, sắc mặt của Diệp Quỷ lãnh khốc cũng có chút run rẩy, Diệp Phàm vội vàng lấy ra quần áo từ giới chỉ trữ vật mặc vào, trên mặt vẫn có chút xấu hổ.

Vách động nơi đây trải qua Hằng Vẫn Thiên Hà Thủy rèn luyện hàng năm, cứng rắn vô cùng, nguyên lực hộ thể của Diệp Phàm suýt chút vỡ nát, đừng nói đến tự mình xuống, lần này mặt mũi mất hết.

Sau khi mọi việc xong xuôi, Diệp Phàm không khỏi cao giọng nói:

- Khụ. . . Huân Y, ngươi có thể quay người lại.

Huân Y nghe vậy ngoan ngoãn gật đầu quay người, lập tức, bốn người Diệp Phàm sững sờ tại chỗ, đây là Huân Y sao?

Trước kia Huân Y cũng tính là rất đẹp, nhưng so với Huân Y bây giờ, hoàn toàn là gà đất và Phượng Hoàng, dáng vẻ của nàng vẫn y nguyên, nếu nói thay đổi, có lẽ là hình phượng hoàng trên trán.

Nhưng khí chất của nàng lại có thay đổi nghiêng trời lệch đất, mặc dù vẫn hay thẹn thùng như vậy nhưng dường như ẩn chưa một loại phong cách nữ vương cao ngạo, mà chỉ cần nhìn nàng đều cảm nhận được trên người nàng có một sức hút khó hiểu, vừa có chút tà tính, vừa có một loại quyến rũ khó tả.

Dù đám người Diệp Tàn đi ra trước nhưng lại trực tiếp tiến vào trạng thái tu luyện, sau này linh hồn Diệp Phàm dung hợp, tản mát ra một loại đạo vận Chí Tôn, trực tiếp khiến bọn họ đi vào trạng thái đốn ngộ.

Có Hằng Vẫn Thiên Hà Thủy, cho dù bốn tháng bọn họ chưa ăn hạt cơm nào nhưng không có bất kỳ khó chịu gì. Huân Y là người cuối cùng đi ra, đám người Đại Lực đương nhiên chưa từng thấy nàng, nếu không phải động tĩnh của Diệp Phàm quá lớn, có lẽ bọn họ còn ở trong đốn ngộ.

Sau đó lúc mấy người thức tỉnh đều chú ý đến Diệp Phàm mà không để ý đến Huân Y, bây giờ Huân Y vừa quay đầu lại, cả bốn người họ đều vô cùng kinh ngạc.

- Các ngươi nhìn ta như vậy làm gì, ta bị gì sao?

Huân Y có chút không quen nói, Diệp Tàn và Diệp Quỷ nghe vậy trực tiếp dời ánh mắt, Đại Lực cũng chất phác sờ lên ót, nữ tử sớm chiều ở chung với mình đột nhiên hấp dẫn như vậy, quả thật khiến người ta kinh ngạc, nhưng họ không có ý kiến gì khác.

- Ngươi mở ra phong ấn thú hồn?

Diệp Phàm nhanh chóng khôi phục kinh ngạc quay đầu nhíu mày.

- Không có, có điều Hằng Vẫn Thiên Hà Thủy hình như thật sự có tác dụng tẩy luyện thần hồn. Ta không biết chuyện gì đã xảy ra, có vẻ như có một mối liên hệ kỳ diệu với thú hồn.

Huân Y nghe vậy dịu dàng nói.

- Vậy là tốt rồi, Hằng Vẫn Thiên Hà Thủy quả thật có tác dụng tẩy luyện thần hồn, với ngươi là chuyện tốt, chí ít ngươi có sức mạnh đối kháng với thú hồn.

- Thế nào Diệp Phàm, ta . . . ta có thay đổi gì không?

Huân Y có chút lo lắng nói, loại quyến rũ ẩn sâu trong xương vô thức phát ra khiến trái tim Diệp Phàm có chút ngứa ngáy.

- Không sao đâu, nhưng Huân Y bây giờ trở nên mê người hơn, đợi ngươi ra ngoài, chỉ sợ đệ tử nam theo đuổi ngươi chắc sẽ tăng gấp đôi.

Diệp Phàm nghe vậy cười nói.

- Xinh đẹp? Thật sao?

- Đương nhiên!

- Vậy. . . Vậy ngươi có thích không?

- Đương nhiên, Huân Y rất đáng yêu!

Diệp Phàm nghe vậy cười nói, Huân Y nghe vậy gương mặt đỏ bừng, khẽ cắn môi, kỳ thật nàng cũng thấy Diệp Phàm thay đổi, hắn không còn bài xích nàng nữa. Hắn thay đổi không phải vì hôm nay nàng trở nên xinh đẹp hơn. Cho tới nay Diệp Phàm không phải là người chỉ nhìn bề ngoài, nếu không lúc hắn giao hảo với Thanh Diệp, hắn không cần bình tĩnh như vậy.

- Đúng rồi, đưa nguyên lực của các ngươi vào đá Trắc Mạch, để ta xem thử tư chất của các ngươi tăng trưởng bao nhiêu.

Diệp Phàm không nói quá nhiều về những chủ đề mập mờ mà cao giọng nói. Hắn căn cứ vào đặc tính của Đan Môn và đặc tính tu hành đan điền của bản thân cố ý luyện chế đá Trắc Mạch này, cũng có thể tính được thay đổi trong tư chất của ba huynh đệ bọn họ.

Về phần quan hệ giữa hắn và Huân Y, mặc dù chưa xuyên phá tầng giấy cuối cùng, kỳ thật hai người đã biết rõ lòng nhau. Hắn không bài xích Huân Y nhưng cũng không muốn đi đến một bước không thể tách rời với Huân Y.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)