Cảm giác choáng váng truyền đến, khi dòng nước chung quanh dần dần biến mất năm người chậm rãi khôi phục bình thường.
Hang động này rất đơn sơ. Trong hang có mười đầm nước hình tròn, trên mỗi đầm nước đều có nguyên khí dao động kinh người, càng đến gần đầm nước, nguyên khí dao động càng mãnh liệt.
- Đầm nước đó hẳn là đẳng cấp rèn luyện Hằng Vẫn Thiên Hà Thủy, ăn vào đan dược, dựa vào toàn lực tiến lên, càng đến gần đầm nước bên trong càng tốt, nhưng cũng không thể cưỡng cầu, loại thiên địa kỳ vật này, chúng ta không thể quá tham lam.
- Yên tâm đi đại ca!
- Ừ, chúng ta đi thôi!
Diệp Phàm dẫn đầu hướng đến đầm nước, cạnh mỗi đầm nước một bên đều có một cái cầu thang, lúc Diệp Phàm đạp trúng cầu thang đầu tiên thì cảm thấy một lực đẩy đáng sợ, nhưng rất nhanh trong Đan Môn của hắn, Thiên Đế Đồ Lục dường như tỏa ra một luồng hơi ấm nhàn nhạt, lực đẩy kia lập tức biến mất.
Trong lòng Diệp Phàm lập tức vui vẻ, nhưng sắc mặt đám người Diệp Tàn lại có chút khó coi, hiển nhiên áp lực mà bọn họ phải chịu là vô cùng mạnh bạo.
Mà Đại Lực trên căn bản không tới được, dù Diệp Phàm cho bọn hắn đan dược, nhưng tư chất bọn họ còn kém xa tư chất thấp nhất để được Hằng Vẫn Thiên Hà Thủy tán thành.
Diệp Phàm không nghĩ tới điểm này, dù sao kiếp trước hắn cũng chỉ nghe nói đến Hằng Vẫn Thiên Hà Thủy, cũng không thu hoạch được, ý đồ vận chuyển nguyên lực thần văn, hắn cảm thấy một cảm giác thân thiết lạ lùng, giống như Hằng Vẫn Thiên Hà Thủy đang biểu đạt sự vui mừng của nó.
Mà Thiên Đế Đồ Lục trong cơ thể hắn lại khao khát với đầm nước sâu nhất, như thể có thứ mà nó rất cần ở đó.
Nguyên lực chậm rãi lưu chuyển bên cạnh hắn, sắc mặt đám người Diệp Tàn lập tức hơi đổi, họ kinh ngạc nhìn Diệp Phàm:
- Đại ca, ta cảm giác áp lực yếu hơn vừa nãy rất nhiều.
Đại Lực cũng thuận lợi đi tới, Diệp Phàm thấy thế nhẹ gật đầu:
- Tất cả đi theo ta, cố gắng tiến lên.
Mấy người nghe vậy nhao nhao gật đầu, tiếp theo theo sự hướng dẫn của Diệp Phàm tiến về chỗ đầm nước sâu nhất.
Dù có linh lực thần văn của Diệp Phàm giảm bớt lực đẩy nhưng Đại Lực vẫn ngừng lại ở đầm nước thứ tư, lập tức xếp bằng ở trong đầm nước tu hành, cả người chìm vào trong hồ nước dưới một lực lượng đặc biệt.
Đám người Diệp Phàm tiếp tục tiến lên, Diệp Quỷ ngừng ở đầm nước thứ sáu, Diệp Tàn ngừng ở đầm nước thứ bảy, khiến Diệp Phàm không ngờ là Huân Y vậy mà chống đỡ được tới đầm nước thứ chín, dù sao bàn về tư chất tu luyện, Huân Y xác thực mạnh hơn đám người Diệp Tàn và Diệp Quỷ.
Về phần Diệp Phàm, nếu không có Thiên Đế Đồ Lục, đoán chừng nhiều nhất chỉ đến được đầm nước thứ hai, nhưng có Thiên Đế Đồ Lục, hắn căn bản không cảm giác được lực cản, trước kia dù Thiên Đế Đồ Lục cho hắn nguyên lực đặc biệt nhưng chưa từng chủ động phát uy. Lần này hoàn toàn là Thiên Đế Đồ Lục cần đồ vật nào đó trong đầm nước cuối cùng.
Diệp Phàm nhặt được món hời.
Xếp bằng ở đầm nước cuối cùng, tiếp theo, hắn cảm cảm nhận được một đạo vận đặc biệt bao quanh mình, cả người chậm rãi chìm vào trong đầm nước, khi hắn từ từ chìm xuống, đạo vận càng ngày càng mạnh, tư chất và thần hồn của hắn đang dần được thăng hoa, đồng thời, hắn lại cảm thấy một lực đẩy.
Hiển nhiên, hắn có thể đạt được bao nhiêu rèn luyện liên quan đến chiều sâu hắn chìm xuống, mà khi hắn gặp được lực đẩy, chứng tỏ hắn chỉ thu hoạch được tư cách rèn luyện Hằng Vẫn Thiên Hà Thủy ở mốc hiện tại.
Nhưng Thiên Đế Đồ Lục không dừng lại, một trận chấn động cực kỳ huyền diệu truyền đến, tiếp theo, thân hình Diệp Phàm lao nhanh xuống với tốc độ mà hắn không cách nào khống chế, chỉ trong mười hơi thở, hắn đã đi tới dưới đáy đầm nước, đồng thời, trước mặt hắn, một khối tinh thạch nhiều màu sắc nằm thẳng đứng dưới đáy đầm.
Hình dáng tinh thạch có chút giống với viên tinh thạch tiểu thú kỳ lạ tặng cho hắn khi hắn còn nhỏ, nhưngu sắc viên tinh thạch này rực rỡ hơn, kích cỡ cũng lớn hơn, hiển nhiên Thiên Đế Đồ Lục bị nó thu hút.
Diệp Phàm không vội lấy tinh thạch ra, hắn có thể tiến vào đáy đầm là nhờ sức mạnh của Thiên Đế Đồ Lục chứ không phải năng lực của mình. Hắn biết rõ, phàm là loại thiên địa chí bảo cực kỳ đáng sợ như vậy, ít nhiều gì cũng có linh tính riêng, loại linh tính này giống với bản năng. Một khi hắn thu được tinh thạch nhiều màu lập tức phải nổi lên càng nhanh càng tốt.
Hắn cũng không ngốc, khó khăn lắm mới xuống được phía dưới, nếu hắn không chăm chỉ tu luyện một phen, thật có lỗi với bản thân.
Mặc kệ Thiên Đế Đồ Lục vội vàng, Diệp Phàm bắt đầu điên cuồng biến chuyển nguyên lực, tiếp nhận rèn luyện của Hằng Vẫn Thiên Hà Thủy.
Mệnh Thần Thuật vận chuyển, một chu thiên, mười chu thiên, một trăm chu thiên . . .
Thời gian chậm rãi qua đi, một ngày, hai ngày, mười ngày, một tháng.
Dưới đáy Hằng Vân Thiên Hà, Đại Lực là người đầu tiên bị đẩy ra. Sau khi rơi xuống đất, hắn cũng không dừng lại, tiếp tục luyện tập như điên.
Ngay sau đó, là Diệp Quỷ, Diệp Tàn.
Sau một tháng rưỡi, Huân Y bị bắn ra ngoài, khí thế của nàng trở nên cực kì khủng bố, cả người dường như trải qua một biến hóa đáng sợ, lúc nàng xuất hiện, hai mắt đỏ như máu, trên trán hoa văn một con phượng hoàng nhỏ tinh xảo chậm rãi hiện lên, cả người trở nên càng thêm mỹ lệ động người, toàn thân có một cỗ bá khí nữ vương.
Loại khí thế này trong nháy mắt bị nàng đè xuống, tiếp theo, nàng cũng ngồi xếp bằng tu luyện.
Hai tháng sau, ở đầm nước thứ mười, Diệp Phàm giống như lão tăng nhập định, lạc ấn thần hồn của hắn đang từ từ hủy diệt, sau đó lại từ từ trùng sinh, hai đời thần hồn dưới rèn luyện của Hằng Vẫn Thiên Hà Thủy bắt đầu dung hợp.
Sau ba tháng, toàn bộ Thiên Phủ, một cỗ khí tức Chí Tôn đột ngột giáng lâm, kinh động đến tất cả Thái thượng trưởng lão và đám người Dương Thương, nhưng trong nháy mắt cỗ khí tức này biến mất không thấy gì nữa, tất cả mọi người đều tò mò không yên.
Dương Thương mông lung nhìn Hằng Vân Thiên Hà, như có điều suy nghĩ: Chẳng lẽ là sư phụ của Diệp Phàm? Khí tức vừa rồi là khí tức Vô Thượng Chí Tôn.
Bốn tháng sau, ở đáy đầm thứ mười, Diệp Phàm từ từ thức tỉnh, toàn bộ đầm nước giống như đang sôi trào, sắc mặt Diệp Phàm vô cùng tái nhợt, cắn chặt hàm răng, sau khi thần hồn hắn dung hợp, lần nữa khôi phục lại Chí Tôn cảnh, nhưng thể chất của hắn không thể tiếp nhận, kết quả cuối cùng chỉ có bạo thể.
Cũng không biết đây là may mắn hay là bất hạnh, Diệp Phàm chỉ có thể hi vọng vào Thiên Đế Đồ Lục, Diệp Phàm bắt lấy tinh thạch nhiều màu, quần áo của hắn trực tiếp nổ tung, trên người xuất hiện vô số thần văn huyền diệu, đồng thời, những thần văn này giống như phong ấn tiến hành phong ấn thần hồn của Diệp Phàm.
Một tầng, hai tầng, ba tầng, mãi cho đến tầng phong ấn thứ chín, cơ thể hắn mới ổn định, đồng thời, hắn cảm giác mình có khả năng giải phong ấn, đồng thời nhờ phong ấn thần văn đặc biệt này chuyển hóa lực thần hồn thành tu vi nguyên lực, từ đó tạm thời nâng cao thực lực của bản thân.
Với thể chất hiện giờ của hắn, có thể mở ba tầng đầu tiên an toàn trong một khoảng thời gian ngắn, hắn đoán sơ qua ít nhất có thể đủ để đánh với cường giả Siêu Phàm cảnh. Mà tu vi của hắn tăng lên, thể chất cường đại, phong ấn hắn có thể mở ra càng ngày càng nhiều, cho đến khi hắn hoàn toàn giải hết phong ấn, thần hồn hợp nhất.
Đồng thời, tư chất tu luyện của hắn tăng lên tới Thần Võ lục tinh, tư chất luyện thể cũng cải thiện đáng kể.
Vẫn chưa xong, sau khi Thiên Đế Đồ Lục hấp thu tinh thạch nhiều màu bắt đầu chậm rãi ấp ủ, tinh thạch lần trước giúp hắn thu được Mệnh Thần Thuật, lần này thì sao? Diệp Phàm rất chờ mong.