- Đệ tử Thiên Phủ thật đúng là phách lối, đối đãi với Thánh Phủ chúng ta như vậy, ngươi không biết sợ!
Lý Tự Lai thâm ý nói.
Ngô Hoa nghe vậy không khỏi lộ vẻ tươi cười:
- Người trẻ tuổi vốn nóng nảy thích thể hiện. Lý sư huynh yên tâm, tiểu tử Diệp Phàm này ta hiểu hắn tuyệt đối không phải cố ý vũ nhục Thánh Phủ, đều là người trẻ tuổi nóng tính, cũng là một dạng người giống Mộng Vô Cực, muốn thể hiện thực lực mà thôi.
Ngô Hoa thế mà đã nghẹn cơn giận này trong lòng hai ngày, Lý Tự Lai nói chưa dứt câu, hắn đã châm chọc nói.
Lý Tự Lai nghe vậy sắc mặt có chút khó coi, ngược lại lộ ra nụ cười quỷ dị:
- Sợ là thể hiện quá mức rồi, bản thân tự đánh vào mặt mình. Ngô sư đệ có lẽ còn chưa biết, đứa nhỏ Thiên Nhai này là người Đãng gia ở Trung Linh cảnh.
- Đãng gia…. Là Kiếm Linh thế gia Đãng gia sao?
- Trừ Đãng gia này ra, sư đệ còn cho rằng có gia tộc nào có thể bồi dưỡng được nhân vật thiên tài đáng sợ như vậy sao?
Ngô Hoa nghe vậy sắc mặt có chút khó coi.
- Ha ha, thương, đao, các loại chủy thủ chỉ có thể chờ làm đồ chơi của hắn. Người Kiếm Linh thế gia am hiểu nhất chỉ có một loại chính là kiếm. Đệ tử ngươi lớn lối như thế, cái giá này cũng không biết có phải là hắn bắt đầu trả hay không.
- Kiếm Linh thế gia xác thực rất mạnh mẽ, nhưng sư huynh ngươi chẳng lẽ cho rằng đệ tử Thiên Phủ chỉ có chút thực lực ấy thôi sao?
Ngô Hoa lắc đầu bình tĩnh nói, Kiếm Linh thế gia thể chất đặc thù, năng lực đối với kiếm được ông trời ưu ái ban cho. Nhưng thể chất Diệp Phàm thì không đặc thù sao? Võ Đạo Thể, chính là một trong tứ đại vương thể mạnh nhất Thiên Vũ đại lục. Huyền Cấp hàn băng kia chỉ là chi lực phía dưới, cho dù là Kiếm Linh thế gia thì có thể thế nào?
….
- Cuồng vọng. Diệp Phàm, hôm nay người sẽ vì hành động và lời nói của ngươi mà trả giá đắt. Ngươi muốn nhìn thấy thực lực thật sự của ta sao? Được, ta sẽ cho ngươi mở rộng tầm mắt!
Đãng Thiên Nhai giận dữ nói, tay phải nắm chặt trường kiếm, sau đó bộc phát khí thế hắn cực kỳ sắc bén, kiếm ý thực giống như xông phá chân trời, quét ngang tất cả.
Trường kiếm ra khỏi vỏ, thân hình Đãng Thiên Nhai lập tức biến mất. Tiếp theo kiếm phong quét tới, thân ảnh Diệp Phàm trực tiếp bị chém rách, đồng thời bên người Đãng Thiên Nhai bỗng nhiên xuất hiện thêm bốn thân ảnh của Diệp Phàm hiện ra từ không khí. Không phải Vô Ảnh Quỷ Trảm Tứ Phương Cực Sát Trận mà là Tam Sinh Ảnh Sát!
- Thời khắc này khiến cho ta xuất kiếm, ngươi đã không phải đối thủ của ta!
Đãng Thiên Nhai quát to một tiếng, trường kiếm lượn vòng, phá!
Kiếm khí hung hăng, kính tượng Diệp Phàm lập tức bị chém vỡ. Bản thể bay ngược lại, chủy thủ trong tay lượn vòng, biến thành trường cung!
- Đãng Thiên Nhai, thời gian chơi đùa với ngươi đã kết thúc, ngươi quá yếu!
Diệp Phàm cao giọng nói. Sau đó phía trên vũ tiễn lập tức xuất hiện Huyền Cấp hàn băng chi lực và Huyền Cấp hỏa tiễn chi lực, nổ bắn ra!
- Hừ, nói khoác mà không biết ngượng… không có khả năng!
Hỏa diễm và hàn băng chi lực lập tức oanh tạc. Thân ảnh Đãng Thiên Nhai giống như con diều đứt dây, bị trùng kích cuồng bạo đánh bay, thời điểm hắn gần như bị cưỡng ép đến biên giới sân đấu pháp trong mắt lóe lên sự hoảng sợ.
Không chỉ Đãng Thiên Nhai, đệ tử Thánh Phủ không thể thốt ra lời. Đây là Thánh tử của bọn họ sao? Thời điểm sau khi Thánh tử rút trường kiếm ra, bọn họ hiểu cuộc chiến đã kết thúc, nhưng tuyệt đối không phải kết thúc như thế này.
Thánh tử mạnh nhất là gì? Kiếm!!!
Thế nhưng rõ ràng hắn đã xuất ra toàn lực, vì sao lại không đỡ nổi một tiễn của Diệp Phàm. Từ lúc bắt đầu, Diệp Phàm là chơi đùa với Đãng Thiên Nhai sao? Các ngươi xác định đây không phải trò đùa?
- Không cần lãng phí thời gian, toàn bộ các ngươi đều lên đi.
Diệp Phàm cao giọng nói. Hắn trái lại không muốn vũ nhục người khác. Diệp Phàm dù sao cũng không phải loại người như Đãng Thiên Nhai, cũng không nguyện ý tìm khoái cảm bằng cách vũ nhục trên người đối phương, cuộc chiến này đến đây đã có thể kết thúc rồi.
Nếu là một tháng trước, muốn ứng phó với Đãng Thiên Nhai có lẽ hắn sẽ cần chút thời gian công sức, nhưng hiện tại, hắn có thể giải quyết rất nhẹ nhàng.
- Diệp Phàm, ha ha ha, không sai, ngươi không tệ, nhưng ngươi cho rằng như vậy là ngươi đã thắng sao?
Đãng Thiên Nhai nghe vậy lung lay đứng lên. Máu tươi trên người không ngừng rót vào trường kiếm trong tay hắn. Kiếm ý khủng bố khó tưởng tượng được lập tức bốc lên.
Diệp Phàm nhìn Đãng Thiên Nhai, trong mắt lộ ra ý cười bình thản:
- Kiếm Linh thế gia sao? Không tồi!
Trường cung trong tay lần nữa biến hóa, trở thành trường côn. Đệ tử ba phủ hơi choáng, Diệp Phàm còn không dùng vũ khí sao? Hắn rốt cuộc là quái vật gì vậy?
Bạo Liệt Đột Tiến!
Thân ảnh Diệp Phàm biến mất.
Trường kiếm Đãng Thiên Nhai vũ động, hất lên xoay chuyển một cái, phía trên!
Phá!
Thân hình Diệp Phàm bay vọt lên bầu trời, trên tay trái xuất hiện bốn thanh phi đao.
Phi đao? Lại là một vũ khí mới.
Sưu sưu!
Bốn thanh đao bằng góc độ hung hiểm lao đến phía Đãng Thiên Nhai, trường côn trong tay cũng hung hăng nện xuống.
Phá!
Phốc!
Đãng Thiên Nhai lập tức phun ra một ngụm máu tươi, cỗ lực lượng này sao lại mạnh mẽ như vậy? Đây chính là lực lượng của Diệp Phàm sao?
Hắn không ngăn được, dù cho kiếm ý tăng tốc, lại có huyết mạch chi lực làm cho mọi phương diện chi lực của hắn đều tăng lên, thì hắn vẫn như cũ không ngăn được một côn của Diệp Phàm.
Đãng Thiên Nhai bị hất ngược trở lại, những thành viên khác tránh đường đao phi qua đón được Đãng Thiên Nhai, đồng thời đánh về phía Diệp Phàm. Ý tứ Diệp Phàm rất rõ ràng, hắn muốn một chọi năm!
Trong mắt Đệ tử Linh Phủ và đệ tử Đạo Phủ lóe lên vẻ hoảng sợ, bọn họ chưa bao giờ thấy qua đệ tử nào lớn lối thế này. Sắc mặt Thanh Diệp càng phức tạp, nam nhân này sao có thể mạnh như vậy, Đãng Thiên Nhai thật sự không cùng một cấp bậc với hắn.
Kiệt ngạo, bá đạo, quyết đoán khiêu chiến cả thiên hạ, như có như không đánh thẳng vào tâm của Thanh Diệp ngay lập tức khiến sự tình vô lễ của Diệp Phàm đối với Lạc Băng đều bị nàng tạm thời quên mất, đây đúng là đồ điên.
Đánh giá quen thuộc cỡ nào, đúng vậy, lúc trước hắn cũng khiến bản thân nàng sinh ra một loại cảm giác, hắn là đồ điên, luôn có thể làm ra sự tình khiến cho người khác không thể nào tưởng tượng được. Nhưng sau khi chứng kiến sức mạnh của Mộng Vô Cực và Đãng Thiên Nhai, nàng rốt cuộc tự sinh ra hoài nghi với tên điên này.
Mà giờ khắc này, tên điên ấy cũng đang thực sự nói cho nàng biết nàng có bao nhiêu buồn cười, Đãng Thiên Nhai ngã xuống, cục diện trước mắt chí ít đã thấy, hắn đã thua, toàn bộ Đông Linh cảnh làm sao có thiên tài nào hơn so với với tên điên yêu nghiệt này?
Có lẽ chỉ có Mộng Vô Cực mới có thể đánh bại hắn.
Thức thứ nhất Phục Thiên Cửu Côn, Bách Côn Tề Minh!!
Trường côn của Diệp Phàm lập tứng bao phủ cả năm người, đám người Đãng Thiên Nhai kết thành chiến trận, lấy Đãng Thiên Nhai làm chuyển vận, tiến hành phản kích.
Đương đương đương!
Va chạm ngang ngược, sắc mặt năm người vô cùng khó coi, loại lực lượng này đã siêu việt đến mức chạm đến cực hạn chống đỡ của họ. Một côn, hai côn, ba côn, rốt cục phòng ngự của họ cũng sụp đổ, bốn người bị Diệp Phàm tùy ý đánh bay trọng thương ngã xuống đất. Đãng Thiên Nhai trốn rất nhanh, Nhất Bộ Thiên Lý lập tức biến mất.
Nhưng sau một khắc, tẩt cả mọi người lần nữa rung động, Diệp Phàm đuổi theo, làm sao có thể? Từ khi chiến đấu đến bây giờ, Đãng Thiên Nhai dựa vào loại thân pháp ẩn tàng chiến kỹ này mà tiến có thể công, lui có thể thủ, Diệp Phàm chưa từng có biện pháp bắt được hắn.
Thế nhưng giờ phút này Diệp Phàm đuổi theo, loại thân pháp này…. Là Nhất Bộ Thiên Lý?
- Cái này tuyệt đối không có khả năng, thân pháp Địa giai cao cấp nửa bước Thiên Nhai ở Thánh Phủ chúng ta là võ học cực kỳ khó. Toàn bộ Thánh Phủ trừ bỏ Thần tử, Thánh tử cùng số ít thiên kiêu bên ngoài ra thì những người khác cũng không có tư cách học.
- Diệp Phàm làm sao có thể dùng một chiêu này? Cái này….
Đệ tử Thánh Phủ sợ hãi lên tiếng. Vào thời khắc này, tiếng cười Thiên Phủ truyền đến:
- Có cái gì mà không có khả năng. Vương Tọa chúng ta nói, chỉ cần ngươi ở trước mặt hắn sử dụng võ kỹ gì, hắn đều có thể phục chế được.
- Coi như có thể phục chế, Nhất Bộ Thiên Lý là chiến kỹ ẩn tàng, hắn cũng không có khả năng nắm vững.
- Ha ha, trước mặt Vương Tọa chúng ta, không gì là không có khả năng. Các ngươi phải biết, tên đầy đủ của Vương Tọa chúng ta là gì?
- Gọi là gì?
Đệ tử ba phủ đồng thời nhìn về phía đệ tử Thiên Phủ. Một đám thiên tài Thanh Diệp cũng vô cùng tò mò.
- Hắn gọi là Vương Tọa toàn năng!