Vân Sát Tiến Vũ!
Vô số mưa tên hàn băng hỏa diễm bay về phía Đại Lực và Mộng Vô Cực, đám người hơi kinh ngạc, đệ tử Thiên Phủ lại ra tay ác như vậy? Đồng đội mình cũng không thèm để ý?
Lúc này Mộng Vô Cực đang muốn tránh né, nhưng căn bản Đại Lực không quản mưa tên sau lưng, cả người phát ra một tiếng thét giận dữ:
- Tôn nghiêm của Thiên Phủ, không cho phép bị chà đạp!
Một tiếng này, lập tức dẫn nỗ toàn bộ đệ tử của Thiên Phủ, trong lúc nhất thời, vô số tiếng hô vang lên:
- Đại Lực bá khsi!
- Ngăn cản hắn, xem như là Thần tử thì như thế nào, Đại Lực, ngươi là Bất Phá Chi Lũy!
Đám người cao giọng nói, trên người đại lực, một bộ lông nồng đậm lập tức mọc ra, huyết mạch ma Viên thức tỉnh, tốc độ của Đại Lực và sức mạnh đều tăng lên một cách khó tiên, Mộng Vô Cực đang muốn thoát thân thì bị Đại Lực kiềm chặt, tiếp theo Vẫn Sát Tiến Vũ rơi xuống, hàn băng hỏa diễm bạo liệt.
Toàn bộ sân đấu tràn ngập khói bụi, hỏa diềm và hàn băng quét sạch tất cả, Bát Hoang Côn của Đại Lực hoàn toàn bị hỏa diễm bao phủ, cả người điên cuồng phát ra công kích về phía Mộng Vô Cực, sức mạnh kinh khủng khiến cho Mộng Vô Cực cũng không chống đỡ được.
Động tác của Huân Y không ngừng, trên tay phải, mấy đạo vũ tiên được hàn băng bao trùm, bắn về phía Mộng Vô Cực, những vũ tiên này hội tụ trên không, hình thành một mũi tên hàn băng vô cùng to lớn.
Đồng thời thân hình Đại Lực dời sang một bên, Bát Hoang Côn hung hăng nện xuống, một kích này, đã hội tụ tất cả lực lượng, Mộng Vô Cực muốn ngăn cản, nhưng cả người trực tiếp bị đánh bay, tay trái của hắn vỗ một cái vào đại địa, sau đó cả người bay ngược lên.
Mũi tên hàn băng lập tức đánh trúng, băng phong!
Đệ tử dưới đài đã bị cách phối hợp của Đại Lực và Huân Y làm cho kinh ngạc, không ngờ Mộng Vô Cực lại bị áp chế, bị hai tên đệ tử không tên tuổi của Thiên Phủ áp chế, thế giưới này điên rồi sao?
Đệ tử Thiên Phủ gầm thét, cuồng loạn gào thét, bọn họ không thể chịu đựng được những khuất nhục, Huân Y và Đại lực dùng thực lực nói cho tất cả mọi người biết, tôn nghiêm Thiên Phủ không thể bị khinh thường.
Ầm ầm ầm ầm!
Đại Lực bắt đầu chạy, mỗi một bước đều chấn động đại địa, hắn khiêng Bát Hoang Côn đang ngập tràn hỏa diễm, bởi vì huyết mạch nên hắn trở nên vô cùng to lớn, dáng người giống như một bức tường, chặn lại một mảnh bầu trời.
Trên đài cao, sắc mặt đám người Hồ Triển đều có hơi khó coi, Ngô Hoa rất kinh hỉ, hắn biết rõ huyết mạch của Đại Lực, nhưng không nghĩ đến trong thời gian ngắn như vậy lại có thể tự do kích hoạt.
Thực lực của Đại Lực và Huân Y xác thực vượt ra khỏi sự suy đoán của Ngô Hoa, loại cảm giác sảng khoái này, nếu như Mộng Vô Cực bị thua, đây chính là một việc vô cùng khoái lạc.
- Thiên Phủ giấu thật sâu!
Hồ Triển trầm giọng nói, lấy thực lực Đại Lực và Huân Y, Nhiếp Vân chưa chắc là đối thủ.
- Ha ha, đệ tử nhị tinh của Thiên Phủ chúng ta vẫn còn yếu, đệ tử nhất tinh năm nay cũng không tệ, ta tin tưởng sẽ cho các ngươi một sự ngạc nhiên, đương nhiên, có thể đánh dạng này, cũng là đệ tử Mộng Vô Cực của Thánh Phủ quá mạnh, một chiến bốn.
Ngô Hoa không khách khí trào phúng Thánh Phủ, loại hành vi này của Thánh Phủ, quá xem thường người khác.
Lý Tự Lai lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, không thể để ý nói:
- Đệ tử bên dưới chỉ là nóng tính nhất thười, chúng ta không nên so đo, Vô Cực cũng không cố ý muốn vũ nhục Thiên Phủ, chỉ là hắn cho rằng một mình mình là đủ rồi, người trẻ tuổi thôi, chỉ biết khoe khoang.
Ngô Hoa nghe vậy hừ lạnh một tiếng, đám người lại tiếp tục nhìn về sân đấu, giờ phút này, thân hình Đại Lực và liên tiễn của Huân Y bắn tới, oanh minh một biết, hàn băng vỡ vụn.
Tiếp theo, Đại Lực phun ra một ngụm máu tươi.
Mọi người đều bị sững sờ, chỉ thấy vị trí của Đại lực và Mộng Vô Cực lại hoán đổi cho nhau, liên tiễn của Huân Y vậy mà xuất hiện trên người Đại Lực.
Đây chẳng lẽ là Linh Cương thiên phú Thiên giai Đấu Chuyển Tinh Di?
Ngô Hoa trực tiếp rung động lên tiếng:
- Không có khả năng, Mộng Vô Cực chỉ là Nhập Cương cảnh, sao lại có thể mở ra Linh Cương thiên phú?
- Ngô sư đệ không cần kinh ngạc, ai nói trước Cương Thể cảnh không thể mở ra Linh Cương thiên phú?
Vạn Niên Khổ Tủy Tâm… Các ngươi hào phóng như vậy sao?
Ngô Hoa có hơi kinh ngjac nói, Vạn Niên Khổ Tủy Tâm là hình thái cuối cùng cảu Vạn Niên khổ Tủy, loiạ vậy có thể ngộ không thể cầu, cường giả Hợp Thánh cảnh có được vật này, 100% có thể tấn cấp Hưng Cương cảnh, Ngô Hoa không tin đám người Lý Tự Lai có thể mang ra được thứ này.
- Hắc hắc, công lao lần này, mấy lão già chúng ta không dám nhận, Vạn Niên Khổ Tủy Tâm, toàn bộ Đông Linh cảnh, nơi có được vật này lại không nhiều, chúng ta biết rõ chính là Đế Lâm, mà bên trong Đế Lâm, tu sĩ trên Siêu Phàm cảnh lại không vào được nơi này, mà tu sĩ dưới Siêu Phàm cảnh lại không có năng lực chạm đến vật này.
Thánh Phủ chúng ta đi đến nơi đó tìm đồ vật, trên cái thế giới này, có không ít người sinh ra được thiên địa ban cho khí vận, đây là cơ duyên hắn có được, Vô Cực nhận được truyền thừa Thánh Hiền, Vạn Niên Khổ Tủy Tâm bị thần hồn của Thánh Huyền cho vào trong cơ thể hắn.
- Thánh Hiền?
Đám người Ngô Hoa sửng sốt, đại lục Thiên Vũ, cảnh giới mạnh nhất là Chí Tôn cảnh, trên Chí Tôn, chính là đột phá hư không, thành Tiên Nhân, nhưng con đường thành tiên có bao nhiêu khó khăn? Thiên Đạo vô tình, năm tháng vĩnh cửu, có vô số cường giả đã ngã xuống, kẻ phía sau mưu toang tiến lên xông phá mảnh thế giới này, thành công được bao nhiêu người?
Có một ít người không thể tiến vào Tiên giới nhưng sống sót qua thiên kiếp, bọn họ không có duyên vào Tiên giới, nhưng thực lực đã được thiên kiếp tẩy lễ nên mạnh hơn cường giả bình thường rất nhiều, loại vô thượng đại năng gọi là Thánh Hiền.
Mà Mộng Vô Cực lại chiếm được truyền thừa Thánh Hiền, loại người này đúng là thiên chi kiêu tử, có được đại vận khí, loại này rất khó chết, bởi vì từ khi bọn họ ra đời, bọn họ chính là nhân vật chính của cái thế giới này.
Thế giới này quá lớn, lớn đến mức không ai có thể làm nhân vật chính một mình, mỗi tên thiên kiêu, không phải lúc này cũng sống sot được, nhưng người này có vận khí rất tốt, đôi lúc cso thể tránh đi một ít nguy hiểm, nhưng Mộng Vô Cực là người có vận khí lớn, muốn đánh bại hắn, rất khó.
Tay phải Mộng Vô Cực bắt lấy Bát Hoang Côn của Đại Lực, sau đó gầm thét, cầm Bát Hoang Côn giơ lên, đánh về phía Đại Lực.
Đại Lực đưa tay nắm chặt Bát Hoang Côn, một cỗ sức mạnh kinh khủng truyền đến, vừa rồi nhận phải một đòn của Mộng Vô Cực, hắn đã bị trọng thương, sức mạnh bị giảm bớt, bị Mộng Vô Cực trả lại một côn, hắn ôm chặt Bát Hoang Côn bay ra ngoài, đập vào dưới đài, trên miệng phun ra một ngụm máu tươi, trong đôi mắt tràn đầu sự không cam lòng.
Sân đấu pháp chỉ còn có hai người Mộng Vô Cực và Huân Y, chuyện Thiên Phủ thất bại chỉ còn là vấn đề thời gian!
Huân Y cắn chặt hai hàm răng trắng ngà, Cửu Tinh Liên Châu!
Sưu sưu sưu!
Chiến Tuyến Huyễn Ảnh đột tiến!
Tiễn Phong Cực Xạ!
Nhưng tốc Độ Mộng Vô Cực quá nhanh, khiến cho nàng cảm thấy tuyệt vọng.
Hắn đá nghiêng một cái, Huân Y giơ lên Thiên Dực Cung ngăn cản, cả người mượn lực bay ngược ra sau, trên tay phải, một cái vũ tiễn xoay tròn, hỏa diễm và hàn băng đồng thời xuất hiện, sau đó Huân Y bắn ra đằng sau!
Oanh!
Bạo liệt!
Mộng Vô Cực giống như một cái ảo ảnh, kiếm khí càn quấy, thân hình Huân Y bị đánh trúng, máu tươi chảy ra.
Viễn Độn Nhất Kích! Liên tục ba mũi tên!
Thân ảnh Huân Ý lập tức thoát khỏi Mộng Vô Cực, tốc độ phải nói là quá nhanh, ngay cả Mộng Vô Cực cũng cảm thấy rất kinh ngạc, vào lúc Huân Y đang lơ lửng trên không trung, Phù Không Tiến Vũ Thức!
Thân hình Mộng Vô Cực bay vụt qua ba cái vũ tiễn, thời gian trôi qua một hơi thở!
Lúc này tất cả mọi người không thể nào hiểu được đó chính là sao Huân Y vẫn còn chưa rơi xuống đất.