- Ta được hay không, cũng không đến lượt ngươi nói, một chiêu sao? Đối phó với ngươi, ta chỉ cần dùng nửa chiêu!
Ngô Cuồng cao giọng nói, một tên đệ tử nhất tinh, cũng xứng cùng hắn so sánh sao, một đám không biết trời cao đất rộng mà thôi, Ngô Cuồng không tin rằng Diệp Phàm mạnh như thế, hắn cho rằng là những người này chỉ đang mù quáng tôn sùng.
Diệp Phàm, chỉ là bởi vì bọn họ chưa từng gặp qua thiên tài chân chính mà thôi.
Nếu bọn họ biết rõ sự cường đại của Mộng Vô Cực và Đãng Thiên Nhai, bọn họ sẽ cho rằng Diệp Phàm ngươi chỉ là một tên phế vật.
Mà bây giờ, hắn muốn đánh tên to con trước mặt này thành chó.
- Hồi Toàn Định Giang Hải!
Ngô Cuồng quát to một tiếng, boomerang trong tay bay theo đường cong quỷ dị phóng tới Đại lực, hắn nói tới chỉ dùng nửa chiêu, kỳ thật hắn có hai cái boomerang, dùng một cái không phải là nửa chiêu sao.
Đại Lực nhìn boomerang đang xoay tới, đơ người tại chỗ, đệ tử Thánh Phủ đã lộ ra nụ cười, loại tốc độ này, đã quá sức với tu sĩ Nhập Cương ngũ trọng rồi.
Bọn họ đều nghĩ rằng Đại Lực sẽ bị boomerang chém ngang người, Đại Lực là thể tu, sẽ không đến mức mất mạng, nhưng chắc chắn sẽ bị trọng thương.
Đệ tử Thiên Phủ lộ ra vẻ lo lắng, mặc dù Diệp Phàm nói rằng Đại Lực rất mạnh, nhưng đây là yêu nghiệt của Thánh Phủ.
Trong nháy mắt, boomerang đã đi tới trước người của Đại Lực, nhưng Đại Lực vẫn chưa chịu xuất thủ.
Mặc dù boomerang mạnh hơn so với đao vòng ở khoảng đánh tầm xá, nhưng cũng phải nhìn xem ai đang sư rdụng, Diệp Phàm sử dụng đao vòng, tuyệt đối là khủng bố hơn so với cái boomerang này, lại thêm thủ thuật trị thương của Diệp Phàm, nếu Đại Lực đối chiến với Diệp Phàm, đều sẽ bị bại sau một chiêu, trong thương ngã xuống đất, tiếp theo Diệp Phàm sẽ chữa trị cho hắn bình thường trở lại.
Bị đánh nhiều, có là heo cũng biết trốn, huống chi là Đại Lực, so với sức mạnh và tốc độ xuất thủ của Diệp Phàm, tốc độ boomerang không tính là gì, Ngô Cuồng rất mạnh, nhưng không thể liên tục công kích từ xa, Đại Lực cơ hồ nghiền éo tất cả người có thực lực yếu hơn hắn, kỹ xảo như thế nào cũng vô dụng, hắn chính là dốc toàn lực phóng tới.
Không giảng đạo lý, chỉ cần nghiền ép.
Người nhìn ở bên ngoài, đều tưởng rằng Đại Lực phản ứng không kịp, khóe miệng Ngô Cuồng lộ ra một nụ cười trào phúng, không chịu nổi một kích, hắn vẫn chưa dùng một phần ba thực lực.
Boomerang ngay lập tức tiếp cận Đại Lực, đột ngột kéo ngang một cái, hai mắt Đại Lực bỗng nhiên khẽ động, đến rồi, chính là hướng này!
Bát Hoang Côn từ trên bả vai hắn, hung hăng nện xuống, lực đạo xoay trọn, trực tiếp đảo ngược ra.
Đương!
Tốc độ nhanh chóng, có hơi dọa người, đệ tử Thánh Phủ không tin vào mắt mình, Ngô Cuồng cũng hơi kinh hãi, nhưng boomerang bị Đại Lực công kích cuồng bạo, vậy mà bắt đầu xoay ngược lại, điên cuồng xoay về phía Ngô Cuồng.
Ngô Cuồng lập tức hừ lạnh một tiếng:
- Có chút thủ đoạn, nhưng ngươi cực kỳ ngu xuẩn, ngươi không biết tác chiến cùng võ tu boomerang thì không được đánh boomerang quay trở lại sao… Sao lại có thể!
Ngô Cuồng canh thời gian lúc boomerang bị Đại Lực đánh trả lại, dựa theo ý hắn, thông qua lực xoáy đặc thù, hắn hoàn toàn có thể mượn sức của Đại Lực, ném boomerang ra lần nữa, đặc biệt là tốc độ và sức mạnh sẽ tăng lên.
Không chỉ có Ngô Cuồng nghĩ vậy, tất cả đệ tử Thánh phủ cũng nghĩ như vậy, chỉ đứng chiến đấu như Ngô Cuồng mới biết boomerang của hắn khủng bố đến cỡ nào, liên hoàn tụ lực trùng kích, càng đánh càng phát ra lực lượng càng mạnh.
Ngô Cuồng tiếp nhận boomerang, không sai, đây là một điều rất bình thường.
- Các đệ tử của Thiên Phủ, trợn to mắt cho các ngươi nhìn xem.
Đệ tử Thánh Phủ cao giọng nói, ánh mắt của tất cả mọi người đều hướng về phía Ngô Cuồng, tiếp theo, Ngô Cuồng bay lên, không sai, hắn bay, động tác vô cùng ưu mỹ, khi chiến đấu với thể tu, muốn chiến thắng phải giữ khoảng cách tuyệt đối?
Cái này gọi là chiến thuật!
Tốc độ rất nhanh, đây chính là điểm ưu việt của hắn, tốc độ rút lui lại nhanh đến dạng này.
Sau đó… Ngô Cuồng vẫn còn tiếp tục bay xa…
Rất tốt, Ngô Cuồng có một điều kiện rất lớn khi thi triển kỹ năng của mình.
Muốn tới ranh giới của sân đấu luôn rồi…
Không nên gấp, cường giả càng chơi mạo hiểm càng kích thích.
Hắn vẫn còn bay a… Đã vượt qua ranh giới sân đấu, rơi xuống đất!
Rơi… Rơi xuống đất?
Đệ tử Thánh Phủ trợn tròn mắt nhìn, đây là tình huống gì? Chúng ta đều đang khen hắn mà?
Sao ngươi lại không khống chế tốt lực đạo, sao lại bay ra ngoài luôn rồi? Đại ca à, ta đồn thổi ngươi mạnh như vậy, sao lại bay thẳng ra khỏi sân đấu thế kia, ngươi làm vậy sao bọn ta đỡ nổi?
Đại Lực cũng trợn tròn mắt, cho tới bây giờ, hắn luôn luôn dùng toàn lực ứng chiến, thăm dò đối phương không thích hợp với hắn, bởi vì ngoài man lực ra, hắn hỉ có một chiêu võ kỹ, bản thân thể tu khi chiến đấu sẽ chính là nghiền ép, dùng sức mạnh để nghiền ép, dùng tốc độ để nghiền ép, dùng năng lực phòng ngự để nghiền ép.
Ngô Cuồng sau khi rơi xuống đất, cảm giác mơ hồ, khi tiếp được boomerang, hắn cảm nhận được một cự lực trên boomerang, một cỗ cự lực từ Đại Lực khiến hắn không thể chống cự được, ở giữa boomerang sẽ có bàn quay để dễ điều khiển.
Thực lực Ngô Cuồng không cần bàn cãi, nhưng lúc hắn tiếp được boomerang, đang muốn chuẩn bị ném ngược lại thì vô tình bị boomerang kéo đi theo, cứ như vậy bay lên, hơn nữa còn bay xuống dưới đài.
Tâm trạng Ngô Cuồng như muốn phát điên, hắn thu, thậ chí ngay cả một phần ba thực lực vẫn chưa phát huy ra, cực kỳ biệt khuất, hắn quá coi thường đối phương, nêu như biết rõ đối phương có thực lực đáng sợ như vậy, hắn có lẽ sẽ làm điều gì khác hơn.
Nhưng muộn rồi, sắc mặt Mộng Vô Cực vô cùng khó coi, trận này thua xem như là chuyện tiếu lân, hắn biết chuyện gì đang xảy ra, Ngô Cuồng ngu xuẩn khinh địch nên bị đánh bay, ứng phó một tên thể tu, vậy mà khinh thường đối phương.
Đệ tử Thánh Phủ ngay lập tức ngậm miệng, bọn họ cảm thấy mặt mũi của bản thân đều mất hết rồi.
- Cái này… Đúng là mạnh!
- Đệ tử thiên tài của Thánh phủ quả nhiên ngu xuẩn, loại thiên tài mạnh như thế này ta chưa từng thấy qua, không biết chúng ta có nên học hỏi hay không, ta sợ sau khi học xong sẽ bị đần theo hắn.
- Đại Lực sư huynh hình như rất bất ngờ, các ngươi mau xem, hắn giống như chưa kịp phản ứng, giống như đối thủ yếu quá hắn cũng không ngờ tới.
- Ha ha, huynh đệ à, ta thích ngươi nói câu này, đệ tử Thánh Phủ đâu? Nói đánh chúng ta thành chó đâu? Làm sao, bản thân lại bị đánh thành chó? Chó biết bay!