Một đệ tử nhất tinh của Thiên Phủ, theo đạo lý mà nói, nên bị mọi người xem là kẻ kém cỏi nhất, nên cố gắng tránh xa người khác mới đúng.
Nhưng nhìn tốc độ của Diệp Tàn, không ít người hơi sửng sốt, xem ra lần này Thiên Phủ có chút tiến triển.
Còn chưa tính toán xong, một màn ảnh khác lại đột nhiên phóng đại, bóng dáng của Diệp Phàm lại xuất hiện một lần nữa, cũng hướng về nơi có đánh nhau, đây là một khu vực rộng lớn, trước mắt cũng chỉ có bốn người bọn họ, trận chiến giữa Lý vực Cương Thể cảnh và cường giả thiên tài Thanh Diệp, gây ra dư âm không nhỏ, quả thực rất dễ dàng thu hút sự chú ý của những người khác.
Lúc này ánh mắt mọi người nhìn về phía Diệp Tàn cùng Diệp Phàm, hai người này tất nhiên sẽ hợp tác, nhưng còn Thanh Diệp thì sao? Toàn bộ tình thế đối với Thanh Diệp là tệ nhất, đệ tử của Thánh Phủ không sợ Diệp Phàm và Diệp Tàn tụ hợp, theo bọn hắn nghĩ, tụ hợp lại càng tốt hơn, Lý Vực diệt một lần cho gọn.
- Nhìn vận may lần này của đệ tử Thiên Phủ không tệ, nếu như không có Thanh Diệp, Thiên Phủ các ngươi sẽ có ba đội bị đào thải.
- Ai loại ai còn chưa biết được, nếu đội tam tinh bị đào thải, cũng có chút thú vị.
- Đệ tử Thiên Phủ, đầu các ngươi bị kẹt sao? Trước thực lực tuyệt đối, số lượng có quan trọng không? Hai tên ô hợp, có thể đấu một trận với Lý Vực của chúng ta?
- Vương Tọa cùng Bá Vương hội tụ, chắn chắn bất khả chiến bại.
- A, Vương Tọa? Bá Vương? Đệ tử Thiên Phủ các ngươi đúng là nói khoác mà không biết ngượng, tên là gì cũng dám lấy.
- Sau Tứ Phủ Võ Hội lần này, các ngươi sẽ biết thế nào là mạnh mẽ.
- Chúng ta rửa mắt chờ, một đám gà.
. . .
Vèo vèo vèo!
Ảnh Chi Vũ!!
Dáng vẻ xinh đẹp tuyệt trần của Thanh Diệp tạo nên một bức tranh phong tình vạn chủng, xung quanh nàng không ngừng bắn ra tia lửa, chủy thủ trong tay xoay tròn, thỉnh thoảng phát ra tiếng leng keng, lại có một mảnh vỡ mũi tên bị nàng ngăn cản.
Tốc độ của Lý Vực cực kỳ nhanh, lập tức đã đến Thanh Diệp, không nghi ngờ gì nữa nàng đã bị Lý Vực áp chế, dưới sự khủng bố của chưởng lực, phạm vi né tránh của nàng ngày càng nhỏ, dấu hiệu bại trận ngày càng rõ.
Trái tim của các đệ tử Linh Phủ lập tức chìm vào đáy cốc.
Cùng lúc đó, bóng dáng Diệp Tàn ẩn nấp đi đến gần hai người, khiến tất cả mọi người không thể tin được chính là chuyện người này lại dám rút trường đao.
Hắn muốn ra tay?
Dựa vào cái gì? Đệ tử nhất tinh của Thiên Phủ, vậy mà muốn ra tay chống lại đệ tử tam tinh của Thánh Phủ?
Khả năng giúp Lý Vực là không cao, dù sao việc Thanh Diệp bị loại chính là kết cục đã định, chẳng lẽ ngươi muốn dựa vào việc xuất thủ với Thanh Diệp để lấy hảo cảm với Lý Vực, sau đó dựa vào sự che chở của hắn để vượt qua trận đấu vòng loại này?
Dù sao cũng là tuyển thủ dự thi, chắc không thể đơn thuần như vậy đâu nhỉ, nhưng có không ít đệ tử của Thánh Phủ tán thành nguyên nhân này:
- Dù sao cũng là đệ tử Thiên Phủ, loại chuyện vô sỉ này các ngươi cũng có thể làm ra.
- Kẻ yếu dựa vào cường giả là chuyện rất bình thường, ha ha ha, chúng ta có thể hiểu được.
- Các ngươi ba hoa ít thôi, Bá Vương nhà ta nếu muốn xuất thủ, nhất định sẽ chém Lý Vực.
- Ha ha, Bá Vương của các ngươi đúng không? Chờ một chút nữa, Lý Vực đánh hắn thành vương bát!
...
Diệp Tàn yên lặng chờ đợi thời cơ, khi Diệp Phàm tiến vào đấu vòng loại đã nói mục tiêu của họ là Thánh Phủ, chỉ cần có cơ hội, sẽ cố gắng hết sức để loại bỏ đội trưởng của Thánh Phủ, sau đó, cơ hội nắm được đệ nhất của bọn họ càng lớn hơn.
Nếu là một người, Diệp Tàn có lẽ sẽ không đánh cược một lần, nhưng có thêm Thanh Diệp thì sẽ khác, liên quan đến chuyện truyền thừa Chí Tôn, Diệp Phàm cũng không gạt huynh đệ mình, cho nên đừng nhìn bây giờ Thanh Diệp đang yếu thế, đó là vì chưa đến tuyệt lộ, cũng không phải một mình Diệp Phàm muốn giấu dốt.
Mặc khác, hắn nhìn thấy Diệp Phàm lưu lại dấu vết ở khu vực này, trận chiến ra ở đây, đại ca nhất định sẽ chạy đến, cho dù thật sự đánh giá sai thực lực của Lý Vực, hắn cũng sẽ không có chút sợ hại.
Diệp Tàn không nóng nảy, hắn muốn đợi thời cơ thích hợp, nhưng tình huống của Thanh Diệp lại không được lạc quan, một giọng nói trong trẻo vang lên:
- Lý Vực, ngươi thật sự muốn ép ta?
- Ha ha, một đệ tử nhị tinh của Linh Phủ, cũng dám nói chuyện như thế với ta sao, chẳng lẽ ngươi cho rằng ta không có tư cách này à?
- Được, nếu ngươi muốn, vậy thì chiến!
Thanh Diệp quát to, một tiếng kêu lớn không gì sánh được vang lên, sau đó là một con phượng viêm khủng bố lập tức lấy Thanh Diệp làm trung tâm mà càn quét bốn phương.
Lúc này, sắc mặt của Lý Vực hơi thay đổi, nguyên lực đánh vào phượng viêm, trong lòng hơi kinh sợ, loại này phượng viêm này vậy mà có thể hấp thụ được nguyên lực.
- Hỏa Phượng Thiên Cực Diệt!!
Thanh âm Thanh Diệp vô cùng lớn, đây là công pháp truyền thừa của Chí Tôn, chính là võ kỹ Thiên giai sơ cấp, hiện tại nàng là người duy nhất có thể sử dụng được truyền thừa võ kỹ này, là một Chí Tôn, tất nhiên có được võ kỹ Thiên giai cao cấp, nhưng thời gian nàng nhận được truyền thừa quá ngắn, đây chính là đòn sát thủ cuối cùng của nàng.
Hỏa diễm hội tụ thành Phượng Hoàng, năng lượng thuộc tính hiện hóa thành tĩnh vật ai cũng có thể làm được, nhưng có thể ngưng tụ thành một sinh linh sống động, đây tuyệt đối là võ kỹ cực kì khủng bố.
Sắc mặt Lý Vực trở nên khó coi, Hỏa Phương lập tức vọt tới trước mặt hắn, hắn đành đánh ra một chưởng, vậy mà Hỏa Phượng lại né đi, bay lên trên trời cao, sau đó hung hăng đập xuống hắn.
Trong đôi mắt Diệp Tàn lộ ra một tia hàn quang, chính là giờ khắc này! Đột nhiên, hắn quay đầu lại, không biết từ khi nào Diệp Phàm đã xuất hiện sau lưng hắn, trong tay cầm lấy một thanh chủy thủ, mỉm cười một cái.
Huynh đệ hai người căn bản không nhiều lời, dường như tâm ý tương thông, Diệp Tàn bay vụt một cái, Huyền Dương Đao trong tay chém ra ba đao giữa trời!
Gió lốc phá không mà đi, lúc này Lý Vực hừ lạnh một tiếng:
- Hạng khố rách áo cơm!
Một quyền đánh ra, phong nhận bạo liệt, cuồng phong quét sạch, Hỏa Phượng phía dưới cuồng phong lập tức bùng nổ, hỏa diễm đáng sợ hoàn toàn bao phủ Lý Vực, sắc mặt Lý Vực lập tức thay đổi, không thể không nói, một chiêu trợ gió này của Diệp Tàn rất đúng lúc đúng chỗ.
Đồng thời, đây cũng là trận chiến của thiên tài, thuộc tính giống hai người rất khó dung hợp, ít nhất nếu Thanh Diệp không chịu phối hợp, Hỏa Phượng sẽ không chấp nhận cuồng phong, nhưng hết lần này đến lần khác Thanh Diệp lại nắm chặt toàn diện chiến trường, ngay lúc Diệp Tàn xuất thủ, nàng đã xem hắn trở thành đồng đội của mình.
Cái này cũng nhờ Thanh Diệp đã đặc biệt điều tra tư liệu của Diệp Phàm, Diệp Tàn là nhị đệ của Diệp Phàm, lấy hiểu biết của nàng đối với Diệp Phàm, đệ đệ của hắn đương nhiên không phải dạng gian xảo hèn mọn, càng không phải dạng nịnh nọt, không có khả năng mượn danh ra tay với Lý Vực, nhưng thật ra lại ra tay với nàng.
Rầm rầm rầm!
Nguyên lực hùng hậu lập tức nổ tung, hỏa diễm khủng bố bị Lý Vực ngang ngược diệt sạch, đồng thời hắn lập tức nhảy lên, tiêu hao quá nhiều nguyên lực, hiện tại hắn đang nằm trong giai đoạn cực kỳ suy yếu, mà phương pháp vượt qua thời kỳ suy yếu tốt nhất chính là lợi dụng Không Trọng Thiên Phú để rời xa mặt đất.
Tam Bộ Nhất Thiểm, Phù Không, Tam Bộ Nhất Thiểm!
Bên ngoài quảng trường, tất cả ánh mắt của mọi người đều hướng về phía Diệp Phàm, kinh diễm, quá kinh diễm, một tu sĩ Nhập Cương ngũ trọng, vậy mà có thể lăng không phi độ.
Loại trình độ này, ít nhất cũng cần thân pháp kết hợp với chiến kỹ ẩn tàng mới làm được đúng không?