Thiên Hạc của Ngô Hoa to lớn vô cùng, có thể chở được năm mươi người, Ngô Hoa và một đám trưởng lão như Bạch Khinh Ngữ ngồi ở phần trước của Thiên Hạc, Diệp Phàm và đám đệ tử dự thi thì ngồi ở phía sau.
Hai bên trái phải của Diệp Phàm là Diệp Qủy và Diệp Tàn, cả hai đang nhắm mắt dưỡng thần, trên mặt không có bất kỳ biểu cảm gì, Huyền Minh Kiếm sau lưng liên tục tỏa ra từng đợt hàn quang, vô cùng lạnh lẽo.
Tình huống của Diệp Tàn cũng khiến cho người ta có chút hâm mộ, dường như Vệ Linh có hứng thú với hắn, mỹ nhân tuyệt thế lạnh như băng này vậy mà đang trò chuyện vài câu cùng Diệp Tàn.
Đương nhiên, nội dung cuộc nói chuyện rất vô vị.
- Trên người ngươi có phải cũng đang mặt Trọng Thạch Giáp đúng không?
- Ngươi hỏi cái này làm gì?
- Không có gì, hiếu kỳ, ngươi có thể không nói, đao của ngươi là linh khí sao?
- Ngươi hỏi cái này làm gì?
- Không có gì, hiếu kỳ, ngươi có thể không nói, ngươi cảm thấy Tứ Phủ Võ Hội lần này ra sao?
- Sao ngươi lại hỏi ta?
- Không có gì, hiếu kỳ…
Dáng dấp của Vệ Linh tuyệt đối là khuynh quốc khuynh thành, là một mỹ nhân vô cùng mê người, nhưng chắc chắn không phải là một nữ nhân thích trêu chọc người khác, mà Diệp Tàn… Ba huynh đệ Diệp gia có EQ thấp đến vô cùng thê thảm.
Diệp Phàm nhìn Vệ Linh, nữ nhân này rất xứng đôi với nhị đệ của hắn, nghĩ rằng thân là đại ca cũng nên giúp gì đó, nghĩ đến chế độ thi đấu hỗn hợp, Diệp Phàm đứng lên đi về phía Ngô Hoa, chắp tay cao giọng nói:
- Ngô viện phó!
Ngô Hoa nghe vậy thì đi về phía hắn, hơi nghi hoặc nhìn Diệp Phàm, Diệp Phàm buông tay xuống:
- Hôm qua viện trưởng nói đến chế độ thi đấu hỗn hợp, ta cảm thấy cần phải thay đổi đội ngũ một chút.
- À? Có thể, chỉ cần trước khi đến Thánh Phủ, ngươi có thể thay đổi tùy ý, ngươi quyết định đổi thế nào?
- Nếu như là thi đấu đội trưởng, ta phải đảm bảo hai đội nhất tinh được tấn cấp, để nhị đệ, tam đệ ta sang đội thứ hai, Dương Nhược Huyên, Đao Phỉ cũng điều sang, đội trưởng đội thứ hai do nhị đệ ta phụ trách.
Nếu không biết Mộng Vô Cực và Đãng Thiên Nhai, nếu một tháng này thực lực của bọn hắn không tăng vọt như nhau, loại phân phối này cực kỳ không hợp lý, nhưng xưa đâu bằng nay, Tứ Phủ Võ Hội là cơ hội cuối cùng, thế nào cũng phải phân ra.
Nếu hai đội nhất tinh của Thiên Phủ đoạt hết vị trí thứ nhất và thứ hai của khu thi đấu nhất tinh, cho dù khu thi đấu của nhị tinh và tam tinh không ổn lắm, thứ hạng đạt được ở khu thi đấu nhất tinh đủ để kéo lên không ít điểm.
Diệp Phàm cảm giác Ninh Hồng Trần trong khu thi đấu tam tinh không đáng tin cậy lắm, người này rất có thể sẽ cố ý nhường, đệ tử nhị tinh có Đại Lực và Huân Y, nhưng muốn lấy được hạng nhất cũng rất khó, thực lực của Mộng Vô Cực chính là nhân tố không biết.
Nói như vậy, nếu Thánh Phủ giữ được vị trí hạng nhất của đệ tử tam tinh và nhị tinh, cho dù Diệp Phàm đảm bảo được hạng nhất trong khu thi đấu của đệ tử nhất tinh và khu thi đấu hỗn hợp, cũng chưa chắc đưa được Thiên Phủ lên vị trí hạng nhất.
Vì vậy phải lấy thêm điểm trong khu thi đấu của đệ tử nhất tinh, bên trong Tứ Phủ Võ Hội, hạng nhất khu thi đấu được một trăm điểm, hạng nhì được chín mươi điểm, cứ thế suy ra, mỗi một hạng trở xuống sẽ giảm mười điểm, cuối cùng cộng lại hết tất cả điểm số đã đạt được.
Bởi vì trong khu thi đấu hỗn hợp của nhất tinh và nhị tinh của mỗi học phủ chỉ có một đội, vì vậy hạng nhất đạt được hai trăm điểm, hạng hai được một trăm tám mươi điểm, cứ thế suy ra.
- Có thể!
Ngô Hoa nhẹ gật đầu, hắn chỉ phụ trách thực hiện yêu cầu của Diệp Phàm, về sau đến Thánh Phủ sẽ giao cho người phụ trách chế độ thi đấu, còn quyết định của Diệp Phàm, hắn sẽ không can thiệp, tất nhiên nếu đã chọn đội trưởng lĩnh đội, thì phải tin người đó.
- Đúng rồi, Diệp Phàm, lát nữa trưởng lão Vệ Sơn sẽ tới để nói cho các ngươi biết về một vài đệ tử thiên tài của ba phủ, các ngươi phải chú ý một chút.
- Đã hiểu!
…
Vệ Linh đối ý đề nghị của Diệp Phàm đều không cảm thấy tức giận chút nào, Diệp Tàn và Diệp Quỷ xác thực mạnh hơn nàng, để cho Diệp Tàn làm đội trưởng cũng không vấn đề gì.
Rất nhanh, Vệ Sơn đã đi đến bên người bọn họ, cười nhìn Diệp Phàm, từ sau trận đấu lần trước, Vệ Sơn cảm thấy Diệp Phàm cũng không tệ, loại thân thiện đột nhiên thay đổi này khiến Diệp Phàm nhanh chóng không kịp chuẩn bị, nhưng hắn cũng không phải là người không có lễ phép, người khác thể hiện thiện ý với hắn, hắn cũng không giả vờ.
Diệp Phàm cười chắp tay:
- Làm phiền Vệ Sơn trưởng lão rồi!
- Ha ha, phiền phức cái gì chứ, mặc dù những học phủ này cũng không cố ý che giấ, chẳng qua từ trước đến nay những tin tức nhận được này cũng không chính xác lắm, giống như việc bọn họ không biết Thiên Phủ chúng ta xuất hiện một Diệp Phàm vậy.
Vệ Sơn cười nói:
- Đương nhiên, bọn họ không biết Diệp Phàm chỉ vì bọn họ khinh thường chúng ta, không coi trọng, hoặc không định tốn thời gian tìm hiểu chúng ta, đối với Thiên Phủ, đây chính là sỉ nhục, Diệp Phàm, trên Tứ Phủ Võ Hội, cứ dùng tính tình vô pháp vô thiên của ngươi đánh cho những học phủ này quỳ gối hết đi.
- Tất nhiên!
Diệp Phàm nghe vậy thì lộ ra một nụ cười tự tin.
- Ha ha, tốt, người trẻ tuổi vẫn nên có ngạo tính, được, ta phân tích cho người một ít thông tin về những thiên tài của học phủ khác.
Vệ Sơn cao giọng nói:
- Đầu tiên là Thánh Phủ, đệ tử tam tinh ta sẽ nói sau với Hồng Trần, các ngươi chỉ cần biết rõ đám nhị tinh và tam tinh, cần đề phòng là tổng lĩnh đội của Thánh Phủ, đệ tử nhị tinh Mộng Vô Cực.
- Tổng lĩnh đội? Đệ tử nhị tinh?
Đám Vệ Linh đang nghiêm túc không khỏi sững sờ, sau đó nhìn về phía Diệp Phàm, lại là một nhân vật nghịch thiên như tên yêu nghiệt này à?
- Phải, nhưng người này cũng không giống với Diệp Phàm, hắn là lĩnh đội dự bị của Thánh Phủ, chiến lực cụ thể của người này cũng không rõ ràng lắm, nhưng theo ta được biết, thời điểm hắn Nhập Cương tứ trọng đã đánh bại đệ tử thiên tài Cương Thể tứ trọng.
Vệ Sơn nói đến đây, nhìn về phía Diệp Phàm, những người khác cũng nhìn về phía Diệp Phàm, quái vật, vốn dĩ bọn họ cho rằng một tên quái vật như Diệp Phàm đã đủ đáng sợ rồi, bây giờ lại lòi ra thêm một tên nữa.
- Một trong hai Đại Tiểu Vương của Thánh Phủ, Mộng Vô Cực, đệ tử nhị tinh trong khu thi đấu nhị tinh, Đại Lực và Huân Y hợp lực cũng có thể chiến một trận, nhưng hi vọng không quá lớn.
Diệp Phàm nói thẳng, không hề có ý vũ nhục Dương Hoành, hắn nói như vậy, đương nhiên là dựa vào thực lực mà đánh giá.
Vệ Sơn mịt mờ nhìn Huân Y và Đại Lực một chút, lấy nhãn lực của hắn, đương nhiên có thể nhìn ra khí thế của hai người họ mạnh hơn một tháng trước không chỉ gấp đôi, nhẹ nhàng gật đầu:
- Có vẻ Diệp Phàm cũng có chút hiểu biết với Thánh Phủ, đúng vậy, đội hình năm nay của Thánh Phủ chính là Đại Tiểu Vương, Đại Tiểu Vương là đại biểu cho cấp bậc thiên tài như Diệp Phàm.
- Cái gì?
Đám người Đao Phỉ hơi chấn động.
- Người còn lại, Diệp Phàm có biết không? Có lòng tin không?
- Đãng Thiên Nhai, nhị đệ và tam đệ ta đều có thể đấu đơn một trận, cho dù không thắng nổi, trong thời gian ngắn cũng sẽ không thua.
- Diệp Tàn và Diệp Quỷ… Thực lực của Đãng Thiên Nhai cũng không đơn giản như vậy.
- Ta biết, bằng vào đánh giá thực lực của Thiên Phủ chúng ta, có lẽ hắn đã đạt đến cấp độ của Ninh Hồng Trần.
- Mạnh như vậy?
Đao Phỉ nhịn không được nhổ nước bọt nói, sau đó hắn nghi ngờ nhìn về phía Diệp Tàn và Diệp Quỷ, ý của Diệp Phàm là nói, hiện tại Diệp Tàn và Diệp Quỷ có thể đấu một trận với Ninh Hồng Trần?
Vệ Sơn cũng bất động tại chỗ, mặc dù biết Diệp Phàm thích xuất khẩu cuồng ngôn, nhưng hắn chưa bao giờ khoa trương, mặc kệ ba người Diệp Phàm xảy ra chuyện gì, nhưng hắn biết rõ đây không phải chuyện xấu.