Vô Địch Thiên Đế

Chương 273: Cự thú hình người

Chương Trước Chương Tiếp

Không thể không nói, nam nhân này mang đến cho nàng một loại cảm giác cực kỳ mới lạ, nàng nhận ra nam nhân này khác xa tất cả các nam tử khác, nói thế nào nhỉ, rất thú vị.

Diệp Phàm nhìn Thanh Diệp một cái, sau đó tiếp tục chơi đùa, dù sao cũng là trận pháp của cường giả Chí Tôn cảnh, thật sự phá giải thì không được, nhưng khiến nó mất hiệu nghiệm trong chốc lát vẫn có thể, đương nhiên, cần rất nhiều công sức.

Thanh Diệp nhìn một lát, đột nhiên kịp phản ứng, Diệp Phàm bị ngăn cản ở bên ngoài, nhưng có thể nàng nhất định sẽ không bị ngăn cản, chẳng bằng bản thân đi vào trước, rất nhanh, nàng âm thầm lắc đầu, nơi này là do Diệp Phàm mang nàng đến, nếu nàng cướp hết mọi thứ của người khác, không phải đang bức người khác đến giết nàng hay sao, hơn nữa, bản thân nàng cũng cảm thấy xấu hổ.

Chẳng bằng đi theo sau lưng người này, có lẽ còn có thể nhặt chút lợi lộc, nếu không có chỗ tốt, linh thảo bên ngoài cũng mang đến cho nàng một thu hoạch không nhỏ, Diệp Phàm không nghĩ tới Thanh Diệp lại ở một bên chờ hắn, đương nhiên, cũng không biết là vô tình hay là cố ý, Thanh Diệp tiến vào trong quang tráo để chờ hắn.

Nàng chờ hắn có lẽ sợ hắn sẽ hạ sát thủ, nhưng nếu có thể nhận được truyền thừa này, nàng sẽ nhận được quyền lợi ở bên trong bí cảnh, có thể nói nếu Thanh Diệp muốn thu hoạch được truyền thừa, xác suất trở thành người thắng cuối cùng cực kỳ cao.

Diệp Phàm rõ, Thanh Diệp cũng biết, vì vậy theo một góc độ khác, nàng là một người vô cùng nguyên tắc.

Bởi vì Diệp Phàm mang nàng vào, thế nên nàng không muốn cướp đi cơ duyên thuộc về Diệp Phàm, chuyện lấy oán trả ơn này, nàng không làm được.

Một giờ sau, một tiếng nổ vang lên, quang tráo biến mất, Diệp Phàm lập tức vọt vào, đồng thời quang tráo lại dâng lên lần nữa, chỉ là lần này Diệp Phàm đã ở bên trong.

Thanh Diệp nhìn Diệp Phàm, trong đôi mắt xinh đẹp toát lên vẻ rung động, lần đầu tiên nàng nhìn thấy có người dùng loại phương pháp này thông qua khảo nghiệm đầu tiên của truyền thừa đại năng, người này xem bí cảnh thành cái gì? Ngươi không muốn dựa theo quy tắc sa0?

- Đi thôi! Còn đứng đấy làm gì, ngươi không muốn xem thử bên trên là truyền thừa gì à?

Diệp Phàm cao giọng nói.

Lúc này, Thanh Diệp nghe vậy mới kịp phản ứng, đi theo sau lưng Diệp Phàm, rất nhanh hai người tới đợt khảo nghiệm thứ hai, một bình đài rất lớn, lúc hai người đã đứng bên trên, hai khôi lỗi chậm rãi đi ra, mỗi một cái khôi lỗi cũng có thực lực mạng mẽ tương đương Cương Thể tứ trọng, đồng thời có được phòng ngự cường đại, sức mạnh cũng rất đáng sợ.

Có thể nói, cho dù đặt ở bên trong tu sĩ nhân loại, trừ bỏ một vài Võ tu yêu nghiệt, Võ tu cùng tu vi căn bản không phải đối thủ của chúng.

- Khảo thí... Huyết mạch…

Khôi lỗi cũng không có linh trí, nó hoàn toàn được điều khiển bởi trận pháp, nói chuyện cũng không trôi chảy, khiến Diệp Phàm không ngờ đến chính là việc đợt này là khảo nghiệm huyết mạch.

Diệp Phàm nhìn về phía Thanh Diệp, Thanh Diệp mới dẫn đầu đi tới, trong tay khôi lỗi kia xuất hiện một cái la bàn, la bàn bay thẳng đến trong tay Thanh Diệp, một đạo Phượng Hoàng hỏa diễm bay múa, bên trong huyết mạch Hỏa Phượng Thể có Phượng Hoàng Chi Lực.

- Hỏa Phượng Thể, huyết mạch thượng đẳng, thông qua!

Lúc này, Thanh Diệp đi đến sau lưng khôi lỗi trên bình đài, nhìn về phía Diệp Phàm, đồng thời khôi lỗi bỏ la bàn vào trong tay Diệp Phàm:

- Không có huyết mạch chi lực, không hợp cách!

Khôi lỗi không chịu nhường đường, giống như ngọn núi ngăn cản trước mặt Diệp Phàm, Thanh Diệp đằng sau khôi lỗi hiếu kỳ nhìn về phía Diệp Phàm, nàng rất muốn biết, Diệp Phàm sẽ làm gì để vượt qua ván này.

Từ bỏ? Không thể nào, mặc dù hai người biết nhau không lâu, nhưng tên điên dám phá hủy trận pháp khảo nghiệm tư chất có thể nhận thua ư?

Diệp Phàm nắm la bàn, sau đó chủy thủ trong tay di chuyển, trực tiếp chém vỡ la bàn, đồng thời chủy thủ chậm rãi biến thành đao vòng, ứng phó loại khôi lỗi này, đao vòng hoặc trường kiếm có tác dụng lớn hơn so với chủy thủ, sức mạnh xoay vòng sắc bén, đủ để phá trận.

- Phá hủy la bàn khảo thí... Giết!

Khôi lỗi đạm mạc nói, sau đó trên bàn tay to lớn xuất hiện một cái chiến phủ dữ tợn, lao nhanh về phía Diệp Phàm.

Quả nhiên, tên này sẽ không buông tha, trong lòng Diệp Phàm âm thầm nói, nhưng đây chính là khôi lỗi Cương Thể tứ trọng đấy, cho dù người này có chiến lực nghịch thiên, cũng chưa chắc đấu thắng được.

Rất nhanh, Thanh Diệp lại kinh hãi một lần nữa, bởi vì con khôi lỗi còn lại đã chạy ra sau lưng Diệp Phàm, hai con khôi lỗi khổng lồ bao vây Diệp Phàm lại.

Khóe miệng Diệp Phàm lộ ra một nụ cười tùy ý, đối với cường giả chân chính mà nói, loại khôi lỗi chỉ dựa vào sức mạnh, tốc dộ và phòng ngự thật ra cũng không được xem là một Võ tu mạnh mẽ thuần thục võ kỹ, bởi vì Võ tu vốn có thần chí, linh hoạt đa dạng, mà khôi lỗi hoàn toàn dựa vào sức mạnh trực tiếp nghiền ép, không sợ chết không sợ đau không có cảm xúc tấn công.

Loại nghiền ép này đối với đại đa số tu sĩ chính là ác mộng, bởi vì không thể đánh trả được, đối phương mặc kệ công kích của ngươi, liên tục phát động tấn công ngươi, nhưng đối với Diệp Phàm mà nói, đối phó với đám này còn dễ hơn so với Võ tu Cương Thể tam trọng.

Bởi vì so đấu lực lượng, hắn mạnh hơn, mà phòng ngự của đối phương vô hiệu đối với hắn, phương diện tốc độ, hắn cũng không sợ, cộng với Hàn Băng Chi Lực, có thể nói là không hề có uy hiếp.

Hai cái khôi lỗi khổng lồ điên cuồng trùng kích, đao vòng trong tay Diệp Phàm điên cuồng xoay tròn, không lùi mà tiến, ngay lập tức phóng tới phía trước khôi lỗi.

Ầm ầm!

Một búa cực tốc, vượt qua tưởng tượng của Thanh Diệp, cũng vượt qua tưởng tượng của Diệp Phàm, hắn thật sự không nghĩ tới tốc độ xuất thủ của khôi lỗi lại nhanh như vậy, hơn nữa còn có năng lực đoán trước tiên cơ mà tấn công, có lẽ tạo nghệ trận pháp của vị Chí Tôn đã qua đời này đã đạt tới đỉnh phong.

Diệp Phàm không chút hoảng loạn, đao vòng bên tay trái trực tiếp thoát khỏi tay, điên cuồng đâm vào lồng ngực của khôi lỗi, đồng thời, dao vòng trên tay phải ném ngược lại, bay vèo ra sau lưng đuổi theo khôi lỗi.

Hai thanh vũ khí lập tức rời khỏi tay, đây chắc chắn là chuyện ngu ngốc nhất, vốn dĩ có thể tranh thủ một chút thời gian cho Diệp Phàm, nhưng sau khi đao vòng đã đâm xuyên thân thể cứng rắn của khôi lỗi, nếu Diệp Phàm muốn dùng tay không để vật lộn với hai cái khôi lỗi khổng lồ này, gần như chắc chắn phải chết.

Thanh Diệp hơi thở dài, quả nhiên cho dù là thiên tài yêu nghiệt, cũng nhất quyết không thể khiêu khích uy nghiêm của Chí Tôn đã chết.

Khôi lỗi chiến phủ trong nháy mắt đánh tới Diệp Phàm, Diệp Phàm không có vũ khí giống như cừu non đang đợi bị làm thịt, nhưng Diệp Phàm đột tiến một cái, tay trái nâng lên, sau đó trong đôi mắt cực kỳ chấn động của Thanh Diệp nắm chặt bàn chân cực lớn của khôi lỗi, mặt đất dưới chân hắn đã trực tiếp nứt ra, mà Diệp Phàm lại vững như bàn thạch.

Cự thú hình người sao?

Loại lực lượng mạnh mẽ nghiền ép này, khiến Thanh Diệp nhịn không được hơi run rẩy, lực lượng bạo tạc từ Diệp Phàm phát ra khiến cho hắn trông như một Chiến Thần, phong thái giờ phút này thật sự uy chấn thiên hạ.

- Bắt đầu!

Diệp Phàm gầm lên một tiếng, thân thể bùng nổ bộc lộ lực lượng bạo liệt, trong nháy mắt đã kéo khôi lỗi tới, sau đó Diệp Phàm đưa tay phải nắm chặt đao vòng vẫn luôn khảm sâu trong lồng ngực khôi lỗi, ngang ngược rút ra, sau đó bay ngược một cái, phóng đến đỉnh đầu của khôi lỗi.

Đồng thời khôi lỗi phía sau lưng đuổi tới, lúc này, dưới chân bọn nó xuất hiện hàn băng, dưới sức mạnh trùng kích, hai khôi lỗi hung hăng đụng vào nhau, đây cũng chỗ vụng về của khôi lỗi, bọn nó không có trí tuệ, chiến đấu hoàn toàn là dựa vào bản năng do trận pháp giao phó.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)