Kiếm Tiên Khách né tránh từng đao của Diệp Tàn, Diệp Tàn vừa công kích vừa trêu đùa hắn.
Kiếm Tiên Khách cảm thấy Diệp Tàn đang cố tình làm nhục hắn, dưới con mắt của baoo nhiêu người, sao hắn có thể để im cho Diệp Tàn làm nhục như vậy chứ, hắn gầm lên một tiếng đầy giận dữ, ép bản thân vận chuyển Nguyên Lực, một nhát kiếm được chém xuống với đầy sự phẫn nộ, Huyền Dương đao bị đẩy ra, mượn lực bay ngược lại.
Khóe miệng Diệp Tàn lộ ra một nụ cười châm biếm, Diệp Tàn biết rõ hắn không thể giết được Kiếm Tiên Khách, vì dù gì Kiếm Tiên Khách cũng có thể nhận thua, vậy nên hắn mới cố ý lăng nhục Kiếm Tiên Khách, biến hắn giống như một con chó, bị dồn vào đường cùng ắt sẽ quay lại cắn.
Chỉ cần Kiếm Tiên Khách bị thương, hắn sẽ có cơ hội làm Nhất Kích Tất Sát.
- Diệp Tàn, ta muốn giết ngươi!
Kiếm Tiên Khách nổi giận đùng đùng gầm lên một tiếng, cả người như hóa thành gió lốc, xung quanh hắn là Cuồng Bạo Kiếm Khí bao phủ.
Địa Giai cao cấp vũ kỹ Thiên Diệp Kiếm Vũ.
Kiếm Tiên Khách mang đầy sát ý tiến về phía Diệp Tàn.
Thanh kiếm trong tay Diệp Tàn chỉ lướt qua mặt đất, sau đó đột tiến!
Trong nháy mắt thanh kiếm của hai người không ngừng va chạm, vô số đệ tử đều đang hy vọng Kiếm Tiên Khách có thể lội ngược dòng, chuyển bại thành thắng, bảo vệ thanh danh trước nay của hắn.
Bọn họ không thể nào chấp nhận được việc người mà bọn họ sủng bái bị người ta đánh cho như chó lăn lộn trên mặt đất, như vậy không chỉ mình Diệp Tàn sỉ nhục Kiếm Tiên Khách mà là tất cả mọi người đều sẽ sỉ nhục hắn.
- Vệ Sơn, mau cứu người!
Dương Thương hét lên một tiếng, Vệ Sơn nhất thời giật mình, không suy nghĩ nhiều, liền vội vàng bay đến võ đài nơi hai người đang thi đấu.
Coong!
Kiếm Tiên Khách và Diệp Tàn vẫn hung hăng chiến đấu, đón lấy, một nhát kiếm từ trên chém xuống, kiếm của Kiếm Tiên Khách bị chém cho gãy nát.
Một đường sinh tử, tất cả mọi người đều thán phục, những người ủng hộ ba người Diệp Phàm liền vui vẻ hô vang, đây chính là Tam huynh đệ của Diệp gia, đúng là việc gì cũng dám làm.
Vệ Linh nhìn một màn trước mắt không khỏi kinh ngạc, vì vấn đề tranh tài, khu vực chuẩn bị chiến đấu của đệ tử Nhất Tinh chỉ có nàng và ba người Diệp Phàm, những gì ba người Diệp Phàm nói với nhau nàng đều nghe rõ, ban đầu nàng cảm thấy khinh thường, sau đó lại có chút hiếu kỳ, và bây giờ nàng có thể khẳng định rằng những gì ba người Diệp Phàm nói không phải là để thể hiện trước mặt nàng.
Đột nhiên, nàng nhớ đến chuyện Diệp Phàm nói sẽ giết Ninh Hồng Trần của Thiên Phủ, lời nói mang đầy sát ý, Vệ Linh cảm thấy nếu như không có đủ thực lực thì lời nói này thật điên cuồng, đó gọi là không biết trời cao đất dày, nhưng nếu là người có thực lực nói như vậy, thì đó chính là ngang ngược cùng tán loạn thiên hạ.
Từ việc chẳng thèm ngó ngàng tới, đến giờ phút này, vì những cuộc tranh tài, lại nàng quan tâm điều đó, một phần cũng là bởi nàng bị Diệp Qủy đánh bại.
Kiểu nữ nhân như Vệ Linh rất khó theo đuổi được, nàng chỉ có thể bị chinh phục.
Chỉ cần là người mạnh hơn nàng, uy lực và cao ngạo hơn liền có thể thu hút được sự chú ý của nàng, và dĩ nhiên cả ba huynh đệ Diệp gia đều vượt qua được điều này, ít nhất nhìn khung cảnh Diệp Tàn đánh Kiếm Tiên Khách, không hiểu sao, Vệ Linh lại cảm thấy mặt cô có chút nóng, người đàn ông ngang ngược này, lại khiến nàng không biết phải làm thế nào.
Coong!
Một tiếng động lớn vang lên, Vệ Sơn nhìn tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc trước mắt, không khỏi kinh ngạc, nếu như không phải Dương Thương kịp thời ngăn lại, trận này Kiếm Tiên Khách nhất định sẽ chết, một đệ tử của Tiềm Long Phong lại muốn lấy mạng một đệ tử của Thần Vũ phong, thật là điên rồ.
Diệp Tàn bay ngược lại, ổn định thân hình, xoay tròn thanh Huyền Dương kiếm trong tay, sao đó dắt kiếm ra sau lưng, không thể phủ nhận rằng, dáng vẻ Diệp Tàn chiến thắng Kiếm Tiên Khách thật tiêu soái ngút trời.
Cũng từng ngang ngược giống như Diệp Tàn, khi xưa Kiếm Tiên Khách cũng tiêu soái nho nhã giờ thì tóc tai bù xù , ánh mắt vẫn lờ đờ chưa hoàn hồn, cả người đờ đẫn, cuộc chiến vừa rồi dường như đã ép hắn đến phát điên, hình tượng xưa nay hoàn toàn sụp đổ.
Diệp Tàn nhìn về phía Thượng Quan Thính Vũ, khóe miệng lộ ra một nụ cười chế giễu:
- Đây chính làm nam nhân ngươi quyết bỏ ta để lựa chọn bằng được sao? Đây là điều mà ngươi nói rằng ta không thể nào với tới sao? Haha, ngươi cho rằng ngươi nói gì cũng đúng sao?
- Ngươi nói hắn là trời, ta là đất, thật ngại quá, bị ta đá xuống mất rồi!
Nói xong Diệp Tàn đi thẳng về khu vực chuẩn bị chiến đấu, mỗi bước đi đều tỏa ra đầy uy lực, dù sao Thượng Quan Thính Vũ vẫn là một vết tích khó phai mờ trong lòng hắn, mỗi bước đi, cũng như đang đề nén sự kích động trong lòng!
Thân hình hắn không quá cao, nhưng giờ phút này, mọi người đều nhìn hắn như Chiến Thần, chữ Thiên mà Thượng Quan Thính Vũ nói đã bị hắn đá xuống, sau cuộc so tài, tất cả mọi người đều giễu cợt Kiếm Tiên Khách, những định kiến của mọi người về ba người họ Diệp đều được xóa bỏ.
Kiếm Tiên Khách thất bại, không phải thua trước Diệp Phàm mà là thua trước Diệp Tàn, nếu trong ba huynh đệ Diệp gia Diệp Phàm được xem là mạnh nhất, vậy thì tư cách để đấu với Diệp Phàm KIếm Tiên Khách cũng chẳng có.
Thượng Quan Thính Vũ nhìn Diệp Tàn, bàn tay nắm chặt thành nắm đấm, nàng trước nay chưa từng biết cái gì là hối hận, nàng cho rằng toàn bộ lựa chọn của nàng đều là đúng, nhưng Diệp Tàn đã dùng thực tế dội cho nàng một gáo nước lạnh.
Diệp Tàn chỉ là một phế phẩm tu sĩ, khi hắn mới gia nhập Thiên Phủ, đến tư cách so tài cùng Kiếm Tiên Khách cũng không có, Kiếm Tiên Khách vốn là thiên tài, hắn và Diệp Tàn chênh lệch nhau quá lớn, hắn có đan dược hỗ trợ việc tu luyện, nắm giữ thánh địa tu luyện Linh Tuyển.
Dưới tình huống này, có thể thấy Diệp Tàn thắng rất dễ dàng, ít nhất có thể thấy từ đầu đến cuối kiếm của Kiếm Tiên Khách chưa từng uy hiếp hắn, đây là tại sao?
Rõ ràng tư chất tốt hơn, lại nắm giữ trong tay nhiều tài nguyên hơn, nhưng mới chỉ năm tháng, đã bại dưới tay một phế phẩm tu sĩ, nàng không thể hiểu nổi, nàng không thể đưa ra một suy luận chính xác.
Hoang mang, cũng không biết phải làm sao.
Nhưng rất thanh, một giọng nói lớn cất lên:
- Diệp Tàn, trận này ngươi thắng thì đã sao chứ, các ngươi vẫn chỉ là đám phế vật, Thính Vũ muội muội cũng sẽ không hối hận và bọn tao cũng sẽ không hối hận, ta lựa chọn Hồng Trần sư huynh, các ngươi có thể nhảy đến thiên trượng, nhưng các ngươi có thể bước vào danh giới của Hồng Trần su huynh sao?
Triệu Linh Nhiên hét lớn, xem Diệp Tàn giống như một trò đùa, nam nhân mà nàng ta lựa chọn chính là Hồng Trần, chỉ cần Ninh Hồng Trần không ngã xuống, nàng sẽ chẳng bao giờ để ý đến người khác.
Diệp Tàn nghe vậy liền về phía Ninh Hồng Trần, khóe môi nhếch lên một nụ cười, người tiếp theo sẽ rơi xuống thần đàn chính là Ninh Hồng Trần, hắn tin tưởng vào anh trai mình.
Một ánh mắt đầy ý đồ nhìn xuống dưới võ đài, vô số đệ tử bắt đầu hô vang, nhất là những người ngay từ đầu đã ủng hộ Diệp Tàn, họ càng la hét lớn hơn.