Kiếm Tiên Khách nghe những tiếng hoan hô phía dưới, trên mặt liền lộ ra một nụ cười châm biếm, nhìn Diệp Tàn với vẻ mặt khinh thường, cất cao giọng:
- Nghe thấy chưa, đây chính là sự khác biệt giữa ta và ngươi, Thính Vũ là Thiên Tiên, đi theo ta xứng đôi hơn nhiều so với việc đi với ngươi, ta không muốn ngươi dây dưa với nàng.
Diệp Tàn nghe vậy liền nghiêm nghị, cất cao giọng nói:
- Ta dây dưa với nàng ư? Trong mắt ta nàng ta chẳng là gì cả, ngươi thích thì cứ giữ lấy đi, liên quan gì tới ta chứ.
- Ha ha ha, ngươi sợ ta giết ngươi nên mới cố ý nói như vậy sao? Mọi người nghe kỹ những gì tên này nói nhé, ta nghe nói ngươi và Thính Vũ còn từng qua lại với nhau, ngươi cảm thấy điều đó không đáng sao.
Kiếm Tiên Khách cất cao giọng nói, lúc này những nữ nhân phía dưới đang điên cuồng sỉ vả:
- Diệp Tàn ngươi như vậy cũng xứng đáng làm nam nhân sao? Sợ chết đến nỗi liền nói nữ nhân của mình không đáng một đồng?
- Thật đáng ghét, đến một chút tư chất cũng không có.
- Sợ chết liền phủ nhận như vậy, nếu ta là Bắc Cung Thính Vũ nhất định ta sẽ chọn Kiếm Tiên Khách.
Những nữ nhân phía dưới liên tục sỉ vả, như những vũ khí đang chĩa vào phía Diệp Tàn, Thượng Quan Thính Vũ cũng như là người trong cuộc, liền đứng dậy cao giọng nói:
- Trong mắt ngươi ta không đáng giá một đồng sao, ta căn bản cũng chưa từng để ý, bởi vì ngươi sớm đã biến mất khỏi tầm mắt ta, giống như Tiên Khách từng nói, hắn là Thiên, chẳng qua ngươi chỉ là tùy ý đạp đất.
- Nghe rồi chứ? Diệp Tàn, thật đáng buồn cho ngươi.
Kiếm Tiên khách cao giọng nói:
- Sợ ngươi giết ta?
Diệp Tàn nghe vậy liền nở một nụ cười châm biếm, sau đó cao giọng nói:
- Ngươi nghĩ như vậy sao, ngươi xứng sao?
- Nói chắc chắn như vậy cơ à, là Thính Vũ kích động đến ngươi sao?
- Một nữ nhân rác rưởi như vậy, có thể ảnh hưởng đến ta sao?
Diệp Tàn hỏi ngược lại hắn, bình thường hắn không thích nói nhiều, nhưng không có nghĩa hắn là kiểu người dễ bị người khác giễu cợt mà im lặng chịu đựng.
Đi theo Diệp Phàm, Diệp Tàn và Diệp Qủy cũng bị Diệp Phàm ảnh hưởng ít nhiều, nếu như nhận xét Diệp Phàm là kiểu là phách lối không quan tâm đến quy tắc, thì Diệp Tàn chính là kiểu người ngang ngược, Diệp Qủy lại theo kiểu không thích nói lời nào.
Giọng nói của Diệp Tàn nhỏ dần, ở đây có đề tử của Thiên Phủ tạo sóng thần trên mặt hồ, tiếng chửi rủa cũng dần biến mất, bọn họ đều nói Diệp Tàn vì sợ chết nên mới nói Thượng Quan Thính Vũ không đáng một xu, vậy lời nói này tính như thế nào?
Là muốn chết?
Qủa nhiên, Kiếm Tiên Khách đứng mặt hồ đầy sát ý, dưới võ đài Thượng Quan Thính Vũ cũng rất tức giận.
- Bọn Diệp Phàm mới có chút thành tích đã không biết điều, thật buồn cười.
Triệu Linh Nhiên lạnh lùng nói.
- Chẳng qua cũng chỉ là vì ta đã vứt bỏ hắn, để cho Tiên Khách dạy hắn cách làm người.
Thượng Quan Thính Vũ cũng rất tức giận.
Trên võ đài, Kiếm Tiên Khách trực tiếp rút ra, tiếp theo là tiến hành đột tiến.
- Vừa rồi mạnh miệng thế cơ mà, thực ra cũng chỉ là một người không có năng lực, thật đáng cười, nhát kiếm này phế đi tay trái của ngươi!
Sưu sưu!
Nhát kiếm chém xuống, tốc độ của Kiếm Tiên Khách cũng tương đương với Diệp Qủy, thời khắc này, khoogn còn là một kiếm khách mà giống như thích khách vậy.
Dùng kiếm cũng chia ra nhiều cấp bậc, thích khách có lẽ là cấp bậc cao nhất.
Coong!
Một tiếng động lớn vang lên, đúng là tình thế ngàn cân treo sợi tóc, Diệp Tàn tránh kiếm của Kiếm Tiên Khách giống như một vị thần, nhìn rất là dễ dàng.
- Diệp Tàn, khá đấy!
- Tiên Khách su huynh còn chưa phát huy hết uy lực đâu! Không được đánh như vậy! Có người không phục!
Đương đương đương!
Diệp Tàn giống như Bích Lũy né tránh toàn bộ sự công kích của Kiếm Tiên Khách, hai ngươi cứ thế thay phiên nhau, người chém người đỡ, cứ thế tiếp tục xuất chiêu.
Một cú đá ngược, Kiếm Tiên Khách mượn lực bay ngược, nở một nụ cười gian xảo:
- Ta chỉ mới dùng năm phần lực, ngươi đã cố hết sức như vậy rồi, ngươi lấy gì để tiếp tục đấu với ta?
- Dùng một phần lực quả thật là có hơi có hết sức!
- Vừa rồi còn nói muốn phế tay trái của ta, ngươi ngoại trừ việc chỉ biết nói miệng ra, thì còn có cái gì chứ?
- Đi chết đi! Huyễn Kiếm Quyết!
Một nhát kiếm chém xuống, rồi từng nhát từng nhát cứ thế chồng lên nhau, cơ thể Kiếm tiên Khách nhanh như điện, phía quang tỏa ra bốn phía.
Đương đương đương đương!
Huyền Dương đao trong tay Diệp Tàn mang một uy lực lớn, linh động trấn áp lại kiếm Tiên Khách.
Hai người điên cuồng công kích, tất cả đệ tử phía dưới đều hồi hộp nhìn theo, chúng đều nghĩ Diệp Tàn ít nhất cũng đã có sự chuẩn bị, nhưng không ai nghĩ rằng hắn lại mạnh như vậy.
Huyễn Kiếm Quyết là thủ đoạn công kích rất nổi tiếng của Kiếm Tiên Khách, bình thường chiêu kiếm được diễn ra rất thuận lợi, nhưng không ngờ hôm nay Diệp Tàn lại có thể ngăn nó.
Diệp Phàm ở dưới võ đài nhìn Diệp Tàn thi đấu, lãnh đạm nói:
- Tất thắng!
Vệ Linh có chút kinh ngạc, không còn khinh thường Diệp Tàn như trước, nhưng nàng vẫn kiêu ngạo cao giọng nói:
- Tự tin đến vậy sao?
Nàng đưa mắt lên tiếp tục nhìn Diệp Tàn chiến đấu.
Qủa thật khả năng thắng của Diệp Tàn rất cao, càng đánh uy lực phát ra càng mạnh hơn, nếu như ngay từ đầu , Kiếm Tiên Khách dùng cuồng phong bạo vũ công kích Diệp Tàn may ra còn có cơ hội thắng, bây giờ có thể không còn khả năng nữa rồi.
Vèo, Đ- A- N- G...G!
Kiếm Tiên Khách cảm thấy một nhát kiếm vừa chém xuống cổ hắn, nhưng tốc độ nhanh đến nỗi hắn không kịp phản ứng gì, một nhát, hai nhát, ba nhát...mỗi một nhát chém xuống lực lại càng mạnh hơn.
Sao uy lực có thể mạnh đến vậy?
Ánh mắt Kiếm Tiên Khách bắt đầu lộ ra vẻ hoảng sợ, Huyễn Kiếm Quyết của hắn cũng không thể nào chống đỡ lại, hắn không có cách nào ngăn cản sự công kích của Diệp Tàn, giờ khắc này, tín niệm tất thắng của hắn đang bị lay động.
Những đệ tử phía cũng không khỏi kinh ngạc, khi vừa mới bắt đầu Kiếm Tiên Khách hiên ngang, anh dũng từng chiêu từng chiêu đánh lui Diệp Tàn, so với tình hình hiện tại làm cho người khác thật khó tin.
Kiếm Tiên Khách đã bị áp chế!
Những tiếng hét chói tai, hoan hô có, giễu cợt cũng có, một số đệ tử không nói gì, chỉ âm thầm ủng hộ cho ba người Diệp Phàm, ngay khoảnh khắc này, tiếng tung hô, cổ vũ cho Diệp Tàn cũng ngày một lớn hơn.
Đương đương! Hai nhát kiếm lại tiếp tục chém xuống, lúc này Kiếm Tiên Khách chỉ đành dùng thân pháp Huyền Diệu để kéo dài khoảng cách, cảm giác bị đánh thảm hại làm hắn dường như muốn phát điên.
- Diệp Tàn....
Đương đương đương!
Tốc độ của Diệp Tàn ngày càng nhanh hơn, Kiếm Tiên Khách vẫn kiêu ngạo như vậy, nhưng thân pháp Huyền Diệu không kéo dài được khoảng cách như hắn tưởng tượng, đến cơ hội công kích để tìm đường sống cũng không có, muốn nói lời chế giễu cũng bị chặn lại.
Hắn cho rằng hắn mạng lớn, Kiếm Tiên Khách lại bắt đầu dùng thủ đoạn nhưng Diệp tàn không có hứng thú với những thủ đoạn của hắn, những tiếng la hét cuồng bạo ở dưới võ đài, trên võ đài Kiếm Tiên Khách vẫn cố gắng gượng nhưng rồi cũng bị Diệp Tàn đánh cho thành cẩu.
Sau mỗi lần công kích, bất luận là thân pháp gì Kiếm Tiên Khách cũng đều phải dùng toàn bộ sức lực để chống đỡ, nhưng cũng không thể chuyển bại thành thắng, mỗi chiêu thức của Diệp Tàn đều là muốn lấy mạng Kiếm Tiên Khách, để bảo vệ tính mạng, đến nỗi lăn lộn ở dưới đất Kiếm Tiên Khách vẫn chấp nhận làm.
Toàn bộ quảng trường đều vô cùng yên tĩnh, màn so tài này thật sự rất kích thích đến người xem.