Vô Địch Thiên Đế

Chương 238: Tức giận

Chương Trước Chương Tiếp

- Diệp Tàn, chúc mừng ngươi bước vào cuộc so tài.

Kiếm Tiên Khách thắng, cuối cùng hắn chỉ để lại một câu này, tuy không mang nhiều sự khiêu khích, nhưng tất cả mọi người đều nhận ra hắn đang giáo huấn Diệp Phàm, hắn muốn cho Thượng Quan Thính Vũ biết mình đã lựa chọn đúng đắn thế nào, hắn muốn cho Diệp Tàn thấy mình đê tiện như thế nào.

Dưới võ đài những tiếng hoan hô cuồng nhiệt như sóng triều gào thét, Kiếm Tiên khách giống như một tín ngưỡng trong lòng các đệ tử.

Kiếm Tiên Khách dành phần thắng rất dễ dàng, đó đều nằm trong dự đoán của mọi người.

Bọn họ ủng hộ Kiếm Tiên Khách, hắn được mệnh danh là Kiếm Tiên Khách vô địch, nào là Tiềm Long Phong, nào là tam long Diệp gia, đứng trước mặt Kiếm Tiên Khách tất cả đều chỉ là phế vật.

Vệ Sơn tuyên bố chuẩn bị bước vào trận tiếp theo.

Trận này là Đại Lực giao đấu cùng Trương Tốc, đây cũng là lực lượng mà Diệp Phàm nắm giữ.

Mặc dù tối qua Diệp Phàm đã dùng điểm tích lũy đổi cho Đại Lực hai cái Đại Thuẫn, nhưng nếu để chống lại Trương Tốc thì e là cũng không có tác dụng gì, chỉ có Cung Tiễn Thủ thật sự cường đại mới có thể bắn tên ba trăm sáu mươi độ không góc chết.

Làm sao để bắn ra mưa tên theo hình vòng cung? Theo lẽ thường thì đây là chuyện không thể nào, nhưng nếu nắm giữ Nguyên Lực thì mọi việc đều có thể.

Khuôn mặt Trương Tốc mang đầy vẻ khát máu.

Đại Lực bước lên võ đài, nhìn chằm chằm Trương Tốc, trong lòng liền nhớ đến lời Diệp Phàm nói:

- Phải nhận thua!

- Diệp Phàm chính là một con chó, con chó kia cho ngươi cái gì, cho ngươi làm cẩu à? Cút xuống đi, mau nhận thua rồi cút đi, trở về nói cho cẩu chủ nhân của ngươi biết, ngay cả dũng khí cắn ta một cái ngươi cũng không có, ha ha ha ha!

Trương Tốc cất cao giọng nói, sắc mặt Đại Lực thay đổi rõ rệt, phía trên vẫn còn Đinh Hạ Phong, hắn đoán chắc rằng Diệp Phàm muốn Đại Lực nhận thua, và hắn càng không tin Đại Lực không sợ chết.

Cho nên Đại Lực nhận thua là khả năng vô cùng cao, mà điều hắn không muốn xảy ra nhất chính là Đại Lực nhận thua, thế nên hắn cố tình chọc giận Đại Lực.

Dự định của Trương Tốc quả thật không sai, Đại Lực có thể chấp nhận việc người khác lăng nhục hắn, vì điều đó đã thành thói quen, nhưng hắn không cho phép bất kì người nào lăng nhục Diệp Phàm, Diệp Phàm vừa là ân nhân vừa là bạn của hắn, hắn có thể có ngày hôm nay tất cả đều là do có sự trợ giúp của Diệp Phàm.

Diệp Phàm đứng ở khu vực chuẩn bị chiến đấu hướng mắt ra nhìn Đại Lực, trong lòng nghĩ đến điềm không lành, liền cất cao giọng nói:

- Đại lực, nhận thua đi!

Đại Lực nghe vậy liền sửng sốt, lúc này Trương Tốc vội vàng nói:

- Cẩu chủ nhân của ngươi bảo ngươi nhận thua đi kìa, ha ha ha, nghe thấy không, mau nhận thua đi, có dáng vẻ của một phế vật thực sự rồi đấy, hai chủ tử ngươi phế vật y như nhau.

- Thực ra thì ta có một vấn đề rất tò mò, Tiềm Long Phong các ngươi có bốn đệ tử làm nam tử, lại có thêm một vị nữ đệ tử là Huân Y, tối ngày đều sống chung với các ngươi. Chậc chậc, người này cũng chính là nữ nhân của Diệp Phàm , Diệp Phàm chia sẻ nữ nhân của mình cho các ngươi cùng dùng chung sao, nếu là ta, ta tuyệt không từ chối.

Đại Lực nghe vậy liền gầm lên một tiếng đầy giận dữ, lao nhanh về phía Trương Tốc, Trương Tốc thấy vậy liền đắc ý, mục đích của hắn đã thành hiện thực, sau đó liền rút cung tên ra.

Phốc!

Một mũi tên được ngăm vô cùng chuẩn bắn vào vai Đại Lực, đồng thời hắn kéo xa khoảng cách với Đại Lực, cười nói:

- Tới đây đi, chủ tử nhà ngươi hùa lại cắn ta, đám người phế vật Tiềm Long Phong, ta ở đây này, các ngươi cũng không thể nào giết ta, đám phế vật, rác rưởi.

Sưu sưu sưu!

Đại Lực liên tục gầm lên, tốc độ vô cùng nhanh, mỗi bước đi, nền sàn đều in lại vết chân của hắn, lúc này hắn đã bị sự phẫn nộ làm cho đầu óc lu mờ, cho dù Diệp Phàm có nói gì, hắn cũng hoàn toàn không nghe thấy.

Hắn tuyệt đối không cho bất kì người nào lăng nhục Diệp Phàm, lăng nhục Tiềm Long Phong, cho dù mất mạng, hắn cũng không cho phép điều đó xảy ra.

Đông đông đông!

Một bước, hai bước, ba bước, tốc độ của Trương Tốc vô cùng nhanh, thân pháp lại vô cùng linh hoạt, những mũi tên cứ thế cắm vào cơ thể Đại Lực, nhưng cơ thể Đại Lực giống như sắt thép ép chặt lấy cung tên.

Trương Tốc không ngừng dùng những câu nói châm biếm chọc tức Đại Lực, mặc dù tính tình Đại Lực không xốc nổi, nhưng càng là người đàng hoàng, trong tình huống này càng khó giữ tỉnh táo.

Lúc này toàn bộ lôi đài đều là tên của Trương Tốc, Trương Tốc không đuổi theo Đại lực nữa, nở một nụ cười châm biếm nói:

- Ta chơi chán rồi, giờ thì ngươi đi chết đi, ha ha!

Nói xong, tay trái Trương Tốc nhẹ nhàng vung lên, sau đó là âm thanh liên hoàn của dây cung, chỉ trong chốc lát, một loạt mưa tên đã bay trong không trung.

Vạn tiễn cùng phát!

Sưu sưu sưu!

Cung tên được bắn ra với ba trăm sáu mươi độ không góc chết, Đinh Hạ Phong cũng suýt bỏ mạng vì chiêu này, lần này Đại Lực còn thảm hại hơn, hắn đã chiến đấu trong một thời gian dài, chảy đã chảy rất nhiều máu, bây giờ hắn đã vô cùng suy yếu.

Ngay lúc này cho dù hắn nhận thua, cũng không có cách nào có thể vượt qua trận mưa tên này, vô số đệ tử nhìn lên võ đài đày thương xót, bọn họ có thể tưởng tượng ra, nam nhân đang đứng trước mặt họ rất nhanh thôi sẽ bị mũi tên cắm đầy mình.

- Đại Lực, còn ngây ra đấy làm gì, mau nhận thua đi!

Diệp Phàm cất cao giọng nói, trong mắt hắn hiện lên đầy tia sát ý.

Nghe thấy giọng Diệp Phàm, Đại Lực mới bừng tỉnh, lúc này hắn mới bắt đầu phòng thủ để bảo vệ chính mình.

- Ha ha, đi chết đi, đồ rác rưởi! Cẩu phế vật, Diệp Phàm là phế vật, Tiềm Long Phong là phế vật, ngươi cũng là phế vật, dù có cho ngươi công pháp, ngươi vẫn kém cỏi như vậy, thật đáng cười!

Trương Tốc điên cuồng cười lớn, lúc này Đại Lực muốn ngăn cản mũi tên từ bốn hướng, Trương Tốc tỏ vẻ khinh thường.

- Ta không phải rác rưởi, càng không phải phế vật! Ta không thể bỏ mạng ở đây, ta còn chưa báo đáp đại ân của Diệp Phàm, ta tuyệt đối không thể bỏ mạng.

Đại Lực điên cuồng gào thét, hắn không thể chết được, Diệp Phàm dạy hắn nhiều như vậy, hắn không thể khiến cho Diệp Phàm thất vọng, càng không thể khiến Tiềm Long Phong mất mặt.

Đột nhiên trong cơ thể Đại Lực giống như có gì đó mở ra, một tiếng vượn hống khủng bố vang lên, sau đó lông trên người hắn bắt đầu điên cuồng sinh trưởng nồng đậm, thân hình không ngừng lớn lên.

Tất cả mọi người nhất thời đều kinh ngạc, đám người Dương Thương trực tiếp đứng lên, hô lớn:

- Huyết mạch thức tỉnh!

Huyết mạch của Đại Lực và Vệ Linh không giống nhau, Vệ Linh thuộc về Hậu Thiên, huyết mạch chỉ có thể cho nàng gia tăng sức chiến đấu, nhưng huyết mạch của Đại Lực là huyết mạch trời sinh, nếu có thể nắm giữ loại huyết mạch này thì có thể mang lại cho hắn tương lai không thể nào tưởng tượng được.

Làm cách nào để phân biệt huyết mạch Tiên Thiên và Hậu Thiên, đám người Dương Thương đương nhiên là có cách của riêng mình, lúc này mấy người không hẹn mà cùng xông lên võ đài cứu người, loại thiên tài mang huyết mạch Tiên Thiên này tuyệt đối không thể bỏ lỡ.

Phốc phốc phốc!

Mặc dù huyết mạch của Đại Lực thức tỉnh, nhưng lực công kích của Trương Tốc vô cùng kinh khủng, chỉ trong vài giây, gần hai chục mũi tên cắm vào người Đại Lực, đây là số mũi tên bị văng ra từ hai tấm chắn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)