Bóng người hiện lên, trường thương phá...!
Lúc này Vệ Linh giống như một Nữ Chiến Thần uy phong lẫm liệt điên cuồng công kích Diệp Qủy.
Diệp Qủy lạnh lùng hai mắt lộ ra vẻ nghiêm nghị, đồng thời khuất chân, sau đó bắt đầu đột tiến.
Vô Ảnh Qủy Trảm Đệ Tam Thức Bát Hoang phá...!
Trong chốc lát thân hình của Diệp Qủy phân làm tám phần, khiến cho người khác nhìn vào cảm thấy hoa mắt, đồng thời, tám thân hình này đều nhanh chóng lao về phía Vệ Linh.
Đương đương đương đương!
Âm thanh va chạm không ngừng vang lên, khiên chắn của Vệ Linh đột nhiên rơi xuống, ảo ảnh xung quanh nàng dần dần biến mất.
Diệp Qủy đứng trước mặt nàng, thanh kiếm trong tay kề sát cổ nàng, trong lúc giao đấu, mặc dù Diệp Qủy đã rất nương tay, nhưng Vệ Linh vẫn bị thương không hề nhẹ.
Trên làn da trắng ngần, máu tươi chảy ra không ngừng.
Vệ Linh nhìn Diệp quỷ, nàng thua, nhưng nàng chưa từng nghĩ rằng mình sẽ thua, tình huống đến khá đột ngột, dù nàng đã dùng toàn lực ứng phó, nhưng vẫn bại trong tay nam nhân này, mà người đàn ông đang đứng trước mặt nàng chỉ là một tu sĩ phế phẩm, mà nàng trước giờ chưa từng xem tu sĩ ra gì.
Thu hồi trường kiếm, Diệp Qủy dắt Huyền Minh Kiếm ra sau lưng, sau đó lạnh lùng lui về khu vực chuẩn bị chiến đấu.
Vệ Sơn vội vàng trị thương cho Vệ Linh, nhìn thấy con gái mình bị thương như vậy, hắn đâu còn tâm trạng tuyên bố thắng bại nữa, cho đến khi đảm bảo rằng vết thương của Vệ Linh không còn gì đáng ngại, Vệ Sơn mới thở phào nhẹ nhõm.
Bất luận kết quả ra sao, Diệp Qủy cũng đã nương tay, Vệ Sơn cũng không vì thương tích của con gái mà căm ghét Diệp Qủy, đều là cường giả Siêu Phàm Cảnh, hắn cũng không phải kiểu người ích kyrm hắn hiểu rõ rằng, đao kiếm không có mắt, vũ tu bị thương là điều hết sức bình thường.
Huống hồ hắn biết rõ tính tình của con gái mình, mặc dù rất thông minh, nhưng lại quá kiêu ngạo, kiêu ngạo thực ra cũng là điểm tốt, nhưng có đôi khi lại là chuyện xấu, một đạo tu hành, dù cho nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt như Cường Giả Chi Tâm thì cũng không bao giờ được khinh thường đối thủ của mình.
Vệ Linh thất bại, đây là điều khiến tất cả chúng đệ tử đều rất khó tin, mặc dù có rất nhiều người ngoài miệng ủng hộ Diệp quỷ, đang mong đợi Diệp quỷ thắng, nhưng trong lòng bọn họ đều rất rõ, điều đó là không thể nào, danh tiếng của Vệ Linh không phải là thứ mà tam huynh đệ của Diệp gia có thể tùy tiện xóa bỏ được.
Sau khi Diệp quỷ đánh bại Vệ Linh, cả võ đài đều yên tĩnh, cho đến khi Vệ Sơn hô lớn Diệp Qủy thắng cả võ đài mới bắt đầu điên cuồng tung hô.
- Diệp Qủy, Diệp Qủy! Vô địch!
- Qúa tuấn tú, quá lợi hại, ha ha ha...
- Tam huynh đệ Diệp gia, trước kia tất cả mọi người đều nói anh em nhà họ Diệp là phế vật, không phải các người luôn miệng nói để Vệ Linh dạy cho Diệp Qủy một bài học sao? Sao bây giờ lại không nói nữa?
Tiếng ủng hộ ba huynh đệ Diệp Phàm bắt đầu rầm rộ vang lên, hai ngày nay bọn họ luôn bị các đệ tử khác lăng nhục, giễu cợt, đầu cũng sắp cuối xuống đến đất, nhưng hôm nay, bọn họ đã lấy lại sĩ diện, điều này còn khiến cho những người luôn ủng hộ họ cảm thấy vinh dự.
- Đây chính là tam long Diệp gia, ai không phục thì cứ đến đây chiến.
Tiếng hoan hô vang dội khắp quảng trường, giờ phút này võ đài chỉ thuộc về ba người Diệp Phàm, không cần biết tư chất của họ thế nào, dù sao Diệp Qủy cũng đã thắng, bọn họ cũng không mất mặt.
Thời khắc này, cả quảng trường đều là tiếng hoan hô ba người Diệp Phàm, Tiềm Long Phong đoạt được ba vị trí đầu, từ đây từ võ phong phế vật sẽ được xóa bỏ.
- Ba đệ tử của Nhất Tinh lần lượt là Diệp Phàm, Diệp Tàn và Diệp Qủy, ba người họ cũng sẽ đại diện cho đệ tử Nhất Tinh so tài cùng đệ tử Nhị Tinh, phía dưới là sân so tài.
Vệ Sơn cũng không giới thiệu nhiều, những gì cần nói cũng đã nói xong, tấm vé mà hắn rút được theo thứ tự là Huân Y và Kiếm Tiên Khách.
Kiếm Tiên Khách vừa bước ra sân, tiếng hoan hô bắt đầu náo nhiệt, bởi vì đệ tử Linh Phong cố tình so sánh Diệp Phàm và Kiếm Tiên Khách, dẫn đến tất cả đệ tử vừa rồi còn ủng hộ Diệp Phàm giờ đều quay sang ủng hộ Kiếm Tiên Khách.
Nhưng có một số người vẫn trung thành, đã ủng hộ ba người Diệp Phàm thì sẽ không ủng hộ Kiếm Tiên Khách và ngược lại, hai bên cứ thế mắng mỏ lẫn nhau, khiến cho mâu thuẫn càng ngày càng lớn.
Vừa rồi những tiếng tung hô ba người Diệp Phàm còn rầm rộ như vậy, giờ đây Kiếm Tiên Khách vừa bước ra võ đài, tiếng hoan hô liền giống như một trần cuồng phong bạo vũ.
- Tiên Khách sư huynh cố gắng lên, đánh hết tất cả!
- Ta thích huynh, Tiên Khách sư huynh, aaa đẹp trai quá đi!
- Tiên Khách sư huynh, Tiên Khách sư huynh!
Không thể phủ nhận sự thu hút của Kiếm Tiên Khách, ở Thiên Phủ hắn và Ninh Hồng Trần giống như hai ngôi sao, phát ra sự mê hoặc lòng người.
Huân Y ở xinh đẹp như tiên giáng trần, mặc dù những trận trước nàng biểu hiện cũng khá tốt, nhưng đó đều là công lao của ‘Thiên Dực Cung’, cộng thêm nàng lại xinh đẹp động lòng người, không gì có thể che lấp ánh hào quang.
Là may mắn, cũng là bất hạnh!
- Huân Y, thật không ngờ giữa chúng ta lại có một trận chiến!
Kiếm Tiên Khách bước ra với dáng vẻ nho nhã, ai mà không thích nữ nhân xinh đẹp chứ, Ninh Hồng Trần thích Huân Y, Kiếm Tiên Khách cũng thích Huân Y, hắn là kiếm quân tử, mặc dù không thể gian xảo giống như Ninh Hồng Trần, nhưng ở trước mặt nữ nhân, hắn vẫn tỏ ra cực kỳ thân sĩ.
- Xin mời!
Huân Y lễ phép nói, trừ Diệp Phàm, bất luận là Ninh Hồng Trần hay là Kiếm Tiên Khách, cũng không ai có thể lọt vào mắt nàng.
- Ngươi nói gần đây có người so sánh ta và Diệp Phàm, đệ tử bây giờ đều thật ngạo mạn, nhưng cũng là chuyện tốt!
Kiếm Tiên Khách phong thái nho nhã, giống như đang nói một chuyện gì đó rất nhỏ nhặt, không đáng để hắn để tâm, nhưng trong đó thái độ khinh thường là cực kỳ rõ ràng.
Huân Y nghe vậy chỉ nhẹ nhàng đáp:
- Đó không phải là chuyện Diệp Phàm phân phó, hơn nữa Diệp Phàm quả thật là mạnh hơn các ngươi!
Kiếm Tiên Khách có chút kinh ngạc, nữ nhân này có thể mù quáng đến vậy sao? Diệp Phàm mạnh hơn ta? Ngươi đang nói đùa sao?
- Mặc dù Huân Y rất xinh đẹp, nhưng suy nghĩ có chút không đúng nha.
- Ha ha, Diệp Phàm của các người sao có thể so sánh với Tiên Khách sư huynh chứ, Huân Y lại thản nhiên nói như vậy, cũng chịu thôi.
- Người ta hay nói con gái khi yêu sẽ trở nên mê muội, quả nhiên không sai, cũng không biết Diệp Phàm có mị lực gì, mà khiến cho Bắc Cung Tuyết và Huân Y đều một mực si tình.
...
- Mặc dù ta rất muốn khiêm tốn nói một tiếng Diệp sư huynh quả thực rất mạnh, nhưng ta cảm thấy như vậy thì giả dối quá, xin mời, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết, thực lực của ta mạnh như thế nào.
Kiếm Tiên Khách cười nói, sau đó trực tiếp rút kiếm ra, có Thiên Dực Cung trong tay Huân Y xưa đâu bằng nay, đến vũ khí cũng chẳng lấy ra, hắn thật muốn lật thuyền trong mương.
Huân Y có hơi vội vàng, dù gì Kiếm Tiên Khách cũng là người có thanh danh hiển hách trong hàng Nhị Tinh đệ tử, quả thật nàng không có lòng tin ở trận này.
Khí thế của hai người dần ngưng tụ, sau đó bắt đầu bùng nổ, Huân Y trực tiếp rút ra mười cái tên bắn liên tục.
Tiếp tục là một trận mưa tên!
Sưu sưu sưu!
Cung tên không ngừng bay ra, Kiếm Tiên Khách nở một nụ cười, sau đó lao nhanh về phía Huân Y.
Cơ thể vô cũng linh hoạt, dáng người phiêu dật giống như thiên nga, lao nhanh về phía Huân Y.