Đương nhiên, nhiều người cho rằng trận chiến giữa Diệp Phàm và Bắc Cung Tuyết chênh lệch quá lớn, Bắc Cung Tuyết có thể là không kìm chế được nỗi lòng nên không phát huy được một phần mười thực lực, huống hồ không ít người nghe hai người nói chuyện phiếm, cũng không khỏi không thở dài tình là vật chi.
Huân Y ở khu chuẩn bị chiến đấu nhìn Diệp Phàm, ở đại lục Thiên Vũ cường giả vi tôn, nhưng có lẽ vì cường giả nam nhiều hơn cường giả nữ nên toàn bộ đại lục vẫn có một chút tư tưởng nam tôn nữ ti.
Dù là công chúa như Bắc Cung Tuyết, hoặc là Huân Y, Tiêu Sênh Vũ, từ nhỏ đến lớn trong tư tưởng các nàng đã là như thế, cho nên đối với chuyện Diệp Phàm và Bắc Cung Tuyết dây dưa, Huân Y không có quá nhiều ghen tuông, ngược lại, nàng có chút đồng tình với Bắc Cung Tuyết.
Dù không tán đồng sự lựa chọn của Bắc Cung Tuyết từ trước giờ nhưng có lẽ nữ nhân càng hiểu hơn nữ nhân đi, kỳ thật điểm xuất phát của Bắc Cung Tuyết đúng là tốt.
Một trận tranh tài kết thúc, rất nhanh, những người tại chỗ bắt đầu háo hức trông đợi trận thứ hai, Diệp Quỷ đấu với Vệ Linh!
Lập tức, đám người bạo phát, đệ tử Linh Phong cho rằng Vệ Linh vô địch, nhưng đệ tử như Địa phong, Khí phong và Võ phong, bọn họ càng muốn nhìn thấy dáng vẻ nổi dậy của ba người Diệp Phàm. Loại cảm giác này cực kỳ mới lạ, thế giới tu hành cực kỳ nhàm chán, có thể nhìn thấy kết quả khiến người khác bất ngờ cũng là một chuyện lý thú.
Vũ khí của Vệ Linh là trường thương, nàng chỉ xéo trường thương màu trắng bạc trên mặt đất, dáng người quyến rũ giống như một ngọn lửa thiêu đốt đệ tử chung quanh, mũi thương rét lạnh lãnh khốc khiến nàng càng thêm bá đạo.
Đây là một nữ nhân cường đại, không chỉ ở thực lực mà còn ở khí chất.
- Ta đã nói, dưới thương của ta, ngươi không thể phản công.
Vệ Linh lạnh lùng nói.
Diệp Quỷ nghe vậy đạm mạc nhìn Vệ Linh một chút, sau đó đưa tay phải lật kiếm gỗ đặt lên trên Huyền Minh kiếm.
Vệ Linh có thực lực nói như vậy, khi Diệp Quỷ và Vệ Linh đứng trên đài, hắn cảm nhận được Vệ Linh rất mạnh, Đao Phỉ mạnh là võ đạo tâm nhãn, nhưng môi trường sống của hai người quá khác biệt.
Một người là thổ phỉ, một người là đệ tử thế gia, chênh lệch tu vi giữa bọn hắn không phải vẻn vẹn mấy tháng là có thể đuổi kịp. Có thể nói, Đao Phỉ không phải đối thủ của Vệ Linh, Vệ Linh rất mạnh, mạnh đến mức rất ít người có thể xem thấu toàn bộ thực lực của nàng.
Vệ Linh nhìn Diệp Quỷ để tay trên Huyền Minh kiếm, ánh mắt cũng có chút ngưng trọng, chỉ khi đạt đến cấp độ nhất định mới có thể phát hiện được thực lực của nàng trong quá trình đối đầu.
Không sai, thực lực của nàng quả thực không phải như những gì nàng biểu hiện ra. Năm ngoái nàng đã từng rời nhà ra ngoài lịch luyện một đoạn thời gian, may mắn nhận được truyền thừa của một cường giả, hơn nữa thành công dung hợp tinh huyết Loan Phượng, thực lực chân chính của nàng còn mạnh hơn người khác rất nhiều.
Sức mạnh huyết mạch cũng có Tiên Thiên và Hậu Thiên, sau khi dung hợp tinh huyết Loan Phượng, Vệ Linh có thể sử dụng năng lực của huyết mạch. Đây là điều nàng đã tuyên bố, trong hàng đệ tử nhất tinh, kẻ có năng lực đủ đánh bại nàng mới có tư cách theo đuổi nàng. Loại tư cách này nghe cực kỳ kiêu ngạo, kì thực nói bóng gió chính là nếu như ai có thể chính diện đánh bại nàng, nàng nguyện ý làm nữ nhân của đối thủ này.
Nhưng nói có tư cách theo đuổi cũng phải xem nàng có thích hay không, chí ít nàng cũng không có hảo cảm quá lớn với ba người Diệp Phàm, đương nhiên, Diệp Quỷ cũng chẳng thích Vệ Linh.
Huyền Minh kiếm rơi xuống, tay trái Diệp Quỷ nắm chặt vỏ kiếm, trong ánh mắt tràn đầy lạnh lẽo, hờ hững nói:
- Lấy hết lực lượng ngươi ẩn tàng ra dùng đi, nếu không, ngươi ngăn không được một kiếm của ta.
- Càn rỡ! Chỉ bằng ngươi, còn chưa xứng!
- Thật sao!
Diệp Quỷ không nhiều lời, cả người hóa thành một vệt ánh sáng, tiếng kiếm rít truyền đến, Thuấn Kiếm Nhất Tự Trảm!
Lúc trước khi Diệp Phàm phân phó Lý Hương Ngữ Huyền Minh kiếm chế tạo vốn có năng lực tụ thế, Huyền Minh kiếm đánh ra trong nháy mắt, sẽ tung ra đòn tấn công cực kỳ đáng sợ, hợp với Thuấn Kiếm Nhất Tự Trảm, có thể nói, trong những người cùng giai có rất ít người có thể tránh thoát một kiếm của Diệp Quỷ.
Vút!
Hàn ý đáng sợ khiến Vệ Linh có chút kinh hãi, trường thương trong tay như rồng cuộn xoáy, nàng lập tức điều động tinh huyết Loan Phượng trong thân thể, tiếp theo, một tiếng phượng hót vô cùng to rõ truyền đến, sau lưng Vệ Linh xuất hiện một cái bóng loan phượng cực kỳ mơ hồ, sau một khắc, toàn bộ cơ thể nàng đã bị ánh sáng đỏ rực ăn mòn.
Trường thương động, trăm phượng cùng hót, công pháp Địa giai cao cấp Ngũ Tuyệt Thương!
Nhất tuyệt thiên địa động, keng! Trường thương xoay tròn với tốc độ cực nhanh hung hăng nện lên trường kiếm của Diệp Quỷ, âm thanh cực lớn vang lên, bóng dáng do Diệp Quỷ hóa thành bị phá vỡ, cả người giống như bóng ma quay trở lại.
Nhị Tuyệt Đoạn Bách Hà, bạo liệt tiến công, trên trường thương của Vệ Linh giống như có một ngọn lửa nhỏ, ảo ảnh loan phượng dường như hóa thành thực.
Thương ra, xuyên thủng tất cả.
Diệp Quỷ lượn vòng trường kiếm trong tay và lập tức biến mất trong cảm giác Vệ Linh, tiếp theo kiếm khí bay đi áp sát trường thương chém về phía cổ nàng. Tốc độ Vệ Linh càng nhanh, trường thương quét mạnh lập tức nặng nề đánh vào lưng Diệp Quỷ, nhưng Diệp Quỷ giống như bị đánh gãy tách ra thành hai cái bóng, mạnh mẽ tấn công từ hai hướng trên dưới.
Vô Ảnh Quỷ Trảm thức thứ nhất: Song sát thiên!
Hai bóng người bay múa, tốc độ nhanh nhất, công phạt đứng đầu.
Vệ Linh hơi đổi sắc mặt, nàng vẫn biết Diệp Quỷ là một thích khách, nhưng vừa rồi đối đầu trực diện với Diệp Quỷ, nàng đã dùng sức mạnh sau khi kích phát huyết mạch, vậy mà không chiếm được chút ưu thế nào.
Thế này sao lại là thích khách, đây là thể tu còn tạm được.
Tam tuyệt âm dương hiện, không có nhiều thời gian để do dự, Vệ Linh rút trường thương xoay người một vòng cản lại hai thanh trường kiếm của Diệp Quỷ, nhưng rất nhanh, thân hình Diệp Quỷ lại biến hóa, chung quanh xuất hiện bốn tên Diệp Quỷ.
Tứ Phương Cực Sát Trận.
Keng keng!
Hai tiếng nổ vang lên, Vệ Linh cảm giác được một cỗ lực lượng không thể tưởng tượng được từ phía trên cây thương truyền đến, nàng kinh ngạc không thể giải thích được. Nàng có thể bảo đảm Diệp Quỷ tuyệt đối tu hành luyện thể chi thuật, một thích khách tinh thông kiếm như thế, tu vi luyện thể cũng có thể bạo ngược như vậy, chẳng lẽ hắn có phân thân? Làm sao hắn hoàn thành nhiều chuyện khó khăn như vậy trong thời gian có hạn.
Quả thực, nếu không dùng đến huyết mạch loan phượng, bản thân một kiếm cũng không tiếp nổi.
- Thật mạnh!
Có đệ tử kinh hô!
- Ta mới nói, ai còn dám nói ba người Diệp Phàm là yếu? Ta thừa nhận Vệ Linh xác thực rất mạnh, nhưng ta thấy là Diệp Quỷ đang đè ép Vệ Linh!
- Không chừng . . . Lần này thật có thể xoay chuyển, nếu vậy, ba vị trí đầu của đệ tử nhất tinh chẳng phải cũng là anh em nhà họ Diệp.
- Trời ơi, chuyện này quá điên rồ.
Bốn cái bóng Diệp Quỷ đồng thời tấn công về phía Vệ Linh, Vệ Linh lập tức điên cuồng vận chuyển nguyên lực, sau đó dùng tư thế vô cùng quỷ dị đánh ra một thương, hung hăng đâm xuống một trong những cái bóng của Diệp Quỷ.
Tứ Tuyệt Diệt Thương Linh!
Keng!
Một tiếng nổ lớn làm chấn động cả mặt đất lôi đài, bốn cái bóng Diệp Quỷ biến mất, chỉ còn lại một Diệp Quỷ bay ngược ra sau, đồng thời, hắn vỗ tay trái xuống mặt đất, cả người xoay tròn bay lên không trung, tay trái vung vẩy một cái, vỏ kiếm giống như mũi tên bắn về phía Vệ Linh.
Vệ Linh hét lên từng tiếng:
- Ngũ Tuyệt Bá Vương Định!
Ầm!
Dáng người xinh đẹp nóng bỏng bộc phát ra lực lượng vô cùng đáng sợ, đánh bay vỏ kiếm lên không trung, đồng thời tốc độ không hề thuyên giảm phóng thẳng về phía Diệp Quỷ, thắng bại trong chớp mắt.