Kết thúc trận đấu, Bắc Cung Tuyết thắng lợi, năm người lọt vào vòng chung kết khu thi đấu tranh giải đệ tử nhất tinh lần lượt là Diệp Phàm, Diệp Tàn, Diệp Quỷ, Vệ Linh, Bắc Cung Tuyết.
Đây là kết quả mà trước trận đấu không ai có thể ngờ tới, nhất là trong năm người có ba người là ba huynh đệ Diệp gia, đối với đám người càng là đả kích to lớn vô cùng.
Nói một cách khác, ba huynh đệ Diệp gia nhất định có một người có thể tiến vào ba vị trí đầu của đệ tử nhất tinh, tính chất đã hoàn toàn khác nhau, đó là tồn tại có thể đối chiến với ba vị trí đầu của đệ tử nhị tinh.
Giữa sự cổ vũ của rất nhiều đệ tử, vòng đầu tiên của đệ tử nhất tinh đã kết thúc, tiếp theo là đệ tử hai sao.
Người thuyết minh và phán xử vẫn là Vệ Sơn.
- Vòng thi đấu của đệ tử nhất tinh khiến ta hơi kinh ngạc, nhưng thất vọng hơn là việc đệ tử Thiên Phủ của chúng ta thiếu kinh nghiệm chiến đấu. Bất luận là một trận của Đao Phỉ hay trận của Sở Luyến Nguyệt, cá nhân ta cảm thấy cho rằng có một số yếu tố chưa chắc chắn.
Vệ Sơn đơn giản dẫn ra thắng lợi của Diệp Phàm và Diệp Quỷ, nói tiếp:
- Tại Thiên Phủ đệ tử nhị tinh tu hành nhiều hơn đệ tử nhất tinh một năm, thời gian một năm, kỳ thật cũng không thể tạo ra chênh lệch tu vi quá lớn, thậm chí nhiều đệ tử nhất tinh và đệ tử nhị tinh bằng tuổi nhau.
- Nhưng ở Thiên Phủ, mỗi ngày đều sẽ có đệ tử đánh nhau, đấu trường cờ bạc, cũng có ân oán cá nhân, tin rằng họ sẽ cho chúng ta một trận chiến thành thục, đệ tử nhị tinh vừa rút thăm lên đài.
Vệ Sơn nói xong, Kiếm Tiên Khách và Triệu Mẫn Nhu đi tới.
Một người phong độ nhẹ nhàng, một người xinh đẹp mị hoặc, lập tức kéo theo không ít đệ tử bàn tán.
- Oa, là Tiên Khách sư huynh, quá tuấn tú a, rất thích Tiên Khách sư huynh ở khoản này.
- Kỳ thật Tiên Khách sư huynh không kém cạnh Hồng Trần sư huynh, nếu có thể đồng thời được hai người bọn họ sủng hạnh, ai nha, thật là mắc cỡ.
- Ta nhổ vào, ngươi còn biết thẹn thùng, còn đồng thời được hai người bọn họ sủng hạnh cùng một chỗ, có buồn nôn hay không.
- Ai cần ngươi lo, nam nhân xấu xí cút sang một bên, nam nhân như ngươi, bản cô nương không để vào mắt.
- Hứ, chờ đến vòng đấu hỗn hợp, Phàm gia ta đánh nổ Kiếm Tiên Khách.
- Đánh rắm, Diệp Phàm là thứ gì, cũng xứng đối chiến với Tiên Khách sư huynh của chúng ta?
Một đám nữ tử lập tức tràn đầy căm phẫn, Diệp Phàm mặc dù đã có chút danh tiếng, nhưng chỉ trong đám nam đệ tử là phần nhiều, nữ đệ tử biết đến hắn vẫn còn ít. Dù sao thứ mà nữ nhân nhìn có lúc nhiều hơn nam nhân, thứ mà họ quan tâm cũng nhiều hơn.
Ví dụ như tư chất!
Nam nhân nhìn thấy tư chất Diệp Phàm, nghĩ đến là Diệp Phàm nhờ sự cố gắng của bản thân mà chiến thắng thiên tài, loại người này đáng kính nể, mà phần lớn nữ nhân nhìn thấy tư chất Diệp Phàm chỉ cảm thấy hắn huy hoàng là nhất thời, cuối cùng vẫn là phế vật.
Cũng không phải là nói nữ nhân thực tế hơn nam nhân, nam nhân nhìn đồng loại thì chủ yếu có tinh thần hơn, nữ nhân đương nhiên nhìn nam nhân theo tiêu chuẩn lựa chọn bạn đời, cũng giống khi nam nhân nhìn nữ nhân, đại bộ phận là vì muốn thượng nàng, mà nữ nhân nhìn nữ nhân thì ganh đua so sánh nhiều hơn.
Theo cách đó, chí ít trong đám nữ nhân, là Diệp Phàm hoàn toàn không thể so sánh với Kiếm Tiên Khách và Ninh Hồng Trần, thế giới này chính là cường giả vi tôn, cực kỳ hiện thực, cũng cực kỳ hợp lý.
Muốn người khác ngưỡng mộ ngươi, rất đơn giản, trở nên mạnh hơn, trở thành người vượt trội, lấn lướt kẻ yếu, đến lúc đó, nữ nhân cũng được, quyền lực cũng được, ngươi muốn gì có nấy.
So với nữ nhân si mê Kiếm Tiên Khách, nam nhân đương nhiên tương đối ủng hộ Triệu Mẫn Nhu. So về tư sắc, Triệu Mẫn Nhu kém hơn đám người Bắc Cung Tuyết, nhưng nàng cũng là mỹ nhân nhất đẳng, lại nói, giữa người và người, tóm lại có tâm tư đố kị.
Nhiều nữ nhân la hét và ủng hộ Kiếm Tiên Khách khiến không ít nam đệ tử rất khó chịu, tự nhiên hi vọng Triệu Mẫn Nhu tiêu diệt Kiếm Tiên Khách.
Hai bên đều cao giọng, trên đài không đánh, dưới đài đã chia làm hai phe, ngươi một lời ta một câu đối nghịch nhau.
- Kiếm Tiên Khách là cái thá gì? Yếu ớt!
- Ha ha, xem các ngươi ghen tị, Tiên Khách ca ca ta là người giỏi nhất trong hàng nhất tinh nhị tinh.
- Cái gì? Ngươi nói cái gì? Ta không nghe thấy!
- Cứ giả bộ đi!
- Cái gì người giỏi nhất, ngươi bỏ Phàm ca, Tàn ca, Quỷ ca chúng ta chỗ nào? Nói cho ngươi biết, chỉ cần đến hỗn chiến giữa đệ tử nhất tinh và nhị tinh, Tam thiếu Diệp gia ta sẽ đánh bại hàng ngũ Kiếm Tiên Khách.
Đây là đệ tử Linh Phong, mục tiêu . . . kéo thù hận a!
Quả nhiên, thì ra còn có không ít nữ nhân rất ủng hộ ba người Diệp Phàm, nhưng lúc này, nhao nhao bắt đầu sỉ vả:
- Ba người Diệp Phàm tính là gì, có chút bản lĩnh mà thôi, có thể so với Tiên Khách sư huynh sao? Có thể tiến vào đấu trường hỗn hợp hay không rồi hẵng nói.
Chà, thành công kéo ba người Diệp Phàm và đám người Kiếm Tiên Khách ở cùng nhau, đệ tử Linh Phong biểu thị rất sảng khoái, biết rõ cái gì là đệm kê sao? Đây chính là đệm kê, mượn cơ hội lần này cưỡng ép cột ba người Diệp Phàm và Kiếm Tiên Khách dính líu với nhau, lỡ sau này hai bên chạm trán, ba người Diệp Phàm bị đánh tơi tả thì những người ủng hộ Diệp Phàm sẽ mất hết mặt mũi.
Đến lúc đó uy vọng của ba người Diệp Phàm liền sẽ bùng nổ lần nữa, đây chính là thủ đoạn của bọn họ, đương nhiên điều kiện tiên quyết là hiện tại phải đủ hung ác, còn phải đổ thêm chút lửa.
- Kiếm Tiên Khách là cái rắm, chưa cần nói đến Diệp Phàm thần bí nhất hay Diệp Quỷ tàn bạo, chỉ riêng Tàn ca chúng ta cũng có thể tẩn Kiếm Tiên Khách một trận.
- Một người tàn phế mà thôi, nằm mơ đi, nghe nói Thượng Quan Thính Vũ trước kia ưa thích Diệp Tàn, sau đó thì sao? Quyết đoán vứt bỏ, thích Tiên Khách sư huynh, đây chính là chênh lệch.
- Nữ nhân các ngươi đối với chuyện bội tình bạc nghĩa lại không biết xấu hổ, ngược lại còn ra vẻ quang vinh như thế, có xấu hổ hay không?
- Một người là tiên trên trời, một người là bùn dưới đất, nếu để các ngươi chọn, các ngươi chọn ai?
- Nói thật, ba người Diệp Phàm tuyệt đối không phải đối thủ của Kiếm Tiên Khách, các ngươi quá mù quáng.
Cũng có vài nam đệ tử ủng hộ Kiếm Tiên Khách bắt đầu nói lời công đạo, khẩu chiến giữa hai bên trực tiếp leo thang.
. . .
Phía dưới tiếp tục đấu võ mồm, ngay từ đầu là nhằm vào Kiếm Tiên Khách và Triệu Mẫn Nhu, sau đó chính là người ủng hộ ba người Diệp Phàm đấu khẩu với người ủng hộ Kiếm Tiên Khách, hiển nhiên người ủng hộ ba người Diệp Phàm chiếm thế tuyệt đối.
Ba người Diệp Phàm ở khu vực chuẩn bị chiến đấu nhìn đông đảo đệ tử dưới đài, cũng có chút im lặng, làm sao kéo tới trên ba người họ rồi?
Khi Vệ Sơn tuyên bố bắt đầu, Kiếm Tiên Khách và Triệu Mẫn Nhu lấy ra vũ khí của mình, Triệu Mẫn Nhu đeo một đôi găng tay mỏng như lụa, bàn tay thon dài trắng nõn nhẹ nhàng múa, ai có thể ngờ tới một cô gái quyến rũ thế này lại là một cường giả giỏi công phu quyền cước.
Kiếm Tiên Khách dùng trường kiếm, kiếm của hắn không ác liệt như Diệp Quỷ mà sắc bén và ảo diệu hơn.
Hai bên va chạm trong tích tắc, nhưng điều mà mọi người không ngờ là Kiếm Tiên Khách lại không hề rút kiếm, hai bên dùng quyền cước đánh ra vô số huyễn ảnh, tốc độ hai người cực nhanh, lập tức đối mặt hơn mười chiêu, tiếng nói của đông đảo đệ tử nhỏ dần, nguyên một đám bắt đầu quan sát trận đấu.
Triệu Mẫn Nhu rất mạnh mẽ, ai cũng có thể cảm nhận được, bất luận là góc độ ra quyền hay sự liên kết giữa cú đấm và lòng bàn tay thì đều không chê vào đâu được, nhưng chính Kiếm Tiên Khách mới là người khiến mọi người không khỏi kinh ngạc.Một nam nhân chuyên tu kiếm, vậy mà quyền cước lại trội hơn Triệu Mẫn Nhu.
Hai bên giao tranh dữ dội, cuối cùng Kiếm Tiên Khách đánh ra một quyền mạnh mẽ đánh bay Triệu Mẫn Nhu rớt xuống đài.