Vô Địch Thiên Đế

Chương 224: Sở thắng giở thủ đoạn

Chương Trước Chương Tiếp

Loại không khí cuồng nhiệt này chưa lắng lại mãi cho đến một trận cuối cùng của đệ tử nhất tinh Bắc Cung Tuyết và Sở Thắng ra sân, tiếp theo, hầu như tất cả đệ tử cũng bắt đầu chuyển chủ đề bàn luận.

- Nữ thần Tuyết Nhi có lớn hay không?

- A, lớn hơn rất nhiều, nữ nhân mười tám thay đổi rồi, vóc người này cũng sắp bằng Tiêu sư tỷ.

- Mặc dù còn có chút ngây ngô nhưng cũng rất xinh đẹp, thêm tư chất của nữ thần Tuyết Nhi, chậc chậc, hiếm có hiếm có, cũng không biết về sau sẽ tiện nghi cho tên vương bát đản nào a, nghĩ đến nữ thần Tuyết Nhi bị nam nhân khác làm chuyện kia, lòng ta đang rỉ máu.

- Hắc hắc, nữ thần và Diệp Phàm, chuyện của Ninh Hồng Trần thế nhưng có chút uẩn khúc, xem như quần chúng thiện lương đi ngang qua, ta đã ghi lại một chút trong thủy tinh ký ức, ta cam đoan, tuyệt đối không phải vì nhìn nữ thần nhiều hơn một chút.

- Phi, huynh đệ, vô sỉ a, sao ngươi có thể bỉ ổi như vậy, chụp trộm người khác, ta thật xấu hổ khi làm bạn với ngươi, trừ phi . . .cho ta mượn một bộ thì còn tạm được!

- Cút, nữ thần Tuyết Nhi và Diệp Phàm, bí mật mà Ninh Hồng Trần không thể nói, nào nào, mười điểm một cái thủy tinh phục chế ký ức, có bản quyền sở hữu, đạo tặc giết chết cả nhà đây.

- Cho ta một bộ!

- Ta cũng muốn!

. . .

Chủ đề bên dưới hoàn toàn lệch lạc, phía trên Vệ Sơn vẫn phải tận tâm tận lực giới thiệu, bất kể nói thế nào, cho dù Vệ Sơn có giở chút thủ đoạn đối với Diệp Phàm nhưng cơ bản công đạo vẫn còn đó, dù sao hắn cũng là trưởng lão Siêu Phàm cảnh, vẫn có khả năng kiềm chế bản thân.

- Bắc Cung Tuyết là thiên tài có tư chất tốt nhất lần này, cảm ngộ đối với kiếm đạo càng khác hẳn với thường nhân, nắm vững một bộ kiếm kỹ cực kỳ đáng sợ, được coi là một cường giả đỉnh cao thực sự trong số các đệ tử nhất tinh.

Vệ Sơn cao giọng nói, nhìn về phía Sở Thắng:

- Sở Thắng, đệ tử thiên tài của Linh Phong ta, cũng là anh họ của Sở Luyến Nguyệt, mặc dù hắn không phải một trong lục đại thiên tài của hàng tân sinh, nhưng theo ta được biết, Sở Thắng đã từng bí mật giao đấu với Sở Luyến Nguyệt, trong thời gian ngắn bất phân thắng bại.

Vệ Sơn vừa dứt lời, đã có không ít đệ tử thở dài:

- Phàm ca ta còn đánh cả Sở Luyến Nguyệt, năng lực bất phân thắng bại với Sở Thắng, Sở Thắng này có thể đánh bại nương tử Phàm ca ta?

- Ta khinh, lúc nào nữ thần Tuyết Nhi trở thành nương tử Diệp Phàm, nhưng nói thật, Sở Thắng, ngươi dám xuống tay độc ác, đoán chừng Diệp Phàm có thể giết chết ngươi.

- Nghe nói gã Diệp Phàm này cực kỳ bao che khuyết điểm, Diệp Quỷ bị người tâ đâm một kiếm, hắn thật sự đánh chết Trầm Vân Long ngay trước mặt mọi người, ngay cả sư huynh Trầm Vân Hạo cũng bại dưới tay hắn.

- Sở Thắng ngươi coi chừng đó!

Khác với sự châm chọc khiêu khích Diệp Phàm trước đây, bây giờ rất nhiều người ủng hộ Diệp Phàm, hơn nữa còn có người vui vẻ khuấy động mấy chủ đề ở đây, nói nào là Diệp Phàm, Bắc Cung Tuyết đối với đệ tử Thiên Phủ mà nói, thật giống như nhân vật tài tử, mà có thể buôn chuyện về những nhân vật này, họ rất vui vẻ.

Đương nhiên, loại nhân vật tài tử này cũng không phải là con hát, đám người Diệp Phàm có thực lực chân chính, mặt khác, cá tính của ba huynh đệ Diệp Phàm thật rất quyến rũ.

Bắc Cung Tuyết ở phía trên nghe phía dưới nghị luận, chẳng biết tại sao trong lòng có chút chua chát. Nếu như không có chuyện xảy ra trong năm tháng này, có lẽ hôm nay, bản thân thật sự giống như các đệ tử nói bên dưới, ai động nàng, Diệp Phàm tất nhiên sẽ giận tím mặt.

Thế nhưng hôm nay, hắn sẽ như thế sao?

Sẽ sao? Bắc Cung Tuyết rất muốn biết rõ, chẳng biết tại sao, dường như nàng cảm giác kiếm trong tay không hề sắc bén. Nàng nảy ra một ý nghĩ khiến tim đập rộn lên. Trận này, nàng muốn thua, nàng hy vọng trận đấu lần này, đến khi Sở Thắng đụng độ Diệp Phàm, nàng muốn xem thử Diệp Phàm phải chăng vẫn còn quan tâm nàng.

Lòng của nữ nhân như mò kim dưới đáy biển, không ai biết hiện giờ Bắc Cung Tuyết lại có ý nghĩ điên cuồng như vậy, thậm chí nàng đã làm rất nhiều chuyện ngu xuẩn, nhưng, đây chính là nữ nhân, các nàng rất giỏi làm những chuyện không hợp lý. Rõ ràng có thể cúi đầu nhận sai sẽ có thể vãn hồi, hết lần này tới lần khác nàng phải dùng một phương pháp khác để kiểm tra.

Là tự ti, hay là mặc cảm?

Sở Thắng động kiếm, Diệp Phàm giết Đổng Triệt là bạn tốt của hắn, cũng vậy, tận đáy lòng hắn cực kỳ xem thường Diệp Phàm.

Nếu không cũng sẽ không cần lúc nào cũng chế giễu Diệp Phàm, hôm qua Diệp Phàm đóng băng hắn trước mặt mọi người, đối với người tâm cao khí ngạo như hắn, đó căn bản chính là sỉ nhục.

Người khác luôn cho là Sở Thắng hắn không bằng Sở Luyến Nguyệt, cái rắm, Sở Thắng hắn không yếu hơn bất luận kẻ nào, vì sao không được xếp vào lục đại thiên tài, cái kia chỉ là bởi vì tư chất hắn không đủ, cái này không thể đại biểu thực lực của hắn không đủ.

Bắc Cung Tuyết là người nổi bật trong lục đại thiên tài. Hôm nay, hắn muốn giẫm lên nữ nhân này, một trận chiến Phong Thần. Đặc biệt khi các đệ tử bên dưới la lên bảo hắn chú ý một chút không được thương tổn tới Bắc Cung Tuyết, nếu không sẽ bị Diệp Phàm trả thù, với hắn mà nói càng là sự chà đạp tôn nghiêm.

Hắn mà sợ một tên tu sĩ phế vật của Tiềm Long Phong? Hôm nay nếu hắn ra tay nặng, các ngươi có thể làm gì được ta, Diệp Phàm là cái thá gì, các ngươi đều xem nhẹ ta? Ha ha ha, mẹ nó chứ, không chỉ có Diệp Phàm mà cả bọn họ.

Rút đại đao ra, khí thế Sở Thắng trở nên cuồng bạo vô cùng. Hôm qua Diệp Phàm đông cứng hắn, sau khi trở về, hắn cảm giác trong lòng khuất nhục khó tiêu, điên cuồng luyện tập võ kỹ, lại không ngờ thời điểm cuối cùng, công pháp luyện thể vậy mà thăng cấp.

Có thể nói, hôm nay cho dù đấu với Vệ Linh, hắn cũng dám, Diệp Phàm tính là cái gì chứ!

- Ha ha, Bắc Cung Tuyết, nếu như ngươi nguyện ý quỳ xuống đất nhận thua, ta có thể không làm thương hại ngươi, dù sao ngươi xinh đẹp như vậy, ta cũng không đành lòng, nhưng Diệp Phàm chẳng tính là gì cả, ta tuyệt đối sẽ không vì hắn mà nương tay.

Sở Thắng vung vẩy đại đao, cười lạnh nói.

Bắc Cung Tuyết nghe vậy đôi mi thanh tú hơi cau lại, tiếp theo ra tay trước, bay vọt lên vung kiếm ra!

Sở Thắng thấy thế lập tức vung đao bảo vệ thân thể đồng thời ác ý nói:

- Nghe nói ngươi với Diệp Phàm có quan hệ không tệ, cuối cùng vì Hồng Trần sư huynh mà từ bỏ Diệp Phàm, nhưng sợ là Hồng Trần sư huynh chướng mắt ngươi đi, nếu không ngươi cũng sẽ ở bên Hồng Trần sư huynh rồi.

Mặc dù tràn đầy tự tin nhưng Sở Thắng hiểu rõ chỉ cần có thể thắng, thủ đoạn nên dùng vẫn phải dùng, ý chí của Bắc Cung Tuyết rất lớn, tăng thêm tính tình đơn thuần, chỉ cần mình chọc giận nàng, tâm tính nàng tất nhiên bất ổn, đến lúc đó, muốn thắng sẽ đơn giản hơn nhiều.

- Ngươi nói bậy, ta chưa từng vì Hồng Trần sư huynh mà ruồng bỏ Diệp Phàm.

- Ha ha ha, ta nói bậy, Bắc Cung Tuyết, ngươi còn muốn lừa mình dối người, toàn bộ Thiên Phủ ai chả biết đức hạnh của ngươi, chỉ có tư chất tốt một chút, ngoài ra chẳng được gì. Tất nhiên Hồng Trần sư huynh không muốn ngươi, không bằng đi theo ta, dù sao ngươi có vốn liếng tốt như vậy, không cho chúng ta hưởng dụng cũng lãng phí.

- Ngươi vô sỉ, để mạng lại cho ta!

Bắc Cung Tuyết khẽ kêu một tiếng, trường kiếm trong tay múa ra kiếm hoa, dù nàng vẫn tính toán cố ý thua Sở Thắng, nhưng phẫn nộ gần như phá hủy lý trí nàng.

- Ta vô sỉ, ta có vô sỉ với ngươi sao? Có tình mới bỏ rơi tình cũ, loại nữ nhân như ngươi thực sự là buồn nôn.

- Ta không có!

- Ngươi không có? Ha ha ha, theo thông tin ta có được, trước kia khi ngươi gọi Diệp Phàm hễ mở miệng là một tiếng Diệp ca ca, hiện tại thế nào? Mở miệng chỉ gọi một tiếng Diệp Phàm, ngươi còn nói ngươi không có, mới quen biết Hồng Trần sư huynh một ngày đã lựa chọn Hồng Trần sư huynh trước mặt mọi người, chậc chậc, thực sự nực cười.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)