Diệp Phàm nghe vậy thì đi đến trung tâm đấu đài, Sở Luyến Nguyệt lại từ trong đám người đi ra.
Trận đầu là Diệp Phàm đấu Sở Luyến Nguyệt!
Đông đảo đệ tử lập tức hưng phấn lên.
- Năm tháng trước, nghe nói Diệp Phàm đã đánh bại Sở Luyến Nguyệt, bây giờ đã qua năm tháng, không biết thực lực của hai người ai cao ai thấp.
- Còn như thế nào nữa, các ngươi cũng biết, năm tháng, có bốn tháng là Sở Luyến Nguyệt đã tu luyện ở linh tuyền, còn Diệp Phàm? Không nói tư chất kém bao nhiêu, các ngươi còn không biết điều kiện tu hành ở Tiềm Long Phong sao? Ván này, chắc chắn là trận chiến một chiều.
- Cũng chưa chắc, thời điểm trước khi tranh tài, tất cả đều xem thường Tiềm Long Phong, mà giờ đây, lực lượng mới của Tiềm Long Phong, quả thực là vang chấn võ hội Tứ phủ.
- Vậy cũng không thể so được, Sở Luyến Nguyệt là một trong lục đại thiên tài, thực lực mạnh hơn đám Trầm Lạc Lạc rất nhiều.
Mỗi người nói một kiểu, có người ủng hộ Diệp Phàm, cũng có người ủng hộ Sở Luyến Nguyệt, nhưng phần lớn người vẫn xem trọng Sở Luyến Nguyệt hơn.
Lần tranh tài này do Vệ Sơn đảm nhiệm, Vệ Sơn bay vọt lên một cái, đứng ở phần biên giới đấu võ, cao giọng nói:
- Diệp Phàm, đệ tử mới xuất hiện của Tiềm Long Phong, cũng coi như là hiển lộ tài năng và thiên phú, sử dụng vũ khí không rõ, cũng mong chờ hắn có thể tiến vào vòng tiếp theo, tiếp tục con đường của hắn.
- Sở Luyến Nguyệt, là đệ tử đứng đầu trong đám đệ tử thiên tài ở Sở gia, từ nhỏ đã tu hành đủ loại công pháp, thực lực mạnh mẽ, nắm vững võ kỹ, ta rất hiếu kì, Diệp Phàm sẽ sử dụng công pháp sao chép gì để đánh bại nàng!
Nói đến đây, dưới đài lại có thêm nhiều tiếng vang hô:
- Diệp Phàm vô địch, dạy bọn họ cách làm người!!
- Ta rất xem trọng ngươi a Diệp Phàm, nhất định phải tạo nên kỳ tích cho bản thân.
Càng ngày càng có nhiều đệ tử ủng hộ Diệp Phàm, người để ý một chút sẽ phát hiện những người phát ngôn đều là đệ tử của Linh Phong.
Mấy người Diệp Phàm tiến vào võ hội đã là chuyện chắc chắn, bất kể như thế nào, bọn họ cũng không thể cải biến hiện thực này, chẳng qua nếu như trên đấu đài mà bị đánh bại, đây có thể là tin tức nhục nhã của Diệp Phàm.
Ngươi không phải ưa thích sao chép võ kỹ của người khác sao? Tốt, vậy chúng ta càng mong ngươi sao chép, chúng ta sẽ để ngươi không thể xuống đài được, ngươi có thể lựa chọn không sao chép, nhưng tin tưởng rằng không ít người sẽ rất thất vọng, nhân khí của Diệp Phàm chắc chắn sẽ đi xuống.
Có thể nói, mâu thuẫn giữa Diệp Phàm và đệ tử Linh Phong không phải là một ngày hai ngày có thể hóa giải, chỉ cần có thể đạp đối phương xuống, bọn hắn chắc chắn sẽ làm.
Vệ Sơn khi nói chuyện, cũng làm cho chúng đệ tử bốc lên hứng thú, từ đó thông qua loại này tạo ra áp lực hư vinh, để cho Diệp Phàm không thể không bí quá hóa liều, loại phương pháp này dùng với người trẻ tuổi khinh cuồng mà nói, rất hiệu quả.
Diệp Phàm nghe vậy cũng chỉ tùy ý cười cười, không đồng ý, cũng không phản đối, Diệp Phàm sẽ dùng phương thức chiến đấu của bản thân.
Cái gọi là hư vinh, đối với DIệp Phàm mà nói chính là không đáng một xu, nếu hắn tận dụng năng lực của bản thân học tập càng nhiều võ kĩ, mà sử dụng những võ kỹ này lại càng thêm tinh túy, vậy lúc chiến đấu sẽ thể hiện được uy năng vô địch.
Một đám đệ tử thiên tử nhìn chằm chằm vào hai người Diệp Phàm và Sở Luyến Nguyệt, bọn họ đều là những đối thủ tiềm ẩn, chỉ cần những người này có thể thẳng tiến vòng tiếp theo, Diệp Phàm hoặc Sở Luyến Nguyệt đều sẽ có xác xuất đụng độ với bọn hắn.
Bình thường có thể xem nhẹ người khác, nhưng ở thời điểm này, nên nghiêm túc thì phải nghiêm túc.
Lấy ý nghĩ của đám người Bắc Cung Tuyết, hư vinh loại này không nên ảnh hưởng đến bản thân, chí ít là khi ở trên võ đài, bọn họ cũng không ủng hộ Diệp Phàm dùng phong cách cũ, tất cả mọi người đều không phải là dạng xoàng xĩnh.
Sở Luyến Nguyệt lấy ra bội kiếm của bản thân, Diệp Phàm đưa tay phải ra, trên tay xuất hiện một cái bao tay, đồng thời diễn hóa thành một chuôi trường kiếm màu trắng bạc..
Lập tức, không ít người đều tò mò nhìn xem Diệp Phàm dùng loại vũ khí này, đối với bọn họ mà nói, điều này vẫn rất mới lạ.
- Bách Biến Thủ Sáo, là linh khí hạ đẳng của Thiên Phủ chúng ta, có được năng lực biến đổi hình dạng, khiến cho ta hiếu kì là Bách Biến Thủ Sáo có màu xám, mà trong tay Diệp Phàm lại là màu trắng bạc, không biết là có gì dung luyện cái gì khác không.
Vệ Sơn giải thích nói:
- Giá trị của Bách Biến Thủ Sáo là ở chỗ có thể thay đổi hình dạng, thích hợp cho Võ tu toàn năng sử dụng, mà bản thân Diệp Phàm đi trên con đường Võ tu toàn năng, chỉ là bản thân ta cũng không xem trọng con đường này, Võ tu vẫn nên tinh thông một con đường hơn là toàn năng.
- Diệp Phàm không có rút ra vũ khí đéo sau lưng, nói một cách khác, ta phỏng đoán Diệp Phàm sẽ tiếp tục duy trì phong cách chiến đấu của hắn.
Nói xong, khóe miệng Vệ Sơn lộ ra một nụ cười mỉm, thật đúng là tuổi trẻ nóng tính a.
Đám người Đạo Phỉ thấy thế không khỏi lắc dầu, Diệp Phàm quá tự đại, thực lực Sở Luyến Nguyệt mạnh hơn so với vẻ bề ngoài.
- Hắn sẽ không phải bởi vì lần trước thắng Sở Luyến Nguyệt một lần mà sinh ra ảo tưởng đấy chứ!
- Dùng phương thức giống nhau để ứng phó với Sở Luyến Nguyệt, ngốc hả!
- Người khác vừa nói vài câu đã không biết cân lượng của bản thân, hại ta còn đặt cho Diệp Phàm!
- Dữ dội như vậy, huynh đệ, ngươi có cản đảm đặt cho hắn sao?
- Cầu phú quý trong nguy hiểm, ngươi thì biết cái gì, nhưng ta làm việc còn chừa đường lui, ta đặt hắn một ngàn điểm, nhưung ta cược hai ngàn điểm nếu Diệp Phàm thua, nếu như Diệp Phàm thắng, ta có thể có được một ngàn điểm, Diệp Phàm thua, ta cũng chỉ thiệt tám trăm điểm.
- Huynh đệ, năng lực số học của ngươi thật phi thường! Nhưng ta vẫn nên chỉnh ngươi một chút, Diệp Phàm thắng, ngươi thiệt một ngàn điểm, Diệp Phàm thua, ngươi kiếm lời một ngàn điểm.
- …Diệp Phàm, ta xem trọng ngươi a, ngươi nhất định phải chiến thắng! Tuyệt đối đừng…
Thắng a!
Hai từ đằng sau cũng chỉ là nói thầm trong lòng.
Tiếng khóc nức nở dữ dội truyền đến, làm Diệp Phàm trên đài giật nảy cả mình, nhân khí ta cao như vậy sao?
- Diệp Phàm, năm tháng trước, xác thực ngươi mạnh hơn ta, nhưng lần này ta có cảm giác, thực lực của ta đã tăng gấp mấy lần, ngươi không phải là đối thủ của ta.
Sở Luyến Nguyệt cao giọng nói.
Diệp Phàm nghe vậy thì có chút đạm nhiên, năm tháng trước, lúc hắn giao chiến cùng Sở Luyến Nguyệt, mặc trên người Trọng Thạch Giáp sáu trăm cân, bản thân cũng không thể sử dụng quá nhiều thực lực, mà năm tháng sau, bây giờ trên người hắn đang mặc Trọng Thạch Giáp một ngàn cân, trong mắt hắn, Sở Luyến Nguyệt vẫn không thể tính là đối thủ.
- Mời!
Diệp Phàm cao giọng nói.
Sở Luyến Nguyệt nghe vậy, dậm chân một cái, bạo liệt đột tiến!
Bang!
Kiếm ra, Phong Vân Động!
Võ kỹ địa giai cấp thấp nhất, Phong Vân Kiếm Quyết, thức thứ nhất Thanh Phong Phật Dương Liễu!
Kiếm quang đến, giống như mang theo kiếm ý hư ảo, bao phủ Diệp Phàm, thân hình Lúc này Diệp Phàm cũng bắt đầu né tránh, huyễn bộ!