Vô Địch Thiên Đế

Chương 216: So học thức?

Chương Trước Chương Tiếp

Huân Y thì đứng một bên nhã nhặn uống nước, trên mặt mỉm cười, toàn bộ quá trình đều lẳng lặng quan sát Diệp Phàm, nhìn bộ dạng ăn ngấu nghiến của Diệp Phàm, Huân Y lộ ra một nụ cười vô cùng kinh diễm.

Mỗi lần đám người Ninh Hồng Trần ngôn luận nói một câu để người ta kinh hãi một câu vì thán phục về học vấn, nhưng cứ vô tình nhìn thoáng qua Huân Y, trong lòng bọn hắn đều có cảm giác thất bại, trong mắt Huân Y giống như chỉ có hình bóng của Diệp Phàm.

Bắc Cung Tuyết cũng giống như thế, thỉnh thoảng nhìn Diệp Phàm một chút, bộ dáng ăn cơm của hắn vẫn không thay đổi, tính cách của hắn cũng không thay đổi, hẵn vẫn là tên vương gia Sở vương kia, cùng với nàng và phụ hoàng, cùng nhau ăn cơm ngấu nghiến!

Đúng vậy a, cho tới bây giờ hắn vẫn không thay đổi, cho tới nay, thứ thay đổi chỉ là mọi thứ xung quanh hắn.

Học thức, ha ha, Bắc Cung Tuyết cảm giác có hơi buồn cười, học thức của đám người Ninh Hồng Trần, làm sao có khả năng so cùng Diệp Phàm, trong mắt người khác, Diệp Phàm là một tên phế vật, nhưng chỉ có nàng biết rõ, nam nhân này có bao nhiêu mê lực.

Ninh Hồng Trần nhìn xem bộ dáng của mấy người Diệp Phàm, khóe miệng hơi vỉnh lên một chút, bất kể nói thế nào, lúc nào hình tượng của hắn cũng cao hơn Diệp Phàm, nhưng cứ nghĩ đến Diệp Phàm làm kế hoạch của hắn xảy ra biến cố, trong lòng hắn cũng có chút hỏa khí.

Lại thêm lúc trước sự tình ở thương hội Ánh Nguyệt, hắn không nhân cơ hội này xả giận, thì hắn không phải là Ninh Hồng Trần

- Diệp sư đệ là vương gia Sở quốc, chắc hẳn phương diện cũng không quá kém nhỉ, Sở Hoàng quản lý Sở quốc, dùng người rất tốt, không biết vừa rồi ta nói về thiên địa ngũ hành chi lực, Diệp sư đệ có nhận xét gì không?

Ninh Hồng Trần cao giọng nói

Diệp Phàm nghe vậy thì lắc đầu:

- Ta có thể nhận xét gì, các ngươi trò chuyện là chuyện của các ngươi, chúng ta ăn uống là chuyện của chúng ta, các ngươi cứ tiếp tục!

- Ha ha, dù gì cũng là một vương gia, lại không có giáo dưỡng như vậy sao? Cha mẹ ngươi không dạy ngươi lúc ăn cơm với ngươi khác phải chú ý lễ tiết sao?

Sở Thắng châm chọc nói.

- Dù sao cũng không phải là người cùng một cấp bậc, ngươi đừng ép hắn a.

- Dựa vào một chút may mắn mới trèo lên được giai cấp này, nhưng dáng vẻ quê mùa trên người lại không thể nào che giấu được, đoán chừng là không có cha mẹ dạy!

Trương Tốc đột nhiên nói, hàn quang trong đôi mắt liên tục nhìn về về phía Diệp Phàm.

Diệp Phàm nghe vậy thì dừng đũa lại, dùng khăn lau nhẹ vết mỡ trên mồm, lạnh lùng nhìn xem đám người Trương Tốc, nói:

- Đan điền của Trương Vũ là ta phế, loại phế vật này, ngay cả một chiêu của ta cũng không đỡ được, nhìn tới thì cũng thấy là giáo dưỡng nhà hắn cũng không có gì đặc biệt.

Phụ thân Diệp Phàm đã chết mấy năm nay, đây cũng là chuyện hắn không muốn nói tới nhất, nói gì hắn cũng được, nhưng một khi nói đến cái này, hắn tuyệt đối sẽ không nhẫn nhịn, nếu không phải có đám người Ninh Hồng Trần ở đây, hắn sẽ sớm đã ra tay lấy cái mạng của Trương Tốc.

Thoại âm DIệp Phàm rơi xuống, lập tức, toàn bộ không khí tại đây có hơi ngưng trọng lại, nói đệ đệ của Trương Tốc bị Diệp Phàm ta đây phế, vậy chẳng khác nào là khiêu chiếu với hắn.

- Ngươi tìm chết!

Lúc này, Trương Tốc bỗng nhiên đứng lên, sát ý khủng bố bắn ra, Ninh Hồng Trần vội vàng đè hắn lại, sắc mặt khó coi lắc đầu nhìn xem Diệp Phàm:

- Diệp sư đệ, nói chuyện phải có chừng mực, hôm nay có các nhân vật lớn ở đây, ngươi nói những lời này là có ý gì?

Diệp Phàm nghe vậy thì đạm mạc nhìn Ninh Hồng Trần:

- Ta nói lời này là có ý gì? Vậy ta hỏi các ngươi rốt cuộc có ý đồ gì? Cha mẹ ta, không phải là cái loại tạp chủng mà các ngươi có thể nghị luận, nếu ngươi muốn chết, ta có thể thành toàn cho ngươi.

- Được, hôm nay ta phải báo thù cho đệ đệ!

Trương Vũ cao giọng nói, tay phải vung lên, trường cung xuất hiện.

- Trương sư đệ!

Ninh Hồng Trần gầm thét một tiếng, cao giọng nói:

- Có ân oán gì ngày mai hẵn tính, hôm nay chúng ta là đệ tử Thiên Phủ tới giao lưu tiệc rượu, các ngươi như thế, có phải là không để ta vào trong mắt.

Nói xong, Trương Vụ bị hắn đè mạnh xuống, tiếp theo hắn nhìn về phía Diệp Phàm, lạnh giọng nói:

- Trương sư đệ, mặc dù nói chuyện có hơi quá khích, nhưng việc bọn họ làm vậy cũng là rất bình thường, ta mời mọi người đến ăn cơm, không phải chỉ đến ăn cơm, mà vì để thăng tiến tình cảm giữa các bên, ngươi đến đây chỉ ngồi đó ăn uống không lễ phép, nói ngươi không có giáo dưỡng là sai sao?

- Ninh Hồng Trần, bớt ở chỗ này nói nhăng nói cuội, các ngươi muốn làm gì, có tính toán gì, tất cả mọi người ở đây cũng không phải là người ngu, có mấy lời, nói ra cũng không có ý nghĩa, các ngươi muốn nhục mạ ta, cũng phải nhìn xem ta là ai.

- Ngươi là ai? Diệp Phàm, ngươi có tư cách gì, chủ đề bọn ta trò chuyện, ngươi có thể chen miệng vào sao?

Thanh âm lạnh lùng của Vệ Linh vang lên, trong đội mắt tràn đầy vẻ khinh thường.

- Trừ việc ở đây hung hăng càn quấy, Diệp Phàm ngươi còn biết cái gì, chúng ta đàm luận về thiên địa ngũ hành chi lực, chỉ sợ ngươi còn chưa từng nghe qua a.

Nguyệt Lang đạm thanh nói.

DIệp Phàm nghe vậy thì không khỏi lộ ra một tia cười khẽ, lười nhác dựa vào ghế, lắc nhẹ:

- Thiên địa ngũ hành, Kim – Mộc – Thủy – Hỏa – Thổ, Kim chi lực, không gì không phá, phương pháp tu hành gian nan nhất, cần linh thảo đặc biệt và thiên phú.

- Mộc, trói buộc mọi thứ, là độc, là sinh mệnh của mọi loại thuộc tính, Thủy có thể chữa thương, cũng có thể hóa thành hàn băng diệt sát tất cả, Hỏa, lực bộc phát là mạnh nhất, Thổ, lực phòng ngự mạnh nhất, muốn chưởng khống ngũ hành chi lực, chỉ có hai cách, loại thứ nhất, mở ra Tinh Huyệt đặc thù.

- Loại thứ hai, tu hành võ kỹ có thuộc tính, đại lục Thiên Vũ, thuộc tính cũng có phân tầng, tầng cao nhất là Thánh Nguyên, đằng sau theo thứ tự là tứ đại nguyên Thiên Địa Huyền Hoàng, phân tầng loại nàng có quan hệ với ngộ tính của người tu hành.

- Cách tăng lên lực lượng thuộc tính có rất nhiều, trong đó hiệu quả nhất là hấp thu bảo vật có thuộc tính tương ứng, thứ hai là mượn thiên địa vĩ lực rèn luyện bản thân, thiên địa ngũ hành, lại phân làm đại ngũ hành, tiểu ngũ hành, trong đại ngũ hành lại phân htành tam hành thượng thiên, Mộc chi Lôi Đình, Hỏa chi Liệt Dương, Thủy chi Sinh Mệnh.

- Hạ thiên tam hành, Mộc chi độc, Mộc chi phong, hỏa Hỏa chi bạo liệt. Đây cũng là thiên địa ngũ hành, Kỳ Mộc Lôi Đình…

Diệp Phàm nói rất lưu loát, quát xếp trong tay thỉnh thoảng lắc nhẹ, không giống với đám người Ninh Hồng Trần, hiểu biết của bọn hắn đối với thiên địa ngũ hành chỉ là cái da lông mà thôi, Diệp Phàm nói, rất người ở đây đều chưa từng nghe qua, nhất là chi nhánh trong đại ngũ hành, Lôi Đình, âm dương, sinh mệnh.

Những cái này bọn họ đều không có tư cách tiếp xúc, xem như ở Thiên Phủ, laoị sách ghi chép những thứ này cũng rất hiếm, hơn nữa muốn xem, cần phải là chức vụ đủ quyền hạn để xem.

Lúc này, cơ hồ tất cả mọi người đều ngây dại, ngay cả những tên không có ý tứ chỉ biết ăn cũng bất giác dừng lại, học thức của Diệp Phàm đúng là không thể so với Ninh Hồng Trần, chỉ vẻn vẹn mấy lời này, những người ở đây đã không có tư cách so cùng hắn.

Bẹp bẹp!

Đám người không khỏi lặng lẽ nhìn về phía Diệp Quỷ và Diệp Tàn.

Hai người vẫn là bộ dạng ăn uống như cũ.

Các ngươi không có lòng hiếu học sao? Vào giờ khắc này mà các ngươi có thể ăn bình thường như vậy? Đây là đạo lí của đám tham ăn sao, mọi người ở đây đều âm thâm bội phụ Diệp Tàn Và Diệp Quỷ, hai người bọn họ có ý niệm ăn uống thật bất chấp a.

Diệp Tàn và Diệp Quỷ có hơi đạm nhiên nhìn tất cả mọi người một chút, có cái gì kinh ngạc a, hắn là đại ca của ta, đại ca ta không gì không làm được, chỉ là ngôn luận vài câu, các ngươi làm sao biết được tài năng chân chính của hắn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)