Vô Địch Thiên Đế

Chương 206: Một đường nghiền ép

Chương Trước Chương Tiếp

Đến cùng là xảy ra chuyện gì?

Đây là Đại Lực sao? Đây là tên đứng chót đó sao?

Đệ nhất phế võ phong Thiên Phủ trở nên đáng sợ như vậy từ khi nào? Bốn người lên cấp, trời ạ, thế này sao lại là Tiềm Long Phong, đây là Thần Võ Phong a.

Nếu như nói Huân Y chiến đấu còn có người thể hiện lời nói hoài nghi, nhưng trận này của Đại Lực, căn bản không có bất kỳ thành phần mưu lợi nào, đến mức kỹ xảo....

- Trận này, là Thể tu tuyệt đối nghiền ép Nguyên lực võ tu!

Diệu Sinh có chút không biết giải thích như thế nào, bên trong không có bất kỳ đồ vật kinh diễm gì, thậm chí không có lĩnh ngộ bất kỳ cấp độ lực lượng gì. Đại Lực từ đầu tới cuối, chỉ dùng lực lượng tuyệt đối áp chế, loại áp chế này, là tuyệt vọng.

Thuyết pháp lấy nhu thắng cương luôn tồn tại bên trong võ tu, nhưng, bất kể là chuyện gì, đều có một cái ngưỡng, vượt qua ngưỡng này thì không thể tính toán theo lẽ thường.

Tôn Nhã Vận có chút ngu ngơ nằm sấp trên mặt đất, một loại cảm giác sa sút không thể tin được tràn ngập bên trong nàng. Nếu như nói các trận tranh tài phía trước mặc dù có chút vượt quá dự kiến của đám người, vậy mà thắng lợi lần này của Đại Lực, hoàn toàn là giống như trong mộng ảo.

Thậm chí Đại Lực thắng lợi dứt khoát như vậy, hai côn, cho dù bá khí không bằng Diệp Quỷ, nhưng cũng khiến cho người ta cực kỳ chấn động.

- Đây thật là Đại Lực sao?

Có người ngu ngơ nói.

- Không biết, dựa vào việc lão tử đã từng đánh qua hắn, nghĩ một chút cũng thấy sợ!

- Loại lực lượng này quả thực khó giải thích. Thì ra hắn vẫn luôn giả heo ăn thịt hổ, thật mạnh!

Người khó tin nhất có lẽ là Phượng Minh Phong, hắn đối với Tôn Nhã Vận hiểu rõ nhất. Nàng tuyệt đối là đệ tử đáng khen của Phượng Minh Phong, có thể khiến Tôn Nhã Vận rơi vào tình huống bất đắc dĩ như vậy, chỉ có một việc, đó chính là thực lực tuyệt đối áp chế. Không ít đệ tử thua đều có chút ngưng trọng, chỉ có chân chính đạt đến cấp độ này, mới có thể hiểu rõ loại lực lượng này tuyệt đối đáng sợ thế nào.

Chín khu đấu trường kết thúc trong cảm xúc kinh ngạc của toàn bộ người bên trong. Tiềm Long Phong liên tục bạo lãnh, bốn người thành công thẳng tiến ứng cử Tứ phủ võ hội. Điều này đối với tất cả đệ tử mà nói, là trùng kích đáng sợ.

Không ít đệ tử bắt đầu đặt sự chú ý lên Diệp Tàn ở khu thi đấu thứ mười. Chỉ cần Diệp Tàn lên cấp, toàn bộ Tiềm Long Phong sẽ có tư cách người ứng cử. Đây là trình độ Thần Võ Phong, ai còn có thể nói Tiềm Long Phong là rác rưởi.

Dưới cái nhìn của vạn người dưới đài, khu thi đấu thứ mười bắt đầu, lần này cơ hồ tất cả mọi người đều nhìn về nhất tinh đấu trường. Có người chờ đợi Diệp Tàn tạo nên kỳ tích, một khi như vậy, toàn bộ Tiềm Long Phong có tư cách người ứng cử, đây tuyệt đối là tin tức to lớn nhất Thiên Phủ.

Cũng có người cười nói, bọn họ không tin Tiềm Long Phong thật sự mạnh như vậy, Diệp Tàn là một người tàn phế, vẫn chỉ là tu sĩ phế phẩm, người khác đều có thể tiến vào, riêng hắn tuyệt đối không được.

Diệp Tàn rút trúng hai, nói cách khác ba huynh đệ Diệp gia đều là đấu hai trận, vận khí này cũng thật là chuẩn.

Đối thủ thứ nhất của Diệp Tàn là Triệu Vũ. Không giống với Triệu Quang Địch kinh hồn táng đảm, biểu hiện Triệu Vũ càng thêm trầm ổn, ánh mắt nhìn Diệp Tàn, cũng đầy chiến ý.

- Mối thù một kiếm trên hội giao lưu tân sinh, ta vẫn một mực nhớ kỹ, mặc dù không đụng phải Diệp Quỷ, bất quá đụng trúng ngươi cũng vậy thôi. Hôm nay, ta sẽ đánh ngươi thành chó.

Triệu Vũ cao giọng nói, trường kiếm trong tay kéo ra một cái bóng kiếm, hàn quang bắn ra bốn phía. Sau một khắc, thân hình nàng lao về phía Diệp Tàn.

Diệp Tàn nhìn Triệu Vũ, cũng không rút đao, lẳng lặng đứng tại chỗ.

Không ít đệ tử hơi nghi ngờ nhìn Diệp Tàn, bị sợ đến phát ngốc rồi sao?

Oanh!

Một tiếng nổ vang, Triệu Vũ cảm giác Diệp Tàn trước mắt như hóa thành cơn gió. Sau một khắc, phần bụng đau xót, một cỗ đau đớn truyền đến, nguyên lực hộ thể bị đánh tan, cả người trực tiếp bị bắn ngược về sau, hung hăng rơi xuống đất, toàn thân cao thấp giống như bị Mặc Thanh Long đụng vào.

Ngạch...

- Xảy ra chuyện gì?

- Diệp Tàn giống như dùng một quyền đánh bại Triệu Vũ!

- Đây là tốc độ gì, đệt, anh em nhà họ Diệp đều mạnh như vậy sao?

- Phục, thật phục, cũng là thiên tài, tại sao ba người này vậy mà không chịu nổi một kích.

Đám người có chút bất đắc dĩ, nhiều hơn là hoàn toàn si ngốc. Một quyền này của Diệp Tàn nói cho tất cả mọi người, biểu hiện bình thường kém xa thực lực của hắn.

Diệp Tàn không tự giác nhìn về phía Thượng Quan Thính Vũ, khóe miệng cong lên một đường cong kỳ dị. Hạ thấp lâu như vậy, rốt cục có thể thi thố tài năng thì đều xem thường chúng ta sao? Ba huynh đệ chúng ta đây, để cho các người biết rõ thế nào là sức mạnh.

Ở khu chuẩn bị chiến đấu, Diệp Phàm nhìn Diệp Tàn, trong đôi mắt giống như lộ ra ý cười. Bị đám người Triệu Linh Nhiên khinh thường, Thượng Quan Thính Vũ quyết tuyệt, Bắc Cung Tuyết không tự giác bộc lộ đồng tình đối với kẻ yếu. Ba người Diệp Phàm tâm trí kiên định, nhưng dù sao cũng là thiếu niên.

Diệp Phàm còn tốt hơn một chút, nhưng Diệp Tàn, Diệp Quỷ, bọn họ hoàn toàn là những người trẻ mười bảy mười tám tuổi, trong lòng họ cũng có phẫn nộ, cũng có không cam lòng. Nhất là Diệp Tàn, hắn biết mình không phải phế vật, hắn rất mạnh. Thượng Quan Linh Vũ rời đi khiến cho hắn đau lòng, khiến cho hắn bất đắc dĩ, khiến cho hắn thất vọng.

Rốt cục đến sân khấu này, sâu khấu hàng vạn con người nhìn lên, hắn sẽ ở trên võ đài này nói cho nữ nhân đã khinh thường hắn kia, lựa chọn của nàng ngu xuẩn dường nào. Hắn, Diệp Tàn, cho đến bây giờ đều không phải là kẻ yếu.

Triệu Vũ thất bại rất nhanh, nhanh đến mức nàng không kịp trở tay, nhanh đến mức đám người Triệu Linh Nhiên có chút rung động. Một nam tử bình tĩnh không lay động, cũng có một mặt trực tiếp cuồng bạo vậy sao?

Triệu Linh Nhiên ra sân, trong tay nàng nắm trường kiếm, lẳng lặng nhìn Diệp Tàn, tiếp đó bình tĩnh nói:

- Ngươi muốn biểu hiện mình đúng không?

Diệp Tàn nghe vậy lộ ra một tia thản nhiên:

- Làm phế vật lâu như vậy, dĩ nhiên cũng sẽ chán ghét!

- Ngươi cho rằng làm vậy thì Thính Vũ sẽ hối hận? Thực buồn cười, ngươi cậy mạnh, ngươi có thể so với Kiếm Tiên Khách sao? Diệp gia ba người huynh đệ các ngươi chính là một trò cười, cho dù có vài kỳ ngộ, hiện tại có chút thực lực, thì tương lai chung quy cũng không phải là các ngươi.

- Chỉ cường giả mới có tư cách đi bình phẩm người khác. Trong mắt ta, ngươi còn chưa xứng, năm tháng, các ngươi tự cho là mình đã quá mạnh rồi có đúng không?

- Tất nhiên, chí ít đối phó với ngươi không có bất cứ vấn đề gì. Ta cũng không phải phế vật Triệu Vũ kia.

- Trong mắt ta, ngươi ngay cả Triệu Vũ cũng không bằng.

Diệp Tàn nói xong, cả người phát động công kích về phía Triệu Linh Nhiên.

Bạo liệt đột tiến!

Oanh!

Lập tức, thân hình Diệp Tàn đã đến bên người Triệu Linh Nhiên, trường kiếm của Triệu Linh Nhiên vũ động, vóc người hoàn mỹ phác họa một đường cong, tiếp theo, một kiếm chém xuống!

- Diệp Tàn, ngươi là cái gì mà cũng xứng vũ nhục ta!

Thanh âm Triệu Linh Nhiên rơi xuống, hàn quang trên trường kiếm nổ vang!

Thân hình Diệp Tàn ẩn hiện, lấy tư thái vô cùng kỳ dị tránh công kích của Triệu Linh Nhiên. Tiếp theo, một quyền nện xuống!

Đông!

Lại một quyền nữa, đôi mắt đẹp của Triệu Linh Nhiên lộ ra thần sắc không thể tin được, sau đó thân hình nổ bắn ra, bay thẳng đến bên ngoài sân.

Lập tức tất cả mọi người ngu ngơ nhìn Diệp Tàn, ai cũng biết Diệp Tàn am hiểu nhất là sử dụng đao, nhưng hai trận này, đao cũng không thèm rút ra, thậm chí ngay cả Triệu Linh Nhiên là một trong thập đại tuyển thủ hạt giống cũng không đánh được một quyền.

Đây tuyệt đối là vượt xa thực lực của Triệu Linh Nhiên. Cái này... thật là đáng sợ!

Tử Tâm trưởng lão cũng phát ngốc tại chỗ, Diệp Phàm tầng tầng lớp lớp kỹ pháp không giống nhau, Diệp Quỷ cũng tốt, Diệp Tàn cũng được, bọn họ đều là dùng thực lực đáng sợ trực tiếp nghiền ép.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)