Vô Địch Thiên Đế

Chương 203: Diệp quỷ xuất chiến

Chương Trước Chương Tiếp

Đao Phỉ lắc đầu, Diệp Phàm khiến hắn cảm thấy có chút thất vọng.

Tất cả mọi người đều cho rằng thời điểm này tất cả mọi thứ đã kết thúc, âm thanh của Diệp Phàm lại vang lên lần nữa:

- Huân Y chính là người thích hợp nhất, cho nên Tôn trưởng lão, ngươi cũng không cần uổng phí tâm cơ, chúng ta cố gắng tự dựa vào sức mình, nếu không phải của mình, chúng ta cũng không cần bán đứng bằng hữu để đoạt được.

Diệp Phàm nói xong, Huân Y trực tiếp phát ngốc, tiếp theo đôi mắt mở to trong suốt động lòng người, trong lòng ấp ủ một loại cảm giác ngọt ngào đến điên cuồng. Người nam nhân như thế này nàng cực kỳ ngưỡng mộ, nếu như có thể, nàng nguyện ý dùng tất cả để đổi lấy cơ hội được ở bên người nam nhân này.

Trên mặt Bạch Khinh Ngữ lộ ra ý cười xen lẫn chút thất vọng, Bắc Cung Tuyết có chút ngu ngơ, thật là ngốc khiến cho người ta không biết làm sao.

- Ngu xuẩn!

Triệu Linh Nhiên trực tiếp nói thẳng, người nam nhân này vì cái gọi là tình cảm liền từ bỏ cơ duyên tốt như vậy, nhất định chỉ có thể ở dưới chân của người khác.

- Ha ha, lão tử đây thích dạng người như thế này!

Tiếng cười Đao Phỉ vang lên, mỗi cá nhân đều có cái nhìn không giống nhau, nhưng không thể không nói, dù có nhiều người không tán đồng cách làm của Diệp Phàm, nhưng trong lòng vẫn thấy bội phục. Loại người này có lẽ sẽ không trở thành cường giả, nhưng hắn tuyệt đối là người mà đồng bạn có thể phó thác hoàn toàn phía sau lưng cho hắn.

- Diệp Phàm, tốt lắm, rất đẹp!

Có nữ đệ tử cao giọng nói, sau đó càng lúc càng nhiều đệ tử khác bắt đầu tán thưởng. Một đệ tử phế phẩm lại có thể chống đỡ cám dỗ đến bước này, quả thật làm cho đám người bội phục.

- Hừ, Diệp Phàm, loại đồng bạn như ngươi, ta cực kỳ tán thành. Nhưng hãy lượng sức mình, chẳng lẽ trong mắt ngươi, vinh dự của Thiên Phủ cũng không so được với tình cảm giữa người với nhau sao? Cách làm này của ngươi, thật là quá mức ích kỷ rồi!

Tôn Thái có chút khó chịu nói:

- Lại nói, ngươi bất quá là càng muốn nhiều hơn nữa, người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, ngươi ra giá đi.

- Tôn trưởng lão, không phải ai cũng đều giống như ngươi, chuyện gì cũng chỉ biết lo nghĩ cho bản thân. Thiên Dực Cung là của Huân Y, ai cũng đừng mơ lấy đi. Trong mắt ta, cái gọi là thiên tài cung đạo của ngươi, không có khả năng so sánh với Huân Y. Đến mức vì vinh dự Thiên Phủ, ha ha, cái mũ này quá lớn, Tiềm Long Phong ta vì vinh dự Thiên Phủ, võ phong cũng đã đặt lên, Thần Võ Phong ngươi có thể không sánh bằng.

Diệp Phàm cao giọng nói, trực tiếp đưa Bạch Khinh Ngữ để lên trên Tiềm Long Phong nói thành vinh dự Thiên Phủ, câu này khiến Bạch Khinh Ngữ ở bên cạnh cũng có chút xấu hổ. Bất quá là do Tôn Thái muốn dùng vinh dự Thiên Phủ ép Diệp Phàm, Diệp Phàm dùng câu này để phản bác lại cũng không sai, nhìn xem, Tiềm Long Phong ta vì tham gia thi đấu, vì để làm vẻ vang Thiên Phủ, toàn bộ võ phong đều đặt lên, còn chưa đủ à?

Tôn Thái biết rõ rất khó đối phó với Diệp Phàm, nhưng lại không nghĩ tới hắn lại khó chơi như vậy, hết lần này đến lần khác Diệp Phàm không cần bất cứ lợi ích nào, vô cùng kiên quyết. Hiện tại coi như hắn cường ngạnh muốn lấy lại Thiên Dực cung cũng không được.

Mặc dù không cam lòng, Tôn Thái cũng không thể không lựa chọn thỏa hiệp:

- Tác dụng của của Thiên Dực cung đối với toàn bộ Thiên Phủ vô cùng to lớn, nếu như Huân Y có thể lấy được tư cách tham gia Tứ phủ võ hội, cái kia ta cũng sẽ không nhiều lời nữa. Nhưng, nếu như nàng đến tư cách tham gia võ hội cũng không lấy được, thì Thiên Dực cung nhất định sẽ long đong, dù cho coi như lấy đỉnh bêu danh, ta cũng nhất định sẽ thu hồi lại.

- Gia tộc Thiên Phủ lấy thế đè người không phải xảy ra ngày một ngày hai, mặc kệ Huân Y có thể tham gia võ hội hay không, Thiên Dực cung này là của ta, nếu như ngươi vẫn muốn cướp, ta đây tài nghệ không bằng người sẽ để cho ngươi lấy, nhưng sẽ có một ngày, ta sẽ bắt ngươi phải phun ra.

- Như vậy đi, riêng phần các ngươi lui một bước, Diệp Phàm, cũng không phải Thiên Phủ chúng ta muốn cướp đoạt vũ khí của đệ tử, nhưng quả thực Thiên Dực cung can hệ rất lớn, nếu như Huân Y lấy được danh ngạch, Thiên Dực cung để cho nàng, mặt khác cho năm vạn điểm xem như Thiên Phủ đền bù tổn thất.

Dương Thương cao giọng nói:

- Nếu như nàng không lấy được danh ngạch, Thiên Dực cung cũng chỉ có thể giao ra, Thiên Phủ chúng ta cũng sẽ cho linh khí tương ứng để đền bù tổn thất, đồng thời nàng sẽ được tư cách tu hành linh huyền chi địa một năm!

Lúc này Diệp Phàm nghe vậy mới gật nhẹ đầu:

- Như vậy tất nhiên không có vấn đề gì!

Đối với đề nghị của Dương Thương mà nói công bằng rất nhiều, chí ít năm vạn điểm cũng không phải một con số nhỏ, nói trắng ra là không cần thì phí, Huân Y có thể lấy được tư cách hay không....dựa vào những người gọi là thiên tài này, cũng có thể ngăn được Huân Y sao?

...

Tôn Thái nổi giận đùng đùng trở lại trên đài cao, Diệp Phàm cũng quay về khu chuẩn bị chiến đấu. Đám đông đệ tử xung quanh nhìn Diệp Phàm, không thể không nói, Diệp Phàm không kiêu ngạo cũng không tự ti, kiệt ngạo bất tuân khiến cho bọn họ cực kỳ tán thưởng. Nếu như Diệp Phàm có thể thể hiện thực lực cực cao, tất nhiên cũng sẽ khiến không ít người ủng hộ.

Một trận nhạc đệm kết thúc, nhưng hiển nhiên là con đường khiêu chiến sau này trong hội thi đấu của Huân Y sẽ phi thường gian nan, thái độ của Tôn Thái vẫn còn đó, có không ít đệ tử nguyện ý muốn quay lại vỗ mông ngựa của Tôn Thái. Lại nói, thực lực của Huân Y đối với người có thực lực mạnh bên ngoài mà nói, cũng là yếu hơn.

Lúc Huân Y đối phó với Vương Văn Nhượng đơn giản như vậy là do hai người đều là cung tiễn thủ, nếu đối đầu với một thích khách, bị thích khách áp sát từ đằng sau, cơ bản xác định kết thúc trò chơi.

Tại thời điểm không ít người xoa tay, khu thi đấu thứ chín bắt đầu rút thăm.

Đám người Diệp Quỷ bất ngờ rút được hai, mà Đại Lực rút được một, tình huống cơ hồ giống như suy đoán của Diệp Phạm cùng Huân Y.

Có một số việc trùng hợp như vậy, dù sao đối với Tiềm Long Phong mà nói cũng coi như công bằng, cũng không thể bởi vì Tiềm Long Phong thực lực yếu hơn một chút mà mỗi trận đều muốn chiến đấu hai lần.

Để cho một người rút xuống đài, trận đầu tiên của nhất tinh đấu trường là Diệp Quỷ đấu với Ngô Tùng, nhị tinh đấu trường là Tôn Nhã Vận đấu với Lý Dĩnh Huyên, tam tinh đấu trường thì hai nam tử to con giằng co với nhau.

Bởi vì đoạn nhạc đệm vừa rồi, trận này Diệp Quỷ nhận không ít sự chú ý. Đương nhiên, sự chú ý của mọi người đối với Tôn Nhã Vận luôn là cao nhất, dù sao người được tán dương là mỹ nhân tuyệt thế nổi danh Thiên Phủ, là tầng tầng lớp lớp nối đuôi nhau.

- Giới thiệu sơ lược về tuyển thủ hai bên. Diệp Quỷ, ở lễ giao lưu tân sinh cho thấy hào quang rực rỡ, so với Diệp Phàm, ta càng thêm xem trọng Diệp Quỷ. Diệp Quỷ trên lưng có đeo hai thanh kiếm, một cái là kiếm gỗ, một cái là kiếm bản thân thường dùng, nếu không thể khống chế tốt cường độ của bản thân có thể không cẩn thận gây chết người, có thể làm được như thế này, Diệp Quỷ đối với bản thân mình tự tin mười phần.

Tử Tâm cao giọng nói, nàng quả thực vô cùng yêu thích võ giả như Diệp Quỷ, chuyên Kiếm tu, thường so với tất cả vũ khí của võ tu khác mạnh mẽ hơn.

- Ngô Tùng và Bắc Cung Tuyết cùng đám người Diệp Phàm và một đám đệ tử khác đều là do viện trưởng Sở quốc Hoàng Đô tự mình mang về, sau khi tới Thiên Phủ, bạo phát tiềm lực đáng sợ, từ không có tiếng tăm gì trước đây, bây giờ đã trở thành nhất minh kinh nhân, am hiểu sử dụng song đao!

*nhất minh kinh nhân (thành ngữ): một khi đã cất tiếng thì khiến người ta kinh sợ.

Ngô Tùng và Diệp Quỷ cũng không tính là xa lạ, mấy người lúc trước một đường từ Sở quốc đến Thiên Phủ, người này thế nhưng nói không ítee lời không dễ nghe, không ngờ là oan gia ngõ hẹp, vậy mà lại gặp gỡ ở nơi này.

Diệp Quỷ sớm đã thấy khó chịu với người này, nhưng dù sao cũng là từ một chỗ đến, ngược lại hắn cũng không đến nỗi muốn giết hắn.

Chỉ là dù Diệp Quỷ không có ý giết người, không có nghĩa là Ngô Tùng không có.

Lấy song đao ra, khóe miệng Ngô Tùng lộ ra ý cười khinh thường:

- Diệp Quỷ, lúc trước ta đã đoán được, ba người các ngươi lại là sỉ nhục của Sở quốc. Quả nhiên, từ khi ta đến Thiên Phủ, luôn có người dùng sự tình của ba người phế vật các ngươi ép buộc ta, cái này khiến ta cực kỳ khó chịu.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)