Lập tức có không ít đệ tử phía dưới trong lòng đầy căm phẫn.
- Nếu như đã thua vào tay Tiềm Long Phong, thì nó là của Tiềm Long Phong, Tôn Thái trưởng lão sao có thể như vậy?
- Kích hoạt là người khác kích hoạt, dựa vào đâu mà nói giao nộp là giao nộp?
- Cũng là vì tốt cho Thiên Phủ, theo ta được biết, Thần Vũ Phong không có xạ thủ Nhập Cương cảnh, thu hồi lại cũng không phải để cho Thần Vũ Phong sử dụng, Tôn trưởng lão cũng không phải là vì bản thân mình.
- Nói linh tinh cái gì vậy? Đồ vật không phải của hắn, dựa vào đâu mà lấy đồ vật người khác cống hiến cho Thiên Phủ?
Một số đệ tử thiên tài cũng có chút không hiểu, chuyện như này xảy ra ngay trước mặt nhiều người như vậy có chút bỉ ổi.
- Bạch trưởng lão không cần nổi nóng, ta cũng không phải là vì chính ta, đương nhiên, Thiên Dực cung là của Tiềm Long Phong các ngươi, ta cũng không phải nói ép buộc các ngươi giao ra, chỉ là vì võ hội lần này, Thiên Dực cung nhất định phải dành cho thiên tài chân chính của Thiên Phủ.
Tôn Thái chắc như đinh đóng cột nói:
- Bọn ta sẽ bồi thường cho Tiềm Long Phong, như vậy được không? Lần này ngươi vì để cho Tiềm Long Phong tham gia trận đấu, đã mang Tiềm Long Phong ra làm tiền đặt cược, chỉ cần ngươi trả lại Thiên Dực cung cho Thiên Phủ, tiền đặt cược của Tiềm Long Phong sẽ không được tính, bất luận các ngươi thành công hay không, cũng sẽ không thủ tiêu Tiềm Long Phong.
- Đừng quên Tiềm Long Phong cũng là một bộ phận của Thiên Phủ, ta tin rằng các ngươi sẽ không ích kỷ đến mức căn bản không quan tâm đến vinh quang của Thiên Phủ chứ.
Bạch Khinh Ngữ nghe vậy sắc mặt có chút khó coi, Tôn Thái muốn dùng đại nghĩa ép nàng, nàng đại diện cho cả một võ Phong, thân là võ Phong của Thiên Phủ, không thể vì một đệ tử mà không để mắt đến vinh quang của Thiên Phủ, nếu làm như vậy, nàng thật không xứng với chức vụ Phong chủ này.
Nhưng nếu đồng ý thì sẽ khiến Huân Y tổn thương đến mức nào, thậm chí toàn bộ Tiềm Long Phong đều sẽ chia năm xẻ bảy.
- Thiên Dực cung này là do Diệp Phàm thắng lợi đoạt được, phương pháp kích hoạt Thiên Dực cung cũng là Diệp Phàm tìm ra. Thiên Dực cung là vật phẩm cá nhân của Diệp Phàm, mặc dù ta là phong chủ Tiềm Long Phong, cũng không có tư cách đi tước đoạt tài sản của một người đệ tử, nếu Thiên Phủ nói là vì vinh quang của học phủ, có thể tùy ý cướp đoạt đồ vật của đệ tử thì xin thứ lỗi, Thiên Phủ như vậy không xứng đáng có được vinh quang.
Thân phận không giống nhau, trình độ có thể làm được cũng sẽ có khác biệt, nhiều khi nàng thân làm phong chủ, không thể cự tuyệt, nhưng Diệp Phàm là đệ tử thì lại có thể làm được, cho nên, cách tốt nhất chính là đá quả bóng sang cho Diệp Phàm.
Vì sao không nói là vật phẩm cá nhân của Huân Y, bởi vì nàng hiểu rất rõ con tiểu nha đầu này, nếu như Tôn Thái cho Tiềm Long Phong rất nhiều lợi ích, nàng rất có thể sẽ hi sinh chính mình thành toàn cho Tiềm Long Phong.
Nhưng Diệp Phàm ...... Đây chính là một Thiên Vương lão tử, nói gì cũng vào tai trái ra tai phải.
Diệp Phàm nghe vậy liền trao cho Bạch Khinh Ngữ một ánh mắt tán thành, cách làm này là tốt nhất, đá quả bóng cho hắn, dù sao hắn chỉ là một người đệ tử, dây dưa tới vinh quang học phủ cũng còn quá xa, vinh quang vốn chính là đệ tử kiếm được, dựa vào đâu mà người khác có thể kiếm được mà hắn lại không thể? Ngươi phủ nhận ta thì ta nhất định phải đồng ý?
Sắc mặt Tôn Thái có chút thay đổi, mặc dù mới chỉ tiếp xúc với Diệp Phàm một lần, nhưng tiểu tử này rõ ràng rất khó chơi, nhưng đã đến lúc này, từ bỏ là điều không thể.
- Diệp Phàm, vậy ngươi cảm thấy đề nghị của ta thế nào?
Tôn Thái nhìn về phía Diệp Phàm.
Diệp Phàm nghe vậy đi lên đài, đầu tiên chắp tay về phía Bạch Khinh Ngữ, sau đó chắp tay về phía Tôn Thái, cao giọng nói:
- Đệ tử cảm thấy đề nghị của Tôn trưởng lão không được tốt lắm, lần này Tiềm Long Phong chúng ta nhất định có thể đạt được thành tích ba người tiến vào Tứ phủ võ hội, Tiềm Long Phong chúng ta sẽ đạt được đãi ngộ giống như Thiên phong, ngươi đây hoàn toàn là muốn ta mang Thiên Dực cung tặng miễn phí cho ngươi.
- Khẩu khí thật là lớn, Tiềm Long Phong các ngươi nhất định có thể ba người tiến vào võ hội? Ha ha, ngươi coi thiên tài các Phong khác là cái gì?
Tôn Thái nghe vậy không khỏi lộ ra ý cười nhạo.
Diệp Phàm nghe vậy từ chối cho ý kiến, nhún vai:
- Đề nghị này của ngươi ta không thể đáp ứng, còn khẩu khí có lớn hay không, người có thực lực khẩu khí lớn cũng là lẽ đương nhiên.
Cuồng, không ít đệ tử đều có chút kinh ngạc nhìn Diệp Phàm, người nào không biết còn tưởng rằng hắn là Ninh Hồng Trần, nhưng sự cuồng ngạo này lại khiến không ít người mến mộ, Diệp Phàm cũng dùng sự thật để chứng minh hắn có vốn liếng để cuồng của riêng mình, chí ít thì Trầm Lạc Lạc là một trong thập đại tuyển thủ hạt giống cũng không thể dò ra thực lực thật sự của hắn, tư cách hắn đã ổn.
Mà Huân Y trực tiếp nghiền ép Vương Văn Phượng, cũng là có hi vọng, như vậy đã có hai người, trong số ba người còn lại thì sự cường đại của Diệp Quỷ cũng là rõ như ban ngày, cũng có thể tạo nên kỳ tích.
- Trước hết không nói vòng đầu tiên các người có được ba người tiến vào trong được hay không, chỉ nói thách thức thi đấu đằng sau, ha ha, thực lực Tiềm Long Phong các ngươi so với các khu thi đấu khác còn kém hơn không ít, tất nhiên cũng là ba người gặp nhiều khiêu chiến nhất... Nằm mơ!
- Tôn trưởng lão, hiện tại Thiên Dực cung là của ta, ta không giao cho Thiên Phủ, hẳn không có vấn đề gì, một cái Thiên Phủ to lớn như thế sẽ không đến mức cướp đoạt đồ vật một người đệ tử như ta chứ?
- Hai mươi vạn điểm, ngoài ra đãi ngộ của Tiềm Long Phong giống như Thiên Phong.
Tôn Thái nói thẳng.
- Ta từ chối!
- Ba mươi vạn điểm, Tiềm Long Phong có ba người tiến thẳng vào Tứ phủ võ hội, ngươi, Diệp Phàm có thể tiến vào linh tuyền chi địa tu luyện nửa năm.
Tôn Thái nói tiếp.
Lập tức, không ít đệ tử bàn tán xôn xao, điều kiện hùng hậu như vậy, đổi lại bất cứ người nào cũng rất khó từ chối, khái niệm có thể tiến thẳng vào Tứ phủ võ hội chính là trong một tháng cuối cùng, bọn họ có thể ở thánh địa tu luyện đệ nhất Thiên Phủ Hằng Vân Thiên Hà tu luyện một tháng.
Lại tu luyện thêm nửa năm tại linh tuyền chi địa, việc này đối với bất cứ đệ tử nào mà nói cũng là cơ duyên hiếm có, mà Thiên Dực cung chỉ vẻn vẹn hữu dụng đối với Huân Y, vì một người ngoài mà hi sinh cơ duyên này, Diệp Phàm hẳn là sẽ không đần như vậy chứ?
Bắc Cung Tuyết đứng trên đài quan sát, trong lòng nàng hiểu rất rõ, Diệp Phàm sẽ không thể đồng ý, bởi vì Diệp Phàm chính là một người như vậy, hắn trọng tình cảm hơn tu hành, thế nhưng giờ phút này, nàng hi vọng Diệp Phàm biến thành một người ích kỷ, như vậy ít nhất có thể chứng minh lựa chọn của nàng là đúng.
Huân Y đứng một bên, trong đôi mắt to chứa đầy sự phức tạp, lại là như vậy, bởi vì nàng, Diệp Phàm đã từ bỏ một lần, nhưng lần này, hắn sẽ lựa chọn như thế nào?
- Thiên Dực cung nên cho người thích hợp với nó nhất!
Diệp Phàm nghe vậy cao giọng nói.
Lập tức, trên mặt Tôn Thái lộ ra vẻ tươi cười, sắc mặt Huân Y tái nhợt vô cùng, Diệp Phàm cuối cùng lựa chọn trao đổi sao, nhưng Huân Y không trách hắn, thật không trách hắn, mặc dù có chút đau lòng…
Tất cả mọi người nghe vậy đều hiểu rằng, người thích hợp nhất với nó, nói bóng gió chính là người càng mạnh hơn, Diệp Phàm cuối cùng lựa chọn thỏa hiệp, nhưng cũng là nhân chi thường tình, có một số người cảm thấy trơ trẽn, nhưng tuyệt đại đa số người tỏ ra thấu hiểu, dù sao tư chất của bản thân Diệp Phàm chỉ là phế phẩm, cơ hội tu luyện này quan trọng biết nhường nào.
Bắc Cung Tuyết đột nhiên lộ ra vẻ tươi cười, quả nhiên, ngươi cũng chỉ là tục nhân thôi, ngươi không hoàn mỹ như vậy, tất cả mọi thứ, chẳng qua là thẻ đánh bạc không đủ, lựa chọn của ta không có sai.
Triệu Linh Nhiên và Thượng Quan Thính Vũ nghe vậy đều lộ ra một nụ cười hàm ý quả nhiên là như thế:
- Trước mặt võ đạo, hắn vẫn lựa chọn từ bỏ, nhưng ở trước mặt chúng ta lại luôn miệng nói chúng ta không phải cùng một loại người, ha ha, thực sự là buồn cười.