Thích khách ngoài kỹ pháp né tránh mạnh nhất, toàn bộ đòn công kích của Trầm Lạc Lạc đều trực tiếp bị đánh hụt, đương nhiên, đây cũng không phải là nói Ảnh Chi Vũ mạnh hơn Địa Cấp võ kỹ của Trầm Lạc Lạc, bất luận là võ kỹ hay là kỹ pháp, cũng phải nhìn thực lực của chủ nhân.
Diệp Phàm rõ ràng có được thực lực đáng sợ, hai bóng người của Trầm Lạc Lạc hợp hai làm một, một người đá nghiêng, mượn lực bay ngược, sắc mặt hơi trắng bệch, tay phải cầm ngược chủy thủ, trong đôi mắt tràn đầy ngưng trọng.
Rõ ràng thực lực của Diệp Phàm khiến nàng có chút động dung.
Tay phải Diệp Phàm cầm ngược chủy thủ, ngay sau đó dưới chân nổ bắn ra, thiểm điện đột tiến, đột tiến kỹ pháp cực kỳ đáng sợ của thích khách xuất hiện, phần lớn các đệ tử lần nữa ngây người.
Con hàng này rốt cuộc đang làm gì thế? Bạo liệt đột tiến của chiến sĩ, thiểm điện đột tiến của thích khách, còn có Ảnh Chi Vũ, công phu quyền cước đáng sợ kia, hắn thực sự toàn năng sao?
Còn có thức mở đầu này. . . Ảnh chi Phân Thân Trảm! Không thể nào, còn có võ kỹ nào hắn không biết không?
Đệ tử Linh Phong đúng lúc giữ yên lặng, sau khi bị vả mặt nhiều lần như vậy, thiếu niên đớp cứt, thiếu niên chạy trần truồng đã sớm mai danh ẩn tích, chỉ cần thắng, bọn họ có thể thỏa thích chế giễu, nếu không thì là không ngừng bị vả mặt.
Diệp Phàm người này quá tà dị, giống như bất cứ lúc nào hắn ta cũng có thể khống chế chưởng khống.
Lúc này đấu trường của nhị tinh đệ tử và tam tinh đệ tử đã kết thúc trận chiến đấu thứ nhất, bọn họ lựa chọn nghỉ ngơi khôi phục nguyên lực, dù sao chiến đấu của bọn họ so với chiến đầu của Diệp Phàm thế lực ngang nhau.
Lập tức, đệ tử vốn đang nhìn Vương Văn Phượng cũng nhao nhao nhìn về phía Diệp Phàm, tất cả ảnh mắt của mọi người ở Thiên phủ đều đang tập trung ở đấu trường nhất tinh.
Thân hình của Diệp Phàm lập tức đột tiến đến bên cạnh Trầm Lạc Lạc ngay sau đó hai bóng người xuất hiện, Ảnh chi Phân Thân Trảm!
Đang đang đang!
Tiếng binh khí va chạm liên tiếp vang lên, tốc độ của Trầm Lạc Lạc cực nhanh, đồng thời xuất hiện hai bóng người, bốn bóng người trực tiếp bắt đầu đối oanh, nhưng rất nhanh, Trầm Lạc Lạc phát hiện tốc độ của đối phương càng nhanh, sức lực càng lớn, đối với sự hiểu biết của võ kỹ càng khủng bố hơn, thậm chí có cảm giác hoàn mỹ ý cảnh.
Diệp Phàm đương nhiên có thể sử dụng võ kỹ trạng thái hoàn mỹ, chỉ là không cần thiết như thế, đánh bại Trầm Lạc Lạc rất dễ dàng, nếu những võ kỹ này, từ trong những võ kỹ này, hiểu được một vài điều.
Trầm Lạc Lạc cảm thấy nguyên lực tiêu hao cực nhanh, mà đối phương dường như cũng không dựa quá nhiều vào nguyên lực, mà dùng sức mạnh thân thể và tốc độ cùng nàng đối trảm, tiếp tục như vậy nàng thua là điều không nghi ngờ.
Một tiếng thanh xích, chủy thủ trong tay Lạc Lạc bắt đầu xoay tròn cấp tốc, đồng thời, tay trái vung lên, lại có một cay chủy thủ xuất hiện, hai tay vung vẩy ở giữa, cả người bắt đầu ưu mỹ xoay tròn, người kia dáng người động lòng người vô tận chủy thủ hàn mang.
Địa giai trung cấp võ kỹ Chủy Ảnh Liên Vũ!
Trầm Lạc Lạc giống như một cơn lốc xoáy, trực tiếp xe ra tàn ảnh của Diệp Phàm, chủy thủ của hai người bắt đầu ở không trung va chạm, tốc độ nhanh chóng, khiến cho người ta tắc lưỡi.
- Không hổ là một trong những đại hạt giống của đại tuyển thủ hạt giống, quá mạnh.
Có đệ tử cảm thán nói.
- Còn chưa từng thấy Trầm Lạc Lạc sử dụng song chủy bài, đây mới là sát chiêu, Diệp Phàm nguy hiểm.
- Khinh thường, nếu ngay từ đầu Diệp Phàm sử dụng Phục Ma Côn trận, cũng có thể khiến cho Trầm Lạc Lạc không thể tới gần người, hắn vẫn đang sử dụng chủy thủ thứ thứ mà Trầm Lạc Lạc am hiểu nhất, thực sự là tự rước lấy nhục.
Không ít người lắc đầu, Thần Võ phong, Thiên phong cũng có chút đáng tiếc, bất kể nói thế nào, Diệp Phàm quả thật khiến cho không ít người hai mắt tỏa sáng, thiên tài toàn năng như thế, vẫn khiến cho không ít người xem trọng, dù sao lúc này nếu như hắc mã xuất hiện, đối với mọi người mà nói, cũng là thể nghiệm rất không tệ.
Lúc này Vương Tùng Vĩ lần nữa phát biểu:
- Ta nói rồi, người trẻ tuổi mà quá chú trọng sự huyền diệu cũng không phải là chuyện tốt, chiến đấu nên nghiêm túc, dùng điểm yếu của bản thân va chạm với điểm yếu của người kém, chính là ngu xuẩn, mà Diệp Phàm sẽ vì sự ngu xuẩn của hắn ta mà trả giá đắt.
- Chủy thủ là binh khí vô cùng khó nắm giữ, theo đuổi tốc độ nhanh nhất, bộc phát cao nhất, tất nhiên sẽ khiến cho tâm trạng của hắn chủy thủ chỗ chủ đạo, mà đồng thời, cũng tăng thêm độ khó của song chủy bài, mà Trầm Lạc Lạc hiển nhiên không lo lắng về phương diện này, không thể không nói, chiêu này song chủy bài, khiến cho ta cực kỳ kinh diễm.
- Ảnh Chi Vũ, lại là Ảnh Chi Vũ, chỉ là dưới đòn công kích của tuyển thủ, chỉ dựa vào Ảnh Chi Vũ, rất khó nghịch chuyển toàn cục.
Thanh ảnh của Diệp Phàm bắt đầu biến thành hư huyễn Ảnh Tử, hàng mang trong vô số chủy thủ hàn mang chập chờn, đồng thời, chủy thủ trong tay thỉnh thoảng va chạm với đối phương.
Nhưng tốc độ của Trầm Lạc Lạc nhanh chóng biết bao, dưới đòn công phạt của song chủy bài, căn cứ vào đài góc chết không có tí, rất nhanh, thân hình Diệp Phàm không kịp né tránh, trên cánh tay có nhiều tia máu, từ từ càng ngày càng nhiều vết máu xuất hiện, một màn này, lập tức khiến đệ tử Linh Phong lúng túng.
Lúc này không trào phúng thì còn chờ đợi đến lúc nào nữa? Đợi Diệp Phàm xuống đài?
-Thấy không, Diệp Phàm cặn bã, ở cuộc thi thực lực tuyệt đối trước mặt, ngươi chẳng là cái thá gì!
- Dám ở trước mặt nữ thần Lạc Lạc của chúng ta chơi dao găm, thời điểm nữ thần Lạc Lạc chơi dao găm ngươi còn đang bú sữa đấy..
- Song chủy bài võ kỹ, há hốc mồm, bắt chước, ngươi lại bắt chước được, trận này ngươi có thể thắng, ta chạy trần truồng . . .
Chạy trần truồng không được tính rõ ràng nhịn không được, tiếp theo, thiếu niên đớp cứt thiếu niên cũng xuất hiện, đệt tử các phong trông khá là buồn cười nhìn Linh Phong, toàn bộ Linh Phong giống như đều bị một mình Diệp Phàm một người vui buồn thất thường.
Nhưng cũng có thể lý giải, dù sao Linh Phong cũng xem như đại phong Thiên phủ nắm chắc, vậy mà bại bởi Tiềm Long phong, chuyện này nói thế nào mà để đám người cảm thấy không ngóc đầu lên được, cộng thêm Diệp Phàm nhiều lần vả mặt, ngôn ngữ nhiều lần phách lối, người của Linh Phong người đã sớm bực bội.
Bây giờ nhìn Diệp Phàm bị thương, lập tức tất cả mọi người hưng phấn, đến rồi, cơ hội rửa nhục của bọn họ đã đến.
- Lạc Lạc cố gắng lên!
- Ta rơi, phế hắn!
- Giết chết tên rác rưởi này đi, khiến ngươi không còn phách lối như vậy, chúng ta vĩnh viễn yêu ngươi, uy vũ!
- Người của Tiềm Long phong trở về bú sữa mẹ đi, sân khấu này không phải là nơi mà các ngươi có thể đến, một đám phế vật, còn cả ngày tự cho mình là tài giỏi chứ.
Từng tiếng tranh cãi ầm ĩ vang lên, Diệp Phàm bỗng nhiên dậm chân một cái, kéo dài khoảng cách, đồng thời, Trích Tinh Thủ đánh ra, tay trái chứa hàng mang đáng sợ bên trong tóm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn của Trầm Lạc Lạc, không thể khống chế được, Trầm Lạc Lạc cảm thấy một bị luồng Đại Lực to lớn không thể nào khống chế truyền đến, cả người bỗng nhiên lùi về phía sau, sau một khắc, một cây chủy thủ đã đặt ở cổ nàng trên.
- Nữ thần Lạc Lạc giết chết đi . . .
Tiếng gào thét ầm ĩ xông đến, hiện trường từ vô cùng ầm ĩ đến vô cùng yên tĩnh, khiến cho tất cả mọi người đều có chút không thích ứng được, càng nhiều đệ tử Linh Phong xấu hổ.
Trên người Diệp Phàm không có có điểm điểm huyết dịch chảy xuống, đạm nhiên đứng ở Trầm Lạc Lạc bên cạnh, chủy thủ đặt ở nàng trắng noãn mê người trên cổ.
Hung mãnh xoay chuyển như vậy khiến cho phần lớn đảo đệ tử có chút trở tay không kịp, thậm chí Vương Tùng Vĩ vừa rồi còn cũng chưa kịp phản ứng, hắn ta đã dự đoán Diệp Phàm thất bại như thế nào, giờ xoay người một cái, Diệp Phàm hung hăng cho hắn một cú tát.