Vô Địch Thiên Đế

Chương 196: Treo lên đánh

Chương Trước Chương Tiếp

- Triệu Linh Nhiên, tu sĩ phế phẩm Sở quốc các ngươi lại mất mặt xấu hổ nữa rồi.

Triệu Vũ cười nói.

- Quản tốt bản thân ngươi đi, miệng người thiếu đánh như vậy, còn khua môi mép nữa thì xem ta thu thập ngươi thế nào.

- A, thật sao, ta rất tò mò sao loại người như ngươi lại có thể xếp vào top tuyển thủ hạt giống chứ, nhưng vận khí của ta rất tốt, vậy mà được phân cùng khu với ngươi, yên tâm, ngươi, bao gồm cả tên Diệp Tàn kia nữa, ta sẽ đánh các ngươi thành chó.

Triệu Linh Nhiên hừ lạnh một tiếng, nhìn về phía Diệp Phàm, thầm nói tự rước lấy nhục, nếu im lặng tu hành, có lẽ không có chuyện gì, lại vẫn cứ vì danh tiếng mà lần nữa phô trương huênh hoang, hôm nay chính thời điểm ngươi chịu nhục.

Thần Võ phong, Bắc Cung Tuyết và Dương Nhược Huyên ngồi cùng một chỗ.

- Vương Đồng không phải là đối thủ của Diệp Phàm!

Dương Nhược Huyên nói khẽ.

- Chưa hẳn . . . !

Bắc Cung Tuyết có chút chần chờ nói, nội tâm nàng cực kỳ mâu thuẫn, nàng hi vọng Diệp Phàm rất mạnh, nhưng điều này đại biểu tất cả mọi thứ đều là do nàng sai, đồng thờig, nàng cũng không ôm lòng tin quá lớn với Diệp Phàm.

Trên sân, lúc Vương Tùng Vĩ nói bắt đầu, giọng nói phách lối của Vương Đồng vang lên.

- Diệp Phàm, ha ha ha, vận khí của ta thực sự quá tốt, có thể tự tay hung hăng chà đạp ngươi một trận, chứng tỏ ta rất vinh hạnh, hiện tại ngươi muốn nhận thua cũng được, nếu không lát nữa ngươi sẽ không còn cơ hội đâu.

- Đệ tử Linh Phong vẫn chỉ được cái nói là giỏi thôi, chỉ là thực lực, cực kỳ rác rưởi!

Diệp Phàm lạnh nhạt khoanh tay nói, lập tức, vô số đệ tử Linh Phong bị chọc giận bắt đầu mắng chửi.

- Phách lối?

Vương Đồng lộ ra một ý cười nghiền ngẫm:

- Ngươi vẫn chưa xứng!

Nói xong, Vương Đồng lao thẳng về phía Diệp Phàm, một đòn trọng quyền!

Oanh!

Không khí áp súc, một đòn đánh ra trình độ cực cao, lúc này Diệp Phàm nghiêng người một cái, tránh thoát một kích này, đồng dạng tung lại một trọng quyền!

Một tiếng vang trầm đục vang len, thân hình Vương Đồng bị đánh lui, trên mặt lộ ra vẻ ngưng trọng.

Diệp Phàm lắc đầu, cao giọng nói:

- Đòn công kích nhỏ yếu này, lấy ra mà không cảm thấy mất mặt xấu hổ sao.

Các đệ tử Địa phong, Dược phong, Khí phong đều có chút hiếu kỳ:

- Đệ tử Tiềm Long phong thật đúng là cuồng ngạo.

- Bộc lộ tài năng đi, dù sao cũng thắng Linh Phong ở cuộc thi huấn luyện mà.

- Hắc, Tiềm Long phong, thật đúng là buồn cười, người của võ phong rác tưởi này mà cũng dám phách lối, đoán chừng muốn bị đánh thành chó.

- Diệp Phàm, vừa rồi chẳng qua chỉ là tùy ý thử xem một quyền yếu ớt này ngươi có chống đỡ được không, ngay cả một phần lực ta cũng không dùng đến, hiện tại, ta dùng năm phần lực, cảm nhận một chút sự khủng bố của cường giả đi!

Vương Đồng cười nhạt nói, sự tấn thắng trong bốn tháng này, quả thật khiến cho hắn ta có loại tự tin này, Diệp Phàm mạnh sao? Chí ít không tính là kém, nhưng là năm phần lực, quá đủ!

Địa giai sơ cấp võ kỹ Thái Cực Thập Bát Thiên Vân Chưởng!

Vụt vụt vụt!

Vô tận chưởng ấn đánh ra, thân hình Vương Đồng trực tiếp vọt tới bên cạnh Diệp Phàm, chưởng phong gào thét, trùng trùng điệp điệp.

- Vương Đồng am hiểu nhất là côn pháp, đương nhiên, Diệp Phàm không có tư cách khiến cho Vương Đồng lấy ra vũ khí, Thái Cực Thập Bát Thiên Vân Chưởng này đánh ra mười tám bộ chưởng pháp chiêu thức trong thời gian ngắn nhất, cũng không phải là thập bát chưởng chân chính.

Vương Tùng Vĩ cao giọng nói:

- Trận tranh tài nên kết thúc như vậy, loại đối thủ không được bao nhiêu cân lượng này, không có quá nhiều điều cần giải thích.

Dường như bị sự khinh thường của Vương Tùng Vĩ kéo theo, phần lớn đệ tử Khí phong, Dược phong đương nhiên đều cho rằng Diệp Phàm rất kém cỏi.

Bộp bộp bộp bộp bộp!

Thân hình Diệp Phàm trực tiếp đong đưa tại chổ, tất cả chưởng pháp đều bị hắn né tránh rơi xuống, chưởng phong trông kín không kẽ hở nhưng vẫn đánh trong không khí, lập tức, không ít đệ tử đều hơi kinh ngạc, năng lực né tránh này, trình độ đã rất cao rồi.

Đây là . . . Huyễn bộ?

Trong thân pháp cảnh đối tương đối cao, thân hình như huyễn, hư thực khó dò, không có trình độ thân pháp nhất định rất khó dùng đến.

Chưởng pháp của Vương Đồng đánh xong một bộ, nhưng Diệp Phàm lại giống như không tồn tại vậy, vậy mà né tránh hết tất cả đòn công kích của hắn ta, tiếp theo, một cú thúc cùi chỏ khủng khiếp, lúc này Vương Đồng ngăn cản, dùng sức lùi về phía sau.

- Không tồi, có thể ngăn cản được chưởng pháp năm phần lực của ta.

Vương Đồng giống như một trưởng bối chỉ giáo vãn bối, cười nói, ngay sau đó khóe miệng lộ ra một tia khinh thường:

- Năng lực né tránh cũng mạnh, ngươi có thể tránh thoát tất cả đòn công kích của ta sao? Một đòn tiếp theo, ta sẽ sử dụng tám phần lực!

Diệp Phàm nghe vậy lộ ra một tia trào phúng:

- Thật sao, vậy ta thêm nửa phần lực, một phần lực thì thế nào?

Nói xong, thân hình Diệp Phàm biến mất, tàn ảnh còn lưu lại tại chỗ, sau một khắc, thân ảnh Diệp Phàm đã xuất hiện ở phía trước Vương Đồng, đột tiến xuất chiêu!

Chỉ một chiêu này đã khiến không ít đệ tử hai mắt tỏa sáng!

Thanh âm của Vương Tùng Vĩ đúng lúc vang lên:

- Diệp Phàm nhưng lại cho đi chúng ta thấy một biểu hiện đáng kinh ngạc, chỉ chỉ là có chút có hoa không quả, cũng chỉ là khoe khoang mà thôi, bạo liệt đột tiến chú trọng tốc độ nhanh, nhanh đến mức làm cho đối phương không thể nào phản ứng mà rút ngắn khoảng cách, nhưng đây là nhằm vào xạ thủ viễn trình.

- Vương Đồng là chiến sĩ, hắn căn bản không sợ cận thân! Bạo liệt đột tiến với thân thể người phụ tải không nhỏ, có thể nói, đây là phương thức chiến đấu vô cùng ngu xuẩn.

Chuyên nghiệp một chút quả nhiên khác nhau, không ít người đồng loạt gật đầu, Khóe miệng Triệu Linh Nhiên nở nụ cười tức cười: Vẫn ham hư vinh như vậy!

Nhưng một khắc sau, tất cả mọi người tụ tinh hội thần, thức mở đầu này… Địa giai sơ cấp võ kỹ Thái Cực Thập Bát Thiên Vân Chưởng, Diệp Phàm cũng biết cái này sao?

Sau một khắc, chưởng pháp Thiên Vân Chưởng đánh ra so với Vương Đồng vừa sử dụng càng thêm bạo liệt, vèo vèo vèo! Vô số chưởng phong lập tức bao phủ Vương Đồng.

- Dùng chiêu thức của ta ứng phó với ta, ngu xuẩn, ngươi cho rằng có chút nhãn lực thì có thể bắt chước tất cả võ kỹ mọi người sao? Thái Cực Thập Bát Thiên Vân Chưởng, mười phần lực!

Ầm ầm ầm ầm!

Chưởng ấn liên tiếp không ngừng triệt tiêu trên không trung, tốc độ của hai người tốc độ, nhưng rất nhanh, đám người phát hiện đòn công kích của Vương Đồng kém hơn Diệp Phàm rất nhiều, Vương Đồng vốn dĩ đứng vững như bàn thạch vậy mà bắt đầu lui về phía sau, trên mặt hắn ta, càng là khí huyết cuồn cuộn.

Thập Bát Chưởng Phong!

Một chưởng cuối cùngđánh ra, Vương Đồng lần nữa chống lại một chưởng, cả người giống như bóng da bay vụt ra, nặng nề rơi xuống bên cạnh đấu trường to lớn, miệng phun máu tươi.

Diệp Phàm không truy kích, mà cực kỳ phách lối cao giọng nói:

- Không chịu nổi một kích!

Lập tức đệ tử Linh Phong không chịu nổi:

- Diệp Phàm, ngươi có gì mà phách lối chứ, Vương Đồng chẳng qua là chơi với ngươi thôi, ngươi thật sự cho rằng ngươi mạnh đến thế sao?

- Dùng trường côn đi Vương Đồng, dạy cho phế vật Tiềm Long phong một bài học.

- Đừng để hắn ba hoa như thế nữa, lão tử nhìn không vừa mắt chút nào.

Thanh âm của Vương Tùng Vĩ lần nữa vang lên:

- Dùng chiêu thức của đối phương đánh bại đối phương, thoạt nhìn rất suất khí, nhưng ta chỉ có thể nói vô cùng ấu trĩ buồn cười, đây là tranh tài, không phải là màn cọ sát bình thường, nếu như Diệp Phàm có thể bắt được Vương Đồng chơi đùa hắn chuyển bại thành thắng, ta còn coi trọng một chút.

- Còn hiện tại, trận đấu này có thể kết thúc rồi.

Lời nói của Vương Tùng Vĩ vừa dứt, Vương Đồng đã đứng lên, trong đôi mắt tràn đầy nộ ý, ngay sau đó chậm rãi rút ra vũ khí trường côn của mình, lạnh nhạt nói:

- Chúc mừng ngươi, ngươi đã thành công chọc giận ta rồi!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)