Vô Địch Thiên Đế

Chương 187: Nguyệt hắc phong cao dạ

Chương Trước Chương Tiếp

(*)月黑风高夜: Đêm trăng mờ giết người, thích hợp làm những chuyện mờ ấm cũng chỉ tình huống nguy hiểm.

Chuyện của Trầm Vân Hạo gây ra sự chấn động cược lớn trong đám thiên tài, mà nghe nói trưởng lão Linh Phong triệu tập đám người Vương Hàn nói rất lâu, thời điểm những người này đi ra, nguyên một đám đằng đằng sát khí.

Mà Tiêu Sênh Vũ vốn dĩ đã bình tĩnh nghe thấy đám người lần nữa bàn luận về Diệp Phàm với nàng, trong lòng không khỏi cũng có chút gợn sóng.

- Tiêu sư tỷ, Diệp Phàm kia đúng là không nể mặt ngươi? Còn nói năng lỗ mãng như thế?

Lý Dĩnh Huyên hơi nghi hoặc một chút nói, nàng ta vẫn luôn cho rằng Diệp Phàm hẳn là thích Tiêu Sênh Vũ, thậm chí vì chiếm tiện nghi không có cách nào không dùng.

Nhưng bây giờ nghe thấy mấy tin tức tức này, Lý Dĩnh Huyên ngược lại rất bất ngờ, đồng thời nhận thức về Diệp Phàm cũng tăm thêm một bậc, nam nhân này ngược lại cũng không phải là đồ háo sắc nhìn thấy nữ nhân mà không nhúc nhích.

- Thực ra hắn nói cũng có đạo lý, ta biết chắc hắn sẽ không vì ta mà tha cho đường đệ, chỉ là ta là người của Tiêu gia, có mấy lời vẫn phải nói.

Tiêu Sênh Vũ bình tĩnh nói, không có bất kỳ cảm xúc chấn động gì.

- Đây chính là đường đệ của ngươi đó, sao ngươi bình tĩnh như vậy được chứ, chẳng lẽ ngươi không căm hận Diệp Phàm sao?

Lý Dĩnh Huyên có chút im lặng lắc đầu nói.

- Ta có thù oán gì với Diệp Phàm chứ, hắn còn cứu ta một mạng, về phần đường đệ . . . Tình cảm thân thiết của đại gia tộc còn lạnh nhạt hơn những gì ngươi tưởng tượng nhiều, ta có mười mấy đường đệ lận, ngươi cảm thấy quan hệ của ta với ai cũng tốt sao?

Tiêu Sênh Vũ trợn trắng mắt, ngay sau đó vô cùng lười biếng nằm trên giường, lúc này Lý Dĩnh Huyên lộ ra mỉm cười:

- Tiêu sư tỷ, vóc người ngươi hoàn mỹ như vậy, bị nam nhân kia thấy được cũng sẽ nhịn không được mà muốn ngươi, Diệp Phàm lại có thể nhịn được, hắn không phải là thích nam nhân chứ.

Tiêu Sênh Vũ nghe vậy không khỏi hơi sững sờ, ngay sau đó trong lòng âm thầm suy tư, không thể không nói, Diệp Phàm quả thực ưu tú hơn đại đa số nam nhân nhiều.

- Đây là một nam nhân có tính nguyên tắc rất mạnh, loại người này có thể giống như một quân tử ôn tồn lễ độ, cũng có thể giống như ác ma khát máu dâm tà, cho nên, tốt nhất đừng trở thành đối thủ của loại người này, bởi vì người có tính nguyên tắc rất mạnh, có đôi khi lại không nói quy tắc.

Tiêu Sênh Vũ cảm khái nói:

- Trong nguyên tắc của hắn, hắn là một người tốt, ngoài nguyên tắc của hắn, hắn đồng thời có thể trở thành người máu lạnh vô tình.

- Ai ya, sao ngươi hiểu rõ hắn như vậy, chậc chậc, làm sao bây giờ, ta cảm thấy toàn bộ Thiên phủ cũng không có nữ nhân hiểu rõ hắn như ngươi đâu, các ngươi thực ra cực kỳ xứng đôi đấy.

- Đáng đánh!

. . .

Thần Võ phong.

Nguyệt Lang đi phía sau Ninh Hồng Trần, trong tay cầm một khối Linh Chi huyết sắc, nói khẽ:

- Hồng Trần sư huynh, chuyện này coi như nhờ ngươi.

Sắc mặt Ninh Hồng Trần cũng không dễ coi, Bắc Cung Tuyết nữ tử hắn dự định, nếu là mấy tháng trước, Nguyệt Lang dám nhắc tới yêu cầu vô lễ như vậy, hắn ta tuyệt đối sẽ giáo huấn Nguyệt Lang một trận, nhưng bây giờ không giống vậy, Bắc Cung Tuyết đã chậm rãi thoát khỏi sự khống chế của hắn ta rồi.

Cho dù Nguyệt Lang không lên, hắn ta cũng sẽ nghĩ cách.

Vì một nữ nhân, từ bỏ Huyết Linh Bách Tủy này, có chút không đáng giá, Huyết Linh Bách Tủy này đối với người luyện thể có tác dụng cực lớn, Ninh Hồng Trần luyện thể vừa vặn đến thời điểm đột phá, có Huyết Linh Bách Tủy, trước Tứ viện hội giao lưu diễn ra, hắn ta có thể lần nữa đột phá.

Đến lúc đó một khi ở Tứ viện giao lưu hội bộc lộ tài năng, rất có thể tiếp xúc với Hằng Vẫn Thiên Hà Thủy thánh vật của Thiên phủ, nếu như vậy, nhân sinh của hắn ta sẽ trở nên hoàn toàn khác biệt.

Hắn ta là thiên tài, nhưng cũng chỉ là thiên tài của Thiên phủ, Đông Linh cảnh lớn bao nhiêu? Thiên tài ở các học phủ khác cũng không ít, còn có một vài tứ tinh, ngũ tinh, lục tinh đệ tử, trong đó cũng có thiên tài.

Muốn duy trì vinh quang của hắn ta thì phải không ngừng tiến bộ, Hằng Vẫn Thiên Hà Thủy chính là căn cơ nhất kỵ tuyệt trần chân chính lột xác hắn ta, mà Tứ viện hội giao lưu lần này, chính là mấu chốt.

Hắn ta quyết không cho phép xảy ra sơ xuất, Huyết Linh Bách Tủy, hắn ta nhất định phải đạt được.

Trong cơ thể Nguyệt Lang có được Yêu Lang huyết mạch, nhu cầu với Huyết Linh Bách Tủy không cao, hắn ta vô cùng hiểu rõ Ninh Hồng Trần, đồ vật đưa ra giao dịch Ninh Hồng Trần tuyệt đối sẽ không từ chối.

- Yên tâm đi, bây giờ chúng ta đi gặp phong chủ, đến lúc đó ta sẽ nói.

Ninh Hồng Trần thu hồi Huyết Linh Bách Tủy lạnh nhạt nói, ngay sau đó dẫn đầu đi về phía phong chủ các:

- Giao dịch của chúng ta, ngươi phải giữ chặt trong bụng cho ta, chuyện này xảy ra không liên quan gì đến ta cả, tất cả mọi thứ, đều là do ngươi tự tác chủ trương, mà ta, chỉ là để cho sư muội đi theo ngươi rèn luyện, ngươi hiểu chưa?

- Yên tâm đi sư huynh, ngươi cũng chỉ muốn tốt cho chúng ta, chúng ta không có chuyện gì cả!

- Vậy thì tốt!

. . .

Trong phong chủ các, Tôn Thái lộ ra vẻ tươi cười:

- Đương nhiên không có vấn đề gì, bên ngoài Thiên phủ hung thú và linh thú cực kỳ thích hợp cho các ngươi tu hành, Nguyệt Lang ngươi sát phạt quả đoán, Tuyết Nhi không am hiểu chém giết, vừa vặn lần này ngươi dẫn theo nàng ra ngoài mở mang kiến thức, lĩnh hội thêm một vài thứ.

Nói xong, bóng dáng Bắc Cung Tuyết đi đến, trên viện phục bạch sắc vừa văn, Bàn Long kim sắc quay chung quanh, tô điểm trên thân thể mỹ lệ động lòng người của Bắc Cung Tuyết càng lộ ra vẻ phong tình đặc biệt.

- Sư phụ ngươi tìm ta?

Bắc Cung Tuyết nghi ngờ nói.

- Ừm, là như thế này, chỉ có mười ngày nữa là đến cuộc thi tư cách, các ngươi mới vừa ra khỏi linh tuyền chi địa, tu vi tăng lên rất nhiều, nhưng rất có thể vẫn chưa hoàn toàn nắm vững thành thao, các ngươi cần trải qua một vài trận chiến đấu.

Tôn Thái gật đầu, ngay sau đó cười nói:

- Nguyệt Lang sát phạt dứt khoát, ngươi thiếu một vài kinh nghiệm về sát phạt, ngươi theo hắn tiến về Thiên Thú sơn mạch tu luyện năm ngày, ngươi cảm thấy thế nào? Học thêm một vài kỹ xảo chiến đấu và rèn luyện kinh nghiệm chiến đấu, đối với ngươi mà nói rất quan trọng.

Bắc Cung Tuyết nghe vậy hơi sững sờ, đi theo Nguyệt Lang ra ngoài, Nguyệt Lang đối với nàng cũng không tệ lắm, sư huynh đệ Thần Võ phong ngày thường cũng coi như hòa hợp, chỉ là nàng chưa từng đơn độc cùng Nguyệt Lang ra ngoài.

Từ khi lần trước bị Diệp Phàm hiểu lầm, nàng cũng có chút phản cảm khi đơn độc cùng người khác ra ngoài.

Chỉ là Tôn Thái rõ ràng cực kỳ đồng ý loại tình huống này, hơn nữa bản thân mình quả thực cũng cần sức mạnh, lúc này nói khẽ:

- Được!

- Ừm, vậy đi chuẩn bị luôn đi, hôm nay xuất phát, thời gian có hạn, các ngươi chỉ có thời gian năm ngày, năm ngày sau nhất định phải trở về.

Tôn Thái gật đầu nói, về phương diện an toàn cũng không cần lo lắng, Nguyệt Lang và Bắc Cung Tuyết thực lực đã rất mạnh mẽ, chí ít ở bên trong Thiên Thú sơn, không có bất kỳ nguy hiểm nào, trừ phi gặp phải Không Minh Trùng, nhưng tình huống này xác suất quá thấp.

Nguyệt Lang và Bắc Cung Tuyết nhận mệnh xuống dưới, hai người chuẩn bị một chút, cưỡi Thiên Linh Mã cầm giấy chứng nhận viện trưởng đã đóng dấu mà Tôn Thái giao cho nghênh ngang rời đi.

Nhịp tim Nguyệt Lang có chút tăng nhanh, mịt mờ đảo qua trên Thiên Linh Mã của Bắc Cung Tuyết, ánh mắt trực tiếp chuyển đến bờ mông xinh đẹp của nàng, trên người không khỏi có chút nóng nực, vì chuyện này, hắn ta tổn thất một Huyết Linh Bách Tủy, nếu không hưởng thụ thật tốt một phen, thì có lỗi với bản thân hắn quá.

Tốc độ của hai người rất nhanh, ước chừng tới chạng vạng tối, đã đi sâu vào bên trong Thiên Thú sơn mạch rộng lớn, hai người tìm được một sơn động, nhóm lửa nghỉ ngơi.

Thời gian này, địa điểm này, lòng Nguyệt Lang ngứa ngáy một ngày cuối cùng cũng không nhịn được nữa, hắn cố ý ngồi ở cửa sơn động, phong tỏa đường ra ngoài, ngay sau đó đôi mắt tràn đầy dâm dục nhìn Bắc Cung Tuyết.

Đồng thời, Bắc Cung Tuyết khẽ chau mày, có chút nghi hoặc đối mặt với Nguyệt Lang.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)