- Không nên gây chuyện. Băng Xà này gần như là Băng Xà biến dị, chỉ dựa vào năm người chúng ta thì không đánh được, không bằng hợp tác với bọn họ!
Nữ tử xinh đẹp khẽ nói, sau đó trực tiếp dẫn bốn người tới trước mặt Diệp Phàm, trên mặt nở nụ cười yêu diễm vô cùng:
- Dáng dấp anh tuấn thật. Tiểu đệ đệ, các ngươi tới giết Băng Xà sao?
Một nữ nhân không quá xinh đẹp nhưng chắc chắn là một nữ nhân có mê hoặc lòng người. Cảm giác duy nhất nàng ta mang đến cho người ta là quyến rũ, dường như nam nhân nào nhìn thấy nàng ta đều có thể khơi lên ham muốn bản năng nhất.
- Muốn hợp tác à?
Diệp Phàm nói thẳng, hoàn toàn không có vẻ non nớt mà một thiếu niên 18 tuổi nên có.
- Ha ha ha, tiểu đệ đệ nói chuyện dứt khoát đấy, tỷ tỷ rất thích. Long phục sáng màu, chậc chậc, không phải lúc nào Tiềm Long Phong của Thiên Phủ cũng kém cạnh sao, ta thấy mấy vị cũng không tệ lắm. Một người là Nhập Cương ngũ trọng, còn một người là Ngưng Thể bát trọng, mặc dù không nhìn ra thực lực của ba người các ngươi nhưng chắc cũng là Nhập Cương cảnh, vậy mà cũng dám đối phó với Băng Xà?
Nữ tử xinh đẹp đột nhiên kinh ngạc nói.
Ba người Diệp Phàm tu hành Đan Môn Quyết, chỉ cần ba người muốn che giấu tu vi thì đến cả cường giả Siêu Phàm cảnh cũng không nhìn ra, nhưng khí thế của mỗi giai đoạn đều không giống nhau, nữ tử xinh đẹp vẫn có thể phán đoán sơ bộ tu vi đại khái của ba người Diệp Phàm.
- Nếu dám tới đây đương nhiên là có vốn liếng này, đây là một con Băng Xà sắp biến dị, năm người các ngươi ăn không nổi đâu, chúng ta cũng không ăn được. Dựa theo nguyên tắc dong binh chia ra đi.
Diệp Phàm nói thẳng.
Nguyên tắc dong binh là dựa vào sự đóng góp của dong binh hợp tác trong cùng một nhiệm vụ để phân chia, nhưng tính công bằng của cái này cũng không cao, dù sao ai cũng không biết cụ thể đóng góp của hai bên. Có thể nói là rất có thử thách niềm tin đối với một đội dong binh.
Nhưng đây cũng là nguyên tắc dong binh của cả Thiên Vũ Đại Lục. Bình thường khi chiến đấu, có ký ức thủy tinh, một khi xuất hiện chuyện quá mất cân bằng, giao ký ức thủy tinh cho công hội dong binh thì như vậy đội dong binh này sẽ thua.
Đương nhiên, nếu ngươi không may mắn bị đối phương giết sạch vậy thì lại khác. Thật ra đám người Diệp Phàm cũng không thuộc dong binh nên cái gọi là niềm tin có hay không cũng không quan trọng, nhưng nữ tử không hề để ý, dù sao thực lực của còn nàng ta bày ra đó, cũng không sợ đám người Diệp Phàm đùa giỡn tự rước lấy họa.
- Không tồi, tiểu đệ đệ còn biết cả nguyên tắc dong binh. Đã như vậy thì giới thiệu hai bên đi, đội dong binh Linh Huyết, ta là thủ lĩnh Hồng Linh, chiến sĩ, hắn là đội phó Đao Ba, thuẫn chiến sĩ, ba người bọn họ lần lượt là cung thủ Ngô Tử, thích khách Vương Trùng, đao thủ Hoàng Hứa Phi.
- Đệ tử Tiềm Long Phong của Thiên Phủ, ta là thủ lĩnh Diệp Phàm, cung thủ, chiến sĩ Diệp Tàn, thích khách Diệp Quỷ, cung thủ Huân Y, thể tu Đại Lực!
- Thể tu?
Hồng Linh nghe vậy thì không khỏi sững sờ, sau đó đánh giá Đại Lực một chút. Đội dong binh có thể tu thì vô cùng nổi tiếng, có thể chống lại khả năng bị đánh, năng lực bay liên tục rất mạnh.
Đồng thời, trường kiếm sau lưng Diệp Phàm cũng như đang nói cho nàng ta biết, giá trị thực sự của cung thủ này thấp như thế nào.
- Đánh thế nào?
Hồng Linh hỏi thẳng, mặc dù không phải quá xem trọng sức chiến đấu của đám người Diệp Phàm nhưng đã quyết định hợp tác thì đương nhiên Hồng Linh vẫn sẽ dành sự tôn trọng nhất định.
- Sợ là nói ra các ngươi cũng không nghe theo, chúng ta chiến đấu với nhau nhưng nếu có nguy hiểm thì vẫn phải trợ giúp nhau.
- Được! Đao Ba, đi lên dụ Băng Xà ra.
Hồng Linh cao giọng nói, sau đó Trữ Vật Giới Chỉ trong tay sáng lên, trong tay xuất hiện hai Đao Luân.
Đao Luân này thật ra cũng được xem là một trong những vũ khí cận chiến, có thể thông qua phương thức lượn vòng để đánh xa, cũng có thể đánh cận chiến.
Trong tay Diệp Phàm xuất hiện một cung tiễn Huyền Thiết, bao đựng mũi tên đeo sau lưng. Thân hình Đại Lực bay đến bên cạnh Đao Ba, nếu là trước đây thì có lẽ hắn ta sẽ căng thẳng nhưng giờ đã trải qua một trận chiến Huyết Linh Chu thì Đại Lực đã mạnh hơn rất nhiều.
Duy nhất có chỉ Huân Y tái nhợt sắc mặt, dù sang nàng cũng chưa từng giết hung thú, nhất là cửa động to lớn như vậy. Chỉ sợ con hung thú này là một cự thú vô cùng to lớn.
- Ha ha, không sai, đầu to, lão tử rất thích ngươi, sau này từ Thiên Phủ đi ra có thể đi theo đội dong binh Linh Huyết của chúng ta.
Đao Ba cao giọng nói. Sự lạnh lùng của Đại Lực khiến hắn ta nhìn với con mắt khác xưa, đồng chữ thể tu này cũng khiến hắn ta để ý hơn.
Hồng Linh quan sát đám người Diệp Phàm, ngoại trừ nữ tử xinh đẹp khó tin có hơi căng thẳng ra thì những người khác vô cùng bình tĩnh. Điểm này thì mạnh hơn nhiều so với đại đa số đệ tử học phủ mà nàng ta từng gặp, vốn dĩ nàng ta cho rằng đệ tử trong học phủ đều là hoa trong nhà kính, hiện giờ xem ra cũng không phải không có cường giả.
Rầm rầm!
Đao Ba và Đại Lực phát ra tiếng động rất to ở cửa động, lập tức có một luồng hàn khí đáng sợ vô cùng trực tiếp phun ra từ cửa động. Hai người đồng thời bùng phát, gầm một tiếng vang vọng, sau đó toàn bộ Băng Phong như xảy ra động đất, từng khối băng dưới chân bắt đầu nứt vỡ.
Diệp Phàm và Hồng Linh lập tức biến sắc, đã biến dị thành công rồi sao!
- Tiểu đệ đệ, xem ra chúng ta phải chạy trốn rồi.
Hồng Linh nghiêm túc nói.
- Trên Băng Phong, chúng ta không trốn khỏi Băng Xà được, nghe tiếng này thì ít nhất phải ba mươi trượng, tên gia hỏa này ở Thiên Phủ phải có một vạn năm ngàn tích trữ.
Diệp Phàm nghe vậy thì không khỏi nở nụ cười khát máu mà nói. Hồng Linh sững sờ, đây thực sự là một đệ tử học phủ sao? Sao còn tham lam hơn cả ta thế?
Ầm!
Cửa động rộng lớn bỗng nhiên vỡ ra, một Băng Tinh Cự Xà cực lớn xông ra, rộng khoảng chín thước há to miệng ra, hàn khí màu trắng lan tỏa khiến sắc mặt Đao Ba và Đại Lực đều tái nhợt.
- Lão đại, tiêu rồi, là Cự Băng Mãng Xà biến dị thành công!
Đao Ba nuốt nước miếng, hơi tuyệt vọng nói.
Đám người Ngô Tự cũng lộ ra vẻ sợ hãi. Tình hình của Đại Lực và Huân Y cũng không khác mấy. Băng Xà biến dị chia ra rất nhiều loại, Cự Băng Mãng Xà chính là loại khá khủng bố trong số đó, dung lượng nguyên lực tương đương với người có võ tu Cương Thể ngũ trọng.
Nhưng cho dù là Cương Thể ở lục trọng, thất trọng cũng chưa chắc đã là đối thủ của nó, phòng ngự cực băng khủng bố, phun ra phạm vi hàn khí rất lớn, thân thể và sức mạnh vô cùng lớn. Đừng nói là mười người bọn họ, cho dù một đội dong binh tam phẩm bình thường cũng quá sức.
Đội dong binh tam phẩm là một đội mà đội viên đều đã đạt đến Cương Thể cảnh, mà đội dong binh Linh Huyết chỉ có Hồng Linh là Cương Thể nhị trọng, những người khác đều là Nhập Cương cảnh.
Như này thì đánh thế nào? Dựa vào đám bình hoa Thiên Phủ này ư? Còn không bằng trực tiếp đi chết luôn.
Đao Ba có hơi tuyệt vọng nhưng Hồng Linh lại không thể tuyệt vọng, lúc này tự loạn thế trận thì chính là chết.
- Hoảng cái gì? Đệ tử Thiên Phủ khác còn chưa hoảng hốt, chúng ta ngày thường tự xưng là dong binh liếm máu trên lưỡi đao mà còn hoảng sợ thì để mặt mũi vào đâu.
- Nhưng lão đại…
Đao Ba còn muốn nói nữa nhưng Cự Băng Mãng Xà kia không hề kiên nhẫn, lập tức cắn về phía Đao Ba. Đao Ba lập tức lăn mình đi, ném đại thuẫn trong tay ra, hung hăng nện vào cái miệng lớn của Cự Băng Mãng Xà, phản công lại.
Phải nói rằng, kinh nghiệm chiến đấu Đao Ba vẫn phong phú như thế, chỉ là thực lực chênh lệch thì căn bản không thể bù đắp được.
Cự Băng Mãng Xà không hề dừng lại, cự thuẫn kia va chạm chỉ giống như chạm nhẹ một cái, sống chết của Đao Ba chỉ ở ngay trong khoảnh khắc, đám người Hồng Linh lúc này tiến hành công kích, một người bên cạnh bước ra, hàn băng bay vụt lên, Hồng Linh duyên dáng đạp băng mà đi.