Vô Địch Thiên Đế

Chương 166: Mưu lợi chém giết

Chương Trước Chương Tiếp

Trầm Long trực tiếp đạp lên trên phi đao mà tiến lên, lúc lại tiếp cận Thiên Hạc của đám người Diệp Phàm một lần nữa, trên khóe môi của hắn ta lộ ra một nụ cười tà ác. Mặc dù con đường phía sau, phi đao của Đệ Ngũ Thanh Phong đã không cách nào tiến đến được nữa, thế nhưng một chút khoảng cách này hoàn toàn đủ để hắn ta bay đến phía trên Thiên Hạ của đám người Diệp Phàm.

Phi đao không giống như Vũ Tiễn, uy lực ở cự ly xa tất nhiên sẽ không bằng, chẳng qua thì tốc độ càng nhanh thì khoảng cách cận chiến sẽ càng mạnh hơn, hơn nữa còn có thể sử dụng chủy thủ, phi đao bắn ra cũng sẽ càng linh hoạt hơn so Vũ Tiễn, tính biến hóa cũng càng mạnh hơn.

Nhưng về mặt khoảng cách thì lại có hạn chế khá lớn.

Dương Phú điên cuồng bắn ra Vũ Tiễn hòng ngắn chặn đám người Diệp Phàm lại, phòng ngừa bọn họ bắn tên quấy nhiễu Trầm Long, mọi thứ phát triển theo dự đoán tốt nhất. Chỉ cần Trầm Long đi lên được Thiên Hạc của đám người Diệp Phàm thì đại cục đã định rồi.

Thế nhưng Diệp Phàm lại đột nhiên để lộ ra một nụ cười trào phúng. Hắn nhìn Trầm Long ở trên không trung, trong lòng âm thầm cười nhạo: Thiên đường có lối ngươi không đi, Địa Ngục không cửa lại xông tới.

Nếu như tác chiến chính diện, cho dù bọn họ có thắng thì cũng sẽ lãng phí rất nhiều thời gian, thế nhưng hết lần này tới lần khác Trầm Long lại cứ bay trên không trung.

Diệp Phàm không chút do dự, dưới chân mượn lực, Tam Bộ Nhất Thiểm, lập tức bay đến phía trước Trầm Long, vung kiếm chém thành hình chữ nhất!

Trầm Long lập tức kinh hãi. Đây chính là khoảng không cao mấy ngàn mét đấy, thế mà Diệp Phàm lại trực tiếp lao đến từ phía trên Thiên Hạc. Một khi hai người mà đánh nhau, không chỗ mượn lực, vậy hậu quả sẽ là đồng quy vu tận.

Điên cuồng, hắn ta căn bản không hề ngờ rằng Diệp Phàm sẽ điên cuồng đến mức như vậy. Thế nhưng lợi kiếm đã ra khỏi vỏ, tiếng kiếm rít chấn nhiếp cả thần hồn. Trong thoáng chốc, Trầm Long hơi khựng lại một chút. Tiếp sau đó, hắn ta lập tức thanh tỉnh lại, siết chặt hai nắm tay, hung hăng mà đánh về phía Diệp Phàm.

Hắn ta muốn mượn sức bay đến của Diệp Phàm để bay đến phía trên Thiên Hạc.

Vèo!

Thân hình của Diệp Phàm lập tức xuất hiện ở phía trên Trầm Long. Bởi vì trọng lực mà hai người đã bắt đầu rơi xuống.

Trong nháy mắt đã không nhìn thấy bóng dáng của Diệp Phàm đâu nữa, Trầm Long lập tức kinh hãi khiếp vía. Loại cảm giác rơi xuống này làm cho hắn ta như phát điên lên, cũng may Thiên Hạc ở đằng sau vẫn một mực phi hành về phía bên này, một thanh phi đao cực kỳ nguy cấp mà bay đến dưới chân Trầm Long.

Nhưng công kích của Diệp Phàm đã đánh tới, Bách Ảnh Vô Tục Thối!

Thối ảnh vô cùng vô tận lập tức bao phủ lấy Trầm Long hoàn toàn.

Ầm ầm ầm ầm!

Nguyên Lực cuồng bạo nổ vang, trên chân Diệp Phàm tung tóe máu tươi. Mặc dù Diệp Phàm chỉ công kích về một phía, thế nhưng Nguyên Lực của hai người vẫn chênh lệch quá lớn, mà thiên phú Linh Cương của Trầm Long vốn đã có Phản Thứ Vũ Xác có năng lực phản lại công kích!

Cơn đau đớn trên đùi khiến cho sắc mặt của Diệp Phàm cũng có chút tái nhợt, thế nhưng sức mạnh dưới chân lại không có ý định giảm bớt chút nào, tất cả thối ảnh lập tức hội tụ lại, tiếp sau đó, đùi phải của Diệp Phàm bỗng nhiên bổ xuống.

Nhất Thối Bách Liệt!

Rầm!

Một cỗ đại lực vô cùng đáng sợ quét ngang truyền đến từ trên cánh tay của Trầm Long, sau đó thân ảnh của Trầm Long rơi xuống mãnh liệt, cho dù có là một chuôi phi đao, cũng không cách nào giúp cho hắn ta mượn càng nhiều lực lượng hơn nữa.

Rơi xuống từ trên không trung với độ cao cả ngàn mét, đừng nói là Cương Thể cảnh, cho dù có là Siêu Phàm cảnh cũng đã quá sức rồi. Muốn Lăng Không Phi Độ, chí ít thì cũng phải là Hư Cương cảnh, mà trong toàn bộ Đông Linh cảnh cũng không biết có dạng cường giả tuyệt thế này tồn tại hay không nữa.

Sắc mặt Trầm Long vô cùng tái nhợt. Một cỗ khí tức tử vong xâm nhập vào người hắn ta, đồng thời không ngừng có phi đao bay đến dưới chân hắn ta, cố gắng giảm bớt lực lượng trên người hắn ta từng chút một.

Nhưng rất nhanh, lại một cỗ khí tức đáng sợ nữa hung hăng phóng tới chỗ hắn ta. Lúc này, hắn ta không khỏi phẫn nộ mà quát:

- Diệp Phàm, ngay cả mệnh ngươi cũng không cần nữa sao!

Diệp Phàm nghe thấy vậy thì lộ ra một nụ cười tàn nhẫn:

- Mặc dù ta không biết ngươi là đệ tử của gia tộc Linh Phong kia, thế nhưng rất xin lỗi, ta không chết được!

Vừa nói dứt lời, một quyền đã hung hăng đánh tới, Long Khiếu Quyền!

Một trận tiếng vang kỳ dị khiến cho thần hồn của Trầm Long lại một lần nữa lâm vào trì độn, tiếp theo đó, một quyền đã đánh thẳng tới trước mặt hắn ta.

Lại lần nữa đón đỡ thì lại một cỗ đại lực nữa truyền đến, tốc độ rơi xuống của Trầm Long trở nên càng nhanh hơn. Đồng thời, mưa tên của Huân Y lại một lần nữa bắn thẳng về phía đám người Đệ Ngũ Thanh Phong. Cự Thuẫn dựng thẳng lên, cũng cản trở mất tầm nhìn của Đệ Ngũ Thanh Phong. Lần này, phi đao cứu mạng đã không phóng đến nữa.

Trầm Long phát ra một tiếng gầm thét đầy hoảng sợ mà lại không cam lòng, lấy tốc độ vô cùng đáng sợ mà rơi xuống. Thế nhưng tiếp theo đó, Diệp Phàm lại lơ lửng trong không trung dưới ánh mắt không thể tin được của hắn ta.

Cái này sao có thể?

Phù Không Lược Ảnh che giấu đi chiến kỹ Phù Không!

Thân hình Diệp Phàm dừng lại, sau đó lại bay thẳng về phía Thiên Hạc của đối phương. Mà Vũ Tiễn của Huân Y lại nối thành một đường thẳng, Diệp Phàm đạp mũi tên mà đi.

Lúc này, Dương Phú không ngừng nổ bắn Vũ Tiễn, không ngừng đánh tan Vũ Tiễn của Huân Y, khiến cho Diệp Phàm mất đi điểm tựa, đồng thời hắn ta cũng phi đao ra, phong tỏa không gian né tránh của Diệp Phàm.

Tam Bộ Nhất Thiểm, Phù Không, Tam Bộ Nhất Thiểm!

Dung hợp chiến kỹ nhiều ngày như vậy, mặc dù không nói chắc được là có thể sử dụng Phù Không và Tam Bộ Nhất Thiểm một cách hoàn mỹ và liên tục được, thế nhưng là nối tiếp liên tục hai lần lại không có vấn đề gì.

Diệp Phàm và Trầm Long cũng có một vài điểm khác biệt. Thiên Hạc của Diệp Phàm là chạy thẳng về phía trước, còn của Trầm Long thì lại truy sát theo phía sau, hiển nhiên lộ tuyến trên không trung sẽ dài hơn rất nhiều. Mà Diệp Phàm đang bay thẳng về phía Thiên Hạc của đám người Dương Phú, còn Thiên Hạc thì lại bay về phía Diệp Phàm, tất nhiên khoảng cách sẽ trở nên rất ngắn.

Vẻn vẹn sử dụng chiến kỹ ẩn tàng ba lần, Diệp Phàm đã bay đến phía trên Thiên Hạc. Coi như đám người Dương Phú có phản ứng kịp thời thì cũng không kịp khống chế để Thiên Hạc tránh ra, lại nói, chỉ có mỗi một tên Diệp Phàm nhỏ nhoi, bọn họ căn bản không sợ.

Nhưng điều làm cho tất cả mọi người đều không ngờ tới chính Diệp Phàm lại trực tiếp xuất hiện ở phía trên chiếc cánh của Thiên Hạc. Sau một khắc, Lăng Hư Kiếm bỗng nhiên chém thẳng về phía cánh của Thiên Hạc.

Xoẹt một tiếng, Lăng Hư Kiếm trực tiếp xuyên qua chiếc cánh của Thiên Hạc, mà cùng lúc đó, đám người Diệp Tàn lại khống chế Thiên Hạc bay ngược trở về.

Đám người Dương Phú kinh hãi, lúc này đã điên cuồng phóng tới chỗ Diệp Phàm. Diệp Phàm duỗi chân một cái, mượn lực phản xung mà bay lên trên không trung, Tam Bộ Nhất Thiểm.

Kéo giãn khoảng cách với đám người Dương Phú, đồng thời, Thiên Hạc dưới chân bọn hắn phát ra một tiếng gào thét, tiếp đó lại bắt đầu đảo quanh trên không trung, rơi thẳng xuống phía dưới, tiếp ngay sau đó còn có bốn người Dương Phú.

Phù Không!

Bóng dáng của Diệp Phàm trôi nổi giữa không trung, tiếp sau đó, một nhánh Vũ Tiễn bay đến dưới chân hắn, mượn lực mà bay ngược trở lại. Vài giây sau, hắn đã bay tới phía trên Thiên Hạc của minh. Thiên Hạc lượn một vòng, sau đó lại kích xạ về phía Băng Phong.

Đám người Trầm Long mà rơi xuống ở một độ cao như thế, hẳn là sẽ phải chết không nghi ngờ, trừ phi đối phương còn có người có được Thiên Hạc. Chẳng qua thì cái thứ như Thiên Hạc này liệu có thể do một người bình thường tọa kỵ được hay không là một chuyện. Mua được nó không đắt, nhưng nuôi thì rất đắt.

Diệp Phàm nhìn chằm chằm vào bóng dáng mấy người hoàn toàn biến mất, cơ bản đã xác định đối phương không hề có Thiên Hạc thứ hai nữa rồi.

Không cần nói những người này sẽ không đề phòng ở những chuyện chưa xảy ra, cũng giống như Diệp Phàm vậy, kiếm chút điểm tích phân căn bản không phải vấn đề, nhưng là tốc độ tiêu pha điểm tích phân cũng không chậm, chẳng lẽ hắn sẽ không đề phòng sao?

Thế nhưng hắn cũng không hề mua Tiên Hạc thứ hai. Huynh đệ ba người cùng với Đại Lực Huân Y đều dùng một con.

Dù sao thì tình huống đánh một trận ác chiến trên không trung như vừa rồi vô cùng hiếm thấy, mà cũng có rất ít người biến thái giống như Diệp Phàm, chỉ mới là Nhập Cương cảnh mà đã có thể làm ra được Lăng Không Phi Độ ngắn ngủi rồi.

Một đường kích xạ, nhiệt độ không khí cũng càng ngày càng lạnh, một chút gió tuyết rơi lên trên người mọi người, thế giới thanh thúy tươi tốt chậm rãi biến mất, mà đất trời trắng toát lại kéo đến.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)