Vô Địch Thiên Đế

Chương 161: Kế hoạch

Chương Trước Chương Tiếp

So với sự trưởng thành của đám người Diệp Phàm, đám người Bắc Cung Tuyết ở Linh Tuyền Chi Địa cũng có tiến bộ cực cao. Võ Đạo Pháp Tắc hoàn thiện thế kia khiến cho bọn họ tu hành vũ kỹ hoàn toàn là làm chơi ăn thật, bọn họ hoàn toàn tin tưởng bốn tháng sau, mỗi người đều có thể luyện ra được một loại vũ kỹ che giấu chiến kỹ.

Về phương diện tu hành, vậy càng thêm khủng bố, phối hợp với tư chất của bọn họ, có thể cảm giác được rõ ràng tu vi của bản thân đang từ từ tăng lên.

Đương nhiên, tu hành cũng cần nghỉ ngơi, khổ nhàn kết hợp với nhau mới là phương thức tu hành chính xác.

Ở Linh Tuyền Chi Địa không phân biệt võ phong, người có quan hệ tốt tự nhiên sẽ được vây quanh. Mà xung quanh Ninh Hồng Trần, Vương Văn Phượng cùng Tôn Nhã Vận đều vây quanh lấy hắn ta, ba người trai tài gái sắc kim đồng ngọc nữ, làm cho không ít người hâm mộ không thôi.

Bắc Cung Tuyết cùng với Thượng Quan Thính Vũ và Triệu Linh Nhiên ở cùng một chỗ, mà ba người ngồi ở một bên, nói ra tâm sự của thiếu nữ:

- Tuyết Nhi muội muội, lần trước ở Linh Phong, ta phát hiện trạng thái của ngươi rất tốt, xem ra đã hoàn toàn quên Diệp Phàm rồi đúng không?

Triệu Linh Nhiên cười nói:

- Ừm, ta quyết định quên hắn đi. Quá mệt mỏi rồi. Ta không biết tại sao ta và Diệp Phàm lại đi đến ngày hôm nay nữa, những gì ta làm đều là vì suy nghĩ của hắn, nhưng hắn lại hết lần này đến lần khác làm tổn thương ta. Có lẽ có một số lời ta nói không tốt, nhưng ta cũng không nên bị đối xử như vậy chứ.

Bắc Cung Tuyết lắc đầu, nữ hài ngây thơ đơn thuần kia cuối cùng cũng chậm rãi lộ ra một loại khí tức thành thục. Trận yêu đương này còn chưa kịp nồng cháy thì đã chấm dứt. Sự trưởng thành như vậy, là tốt hay xấu đây?

Ai cũng không biết, nhưng con người dù sao cũng có con đường riêng của mình, nàng đã lựa chọn con đường này, vậy cứ đi tiếp như vậy đi. Diệp Phàm, chỉ có thể trở thành quá khứ thôi.

- Đây cũng là chuyện tốt. Lúc ở Sở Quốc ta đã nói cho ngươi rồi, là ngươi không nghe, hiện tại bị thương rồi, ngươi có muốn tìm thì cũng phải tìm một người như Ninh Hồng Trần kia kìa, bởi vì chỉ có nam nhân này mới có thể cùng ngươi đi thẳng một đường tới đỉnh cao của võ đạo.

Lúc này Triệu Linh Nhiên cao giọng nói.

- Hồng Trần sư huynh?

Bắc Cung Tuyết nghe vậy thì không nói gì.Nói thật, Ninh Hồng Trần ngoại trừ lúc ở Long Miếu làm cho nàng thất vọng thì những phương diện khác đều coi như là hoàn mỹ, đối với nàng cũng coi như là chiếu cố tỉ mỉ. Tuy rằng hắn ta cũng có nữ nhân, thế nhưng chưa từng giấu diếm, vô cùng chính trực.

Nam nhân tam thê tứ thiếp ở Sở Quốc là điều cực kỳ bình thường, nàng cũng không để ý lắm, thế nhưng nàng đối với Ninh Hồng Trần, quả thật không có cái loại cảm giác động tâm này.

- Tuy rằng Hồng Trần sư huynh rất ưu tú, nhưng ta không thích hắn, hắn cùng Diệp Phàm không giống nhau. Mặc dù ta lựa chọn rời khỏi Diệp Phàm, nhưng ta cũng sẽ không tìm Ninh Hồng Trần đâu. Lời này ta cũng đã nói rất nhiều lần rồi, Linh Nhiên tỷ tỷ, tỷ cũng đừng khuyên ta nữa.

Bắc Cung Tuyết lắc đầu nói:

- Ngược lại lần trước ta nói về ngươi với hắn ta, tuy rằng Hồng Trần sư huynh cực lực che dấu, thế nhưng ta cảm thấy hắn ta cũng có ý với ngươi đấy.

- Thật sao? Hừ, vậy ta cũng sẽ không khách khí nữa. Nam nhân tốt như vậy, ngươi không cần, ta cũng không thể buông tha. Hì hì, sau này ngươi cứ hâm mộ ta đi.

- Ngươi cũng đừng vội cao hứng, hai nữ nhân bên cạnh hắn ta cũng không phải ăn chay.

Thượng Quan Thính Vũ lắc đầu.

- Yên tâm, ta cũng không phải ăn chay. Đúng rồi, Thính Vũ muội muội, nghe nói ngươi và Kiếm Tiên Khách sư huynh...

- Ngươi nói bậy cái gì đó, chúng ta vẫn chỉ đang trong giai đoạn tìm hiểu thôi.

Lúc này, sắc mặt Thượng Quan Thính Vũ đỏ lên, xoay người nhìn về phía Kiếm Tiên Khách, mà Kiếm Tiên Khách cũng nhìn chằm chằm nàng ta, trên khuôn mặt tuấn dật giống như đao gọt lộ ra một nụ cười ôn hòa, trên khóe miệng hắn ta ngậm một cây linh thảo, có chút phóng đãng không kiềm chế được, lại mang một tia nho nhã của quân tử.

Dương Nhược Huyên một mình lẳng lặng ngồi ở một bên, nàng ta không thích nói chuyện, người khác tìm nàng ta nói chuyện, nàng ta cũng chỉ cười cho qua, bộ dạng cự tuyệt người ngoài ngàn dặm.

Cái vòng luẩn quẩn này, ở địa phương nào cũng đều sẽ tồn tại, tựa như vòng tròn của Đao Phỉ vậy, chỉ có hắn và Ma Sinh thôi. Thân phận của hai tên thổ phỉ hiển nhiên làm cho bọn họ không dung nhập được vào trong cái vòng luẩn quẩn không phú quý thì cũng quyền thế này, chẳng qua hắn ta cũng không thèm để ý đến. Đối với những người này, hắn ta cũng rất xem thường.

Ma Sinh có thể tiến vào vùng đất như Linh Tuyền Chi Địa, tuy rằng ngoài dự liệu nhưng cũng là hợp tình hợp lý, dù sao thì nếu là một tên thổ phỉ không có năng lực, làm sao có thể tiến vào Thiên Phủ, dựa vào Đao Phỉ được chứ? Ngươi coi Thiên Phủ là cơ quan từ thiện à.

Ở Thiên Phong, thân phận của Đao Phỉ vẫn rất cao, chỉ là có chút thô bỉ thôi, cũng không thích dối trá, cho nên không khiến người ta quá yêu thích, thế nhưng Lý Vinh đối với hắn ta lại không tồi, chẳng qua Lý Vinh cũng có đệ tử nhị tinh, thế nên Đao Phỉ cũng không có tức giận.

......

Tiếp tục yên tĩnh sinh hoạt và tu luyện, cũng bất giác đã năm ngày trôi qua.

Ở Linh Phong, Thẩm Vân Hạo nhìn Vương Tử Yên và Vương Tử Nhiên mà Trầm Vân Trùng mang tới, lộ ra một nụ cười ôn hòa:

- Nghe nói các ngươi cần Cứu Sinh Thảo? Thứ này cũng không rẻ, ở Thiên Phủ cũng cần một vạn ba ngàn điểm tích lũy.

Vương Tử Yên và Vương Tử Nhiên nghe vậy thì không khỏi có chút nghi hoặc, tư chất của các nàng ở Thiên Phủ không tính là quá tốt, ngày thường cũng không có giao tiếp quá nhiều với những nhân vật thiên tài này. Trầm Vân Hạo đột nhiên tìm các nàng, lại nói đến chuyện Cứu Sinh Thảo, đây là vì sao chứ?

- Vừa hay ta có một gốc cây Cứu Sinh Thảo, để trên người cũng không có tác dụng gì, đưa cho các ngươi vậy, chẳng qua thì...

Nói đến đây, Trầm Vân Hạo chợt dừng lại.

Hai người Vương Tử Yên nghe vậy thì lúc này trên mặt lại lộ ra một tia vui mừng. Hơn một vạn điểm tích lũy, đây cũng không phải là con số nhỏ, mặt khác, Cứu Sinh Thảo là các nàng cần dùng để cứu mạng, phụ thân các nàng bị Tử Linh Xà cắn, rất cần cái này.

- Trầm sư huynh có yêu cầu gì, cứ việc… nói!

Vương Tử Yên cắn răng nói, các nàng có cái gì? Không phải là thân thể mê người sao, hai người các nàng giống nhau như đúc, trong mắt những đệ tử thế gia có điểm tích lũy này, xem như là đồ chơi không tồi, mà cặp song sinh này quả thật là có một phong vị khác biệt.

Trầm Vân Hạo tìm các nàng có thể làm cái gì, sợ là muốn thân thể các nàng mà thôi. Nếu như là trước kia, các nàng sẽ không vì một vạn điểm tích lũy mà đi làm loại chuyện này, nhưng phụ thân các nàng đã nguy hiểm sớm tối, lúc này, đừng nói sự trong trắng nhỏ bé, cho dù có là tính mạng thì các nàng cũng sẽ không keo kiệt chút nào.

Trầm Vân Hạo nhìn bộ dáng thẹn thùng của hai nữ tử này, trong lòng quả thật có chút kích động. Tuy rằng hai cô nàng này không tính là tuyệt sắc nhân gian, nhưng cũng có chút xinh đẹp động lòng người, hơn nữa bộ dạng giống nhau. Nếu là mây mưa một phen, hẳn là tư vị cũng không tệ.

Chẳng qua hắn ta còn có chuyện quan trọng hơn. Nghĩ tới đây, hắn ta lạnh nhạt nói:

- Gần đây có một nhiệm vụ là săn lấy hung thú Băng Xà tam phẩm, có một đội ngũ, ta muốn các ngươi cùng bọn họ đi làm nhiệm vụ.

Nói xong, hắn ta ném một bảng danh sách ra.

Vương Tử Nhiên tiếp nhận danh sách, là một đội ngũ do một gã đệ tử tam tinh cầm đầu, hiện giờ đã có bốn người, ba người khác kém nhất cũng là đệ tử nhị tinh Nhập Cương ngũ trọng. Thực lực cường đại như vậy, còn cần tỷ muội các nàng làm cái gì chứ?

- Quan hệ giữa các ngươi và Diệp Quỷ không tệ nhỉ? Ở Thiên phủ cũng thường xuyên đi tìm hắn, ta chỉ có một yêu cầu, nhiệm vụ lần này, các ngươi nhất định phải gọi Diệp Quỷ theo.

Diệp Quỷ?

Vương Tử Nhiên và Vương Tử Yên nghe vậy thì lập tức sửng sốt. Đoạn thời gian trước Diệp Phàm chọc phải Trẩm Vân Hạo, các nàng biết, lần này để cho các nàng gọi Diệp Quỷ theo, tất nhiên không phải chuyện tốt lành gì.

- Diệp Quỷ là ân nhân cứu mạng của chúng ta...

Vương Tử Nhiên có chút sốt ruột nói.

- Phụ thân các ngươi đối với các ngươi càng có ơn dưỡng dục. Thế nào? Chẳng lẽ các ngươi muốn nhìn phụ thân của mình đi chết?

- Nhưng mà... Nếu như làm như vậy, chẳng phải là vong ân phụ nghĩa, heo chó cũng không bằng sao?

Vương Tử Nhiên tiếp tục lắc đầu, để cho các nàng đi chết, hoặc là muốn thân thể các nàng đều được, nhưng bắt các nàng hãm hại ân nhân cứu mạng của mình, loại chuyện này, bất kể có thế nào các nàng cũng không làm được.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)