Ầm!
Đoái Hoán đại điện yên tĩnh, đột nhiên phát ra một tiếng vang rất lớn, một bóng người từ trong phòng Đoái Hoán bay ra, xoay tròn trong không trung, tư thế cực kỳ phiêu dật rơi xuống đất, đồng thời hai tay bất giác run rẩy.
- Sư tỷ, đừng như vậy chứ, tốt xấu gì ta cũng cứu ngươi một mạng!
Lúc này Diệp Phàm cao giọng nói, nữ nhân sao lại hung hãn như vậy, cường độ của một cước kia quả thực đá văng hắn ra, cũng may là Diệp Phàm, nếu đổi thành tu sĩ Nhập Cương Nhị Trọng khác, sợ là lần này trọng thương rồi.
- Đăng đồ tử, cái mạng này ta sẽ trả cho ngươi, nhưng ngươi lại đối xử với ta như vậy, ta nhất định phải giết chết ngươi!
Hét lên từng tiếng, ngay sau đó Tiêu Sênh Vũ chạy ra khỏi phòng Đoái Hoán.
Tất cả đệ tử của Đoái Hoán đại điện đều ngây người tại chỗ, đây là tình huống gì đây? Đây không phải là Diệp Phàm sao, còn có người sao đó chính là Tiêu Sênh Vũ! !
Một đạo kiếm khí bay qua, Diệp Phàm Cửu Hư Mê Tung Bộ trực tiếp bước ra, kiếm khí dường như chém Diệp Phàm thành hai nửa.
Kính Chi Phản Tượng!
Tam Thốn Bộ ba bước lóe lên!
Tốc độ của Diệp Phàm cực nhanh, trực tiếp bắt đầu chạy trốn khỏi Đoái Hoán đại điện.
- Ta chẳng hề làm gì cả, có thể nói chút đạo lý được không, không cởi sạch y phục thì làm sao trị liệu cho ngươi được chứ!
Lúc này Diệp Phàm bi phẫn nói, chuyện quái gì đây.
- Dâm tặc, đi chết đi!
Tiêu Sênh Vũ phẫn nộ quát, tốc độ càng nhanh, mặc dù võ kỹ của Diệp Phàm võ tinh diệu, nhưng thực lực còn kém xíu, chẳng mấy chốc sẽ bị Tiêu Sênh Vũ đuổi kịp.
Về phần những đệ tử khác, đã ngốc ngây tại chỗ, bốn chữ cởi sạch y phục giống như sấm sét giữa trời quang, quanh quẩn trong đầu bọn họ.
Diệp Phàm không ngừng xuyên qua từ trong đám người, Tiêu Sênh Vũ sợ làm bị thương những người khác, không xuất kiếm, dựa vào khinh công thân pháp không ngừng theo đuổi.
Cửa ra vào Đoái Hoán đại điện đang ở trước mắt, Diệp Phàm giống như nhìn thấy ánh sáng ban mai, thời điểm hắn muốn vượt qua, một thân ảnh ưu mỹ vượt qua đỉnh đầu hắn, đá ngược một cái.
Lúc này Diệp Phàm nhanh chóng tránh thoát, Lăng Hư Kiếm sau lưng trực tiếp ra khỏi vỏ, cả người giống như gió lốc xoay tròn.
Võ kỹ địa giai sơ cấp Luân Hồi Kiếm Vũ!
Vụt vụt vụt!
Kiếm khí khủng bố khiến cho Tiêu Sênh Vũ không thể không thu hồi đôi chân dài, đồng thời, Tam Thốn Bộ tam bộ lóe lên, thân hình Diệp Phàm xuất hiện ở sau lưng Tiêu Sênh Vũ, lần nữa trùng kích.
- Dâm tặc chạy đâu!
Hét lên từng tiếng, kiếm khí của Tiêu Sênh Vũ lần nữa lao đến, nơi này số người qua lại đã rất ít đi, hơn nữa sau thời gian khiếp sợ ngắn ngủi, quần chúng ăn dưa cũng kịp phản ứng lại, nguyên một đám tránh ra vị trí, sợ Tiêu Sênh Vũ chặt không chết Diệp Phàm.
- Ta nói sư tỷ việc gì cũng phải nói lý một chút chứ, vì cứu ngươi, ta mới nhìn thấy thân thể ngươi, lại nói, y phục của ngươi cũng không phải do ta cởi.
Diệp Phàm có chút bất đắc dĩ nói, Tiêu Sênh Vũ nhất thời buồn bực chán nản, trường kiếm trong tay càng ngày càng ác liệt, Diệp Phàm bất đắc dĩ, Lăng Hư Kiếm trong tay múa kín không kẽ hở.
Mặc dù chặn lại kiếm chiêu của Tiêu Sênh Vũ, nhưng là nguyên lực chênh lệch căn bản không thể nào rút ngắn, không kịp nghiêng người, trên cánh tay trái của Diệp Phàm xuất hiện một vết máu.
Điên rồi điên rồi, nữ nhân này thực sự điên rồi.
Trong lòng Diệp Phàm âm thầm nhổ nước bọt, lần này không lùi mà tiến tới, Thập Tam Hiểu Phong Kiếm đánh ra, giống như có mười ba đạo thanh âm đồng thời vây quanh Tiêu Sênh Vũ.
Đang đang!
Nguyên lực của Tiêu Sênh Vũ nổ tung, võ kỹ Địa giai cao cấp Hồng Liên kiếm vũ, vèo vèo vèo! Kiếm ảnh khủng bố dễ như trở bàn tay đánh nát tàn ảnh của Diệp Phàm.
Ẩn tàng chiến kỹ Đâm Lưng!
Thân hình Diệp Phàm biến mất, xuất hiện sau lưng Tiêu Sênh Vũ, ngay sau đó Kính Chi Phản Tượng phát động, hai bóng người tách ra, ba bước lóe lên!
Thân hình Diệp Phàm lần nữa biến mất, xuất hiện ở bên cạnh Tiêu Sênh Vũ, võ kỹ Thiên giai cao cấp Vô Ảnh Quỷ Trảm thức thứ hai, tứ phương cực sát trận.
Bốn bóng dáng Diệp Phàm từ trên không trung rơi xuống, kiếm ảnh trùng trùng, đệ tử xung quanh nhìn đến nhiệt huyết sôi trào.
Cái này căn bản không phải chiến đấu, đây là võ kỹ thịnh yến, gần trong nháy mắt, thân ảnh Diệp Phàm biến mất trước mặt Tiêu Sênh Vũ, xuất hiện ở đằng sau nàng, tốc độ của Tiêu Sênh Vũ cũng rất nhanh, trường kiếm kéo ra, lập tức chém về phía Diệp Phàm.
Nhưng Diệp Phàm trực tiếp biến thành hai người, đồng thời thân ảnh xuất hiện bên cạnh, vô cùng kỳ diệu, càng đáng sợ là một giây sau, hắn lần nữa biến mất, trên trời cao xuất hiện bốn Diệp Phàm.
Võ kỹ quỷ dị xuất quỷ nhập thần như vậy, quả thực khiến cho người ta hoa mắt, chớ nói chi là cùng hắn tác chiến.
Nhưng Tiêu Sênh Vũ dù sao cũng là đệ tử thiên tài của Thiên phủ, tu vi càng là nghiền ép Diệp Phàm, mạnh mẽ dựa vào nguyên lực chặn lại tất cả đòn công phạt của Diệp Phàm, kiếm ảnh lập lòe, ép Diệp Phàm vài đường cùng.
Diệp Phàm mạnh sao, mạnh, nhưng mạnh cũng có giới hạn, Tiêu Sênh Vũ là Cương Thể Bát Trọng, hắn mới Nhập Cương Nhị Trọng, đánh thế nào đây?
Võ kỹ tinh diệu, người khác trực tiếp dùng nguyên lực nghiền ép, nếu như thật sự đối chiến sinh tử, có thể dùng độc, dùng sát chiêu khác, nhưng mặc dù Tiêu Sênh Vũ muốn giết hắn, dù sao cũng là bởi vì hắn nhìn thấy thân thể người khác, cũng không dễ giết.
Cứng rắn không được, chỉ có thể mưu lợi, ba bước lóe lên phát động, Diệp Phàm cứng rắn chịu một kiếm của Tiêu Sênh Vũ, bay đến trước mặt nàng, ngay sau đó ngang ngược ôm nàng vào lòng, không khách khí hôn lên bờ môi nàng.
Cảm xúc ôn nhuận khiến Diệp Phàm thiếu chút nữa trầm mê trong đó, một mùi thơm nhàn nhạt khiến hắn nhịn không được có chút rung động, cũng may trường kiếm xuyên qua bả vai trường khiến hắn đau đớn duy trì sự tỉnh táo.
Tiêu Sênh Vũ đang điên cuồng lập tức ngây ngốc tại chỗ, trường kiếm trong tay bất giác rơi xuống, lần trước thân thể nàng bị Diệp Phàm chiếm hữu, dù sao lúc đó nàng cũng đang hôn mê, tỉnh lại cũng không cảm thấy cảm giác gì quá lớn, nhưng lần này không giống nhau, loại cảm giác này khiến nàng có chút bối rối.
Ngay sau đó lửa giận bùng nổ, nàng vậy mà lần nữa bị Diệp Phàm xâm phạm! !
Tay phải Tiêu Sênh Vũ đột nhiên dùng sức vồ một cái, Tiêu Sênh Vũ phát ra một tiếng vang kỳ dị, sát ý vừa mới ngưng tụ lần nữa tán loạn, sau một khắc, chân phải Diệp Phàm chỉa xuống đất, cả người bay ngược, trường kiếm của Tiêu Sênh Vũ trực tiếp bị hắn rút ra vứt trên mặt đất, toàn bộ quá trình trôi chảy không hề ngừng lại, ba bước lóe lên, lập tức xông ra khỏi Đoái Hoán đại điện.
Tiêu Sênh Vũ vẫn như cũ ngốc ngây tại chỗ, ngay sau đó, khuôn mặt đỏ bừng, sát ý cuồng bạo tràn ngập, lao ra khỏi Đoán Hoán điện:
- Dâm tặc, ta chắc chắn phải giết chết ngươi!
Sau khi Diệp Phàm ra ngoài, lúc này nhảy lên trên Thiên Hạc, Thiên Hạc cảm nhận được chủ nhân vội vàng, vội vàng bay lên trời, chung quanh không ít đệ tử có chút hiếu kỳ, mãi đến khi Tiêu Sênh Vũ vọt ra, một tiếng dâm tặc khiến đám người rất kinh ngạc.
Thiên Hạc Tiêu Sênh Vũ đương nhiên cũng có, ngồi lên Thiên Hạc của mình, đuổi theo Diệp Phàm lao nhanh đi, chỉ để lại một đám đệ tử đưa mắt nhìn nhau.
- Có người nào biết rõ nội tình gì không?
Cuối cùng có người ngơ ngác hỏi.
- Hình như Diệp Phàm nhìn thấy thân thể của Tiêu Sênh Vũ rồi.
Một tu sĩ nghe vậy không khỏi nói khẽ, trong đôi mắt quả thực không chút che giấu sự hâm mộ và khâm phục.
- Móa nó, kích thích như vậy sao?
- Vừa rồi ở bên trong, hắn còn cứng rắn chịu một kiếm, cường hôn Tiêu sư tỷ, hơn nữa, còn chạm vào bờ mông phía sau nữa.
- Mje nó, tấm gương đó, ta thần tượng, vì chiếm tiện nghi, thật sự ngay cả mạng cũng không muốn nữa sao?
- Dũng sĩ, có hay không lập đoàn đến Tiềm Long phong học tập không?
- Thôi thôi, nhưng nói thật, ta đã sớm muốn làm như Diệp Phàm rồi, nhưng vẫn rất sợ chết.
Tin tức lớn của Thiên phủ, tân sinh Diệp Phàm của Tiềm Long phong cùng Tiêu Sênh Vũ có bí mật khó nói, giá bán ba tích phân!
Diệp Phàm thực sự cưỡng hôn Tiêu sư tỷ, giá bán mười tích phân!
Trong lúc nhất thời, cái tên Diệp Phàm lần nữa trở thành xu hướng chính ở Thiên phủ, không ít đệ tử nhao nhao tỏ vẻ muốn học tập theo liệt sĩ.