Yên tĩnh, vô cùng yên tĩnh, chẳng ai ngờ rằng, Đại Lực thực sự dựa vào sức mạnh của một mình hắn mà đánh bại ngũ đại thiên tài.
Trong đôi mắt chất phác của Đại Lực tràn đầy hưng phấn, loại kích động này khiến cả người hắn nhịn không được run rẩy, hắn trọng sinh rồi, hắn tìm thấy đường đi của chính mình rồi, đây chính là cảm giác mà hắn muốn.
Bạch Khinh Ngữ hơi kinh ngạc che cái miệng nhỏ nhắn, nàng biết rõ Diệp Phàm đang giúp đỡ Đại Lực, nhưng nàng thật sự không biết Diệp Phàm vậy mà giao Thiên Cương kỹ cho Đại Lực.
Đẳng cấp cụ thể nhìn không ra, nhưng có thể hình thành côn ảnh đáng sợ như vậy, phẩm cấp sẽ không quá thấp.
Ngay cả Diệu Sinh, cũng ngây người tại chỗ, chậm chạp không tuyên bố thắng lợi, một màn này, đối với tất cả mọi người chấn động quá lớn, vốn dĩ một ván năm chắc phần thắng, vậy mà cứ thế bị đối phương quét ngang.
Đệ tử Linh Phong không nói chuyện, mãi đến khi Diệu Sinh cao giọng nói:
- Ván này, Tiềm Long phong thắng!
Bại? Linh Phong vậy mà bại, bại bởi Tiềm Long phong bọn hắn vẫn luôn khinh thường, đây là sỉ nhục, hơn nữa sẽ vĩnh viễn khắc sâu trên mặt đám đệ tử Linh Phong.
Bọn họ tuyệt đối không bằng lòng thừa nhận, nhưng khi sự thật đẫm máu này bày trước mặt bọn họ, chỉ có mất mác cùng thống khổ!
Thậm chí không ít nữ đệ tử Linh Phong không nhịn được mà khóc rống, Linh Phong có thể bại, nhưng tuyệt đối không thể thua trên tay Tiềm Long phong.
Đệ tử của tất cả võ phong đều có chút không thể nào tiếp thu được loại chuyển hướng này, Linh Phong mạnh sao? Đương nhiên mạnh, bất luận là ở hạng mục nào cũng không thể bắt bẻ.
Thế nhưng cứ thua không rõ ràng như vậy, bọn họ cũng không phát hiện Tiềm Long phong có gì đáng ca ngợi cả, có lẽ cũng chỉ có trận thứ ba điều khiến nguyên lực là chân tài thực học, hai trận thắng lợi khác, một trận là ở nội bộ Tiềm Long phong, trong đó mờ ám ai biết?
Còn có một trận chính là trận thực chiến này, Đại Lực bộc phát ra Thiên Cương kỹ trực tiếp thay đổi cục diện, nếu không căn bản không cần đánh.
Đây hoàn toàn là vận khí cứt chó, nhưng thắng chính là thắng, giảo biện là từ mà kẻ yếu hai nói.
Đám người Diệp Phàm không nhục nhã Linh Phong quá nhiều, sau khi lấy được mười vạn tích phân, dưới sự dẫn dắt của Bạch Khinh Ngữ cùng nhau trở lại Tiềm Long phong, về phần Linh Phong sau đó như thế nào, bọn họ cũng không có hứng thú quan tâm.
Tại sao phải đau khổ chứ, chỉ là bởi vì Linh Phong đáng giá bọn họ quá thấp, nếu như bọn họ là Thần Võ phong, Thiên phong, Linh Phong còn đau khổ nữa không?
. . .
Một trận huấn luyện tranh tài này lấy hí kịch hóa cuối cùng cũng kết thúc, thười điểm tin tức Linh Phong thua Tiềm Long phong truyền đến từng đệ tử trong các võ phong, gần như tất cả mọi người đều cảm thấy là truyện cười.
Bại bởi ai cũng không có gì lại, bại bởi Tiềm Long phong, sợ là ngươi chưa tỉnh ngủ!
Nhưng sau khi liên tục xác nhận, chuyện này được chứng thực, Linh Phong quả thực thua, lập tức tất cả đệ tử tích cực thâu tóm lại, bắt đầu tìm kiếm ký ức thủy tinh ghi chép lại trận đấu kia, nhưng căn bản không có ai có ký ức thủy tinh của cuộc tranh tài đó.
Mãi đến khi có một đệ tử gọi là Ma Sinh bắt đầu lấy giá một ngàn tích phân rao bán ký ức thủy tinh, quá trình cụ thể của trận đấu này mới được lưu truyền rộng rãi, về phần kẻ khởi xướng, đương nhiên là Đao Phỉ, hắn ta cũng mặc kệ thể diện của Linh Phong, bản thân đạt được lợi ích mới là chân thật nhất.
Cùng lúc đó, đại danh của Diệp Phàm lần nữa tại nhấc lên sóng to gió lớn trong đám đệ tử, đệ tử Linh Phong cũng nhao nhao bắt đầu lên tiếng.
- Lần tranh tài này, có quá nhiều sự chuyện không chắc chắn, mười điểm tý thí bên trong Tiềm Long phong, căn bản chính là do Linh Phong chúng ta tặng không, nếu không chúng ta căn bản sẽ không thua.
- Huấn luyện là huấn luyện, một võ phong thực lực, vẫn phải nhìn sức chiến đấu chân thực, đến cuộc thi tư cách, Linh Phong ta tất nhiên sẽ dựa vào thực lực mạnh nhất, rửa sạch nhục nhã.
- Đệ tử Tiềm Long phong nghe cho kỹ, bên cuộc thi tư cách, các ngươi sẽ ngừng bước ơr vòng thứ nhất, đây là lời hứa hẹn của Linh Phong ta.
Cho dù đám đệ tử Linh Phong người người nói chuyện rất hung ác, nhưng không thể phủ nhận, bọn họ quả thực bại bởi Tiềm Long phong, trước khi rửa nhục ở cuộc thi tư cách thì bọn họ vẫn phải gánh vác loại sỉ nhục này.
Chuyện này đối với đám người Vương Hàn kích thích lớn nhất, đồng thời, đối với gia tộc Thiên phủ mà nói, cũng là không thể naof dễ dàng tha thứ, gần như ngày hôm sau, dưới sự yêu cầu hợp lực của mấy gia tộc lớn, toàn bộ đệ tử dụ thi của Thần Võ phong, Thiên phong, Linh Phong, Phượng Minh phong đều đi vào linh tuyền chi địa.
Đồng thời, Bạch Khinh Ngữ cũng mang linh khí Thiên Dực cung trở về.
- Diệp Phàm, thanh danh của Thiên Dực cung mặc dù vang dội, nhưng cho đến nay, vẫn chưa có người nào biết rõ sử dụng thế nào, nghe nói phương pháp sử dụng bị Thiên phủ tiền bối thất lạc ở bên trong bí cảnh nào đó.
Bạch Khinh Ngữ thở dài nói.
Huân Y có chút thất vọng, rồi lại có chút kỳ vọng nhìn Diệp Phàm, lý tính mách bảo Diệp Phàm có thể không biết rõ cách dùng của Thiên Dực cung, dù sao hắn không phải thần, thế nhưng, Diệp Phàm vẫn cho nàng cảm giác không có gì có thể làm khó hắn được.
- Người khác đương nhiên không biết cách dùng của Thiên Dực cung nhưng thứ này không thể ngăn cản ta.
Diệp Phàm nghe vậy không khỏi cười nói, phần tự tin này lây nhiễm cho mọi người.
- Muốn đưa võ kỹ vào Thiên Dực cung rất đơn giản, chính là khắc hoạ một loại võ bằng hình ảnh, chỉ là người sử dụng cần đưa nguyên lực vào, thậm chí khiến công lực của chủ nhân thụt lùi.
- Huân Y, ngươi sẵn sàng chưa?
Diệp Phàm nói tiếp.
- Ừm! Chỉ cần có thể có được võ kỹ, tu vi thụt lùi ta cũng không sợ.
Lúc này Huân Y cao giọng nói, trong đôi mắt mỹ lện, tràn đầy hưng phấn cùng cảm động cực hạn, Diệp Phàm thật sự có thể, hắn thật sự có thể! !
Bạch Khinh Ngữ và Đại Lực cũng vô cùng kinh ngạc, đến Thiên Dực cung mà ngươi cũng biết rõ cách dùng, ngươi còn có thứ gì không biết nữa không?
Bạch Khinh Ngữ thật sự có chút bó tay rồi, tư chất khảo thí công pháp liếc mắt một cái là có thể nhìn ra, cách dùng Thiên Dực cung lại rất rõ ràng, những thứ này là đồ vật mà một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi thiếu niên có thể biết được sao?
Diệp Tàn cùng Diệp Quỷ vẻ mặt bình tĩnh, đại ca biết rõ phương pháp sử dụng không bình thường sao? Có cái gì mà đại ca không biết đâu?
Sùng bái mù quáng là đáng sợ nhất! Nhưng chỉ có sau khi ở bên cạnh Diệp Phàm, ngươi mới phát hiện, thật sự là không gì làm không được!
- Hiện tại có hai phương án, phương án thứ nhất, ta cho ngươi toàn bộ bốn bộ công pháp, một bộ cung tiễn kỹ bình thường, bởi vì vấn đề ngộ tính của ngươi, không thể nào khống chế chuẩn xác cung tiễn, bộ cung tiễn kỹ bình thường này có thể khiến ngươi trở thành một võ kỹ thần xạ thủ, chỉ cần đơn giản bắn tên, cộng với góc gộ, tốc độ, độ chính xác, nhưng chiêu thức không quá hoa lệ.
- Một bộ võ kỹ nhất định phải có, còn có một bộ liên xạ võ kỹ tính sát phạt tính cực mạnh, một bộ thân pháp, một bộ võ kỹ chủy thủ cận thân.
- Dựa theo phương án này, tu vi của ngươi sẽ bị cắt giảm bốn cảnh giới, trở thành cường giả Nhập Cương Ngũ Trọng.
Diệp Phàm cao giọng nói:
- Còn có một phương án khác là ba võ kỹ, bỏ liên xạ võ kỹ, nhưng tu vi chỉ cần giảm xuống ba cảnh giới, điều này do ngươi tự quyết định, dù sao Nhập Cương Ngũ Trọng tiến vào Nhập Cương Lục Trọng cũng là một vấn đề lớn.
- Lựa chọn phương án thứ nhất!
Bạch Khinh Ngữ đột nhiên nói, đám người không khỏi nghi hoặc nhìn về phía nàng.
- Lần này tứ viện thi đấu, nhất tinh đệ tử cùng nhị tinh đệ tử là nhằm vào đệ tử dưới Nhập Cương Lục Trọng, tứ viện thi đấu đối với các ngươi mà nói, là kinh nghiệm vô cùng quý báu, cho nên ta hi vọng Huân Y tham gia.
- Mặt khác, tư chất của Huân Y là Thần Võ, không cần lo nhất chính là tốc độ tu hành.
- Ừm ta cũng lựa chọn phương án thứ nhất, ta muốn cùng Diệp Phàm . . .
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Huân Y đỏ lên, ngay sau đó đột nhiên lớn tiếng nói:
- Còn nữa, còn muốn cùng các ngươi kề vai chiến đấu.
Ba người Diệp Tàn lập tức có chút ngơ ngác, bọn họ nói gì sao? Muốn hay không Có cần phải kích động như vậy không?