Vô Địch Thiên Đế

Chương 150: Trận đấu cuối cùng

Chương Trước Chương Tiếp

- Nguyên lực là căn cơ quan trọng nhất của mỗi một Võ tu, điều khiển nguyên lực cũng vô cùng quan trọng, cũng giống như tu vi của Võ tu, người điều khiển nguyên lực càng mạnh, sức chiến đấu cũng càng mạnh.

- Chỗ ta có một Nguyên Lực Linh Cầu!

Nói xong, Tử Tâm trưởng lão lấy ra một chiếc khung được làm bằng chất liệu đặc biệt phía trên còn có cầu trạng vật phẩm bạch sắc.

- Bạch Linh cầu có thể thông qua nguyên lực thôi động, các ngươi phải dùng nguyên lực thúc đẩy nó tiến vào đỉnh cầu, đương nhiên, nếu như không đến được đỉnh cầu, ta sẽ căn cứ khoảng cách của các ngươi mà cho điểm.

Tử Tâm nói khẽ, ngược lại nhìn về phía Tiêu Vân, cao giọng nói:

- Tiêu Vân tới trước!

Tiêu Vân nghe vậy khẽ gật đầu, mặc dù thắng liên tục cả hai trận, nhưng hai trận đều bị Diệp Phàm dùng một cách khác nhau vả mặt, loại cảm giác khiến bọn họ rất khó chịu, phần tỷ thí phía sau, bọn họ muốn đánh bại Tiềm Long Phong như bẻ gãy cành khô.

Đệ tử Linh Phong phía dưới đài cũng bực bội, rõ ràng là bọn họ thắng, sao cảm thấy ý của Diệp Phàm là bọn họ thắng không được đẹp, thực sự là buồn cười, hai trận sau, bọn họ muốn đám người Diệp Phàm biết rõ cái gì gọi là bị thực lực nghiền ép.

Diệp Phàm cũng đang đè nén lửa giận, thời điểm hắn đến Linh Phong đã chuẩn bị việc sẽ không được đối xử công bằng rồi, nhưng hắn đánh giá thấp những giới hạn của những người được gọi là trưởng lão này rồi.

Biểu hiện của Tiêu Vân hoàn toàn phát huy vượt bậc, thành tích bảy mươi điểm khiến cho đám đệ tử Linh Phong đang yên tĩnh lần nữa la ầm lên.

Người tiếp theo là Đại Lực, phương diện này Đại Lực hoàn toàn không ổn, hắn am hiểu luyện thể, cuối cùng chỉ giành được năm mươi điểm.

Lui xuống dưới trong đôi mắt Đại Lực tràn đầy sự tự ti, lần tranh tài này, hắn hoàn toàn là vật trở ngại.

- Thuật nghiệp phải chuyên tâm nghiên cứu, đừng nản chí!

Diệp Phàm an ủi.

Đấm ngươi Diệp Tàn nghe vậy không khỏi trợn mắt trắng, từ “chuyên tâm nghiên cứu này được nói ra từ miệng ngươi đúng là không ổn chút nào, ngươi có vẻ như cái gì cũng biết nhỉ.

Tiếp theo là Sở Thắng, tám mươi điểm!

Lần này đệ tử Linh Phong bắt đầu từ từ khôi phục khí thí, rõ ràng hai trận trước bị vả mặt cũng không ảnh hưởng gì đến việc bọn họ nhiệt tình trào phúng đám người Diệp Phàm.

- Vô địch, ta chỉ có thể nói, đối mặt với thực lực chân chính, tiểu xảo không có bất kỳ tác dụng gì.

- Xem xem đám rác rưởi Tiềm Long phong sẽ khóc thế nào.

- Ha ha, cái thứ gọi là điều khiển nguyên lực này, không có thiên phú thì không được, Tiềm Long phong . . . Kém xa.

- Bị đánh mặt hai lần mà nhanh quên vậy sao? Nếu như không phải các ngươi ầm ĩ quá hung, vốn dĩ chúng ta có thể thoải mái giành được phần thắng.

- Ngươi là chó săn của Tiềm Long phong sao? Giúp đỡ đám phế vật này nói chuyện, nhanh đi liếm ngón chân bọn họ đi.

- Chẳng qua là cảm thấy Linh Phong các ngươi bị mắt hết mặt mũi, tốt xấu gì cũng là một Đại Vũ phong, một chút khí độ cũng không có, khiến chúng ta mất hết mặt mũi rồi.

. . .

Kế tiếp, Huân Y!

Huân Y sau khi đi lên, nguyên lực hùng hậu trực tiếp bắn ra, tiếp theo, Bạch Linh cầu lấy tư tái cực kỳ tinh diệu tư thái vận chuyển trên Nguyên Lực Linh Cầu, cuối cùng cách đỉnh mấy cm.

Một màn này, lập tức khiến cho đám đệ tử Linh Phong lần nữa trợn tròn mắt, cái quỷ gì đây, đây là Huân Y không có năng lực lĩnh ngộ của Tiềm Long phong sao? Năng lực điều khiển nguyên lực này, bất kỳ võ kỹ gì cũng không thể tu hành?

Tử Tâm cũng có chút sững sờ, ngay sau đó khẽ nói:

- Huân Y, chín mươi sáu điểm!

Lập tức, hiện trường trở nên cực kỳ quỷ dị.

Diệp Phàm cười nhìn Huân Y, ôn hòa nói:

- Ta nói rồi mà, thuật nghiệp phải chuyên tâm nghiên cứu! Huân Y vẫn luôn rất mạnh!

Huân Y hiển nhiên cực kỳ vui vẻ, nàng cũng không ngờ Bạch Linh châu này lại dễ dàng điều khiển như vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức đỏ bừng, nhìn thấy nụ cười ôn hòa của Diệp Phàm, lập tức cúi đầu xuống, thẹn thùng nhìn trên mặt đất.

Tiếp theo là Vệ Đông, bảy mươi sáu điểm.

Linh Phong hoàn toàn tịt ngòi, nguyên một đám nhìn ba người Diệp Phàm, chỉ cần ván này ba người không làm được, trận này vẫn có thể thắng.

Chỉ là rất nhanh, ba huynh đệ Diệp Phàm đã nói cho đám người kia biết cái gì gọi là tuyệt vọng.

Điều khiển nguyên lực? Diệp Phàm chơi cuối cùng!

Một trăm điểm! Sau khi Diệp Quỷ rất dễ dàng điều khiển Bạch Linh cầu đạt đỉnh, cho dù là Tử Tâm, cũng vô cùng kinh ngạc, về phần đám người Vương Hàn cũng có chút ngưng trọng.

Vệ Linh ra sân, tám mươi bảy điểm, thành tích rất không tệ, nhưng không có tiếng reo hò, đám người không kịp chờ đợi nhìn phần tiếp theo của Diệp Tàn, hy vọng Diệp Tàn xảy ra vấn đề.

Tất cả mọi người tập trung tinh thần, Diệp Tàn tùy ý đặt tay phải phía trên nguyên lực linh cầu, ngay sau đó rất dễ dàng giành được một trăm điểm.

Tuyệt vọng, tất cả mọi người tuyệt vọng, chẳng ai ngờ rằng điều khiển nguyên lực mà bọn họ am hiểu nhất lại thất bại thảm hại như vậy.

Vương Hàn và Diệp Phàm đấu cuối cùng, chỉ là gần như tất cả mọi người đều có một loại cảm giác, Diệp Phàm sẽ chỉ mạnh hơn, hắn không có khả năng xảy ra vấn đề, đây là ấn tượng mà Diệp Phàm lưu lại cho tất cả mọi người.

Diệp Phàm cũng không phụ kỳ vọng, một trăm điểm, càng thêm nhẹ nhõm, người khác còn phải cẩn thận điều khiển, hắn hoàn toàn trực tiếp mạnh mẽ giành lấy một trăm điểm.

Vương Hàn tám mươi sáu điểm.

Tiềm Long phong dùng ưu thế tuyệt đối giành được thắng lợi ở trận này, tất cả mọi người như đang sống trong mộng vậy, đây thực sự là Tiềm Long phong trại tập trung phế vật sao?

Đám người Linh Phong hoàn toàn bị đánh bại một trận này, điều này sao có thể chứ, còn có ba người Diệp Phàm, đây đều là quái vật gì vậy, điều khiển nguyên lực một trăm điểm? Ngươi xem nguyên lực là nhi tử của ngươi sao?

Đừng chơi như vậy chứ… .

Bạch Khinh Ngữ ở phía trên nhìn thấy thành tích này, trong lòng âm thầm tắc lưỡi, vậy mà thắng, tình huống của Huân Y nàng còn hiểu hơn một chút, nhưng ba huynh đệ Diệp Phàm, thật đúng là chân nhân bất lộ tướng.

- Vệ trưởng lão, thật không may, điểm số là hai mươi hai mươi.

Bạch Khinh Ngữ không khách khí trào phúng Vệ Thanh Ngọc, cho là nàng dễ bắt nạt sao, cho là nàng không còn cách nào khác sao?

- Hừ, trận cuối cùng Tiềm Long phong các ngươi chắc chắn sẽ thất bại, người thắng lợi sau cùng vẫn là Linh Phong chúng ta.

Vệ Thanh Ngọc không khách khí nói.

- Thật sao, chúng ta mỏi mắt mong chờ xem sao!

. . .

Phía dưới, sau khi Tử Tâm tuyên bố Tiềm Long phong giành được phần thắng thì lui xuống, Vệ Sơn lần nữa bay lên, cao giọng nói:

- Đệ tử Tiềm Long phong rất không tệ, vậy mà giành được hai mươi điểm, điểm số bằng với điểm số của Linh Phong chúng ta, mặc dù cộng thêm mười điểm hôm qua ở Tiềm Long phong nữa, nhưng vẫn rất đáng tán dương.

Mỗi một câu nói, cũng đều là khinh thường Tiềm Long phong, đương nhiên, hắn có tư cách này này, bởi vì hắn là trưởng lão của Linh Phong.

- Tiếp theo là trận cuối cùng, cũng là trận xác định mười vạn tích phân thuộc về ai, Diệu Sinh trưởng lão, giao cho ngươi!

Vệ Sơn cao giọng nói, ngay sau đó đi xuống.

Diệu Sinh trưởng lão chính là một nữ trưởng lão, không mê hoặc quyễn rũ như Tử Tâm trưởng lão, dung mạo của nàng ta có chút bình thường, thân thể khéo léo mặt y phục bạch sắc, bên hông cài một chiếc sáo ngọc, khí chất khá là dịu dàng.

Bay đến Truyền công trường, Diệu Sinh trưởng lão tò mò nhìn thoáng qua Diệp Phàm, vốn dĩ nàng chuẩn bị tới làm quần chúng, theo quan điểm của nàng ta, Tử Tâm trưởng lão căn bản đã vạch ra kết cục, Tiềm Long phong chỉ có thể dẹp đường trở về phủ.

Không ngờ vậy mà xuất hiện chuyển cơ, ba tân sinh năm nay của Tiềm Long phong ngược lại có chút năng lực.

Trận cuối cùng cực kỳ quan trọng, mục tiêu chính lần này chính là vì chèn ép Tiềm Long phong, trong lòng rất nhiều trưởng lão biết rõ, Linh Phong chỉ có thể thắng không thể thua.

Nhưng trải qua chuyện của Vương Tùng Vĩ, nàng ta cũng biết không thể làm quá mức, Bạch Khinh Ngữ quả thực không dễ chọc, loại tình huống này khiến nàng ta có chút khó xử.

- Ván cuối cùng chính là khảo nghiệm năng lực hợp tác của đội ngũ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)