Vô Địch Thiên Đế

Chương 148: Ai bỉ ổi?

Chương Trước Chương Tiếp

Có thu hoạch nhất định phải có bỏ ra, Thiên Dực cung chỉ là một linh khí, không phải Thần khí, không có khả năng truyền vào võ kỹ vô hạn, cũng không khả năng không phải trả một cái giá nào cả.

Thứ này đối với Huân Y có tác dụng vô tận, trên thực tế cũng cực kỳ vô bỏ.

Điểm thứ nhất, ngươi biết rõ làm thế nào để truyền công pháp vào không?

Điểm thứ hai, ngươi bằng lòng rút tu vi rút ra sao?

Thứ này ở Thần Võ phong, vẫn luon được phong tồn, bàn về phẩm giai, đã là tuyệt phẩm linh khí, thiếu chút nữa là trở thành bảo khí, nhưng lại không bằng một linh khí bình thường nữa.

Đương nhiên, linh khí này có tiền cũng không mua được, ít nhất trong Đoái hoán các ở Thiên phủ, không đổi thứ này, cũng chỉ có một vài trưởng lão Siêu Phàm cảnh lâu năm mới có được một món đồ như vậy, những đệ tử như Diệp Phàm, Ninh Hồng Trần, không thể nào tiếp xúc được.

Nếu không phải tính đặc thù của Thiên Dực cung, Tôn Thái cũng tuyệt đối không nỡ lấy ra.

Đám người Bạch Khinh Ngữ không khỏi nhìn về phía Diệp Phàm, trong mắt Huân Y có chút kích động, rồi lại bị nàng che giấu đi, mặc dù có rất nhiều hạn chế, nhưng đối với Huân Y mà nói, cái này chính là niềm hi vọng.

Đồng ý? Gần như tất cả mọi người cho rằng Diệp Phàm sẽ không đồng ý, dù sao tính cách cường thế của Diệp Phàm đã xâm nhập vào lòng người, lại nói Thiên Dực cung chỉ hữu dụng với Huân Y, đối với Diệp Phàm không có bất kỳ tác dụng gì, không ai tin tưởng hắn sẽ ngu xuẩn như vậy.

Thực ra Tôn Thái cũng không hi vọng, hắn ta chỉ là mượn linh khí làm cớ, cùng Diệp Phàm mặc cả trả giá thôi.

- Được, không có vấn đề gì!

Diệp Phàm vô cùng dứt khoát nói.

- Nếu không được, ta . . . được sao?

Tôn Thái ngây người tại chỗ, tiểu bối này vậy mà thật sự đồng ý?

Tất cả mọi người ngây ngẩn cả người, đây là ngu ngốc sao? Thứ này gọi là linh khí, nhưng là trên cơ bản không dùng đến, có làm được cái gì? Xách về làm đồ cúng sao?

Người sáng suốt đều biết Tôn Thái muốn nói ngươi có thể dùng một linh khí đồng đẳng như vậy để thay thế những vật khác, chờ ngươi nói ra yêu cầu của mình, ngươi vậy mà đồng ý?

Tất cả mọi người đều có chút không biết làm sao.

Bắc Cung Tuyết nhìn Diệp Phàm, không biết vì sao, người khác có lẽ cảm thấy rất kinh ngạc, nhưng nàng không kinh ngạc, bởi vì lúc Diệp Phàm dạy nàng cũng là dứt khoát lưu loát như vậy.

Đây là công pháp Thiên Giai mà Bắc Cung Tuyết căn bản không biết nàng tu hành Phượng Minh Kinh Vũ Kiếm, nếu không, cũng không biết nàng có thể bởi vì cái gọi là trưởng thành mà hối hận hay không?

Lúc trước Bắc Cung Hàn Tiêu giao quyển võ kỹ này cho Bắc Cung Tuyết, nói chỉ là võ kỹ thích hợp cho nữ tử tu luyện, cũng không có nói đây là công pháp Thiên Giai, mặc dù Bắc Cung Tuyết cảm giác võ kỹ này hẳn là không kém, nhưng dù sao kiến thức nàng cũng không cao, cho nên cũng không nghĩ tới phương diện này.

Huân Y ở phía dưới đột nhiên sững sờ, một cảm giác không cách nào hình dung chậm rãi nổi lên trong lòng nàng.

- Diệp Phàm, ta, ta không cần!

Huân Y nhịn khát vọng trong lòng, nàng không thể ích kỷ như vậy, nếu như đổi Thiên Dực cung thành một vật phẩm cùng cấp bậc, tất cả mọi người đều được lợi, mà Thiên Dực cung, đối với nàng mà nói, chỉ là một hi vọng yếu ớt mà thôi.

Diệp Phàm đương nhiên không nghĩ như vậy, người khác không biết Thiên Dực cung làm thể nào để truyền võ kỹ vào, nhưng hắn biết rõ, ở kiếp trước, Thiên Dực cung đã từng xuất hiện trên tay thủ hạ thần tiễn Phương Tử Đạo của Ninh Hồng Trần, có thể nói danh chấn bát phương.

Lúc đó, đã là ở Trung Linh Cảnh, Phương Tử Đạo người này vừa chính vừa tà, hỉ nộ vô thường, có đôi khi sẽ bởi vì người khác lớn lên xấu xí mà giết người, có đôi sẽ gặp chuyện bất bình mà cứu người.

Loại người này làm việc toàn dựa vào sở thích, ở kiếp trước, thực lực của Diệp Phàm cũng không tệ, nhưng so với thiên tài đứng đầu này, còn muốn kém hơn không ít, Thất Tinh Liên Châu Tiễn của Phương Tử Đạo, lại khiến hắn bị thương nặng mấy năm mới khôi phục.

Thiên Dực cung đã gần đến mức bảo khí, chỉ cần ôn dưỡng một khoảng thời gian, có thể trở thành bảo khí, mà Diệp Phàm vừa vặn có đường tắt khác, có thể nói, đối với Diệp Phàm mà nói, đây không phải linh khí, đây là bảo khí.

Mục tiêu chủ yếu hắn đến Thiên phủ vẫn là Hằng Vẫn Thiên Hà Thủy, mục tiêu thứ yếu chính là Thiên Dực cung, quả nhiên đến đây hoàn toàn không uổng thời gian.

- Cho dù có một tia hi vọng, cũng cphải nắm chắc, huống hồ, ta vẫn luôn tin tưởng Huân Y có thể.

Diệp Phàm ôn hòa nói, hắn đương nhiên không thể để cho bất luận kẻ nào biết mình có biện pháp giải quyết vấn đề của Thiên Dực cung, nếu không, Tôn Thái tất nhiên sẽ đổi ý, cho nên những lời này của hắn thực ra là nửa thật nửa giả, cũng không phải là tán gái!

Vấn đề là, đối với những người khác mà nói, đây chính là tán gái! Hơn nữa còn là trình độ tán gái cực kỳ ác liệt!

Huân Y sắc mặt đỏ bừng, hai mắt vô cùng mê người có chút không dám nhìn Diệp Phàm, trái tim giống như chạy loạn như nai nhỏ, bịch bịch nhảy không ngừng.

Ngoại trừ phụ mẫu đã sớm qua đời, trên thế giới này không có người đối xử với nàng tốt như vậy, chỉ có Diệp Phàm, hắn có thể vì mình mà từ bỏ nhiều thứ như vậy.

Diệp Phàm làm sao biết ý nghĩ của Huân Y, trước không nói trước đến EQ của hắn không đủ để ra sức tán gái, hơn nữa tâm trạng của hắn bây giờ hoàn toàn đặt trên Thiên Dực cung.

- Tôn trưởng lão, quyết định như vậy rồi, ngươi sẽ không đổi ý chứ?

Diệp Phàm nói tiếp.

- Đương nhiên, thấy ngươi rất có lòng tin, như vậy thì bắt đầu đi!

Tôn Thái cũng không lãng phí thời gian, hắn ta làm sao không muốn Tiềm Long phong chứ.

Tất cả đệ tử đều rửa mắt mà đợi, bọn họ rất muốn biết, Diệp Phàm rốt cuộc có bản lĩnh gì, có thể khiến những trưởng lão này ăn quả đắng.

- Tam đệ, giao cho ngươi!

Diệp Phàm bình tĩnh nói, cái gọi là võ kỹ, chỉ là Đan Môn quyết bổ sung một vài chiêu thức cường thân kiện thể, không tính quá thâm ảo, nhưng là có thể từ trong Đan Môn giành được nguyên lực.

Võ kỹ cũng giống như Vương Tùng Vĩ.

Diệp Quỷ hiểu, lúc này hai tay nắm chặt, bắt đầu dùng tư thái kỳ dị đánh ra trọng quyền.

Rầm rầm rầm!

Võ pháp thoạt nhìn cực kỳ đơn giản, uy lực cũng cũng không tệ lắm, đừng nói trưởng lão, cho dù một vài đệ tử nhìn một lần cũng cảm giác mình sẽ làm được.

Lúc này âm thanh chế giễu vang lên:

- Diệp Phàm, ngươi muốn từ bỏ thì cứ nói thẳng đi, cần gì phải như vậy chứ?

- Đúng vậy, còn tưởng rằng chiêu thức lợi hại cỡ nào, ta cảm giác nhìn một lần là biết được rồi.

- Ha ha ha, Bạch trưởng lão bị hố thật thê thảm, Diệp Phàm không phải là bị thu mua rồi chứ!

Bạch Khinh Ngữ ở bên cạnh đồng thời nhíu mày, nếu nói không lo lắng thì đó là giả, nhưng nàng cũng không phải là người bảo sao hay vậy, cố gắng bình tĩnh, lẳng lặng nhìn.

Diệp Quỷ diễn luyện ba lần, Diệp Phàm cao giọng nói:

- Chính là võ pháp này, chư vị trưởng lão, thời gian một canh giờ, mời!

- A ha, võ pháp đơn giản như vậy, còn cần trưởng lão sử dụng sao? Chúng ta đều có thể.-

- Nội gián, tuyệt đối là nội gián, tặng Tiềm Long phong đi mất rồi.

Đám người ngươi một lời ta một câu, đồng thời bắt đầu khoa tay, nhưng rất nhanh, sắc mặt tất cả mọi người gần như đều biến hóa, không đúng, võ pháp rất đơn giản, nhưng mà, căn bản không có bất kỳ một chiêu nào có thủ đoạn điều động nguyên lực đan điền.

Loại võ pháp tu hành này, cũng không phải nói ngươi làm giống là được, không có nguyên lực vậy thì chính là thất bại.

Không chỉ đệ tử, mấy người Tôn Thái cũng vô cùng kinh hãi, không thể điều ra nguyên lực, làm sao sử dụng võ pháp? Điều này căn bản là cố ý làm khó dễ.

Sắc mặt khẩn trương của Bạch Khinh Ngữ chậm rãi trầm tĩnh lại, nàng biết, Diệp Phàm sẽ không khiến nàng thất vọng.

- Sao có thể, không có nguyên lực!

- Đúng vậy, Diệp Quỷ làm sao làm được, rõ ràng ta thấy hắn sử dụng nguyên lực mà.

- Có lừa gạt, chắc chắn có âm ưu, Diệp Phàm này quá vô sỉ quá gian hoạt!

- Không tính, cái này căn bản là giở trò lừa bịp!

Có người lớn tiếng nói.

- Diệp Phàm, ngươi làm như vậy không được? Vừa rồi võ kỹ của Vương trưởng lão mọi người cũng có thể sử dụng được.

Không chỉ có đệ tử Linh Phong, đệ tử các phong khác cũng có chút khinh bỉ, còn tưởng rằng thật sự có bản lĩnh gì, dùng một công pháp không thể điều động ra nguyên lực, về phần Diệp Quỷ có thể sử dụng nguyên lực, có lẽ chỉ là vấn đề thiên phú của hắn.

- Đệ tử Tiềm Long phong thấp hèn bỉ ổi như vậy sao?

Vệ Thanh Ngọc nhịn không được cao giọng nói, đồng thời, tất cả mọi người nhìn về phía Diệp Phàm, Vệ Thanh Ngọc cũng không biết công pháp của Vương Tùng Vĩ là công pháp kiểm tra thể chất.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)