Vô Địch Thiên Đế

Chương 136: Thiên tài của linh phong

Chương Trước Chương Tiếp

Nguyệt Lang có cùng ý nghĩ không mưu mà hợp với không ít đệ tử Linh Phong, còn có người trực tiếp hô to:

- Tốt nhất là ngẫu nhiên chọn được vũ khí các ngươi am hiểu nhất, nếu không thì đám người Vương Hàn sư huynh ngược đãi không được vui vẻ.

- Ha ha, cường giả chân chính, chính là muốn đánh bại các ngươi trong lĩnh vực mà các ngươi mạnh nhất.

- Để cho cuồng phong bạo vũ đến mãnh liệt hơn chút đi.

Khiến cho đám người này thất vọng là, đám người Diệp Phàm không hề lấy được vũ khí sở trường của minh, Đại Lực là người đầu tiên đi lên, lật ra tấm lệnh bài lại là chủy thủ.

Không ít đệ tử Linh Phong nhìn thấy kết quả này đều muốn cười, chủy thủ? Một tráng hán cao lớn thô kệch như vậy? Trông thế nào cũng không có cảm giác hài hòa.

Lông mày Đại Lực hoàn toàn nhíu chặt, trong lòng âm thầm lộp đột, vũ khí nhẹ như vậy dùng để gọt linh quả còn tạm được.

Sau Đại Lực, chính là Sở Thắng, ngẫu nhiên chọn được trường thương.

- Hai người các ngươi tiến hành khảo thí trước!

Tôn Thái cao giọng nói, trận huấn luyện này, không chỉ là chưởng khống vũ khí, vận khí, còn có một loại tâm tính, một cường giả, vào thời điểm mấu chốt, tâm tính không thể nóng nảy, nếu không sức lực mười phần nhiều nhất chỉ có thể phát huy năm phần mà thôi.

Cho nên ý nghĩ của Tôn Thái là hai phe từng người từng người một lên, người dẫn đầu thất bại, tự nhiên sẽ mang đến áp lực cho đồng đội phía sau.

Thực ra huấn luyện này đối với Tiềm Long phong là cực kỳ không công bằng, cái gọi là tâm tính đương nhiên là khảo nghiệm Tiềm Long phong bên này, muốn nói Tôn Thái bất công, đó cũng chỉ là một phần, bằng không hắn ta cũng sẽ để cho Đại Lực là người đầu tiên lên sàn, bởi vì Đại Lực chắc chắn sẽ thua.

Có thể nói, một cơ hội nhỏ nhoi cũng không cho Tiềm Long phong.

Bạch Khinh Ngữ ở phía trên lẳng lặng quan sát, đối với loại tình huống này, nàng đã chuẩn bị xong tâm lý rồi, Tôn Thái như vậy thực ra đã coi như công bằng rồi, chí ít tạo ra một khí vận ngẫu nhiên, coi như là cho Tiềm Long phong một cơ hội.

Nếu đổi lại là trưởng lão của các phong khác, căn bản không có khả năng ngẫu nhiên, đây vốn dĩ cũng là nỗi bi ai của Tiềm Long phong.

- Sở Thắng, ngươi lên trước, ưu khuyết điểm của trường thương rất rõ ràng, thương chỉ có đầu thương mới có thể trực tiếp giết người, nếu như thực lực không đủ mạnh, thân thương chỉ có thể khiến cho người ta bị thương, đồng thời ở trong rừng cây hoặc nơi có vật thể tương đối đông đúc, thương không chiếm được ưu thế gì cả, thậm chí còn có thể là một thứ vướng víu.

- Nhưng ở một nơi tương đối trống trải, thương có thể tiến đánh thảo phạt không thể nào tưởng tượng.

Tôn Thái cao giọng nói, thân là một trưởng lão dạy bảo đệ tử lâu năm, trận huấn luyện này, không chỉ là vì phân định thắng bại của hai võ phong đồng thời cũng là để cho những đệ tử này thực sự nhờ đó mà thu được điều gì đó, nếu không, đây gọi là huấn luyện tranh tài gì chứ? Dứt khoát gọi là đao thật thương thật là được rồi.

- Đối với người sử dụng thương tinh nhuệ, sự ảnh hưởng của hoàn cảnh nhỏ hơn rất nhiều, đương nhiên, các ngươi vẫn chưa đạt tới cấp độ này, lực trùng kích của trường thương vô cùng mạnh, ta sẽ ném ra mười khối Hàn Tinh Thiết, ngươi phải dùng mũi thương cố gắng đâm xuyên những chiếc Hàn Tinh Thiết này, căn cứ dựa vào kết quả cuối cùng để cho ngươi điểm.

Tôn Thái nói xong, đứng phía trước Sở Thắng ngay sau đó, tay phải vung lên, mười khối Hàn Tinh Thiết đồng thời bay trên không trung.

Hàn Tinh Thiết cực kỳ kiên cố, chỉ đâm bình thường, mặc dù có thể đâm xuyên, nhưng lại cực kỳ lãng phí thời gian, cũng sẽ bởi vì cường độ chưởng khống không tốt, trực tiếp đánh bay Hàn Tinh Thiết, cho nên khảo nghiệm có yêu cầu đến lực đạo xuất thủ, phương thức và tốc độ.

Mặt khác Hàn Tinh Thiết là từ trên không rơi xuống, vô cùng tán loạn, cũng không phải đều ở mũi thương, điều này khiến người cầm thương người có thể trường thương lay động lưu loát.

- Mười khối Hàn Tinh Thiết, trừ phi là Vệ Linh người chuyên môn sử dụng trường thương mới làm được, bằng không thì rất khó.

- Chủ yếu là tốc độ, mặc dù Tôn trưởng lão đã điều chỉnh độ cao của mười khối Hàn Tinh Thiết này, để cho thời gian lúc trường thương rơi xuống có sự chênh lệch, nhưng trường thương chuyển hướng rất khó.

- Cũng không nói không thể dùng cán thương đánh lên Hàn Tinh Thiết, chỉ cần không rơi xuống đất là được.

- Đánh lên? Nói thì dễ, mười khối cùng rơi xuống đất, hắn có thể đánh lên được bao nhiêu.

Vèo vèo vèo!

Mười khối Hàn Tinh Thiết rơi xuống xung quanh Sở Thắng lúc này trường thương trong tay Sở Thắng xoay tròn, đồng thời đâm về phía ba khối Hàn Tinh Thiết trước mặt.

Rầm rầm.

Hàn Tinh Thiết lập tức bị đâm xuyên.

Phần lớn các đệ tử không khỏi có chút chấn kinh:

- Lực khống chế thực sự rất mạnh, lấy lực xoáy gia tăng sự thương tổn của mũi thương, lại có thể lập tức đâm liên tục ba phát, không hổ là Sở Thắng.

Đâm xuyên qua ba Hàn Tinh Thiết, đồng thời trường thương trong tay lượn vòng, cán thương vũ động ở giữa, Hàn Tinh Thiết rơi xuống dưới lần nữa bị đánh lên không trung, đồng thời dùng cả tay chân, bảy Hàn Tinh Thiết còn lại toàn bộ bị hắn ta ngăn lại.

Chỉ là phương hướng vũ động của trường thương không có khả năng vẫn luôn hướng lên trên, Hàn Tinh Thiết bị đụng phải cũng bắt đầu bay vụt về phương hướng khác.

Mặc dù như thế, vẫn khiến cho không ít người kinh hô, vũ khí Sở Thắng quen dùng là đao, lại có thể múa thương múa thành dạng này, phần thiên phú này, quả thực mạnh mẽ.

Hai mắt Sở Thắng ngưng tụ, sau đó hồi mã một thương, một thương đâm xuyên hai khối Hàn Tinh Thiết, cán thương xoay vòng, đâm liên tục ba phát, hai phát đâm xuyên qua Hàn Tinh Thiết, còn có một thương cực kỳ đáng tiếc đánh bay Hàn Tinh Thiết, hai Hàn Tinh Thiết khác cũng rơi xuống.

Thời gian mười ba tức, bảy khối Hàn Tinh Thiết, không thể không nói, thành tích này cực kỳ loá mắt.

Không ít nữ hoa si tu trực tiếp hoan hô lên:

- Sở Thắng thật soái, mê chết ta rồi.

- Sở Thắng ngươi giỏi nhất, yêu ngươi yêu ngươi!

- Treo lên đánh tất cả cặn bã, tỏ rõ uy phong vủa Linh Phong chúng ta, vô địch!

Thanh âm vang lên khiến Sở Thắng lộ ra mỉm cười, lần này hắn ta phát huy rất tốt, mặc dù không đánh bay toàn bộ mười khối Hàn Tinh Thiết, nhưng điều này đối với một người dùng đao mà nói, đây chắc chắn là minh chứng của thiên phú.

Tôn Thái khẽ gật đầu, đệ tử thế gia từ bé đều tu hành những vũ khí khác nhau, nhưng cũng chỉ là nhập môn mà thôi, Sở Thắng có thể giành được thành tích như vậy, quả thực rất không tệ, hơn nữa hắn ta nhìn ra được, tâm tính vô cùng tốt.

So với Sở Thắng, tình hình của Đại Lực có chút không xong rồi, sắc mặt có chút tái nhợt, cả người trông rất khẩn trương.

- Nhìn tên đại ngốc kia đi, ha ha, đoán chừng sắp bị dọa tè ra quần rồi.

- Đại ngốc dùng chủy thủ, cười chết ta rồi.

- Cũng bình thường thôi, chiêu này của Sở Thắng sư huynh, tuyệt đối có thể khiến cho đệ tử của Tiềm Long phong chưa từng được chứng kiến tài năng của thiên tài sợ hãi.

- Phế vật chính là phế vật, không có thực lực, đến nơi này thì chính là tai họa.

- Chừa chút khẩu đức đi, Tiềm Long phong đã rất khổ sở rồi, chúng ta cũng không nên xem thường bọn họ như vậy, chí ít bọn họ cũng có dũng khí tiếp nhận lời khiêu chiến của Linh Phong chúng ta.

Không chỉ đệ tử Linh Phong đệ tử của các phong khác nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương của Đại Lực, cũng không khỏi giễu cợt.

Nhưng càng như vậy, Đại Lực lại càng khẩn trương, cho tới nay tính cách tự ti không thể nào giải quyết trong thời gian ngắn, mặc dù Diệp Phàm cho hắn hi vọng, nhưng hắn vẫn rất rõ ràng, mình là kẻ yếu.

Thế nhưng hắn bây giờ lại là thể diện của Tiềm Long phong, sự ưu tú của Sở Thắng đả kích hắn thật sâu, chủy thủ vốn nhẹ nhàng linh hoạt lúc này, lại nặng như thiên kim, tâm tính của cường giả, Đại Lực không có, nhưng mà, hắn sẽ không vì bản thân mình mà khiến cho đám người Diệp Phàm mất mặt theo.

- Đại Lực, Đại Lực?

Thanh âm của Tôn Thái vang lên, khẽ nhíu mày, đệ tử vậy mà lại bị một trận huấn luyện nhỏ nhoi khẩn trương thành cái dạng này, thực sự là . . .

Không ít người ầm vang cười to:

- Đại ngốc vừa ngẩn người ra đó sao?

- Đoán chừng là sợ ngây người, ha ha ha!

. . .

Diệp Phàm đi đến bên cạnh Đại Lực, tay phải vỗ bả vai hắn, cười nói:

- Đừng khẩn trương, thất bại không đáng sợ, đáng sợ là sự sợ hãi, dốc hết sức làm thật tốt, cần gì phải để ý đến cách nhìn của người khác chứ!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)