Vô Địch Thiên Đế

Chương 119: Vụng về đáng yêu

Chương Trước Chương Tiếp

Đi vào trong phòng, hoàn toàn không xảy ra bất kỳ chuyện gì khiến người ta xấu hổ như trong tưởng tượng của Huân Y, Diệp Phàm chỉ lấy ra ngân châm ở du tẩu trên người nàng một phen, sau đó rút tất cả ngân châm ra, hai mắt lộ ra vẻ trầm tư.

Lần này dùng ngân châm dò xét huyệt đạo không hề giống như lần trước hắn làm cho Tiêu Sênh Vũ, lần trước bởi vì Tiêu Sênh Vũ tẩu hỏa nhập ma, nguyên lực tán loạn, cách một lớp y phục hắn rất khó nắm chắc.

Lần này chỉ là giám sát thể chất, lại có Huân Y chủ động phối hợp, đương nhiên cũng dễ dàng hơn không ít.

Huân Y căn bản không phải là không có ngộ tính, đương nhiên, mỗi người đều có ngộ tính, thứ này trừ phi ngớ ngẩn, nếu không thì thiết yếu, chỉ là ở phương diện võ học, quả thật có tình huống cá biệt như vậy, không thể nào tu hành võ kỹ, loại vấn đề này có rất nhiều nguyên nhân.

Trong đó nhiều nhất chính là kinh mạch loạn tự, còn có nguyên lực hắc động, mà hiếm thấy nhất cũng thần bí nhất chính là Thú Hồn Phong Ấn!

Huân Y hẳn là do thú hồn phong ấn, nói cách khác, thể nội Huân Y phong ấn một loại thú hồn, loại thú hồn này ảnh hưởng tới kinh mạch của nàng, khiến cho nàng không thể nào tu hành võ kỹ của nhân loại, mà chỉ cần cởi bỏ loại phong ấn này ra, thú hồn sẽ hình thành một loại truyền thừa, khiến cho Huân Y có được truyền thừa võ kỹ.

Thứ này vô cùng cao cấp, sở dĩ sẽ xuất hiện thú hồn phong ấn, là bởi vì linh thú thất bại ở thời điểm Độ Kiếp, dùng chút sức lực cuối cùng chuyển thế thành người, lấy nhân thể tu hành.

Nhưng vẫn lưu lại ký ức của thú hồn, nhưng có thể mở ra loại thú hồn truyền thừa này ở kiếp sau hay không, nhất định dựa vào khí vận, nhưng có một vài linh thú nghịch thiên không chết dưới thiên kiếp, nhưng lại biến mất trong vòng luân hồi chuyển thế.

Cởi ra loại phong ấn này, hắn quả thực có biện pháp, nhưng chuyện này, hắn nhất định phải trưng cầu ý kiến của Huân Y.

Nói rõ tình hình của Huân Y, Diệp Phàm cuối cùng nói:

- Một khi mở phong ấn, rất có thể ngươi sẽ bị thú hồn ở kiếp trước đồng hóa, cuối cùng ngươi sẽ không còn là ngươi, ngươi sẽ trở lại trạng thái ở kiếp trước, mà mất đi tính cách ở thế giới này.

- Đương nhiên, ngươi vẫn sẽ có ký ức của thế giới này, nhưng thế giới này lại giống như một giấc mộng, ta không thể nào bảo đảm chuyện này là tốt hay là xấu, quyền lựa chọn nằm trong tay ngươi.

Huân Y nghe vậy không khỏi cúi đầu, mất đi tính cách ở thế giới này sao?

Thế giới này, tính cách của ta . . . Nhát gan, nhu nhược, mất đi cũng không phải là chuyện xấu, không phải sao?

Nhưng ta sẽ trở thành cái dạng gì? Có phải ta sẽ xem đám người Diệp Phàm, Đại Lực thành người xa lạ, ta có trở nên xấu xa hay không, ta nên lựa chọn thế nào đây.

- Huân Y, loại chuyện này, không cần trực tiếp ra quyết định, ngươi phải nghĩ sâu tính kỹ, yên tâm, chỉ cần ngươi muốn, bất cứ lúc nào ta cũng có thể giúp đỡ ngươi!

Diệp Phàm ôn nhu nói, thực ra hắn cũng không đồng ý cởi bỏ phong ấn của thú hồn, bởi vì hắn cảm thấy điều này giống như bị đoạt xá, chỉ là hắn cũng biết, thú hồn thực ra chính là linh hồn của Huân Y, chỉ là càng giống như có hai nhân cách, một nhân cách đang ngủ say mà thôi.

Thức tỉnh thú hồn, càng giống như thức tỉnh nhân cách đang ngủ say kia, đồng thời giành được công pháp truyền thừa phù hợp với việc tu luyện của nàng.

Diệp Phàm không có công pháp phù hợp với việc tu luyện của Huân Y mặc dù hắn kiến thức rộng rãi nhưng lại không nghiên cứu gì về linh thú cả, huống chi hắn căn bản không biết kiếp trước Huân Y là linh thú gì chứ đừng nhắc đến phương diện võ kỹ này.

Dẫn Huân Y ra khỏi phòng, sắc mặt Huân Y có chút sầu lo, mê mang trở về, Diệp Phàm cũng lần nữa trở về tự mình tu luyện, có một số việc, hắn không giúp được, chỉ có thể dựa vào bản thân Huân Y mà thôi

. . .

Ngày hôm sau Huân Y đi tới chỗ ở của Diệp Phàm, nấu cơm cho hắn ăn, nhưng không nhắc tới chuyện thức tỉnh thú hồn, cả giống như đã nghĩ thông suốt.

Cơm nước xong xuôi, Huân Y nhìn x Diệp Phàm, nói khẽ:

- Diệp Phàm, có phải ta rất vô dụng đúng không!

- Tại sao lại đột nhiên nói như vậy, ngươi còn mạnh hơn nữ nhân bình thường rất nhiều mà!

Diệp Phàm nghe vậy không khỏi cười nói.

- Ta nhát gan, lại không có năng lực gì, tu vi Nhập Cương cửu trọng, nhưng ngay cả tu sĩ Nhập Cương tam trọng cũng không đánh lại, gặp chút chuyện đã sợ hãi rồi, ta như vậy, sao có thể mạnh hơn người khác được chứ?

Huân Y sa sút nói.

- Không phải đánh thắng được người là chứng tỏ ngươi mạnh, đương nhiên, cùng là Võ tu, thực lực càng mạnh càng có thể được tôn trọng, nhưng chúng ta kết giao bằng hữu, quan trọng là nhân phẩm, ngươi hiền lành săn sóc, vì người khác mà suy nghĩ, xinh đẹp đáng yêu, hơn nữa trù nghệ cũng rất tốt, cô nương tốt như vậy, đốt đèn lồng cũng không tìm thấy được.

Diệp Phàm chân thành nói.

- Thật sao, nhưng mà, không có thực lực, chung quy cũng không có tác dụng gì, nếu như thực lực của ta mạnh hơn một chút, ta cũng có thể san sẻ giúp đỡ cho Phong Chủ!

- Hiện tại có huynh đệ ba người chúng ta, ngươi còn sợ Tiềm Long phong chúng ta bị người khác khi dễ sao? Ngươi cũng không phải là không có ưu thế mà, tư chất tu luyện của ngươi rất tốt, tu luyện võ đạo, muốn học được Dương Trường Tị Đoản, ngươi nên chú trọng về mặt tu luyện.

Diệp Phàm an ủi nói:

- Nhập Cương cửu trọng dựa vào nguyên lực không dùng võ kỹ cũng có thể đánh được Nhập Cương ngũ trọng, đương nhiên, ngươi khá nhát gan, không có kinh nghiệm chiến đấu, nhưng đối phó với Nhập Cương nhị trọng lại không có vấn đề gì.

- Cương Thể cửu trọng nghiền ép Cương Thể nhị trọng, Siêu Phàm cửu trọng thì càng không cần phải nói, ngươi có được tư chất tu luyện vô cùng tốt, cho dù Nhập Cương cửu trọng chỉ như nhị trọng, ngươi cũng mạnh hơn người bình thường rất nhiều, hơn nữa chỉ cần tu vi của ngươi đạt tới Chí Tôn chi cảnh, thú hồn sẽ tự động bị ngươi luyện hóa.

- Đến lúc đó ngươi vẫn là ngươi, nhưng ngươi sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, không phải càng tốt hơn sao?

Huân Y nghe thấy vậy không khỏi mỉm cười, sắc mặt quốc sắc thiên hương lộ ra tia thả lỏng, nói khẽ:

- Nào có ngươi nào an ủi người khác như người chứ, Nhập Cương cửu trọng dùng như nhị trọng, nhưng tâm trạng của ta đã khá hơn nhiều rồi, cám ơn ngươi!

Nói xong Huân Y đứng lên, nhẹ nhàng ôm Diệp Phàm một lúc rồi buông ra, ngượng ngùng nói:

- Đây là sự cảm tạ giữa bằng hữu với nhau, ngươi cùng đừng như nhiều…

Nói xong, Huân Y chạy ra ngoài, chỉ là sắc mặt đỏ bừng, giống như quả táo chín, khiến người ta nhịn không được mà muốn cắn một miếng.

- Ơ, cẩn thận chút!

Diệp Phàm có chút bất đắc dĩ lần nữa chạy như bay, ở nơi như vậy, thạch trụ giống vậy, cũng Huân Y như vậy, ầm một tiếng, lần nữa lui về phía sau, ngay sau đó bị vấp cửa cả người ngã về phía sau.

Ngay sau đó một bàn tay ấm áp tiếp được nàng, Diệp Phàm thực sự có chút không đành lòng nhìn thẳng, cùng một chỗ mà đụng đến lần thứ ba, không thể không nói, Huân Y nhưng lại vụng về đáng yêu.

Huân Y cảm nhận được khí tức thuộc vê Diệp Phàm, gương mặt đỏ bừng, trái tim giống như con nai con đập loạn lên.

Lần này nàng không trực tiếp rời khỏi lồng ngực Diệp Phàm, đôi mắt to không phải nhìn loạn, không dám nhìn vào mắt Diệp Phàm.

Diệp Phàm ôm Huân Y, trong lòng không khỏi có chút kiều diễm, thân thể tiểu nha đầu này sao lại mềm như vậy, mùi thơm cơ thể cũng rất dễ chịu, đúng là một vưu vật tuyệt sắc hiếm có.

Bầu không khí giữa hai người cực kỳ mập mờ, giống như một giây sau sẽ xảy ra chuyện gì vậy, một bóng người không đúng lúc đi tới:

- Đại ca, ta nghe nói . . . Ách, các ngươi tiếp tục đi, ta không nhìn thấy gì cả!

Diệp Tàn đi đến, lúc này sắc mặt Huân Y đỏ bừng, lao ra khỏi lòng Diệp Phàm, vụng trộm nhìn Diệp Phàm ngay sau đó chạy ra ngoài.

Ánh mắt của Diệp Phàm giống như muốn giết người nhìn về phía Diệp Tàn, chỉ thiếu chút nữa là hắn có thể chiếm được chút tiện nghi rồi đấy?

Nếu như nói hắn thích Huân Y, nói thật cũng chưa chắc, Diệp Phàm không quá tin tưởng vào tình yêu, nhưng nói không có hảo cảm thì đó là giả, ở một phương diện nào đó Huân Y khiến Diệp Phàm rất vừa ý.

Nhưng loại chuyện này thuận theo tự nhiên, Diệp Phàm cũng không quá chán nản, vừa rồi chẳng qua là bầu không khí cho phép cho nên hai người mới có chút thất thố.

Diệp Phàm sẽ không vi phạm nguyên tắc mà làm chuyện hạ lưu bẩn thỉu về phương diện tình cảm, thuận theo tự nhiên là được, không phải cố gắng đè ép bản thân, cũng không phải cố gắng khiến bản thân mình thích ai, thời điểm có thể ăn đậu hũ mà không ăn, hắn còn là Diệp Phàm sao?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)