Vô Địch Thiên Đế

Chương 103: Cầu phú quý trong nguy hiểm

Chương Trước Chương Tiếp

Ba người Diệp Phàm tạo thành hình tam giác đột phá vòng vây, Đại Lực theo sát phía sau, Thị Huyết Linh Chu xung quanh lập tức phát ra từng tiếng khàn giọng kêu to, ngay sau đó giống như thủy triều tấn công lao về phía bốn người.

Diệp Phàm đứng mũi chịu sào, Lăng Hư Kiếm lao ra khỏi vỏ, lập tức một chữ trảm!

Kiếm quang gào thét, ba con Linh Chu to lớn ở phía trước trực tiếp bị chém giết.

Diệp Tàn và Diệp Quỷ một trái một phải, lúc này sức lực chiến đấu của Diệp Tàn vô cùng đáng sợ, Huyền Dương Đao giống như cuồng phong, chặn đao thối và nọc độc của bảy con Linh Chu kín không kẽ hở, quả thực một mình mà chống được đòn tấn công kinh khủng.

Đinh đinh đang đang!

Dưới trường đao, tạo thành tường phòng ngự, thậm chí ngay cả đao quang của Diệp Quỷ ngẫu nhiên xẹt qua, cũng giúp hắn ta giảm bớt áp lực.

Diệp Quỷ hiển nhiên không am hiểu phòng ngự, cũng không am hiểu quần sát, đơn thể công kích hắn ta tuyệt đối còn mạnh hơn Diệp Tàn rất nhiều, nhưng bàn về ác chiến, quần chiến, phòng thủ, Diệp Tàn lại mạnh hơn.

Cũng may có Đại Lực hỗ trợ, thực lực của Đại Lực cũng coi như là kém nhất, trong lúc nhất thời, có chút luống cuống tay chân.

- Tam đệ, ngươi tới đột tiến!

Diệp Phàm cất cao giọng nói, ngay sau đó đổi vị trí với Diệp Quỷ, trường kiếm của Diệp Quỷ gào thét, trực tiếp chém chết Linh Chu cản đường trước mặt, trường kiếm của Diệp Phàm múa máy, Thập Tam Hiểu Phong Kiếm, mười ba đạo hư ảnh vây quanh mọi người chật như nêm cối, tất cả công phạt lập tức bị Diệp Phàm ngăn cản toàn bộ.

Tốc độ của bốn người cực nhanh, phía sau Đại Lực toàn lực chạy đi, thực lực của hắn ta miễn cưỡng chống lại được, nếu như phân thần đi đối phó với Linh Chu, căn bản theo không kịp tốc độ của ba người Diệp Phàm, huống chi, sau khi có Diệp Phàm tham gia bảo vệ, hắn ta xuất thủ hay không căn bản không sao cả.

Ba người Diệp Phàm rất mạnh, ở thời điểm giao lưu tân nhân, Đại Lực đã biết rồi, nhưng khái niệm mạnh mẽ này chẳng qua cũng chỉ mạnh hơn đệ tử Nhập Cương tứ trọng một chút mà thôi, hắn ta tuyệt đối không ngờ ba người Diệp Phàm lại mạnh mẽ đến vậy.

Thực ra nếu bàn về thực lực, Diệp Phàm có được kinh nghiệm chiến đấu và tầng tầng lớp lớp võ kỹ ở kiếp trước, Thiên Đế Đồ Lục cũng giống như máy gian lận, cho dù là cường giả Cương Thể cảnh, hắn cũng không sợ.

Nhưng Diệp Tàn và Diệp Quỷ, mặc dù có công pháp Thiên Giai, nhưng ngày tháng tu luyện không lâu lắm, ở phương diện khác cũng không tính là tuyệt đỉnh thiên tài, có thể vượt hai cấp khiêu chiến đã rất tốt, một tháng trước, với thực lực của hai người bọn hắn, gặp phải cường giả Nhập Cương tứ trọng, ai thua ai thắng khó mà nói.

Nhưng một tháng qua, dưới sự trợ giúp của luyện thể đan dược, Trọng Thạch Giáp, luyện thể tu vi của bọn hắn đột nhiên tăng mạnh, cong với trong khoảng thời gian này dưới sự giảng đạo của Phong Chủ Bạch Khinh Ngữ, lĩnh ngộ rất nhiều, mặc dù bây giờ tu vi vẫn là Nhập Cương nhị trọng, nhưng cho dù là thiên tài cường giả Nhập Cương ngũ trọng, bọn họ cũng có thể đấu một trận.

Ứng phó với những Linh Chu chủ yếu là từ Nhập Cương nhị trọng đến Nhập Cương tam trọng, cũng không phải là chuyện gì quá to tát, đương nhiên lúc làm nhiệm vụ bọn hắn phải cởi Trọng Thạch Giáp đi, nếu không sẽ trở thành gánh nặng không nhỏ với Thiên Hạc.

Mà lần này nếu phục dụng Huyết Linh Nhũ, Diệp Phàm có lòng tin khiến cho thực lực của hai người hắn tăng thêm một tầng.

Bốn người giống như máy ủi đất, đánh tan toàn bộ những thứ đang cản đường, ở phía sau mấy trăm Thị Huyết Linh Chu điên cuồng đuổi theo bốn người, Đại Lực tranh thủ liếc mắt nhìn ra sau, sắc mặt lập tức tái nhợt, nếu như bị đuổi kịp, thập tử vô sinh.

Đi khoảng chừng năm dặm, một hang động rất lớn hiện ra trước mặt mọi người, nhưng theo sau đó là sự tuyệt vọng.

Từ chỗ bọn hắn đến hang động không hơn trăm mét, nhưng ở khoảng cách trăm mét này, chí ít có một trăm Thị Huyết Linh Chu chen chúc đứng một chỗ.

- Xong rồi!

Đại Lực có chút chán nản nói.

- Vẫn chưa dâu, nhị đệ, nhìn kỹ, chiến kỹ ẩn tàng của Bách Ảnh Cuồng Phong Đao.

Diệp Phàm quát to nói, ngay sau đó dùng Lăng Hư Kiếm thay thế trường đao, thân kiếm xẹt qua mặt đất, gió nổi lên, kiếm khí dập dờn!

Muốn dùng toàn vẹn Bách Ảnh Cuồng Phong Đao, Diệp Phàm đương nhiên không làm được, dù sao hắn cũng không cụt tay, nhưng nhảy qua đao chiêu trung gian mà trực tiếp sử dụng chiến kỹ ẩn tàng thì cũng không có vấn đề gì cả, dù sao chỉ cần vận hành lộ tuyến nguyên lực trong cơ thể hắn là có thể.

Đương nhiên, không dùng đao chiêu dẫn xuất chiến kỹ, uy lực giảm bớt đi nhiều nhưng đối phó với những con Linh Chu này thì vẫn dư xài.

Trường kiếm xuất động, thân thể Diệp Phàm giống như lốc xoáy, lao vào đám Linh Chu quần.

Một khắc sau, lấy hắn làm trung tâm, sức lực như vòi rồng quét qua, Diệp Phàm giống như phong nhãn, khuấy động trận cuồng phong giữa thiên địa.

Lấy Diệp Phàm làm trung tâm, Linh Chu gần hắn trực tiếp bị kiếm khí xoắn nát, Linh Chu từ phía xa cũng bị cuồng phong thổi trúng lung lay sắp đổ, chậm rãi bay lơ lửng.

Chiến kỹ ẩn tàng long quyển cuồng phong của Bách Ảnh Cuồng Phong Đao!

Đám người Diệp Tàn có chút ngây ngốc đứng yên tại chỗ, thậm chí trong nháy mắt, quên mất đằng sau có Thị Huyết Linh Chu đang lao nhanh đến, đây là sức mạnh mà người thường căn bản không thể khống chế được, đây sức mạnh to lớn của tự nhiên!

Đây chính là sự mạnh mẽ của Công pháp Thiên Giai sao?

Hai mắt Diệp Tàn từ từ tuất hiện sự cuồng nhiệt, Bách Ảnh Cuồng Phong Đao đao, thì ra Bách Ảnh Cuồng Phong Đao mà hắn ta tu luyện lại đáng sợ như vậy, hắn ta nhất định phải tu luyện võ kỹ này đến cảnh giới hoàn mỹ.

Đại Lực hoàn toàn ngây dại, sư đệ là người như thế này vậy? Loại thực lực này, hàng ngũ thiên tài Kiếm Tiên Khách gì đó, hoàn toàn không đáng nhắc tới.

Diệp Phàm thấy ba người đứng tại chỗ, không khỏi cạn lời nói, hắn ra hiệu cho Diệp Tàn nhìn, nhưng nhìn được bao nhiêu thì nhìn, tình cảnh đến lúc này rồi còn có thể đứng ngây ngốc ra đó sao?

Ba người Diệp Tàn nghe thấy vậy mới tỉnh táo lại, ngược lại nhìn thấy truy binh gần trong gang tấc, lập tức chạy như điên về phía hang động, thân hình Diệp Phàm bay lượn, ngăn chặn phía sau lưng ba người, cất cao giọng nói:

- Tam đệ đột tiến hang động, nhị đệ giữ vững cửa động!

Kiếm quang cùng đao quang lóe lên, rất nhanh ba người chém chết Linh Chu vừa bay lượn chao đảo trên không rơi xuống đất, thuận lợi tiến vào hang động, Diệp Phàm một kiếm bức lui Linh Chu gần nhất dễ dàng tiến vào hang động.

Đại Lực nhìn thấy võ kỹ thần kỳ của Diệp Phàm, trong lòng ngoại trừ chấn động thì vẫn là chấn động, nếu không phải lần này cùng ba vị sư đệ đi ra ngoài, hắn ta thực sự không biết được thực lực của ba vị sư đệ này biến thái như vậy.

Sau khi tiến vào cửa động một mình Diệp Tàn một đao phong bế hang động, Linh Chu bên ngoài muốn đi vào, nhưng trong không gian nhỏ hẹp, chỉ có thể từng con từng con Linh Chu tiến vào, căn bản không thể nào đột phá vòng vây của Diệp Tàn.

Chỉ là ngoại trừ Linh Chu bên ngoài, trong huyệt động cũng có không ít Linh Chu, mấy người lần nữa lâm vào ác chiến, cả đường chạy như điên cho dù là Diệp Phàm cũng có chút thở hổn hển, nếu không phải ba người là luyện thể cường giả, Đại Lực lại là thiên sinh thần lực, hiện tại chỉ sợ sức chiến đấu đã mất một nửa rồi.

Linh Chu liên tục không ngừng xuất hiện trong hang động, Diệp Phàm nhanh chóng quyết định lần nữa dẫn ba người đột phá phá vây, canh giữ cửa động rõ ràng là không thích hợp nữa.

Bốn người đao kiếm múa máy, không ngừng có thi thể Linh Chu ngã xuống, nhưng ngay giây sau sẽ có Linh Chu mới xuất hiện, trong hang động này Linh Chu dường như vô cùng vô tận, tốc độ tiến lên của ba người bị ngăn chặn lại, Thị Huyết Linh Chu chậm rãi hình thành vòng vây kín.

Sắc mặt Diệp Phàm hơi trắng bệch, trước mắt nguyên lực tiêu hao quá lớn, hơn nữa tình cảnh không hề lạc quan chút nào.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)