Vô Địch Kiếm Vực

Chương 87: Quá mất mặt! (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Một lúc sau, Tô Thanh Thi thu hồi ánh mắt, nhìn xuống một quyển trục trong tay, chỉ thấy trên đó viết: Dương Diệp, nam, 17 tuổi, Đại Tần đế quốc, Kinh châu, người An Nam thành. Tính cách trầm ổn, cực kỳ trọng tình, có thù tất báo, bởi vì liên quan đến mẫu thân cùng muội muội, cùng Liễu gia ở An Nam thành có ân oán không thể hóa giải. Mẫu thân 20 năm trước...

Nhìn quyển trục một lúc lâu, Tô Thanh Thi hít một hơi, sau đó tay hơi dùng sức, quyển trục nhất thời hóa thành một đống mảnh nhỏ tiêu tán vào không trung.

- Ngươi là Kiếm Tông...

...

Thanh Phong cốc.

- Quá mất mặt, vứt đi được rồi, trưởng lão chết tiệt lại không nhắc nhở ta một chút, sau này làm sao còn gặp người được nữa! Thực sự là xấu hổ chết người...

Sau khi mặc xong một bộ y phục, trong miệng Dương Diệp không ngừng tức giận mắng. Nghĩ đến lúc trước lại khỏa thân trước mặt mọi người trò chuyện cùng với một nữ tử lâu như thế, Dương Diệp xấu hổ và giận dữ muốn chết, như vậy sau này làm sao gặp người?

- Có cái gì đáng mất mặt? Không phải là mấy lớp da thịt sao? Để người ta nhìn vài lần thì thế nào?

Chẳng biết lúc nào, nữ tử quần đỏ xuất hiện phía sau Dương Diệp.

Nghe được lời của cô gái, nội tâm Dương Diệp cả kinh, xoay người nhìn nữ tử, sắc mặt ngưng trọng không gì sánh được! Hắn lại không phát hiện được nữ tử trước mắt này đến từ lúc nào, nếu như nữ tử trước mắt này đánh lén mình, thì... Dương Diệp không dám nghĩ tới.

- Ngươi là ai!

Dương Diệp trầm giọng hỏi.

- Mộ Dung Yêu!

Nữ tử cười cười nói:

- Bọn họ đều thích gọi là Yêu nữ, đúng, ta chính là người xông qua tầng thứ 20!

Nghe vậy, Dương Diệp có chút kinh ngạc, nói:

- Ngươi là Yêu nữ xếp hạng 1 trên ngoại môn bảng?

Đối với Yêu nữ, trước đây Dương Diệp cũng có nghe qua, tuy nhiên hắn chưa từng thấy qua, hơn nữa bởi vì nguyên nhân bị cách chức làm đệ tử tạp dịch, hắn cũng không còn chú ý đến những người trên ngoại môn bảng, thế nhưng danh tiếng của nữ tử trước mặt này, hắn vẫn nghe qua.

Có người nói Yêu nữ này yêu nghiệt vô cùng, bên trong đệ tử ngoại môn không có đối thủ, thậm chí, một số trưởng lão ngoại môn cũng không phải đối thủ của nàng. Đối với việc này, trước đây Dương Diệp vẫn còn có chút không tin, nhưng bây giờ Dương Diệp đã có chút tin tưởng. Không nói đâu xa, đối với thân pháp cùng che giấu khí tức của nữ tử này, Phùng Vũ cùng Thiên trưởng lão đều kém hơn.

Mộ Dung Yêu không trả lời Dương Diệp, ngược lại hỏi:

- Khảo hạch ngoại môn, người rời khỏi Kiếm nô tháp, kể cả ta đều chỉ mệt mỏi tinh thần một tí, mà ngươi lại là thương tích đầy mình, tầng 22 không phải là ảo cảnh, mà là chân thực?

Nghe vậy, Dương Diệp trầm mặc một lát, nói:

- Ta cảm thấy là chân thật, không nói đâu xa, chính là một đồng thương tích của ta đã có thể chứng minh!

Mộ Dung Yêu cũng trầm mặc, một lúc lâu nàng lại hỏi:

- Vì sao ngươi lại không tiếp tục?

Dương Diệp lắc đầu, nói:

- Sau khi ta phá được kiếm trận tầng thứ 22, lập tức bị truyền tống ra ngoài, về phần tại sao lại vậy, ta cũng không rõ!

Dương Diệp vẫn không nói hết toàn bộ, hắn cùng nữ tử này cũng không quen biết gì!

Mộ Dung Yêu a một tiếng, sau đó nhìn Dương Diệp một cái, không tiếp tục hỏi vấn đề này, nói:

- Bây giờ ngươi có thể xem là đệ tử ngoại môn chân chính, sau này có thời gian học hỏi một chút!

Nói xong, nàng cũng không đợi Dương Diệp hồi phục, xoay người nhảy mấy cái, biến mất ở cửa cốc.

- Nữ nhân cổ quái!

Nhìn nơi Mộ Dung Yêu biến mất, Dương Diệp lắc đầu cười cười, sau đó cũng đi tới cửa cốc. Hắn nhớ kỹ, có người nợ hắn một thanh bảo kiếm Huyền cấp cùng Chu Linh quả mà tiểu tử kia không ngại thiệt thòi cướp lấy kia.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 68%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)