Bé gái mặc dù còn nhỏ, nhưng chạy rất nhanh, khi nhìn thấy Dương Diệp lại cưỡng ép mình thay đổi phương hướng chạy trốn, chạy về một hướng khác, như vậy nàng rút ngắn được khoảng cách với Cự Mãng Vương, mà nếu Dương Diệp quay đầu chạy thì chắc có thể thoát thân được.
Dương Diệp do dự một lúc, sau một khắc, hít một hơi thật sâu, không do dự, nhặt tảng đá to bên cạnh lên, chạy về phía Cự Mãng Vương. Đợi khi khoảng cách chỉ còn mười mấy mét, hắn nắm chặt tay, dùng hết sức, ném về phía Cự Mãng Vương.
- Bịch!
Đá đập vào đầu Cữ Mãng Vương, bịch một tiếng, hòn đá vỡ thành từng mảnh.
Thấy vậy, Dương Diệp nheo mắt, phòng ngự này thật lợi hại!
Bị Dương Diệp ném đá trúng đầu, Cực Mãng Vương tức giận, quyết định không tiếp tục đuổi theo bé gái, thân rắn lắc một cái, đập về phía Dương Diệp.
Cơ thể Cự Mãng Vương khổng lồ, tất cả những nơi đi qua đều biến thành một đống hỗn độn, thứ nào nó đụng phải đều bị nghiền nát một cách vô tình, thanh thế như vậy khiến cho người ta vô cùng sợ hãi.
- Chạy mau!
Thấy bé gái đang đứng một bên hiếu kỳ nhìn hắn, Dương Diệp hét lên một tiếng, đồng thời lại nhặt một hòn đá trên mặt đất, xông về phía Cự Mãng Vương.
Nói thật, đối mặt với còn quái vật khổng lồ này, trong lòng Dương Diệp không nắm chắc chút nào. Nhưng mà bảo hắn chạy, hắn thật sự không làm được. Nếu như ngay từ đầu bé gái này dẫn Cự Mãng Vương này đến cho hắn, hắn chắc chắn sẽ không nhiều lời mà lập tức đi ngay. Nhưng nàng lại thà để cho bản thân bị Cự Mãng Vương truy đuổi, cũng không muốn liên lụy đến hắn.
Bé gái lương thiện như thế rất giống Tiểu Dao! Đương nhiên, quan trọng nhất là bây giờ hắn có sức để liều mạng.
Thấy Dương Diệp xông về phía Cự Mãng Vương, tiểu cô nương thở dốc từng hơi, đôi mắt đen láy linh động nhìn Dương Diệp, chớp chớp mắt. Hiển nhiên, nàng không ngờ đệ tử tạp dịch này sẽ giúp nàng chống cự lại Cự Mãng Vương.
- A!
Một tiếng thét kỳ quái, Dương Diệp dùng hết sức lực, hòn đá nắm trong tay vỗ đầu Cự Mãng Vương.
- Bịch!
Một tiếng trầm đục, hòn đá vỡ vụn, cả người Dương Diệp bay ra ngoài, nặng nề rơi trên mặt đất. Lau vết máu tươi trên khóe miệng, bây giờ Dương Diệp đã hiểu rõ cái gì gọi là lấy trứng chọi đá rồi!
Cú đập của hắn vừa nãy giống như là đập vào huyền thiết, không chỉ có đá vỡ vụn, mà ngay cả cánh tay của hắn cũng bị tê liệt vào thời khắc kia.
- Phì phì…
Bị Dương Diệp đánh trúng, thân hình to lớn của Cự Mãng Vương cuốn lại, tung người ra, một lần nữa đánh về phía Dương Diệp.
Nhìn Cự Mãng Vương như một ngọn núi nhỏ, Dương Diệp nheo mắt, không dám nghĩ gì khác, vội vàng đứng lên, nôn ra một ngụm máu, lại xông lên lần nữa.
Chạy thì chắc chắn là không được, sau lưng không có vật cản gì, ở đất bằng, bọn họ nhất định không chạy thoát được rắn!
Nếu đã không thể chạy, vậy thì chỉ có thể liều mạng thôi.
Khi lao tới cách Cự Mãng Vương còn hai mét, Dương Diệp hét to một tiếng, hai chân đột nhiên đạp lên, cả người nhảy lên không trung, hai nắm đấm kia đấm vào đôi mắt xanh lam nhạt của Cự Mãng Vương.
- Phì!
Thấy Dương Diệp đánh đến, thân rắn trườn một cái, đuôi rắn to lớn xen lẫn tiếng gió gào thét quật về phía Dương Diệp.
Tốc độ của đuôi rắn rất nhanh, nhanh đến mức Dương Diệp còn không kịp tới gần Cự Mãng Vương đã bị đuôi rắn quật trúng.
- Bịch!
Bị đuôi rắn quật trúng, Dương Diệp lập tức cảm thấy lưng mình như bị gãy, rên lên một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, cả người bị đuôi của Cự Mãng Vương quật bay ra, bay về sau gần mười mét, nặng nề rơi trên một đống cỏ, bắn lên vô số bụi đất.
- Ta không phải là đối thủ của nó!
Thật ra hắn đã sớm biết mình không phải đối thủ của nó, sức phòng ngự của Huyền thú tuyệt đối sánh ngang với con người cùng cấp bậc, thậm chí còn có thể vượt qua. Huống chi con Huyền thú trước mắt này còn có đẳng cấp cao hơn hắn.
- Ngươi, ngươi không sao chứ!
Lúc này, Bảo Nhi vội vàng chạy tới bên cạnh Dương Diệp, đỡ Dương Diệp dậy, nói khẽ.
- Muội vẫn chưa chạy sao!
Dương Diệp miễn cưỡng đứng lên, thấy bé gái vẫn chưa chạy, lập tức thấy khó hiểu, hắn liều mạng giúp nàng tranh thủ cơ hội chạy trốn, nàng lại còn không chạy, Dương Diệp muốn đánh người!
Bảo Nhi lắc lắc cái đầu nhỏ, bím tóc nhỏ lúc lắc, chân thành nói: