- Liễu Thanh Vũ, tông môn có quy định, ngoài Sinh Tử đài, những nơi khác không được đối với tông môn đệ tử ra tay, ngươi không nhớ sao?
Thiên trưởng lão nhìn Liễu Thanh Vũ, âm thanh có chút tức giận. Dương Diệp là Ngũ Hành huyền khí, ông tuyệt đối không để Dương Diệp chết tại đây.
Nhìn thấy Thiên trưởng lão, trong mắt Liễu Thanh Vũ lóe lên, áp chế sát ý trong lòng, hướng về phía Thiên trưởng lão ôm quyền, nói:
- Thì ra là Thiên trưởng lão, Dương Diệp vũ nhục người nhà của ta, ta chỉ dạy dỗ hắn một chút, không có ý gì khác!
Đối với lão nhân trước mặt, mặc dù y tức giận, nhưng lại không dám để lộ ra ngoài, dù gì lúc này y vẫn là đệ tử ngoại môn, vẫn bị trưởng lão ngoại môn quản lý.
Thiên trưởng lão hừ lạnh một tiếng, cũng không xử phạt Liễu Thanh Vũ, Liễu Thanh Vũ mặc dù là đệ tử ngoại môn, nhưng thiên phú cũng coi là nổi bật ở ngoại môn, hơn nữa một ít trưởng lão nội môn đã chú ý tới y, chút chuyện này, hắn không thể xử phạt được.
- Nếu không có chuyện gì, vậy Thanh Vũ xin cáo từ!
Liễu Thanh Vũ hướng về phía Thiên Trưởng lão ôm quyền, sau đó xoay người rời đi, nhưng mà, lúc này Dương Diệp lên tiếng.
- Chờ đã...
Liễu Thanh Vũ xoay người nhìn Dương Diệp, khóe miệng đầy vẻ khinh thường, nói:
- Thế nào?
Thiên trưởng lão nhướng mày, đang chuẩn bị nói cái gì, lại nhìn thấy Dương Diệp đi tới trước mặt y, chỉ vào Liễu Thanh Vũ, nói:
- Liễu Thanh Vũ, ta biết ngươi muốn giết ta, ta cho ngươi cơ hội này, sau ba tháng, chúng ta quyết đấu trên Sinh Tử đài, ngươi có dám không?
Đi vào con đường võ đạo, vậy thì phải dũng mãnh đi tới, một đường vượt mọi chông gai, không ngừng trở nên mạnh mẽ, không có đường lui, Dương Diệp cũng không muốn cho mình đường lui, hắn muốn ép mình một lần!
Nghe Dương Diệp nói vậy, đệ tử ngoại môn bên cạnh há to miệng, đủ nhét vào một quả trứng gà. Đệ tử tạp dịch khiêu chiến đệ tử ngoại môn đã làm cho cả ngoại môn kinh hãi, mà bây giờ, tên đệ tử tạp dịch này còn muốn khiêu chiến cao thủ xếp hạng 29 ngoại môn bảng, còn là Tiên Thiên cảnh, Liễu Thanh Vũ, tên đệ tử tạp dịch này muốn nghịch thiên hay sao?
- Ha ha...
Liễu Thanh Vũ sau khi bình tĩnh lại, lập tức cười rộ lên, nhìn thấy Thiên trưởng lão chuẩn bị nói, vội vàng nói:
- Được, ta đáp ứng ngươi, ba tháng sau quyết đấu trên Sinh Tử đài, mong đến lúc đó ngươi không để cho ta thất vọng!
Nói xong, cười to vài tiếng, tựa hồ sợ Thiên trưởng lão ngăn cản, nhanh chóng mang người rời đi.
Thấy Liễu Thanh Vũ rời đi, Thiên trưởng lão hít một hơi, nói:
- Dương Diệp, vừa rồi ngươi quá xung động, bây giờ ngươi là Huyền giả Lục phẩm, cùng cường giả Tiên Thiên chênh lệch rất lớn, thực sự rất lớn!
Dương Diệp trầm giọng nói:
- Thiên trưởng lão, ta biết, ta chỉ là tìm đường sống trong chỗ chết. Vừa rồi y đã muốn giết ta, lần này có Thiên trưởng lão ở đây, thế nhưng những lần sau thì sao? Nếu không có Thiên trưởng lão, hắn trực tiếp giết ta, tông môn sẽ xử phạt hắn sao? Tất nhiên là không, bây giờ ta cùng hắn lập ước hẹn ba tháng, hắn sẽ không ra tay với ta trong ba tháng này, nếu như vậy, ta còn cơ hội!
Nghe vậy, Thiên trưởng lão giật giật môi, nhưng vẫn không nói gì, hắn thế nào không hiểu được đạo lý này? Thế nhưng trong ba tháng từ Huyền giả Lục phẩm vượt qua Tiên Thiên, điều này không có khả năng, cho dù Dương Diệp là Ngũ Hành huyền khí, như vậy cũng không có khả năng, ba tháng, thời gian thực sự quá ngắn!
Trầm mặc một lát, Thiên trưởng lão vỗ vỗ bả vai Dương Diệp, nói:
- Dương tiểu tử, ban đầu ta còn muốn công bố ngươi là Ngũ Hành huyền khí, nhưng xem ra bây giờ không thể. Nếu như công bố ngươi là Ngũ Hành huyền khí, vậy thì Liễu Thanh Vũ tuyệt đối không để cho ngươi có cơ hội vùng lên, lúc này, ngươi chỉ có thể nỗ lực, nỗ lực đến lúc ngươi có thực lực đối kháng y, hiểu chưa?
Dương Diệp nhẹ gật đầu, lúc trước có thể hắn không có cơ hội, nhưng bây giờ thì khác, hắn có vòng xoáy nhỏ, còn có năng lượng thạch cùng Hộ Mạch đan của Bảo Nhi và trưởng lão ngoại môn đưa tặng, hắn có vốn liếng liều mạng, lần này, không chỉ vì mẫu thân và muội muội, còn vì chính hắn.
Liều mạng thì có cơ hội, không liều mạng, ngay cả một chút cơ hội cũng không có!
Cho nên hắn chủ động lập ước hẹn Sinh Tử đài, không chừa cho mình một con đường lui!
- Ngươi yên tâm tu luyện, ta đã đi qua An Nam thành, ta đã cảnh cáo Liễu gia, tạm thời bọn họ sẽ không tìm người nhà ngươi gây sự, muội muội cùng mẫu thân của ngươi đều rất tốt, có điều hai người họ nhớ ngươi nhiều!
Thiên trưởng lão nói.
Muội muội, mẫu thân!
Nghe thấy hai từ, khuôn mặt Dương Diệp vốn kiên nghị lại lộ ra nụ cười hiền hòa, hai người này là niềm tin của hắn, là động lực của hắn, vì hai người này, cho dù gian khổ ra sao hắn cũng không sợ!
Từ biệt Thiên trưởng lão, Dương Diệp bước nhanh về phía Thanh Phong cốc, lúc này, hắn rất cần thực lực!