Vô Địch Đại Lão Sắp Xuất Thế

Chương 97: Sức mạnh của một cọng lông

Chương Trước Chương Tiếp

“Không biết người quen của công tử là ai?” Phàn Ngọc Lan hiếu kỳ hỏi.

Ngay khi Lộ Nhất Bình muốn mở miệng nói, đột nhiên ba đạo khí tức kinh người bay đến, Chân Thần khí tức, quét sạch thiên địa, bao phủ toàn bộ thành cổ.

“Là kẻ nào đã giết đệ tử của ta? !” Ngay sau đó là một tiếng quát đầy phẫn nộ.

Tiếng gầm cuồn cuộn, vang vọng thật lâu tại trên bầu trời cổ thành.

Âm thanh của vật nặng bị đập ngã trên mặt đất liên tiếp vang lên.

Đây là tiếng của tòa cổ thành bị sụp đổ tạo ra.

Nghe được thanh âm này, sắc mặt hai tỷ đệ Phàn Ngọc Lan, Phàn Thắng đại biến.

“Là lão tổ Chu Hải Trạch của Hắc Phong tông!”

“Sư phụ của Ngô Ngụy! Hắn thế mà lại ở gần đây!”

Lúc này, âm thanh kia hét lên đầy giận dữ: “Cút ra đây cho ta! Ngươi cho rằng co đầu rút cổ ở xó sỉnh nào đó, thì ta sẽ không tìm được ngươi sao. Bây giờ ta sẽ san bằng tòa thành cổ này từng tấc một, coi ngươi có thể trốn đến lúc nào!” Tiếp theo, là những tiếng vang lay trời truyền đến.

Mặc dù cách cực xa, nhưng mặt đất của đại điện cũng kịch liệt rung động vì đó.

Hiển nhiên, đối phương đang ra tay.

“Đi ra xem một chút.” Lộ Nhất Bình đứng lên nói.

Muốn đi ra ngoài với Long Giác Kim Ngưu, Hoàng Cửu.

Phàn Ngọc Lan gấp gáp nói: “Công tử đừng đi ra! Chu Hải Trạch này là cao thủ Chân Thần hậu kỳ đỉnh phong.”

Nhưng khi nàng đang ngăn Lộ Nhất Bình lại, Lộ Nhất Bình cũng đã từ đại điện đi ra ngoài, cũng không che giấu khí tức, đi tới quảng trường bên ngoài đại điện cùng Long Giác Kim Ngưu.

Chu Hải Trạchvà hai gã lão tổ khác của Hắc Phong tông ở nơi xa trong không trung lập tức nhìn qua.

Chu Hải Trạch nhìn thấy Lộ Nhất Bình, hai mắt lạnh lẽo, lúc này bay tới đó cùng với hai gã lão tổ khác.

Chỉ trong chớp mắt, ba ngườ đã bay tới trên không phía trên quảng trường.

Hai tỷ đệ Phàn Ngọc Lan cùng Phàn Thắng cũng ra đến, nhìn thấy Chu Hải Trạch, đều không thể kìm nén được sự bất ngờ và hận ý.

Phàn gia bị hủy diệt, phụ mẫu hai người đều chết dưới tay của Chu Hải Trạch này.

Chu Hải Trạch không nhìn thấy hai tỷ đệ Phàn Ngọc Lan, Phàn Thắng. Mà ánh mắt hắn rơi vào người của Lộ Nhất Bình, hai mắt hắn rét lạnh: “Là ngươi giết đệ tử ta?”

Long Giác Kim Ngưu lại nhếch miệng cười nói: “Đệ tử của ngươi là ta giết, mới vừa rồi bị ta dẫm một cước, thì đầu nó đã nằm trong lòng đất rồi!”

Chu Hải Trạch khẽ giật mình, nhìn chằm chằm Long Giác Kim Ngưu, sát ý tràn đầy trong đáy mắt: “Đã như vậy, vậy các ngươi toàn bộ đều phải chết!” Nói xong, đột nhiên đánh về hướng Lộ Nhất Bình và Long Giác Kim Ngưu.

Trong khi hắn ta đánh về hướng Lộ Nhất Bình, Long Giác Kim Ngưu, trong hư không bỗng dưng ngưng tụ thành một chú ấn cực lớn.

Bóng tối hắc ám của chú ấn lan ra, như là một mặt trời to lớn hắc ám, phảng phất như có hơi thở tà ác vô cùng vô tận đang nằm ở trong đó.

“Hắc Tà Chú!” Phàn Thắng kinh hô.

Hắc Tà Chú là Hắc Tà tuyệt học mười vạn năm trước của một vị Cửu Thiên vô thượng bá chủc.

Hắc Tà Chú này ác độc không gì sánh được, tà ác không gì sánh được. Người trúng Hắc Tà Chú này, sự sống toàn thân sẽ bị hắc ám tà khí ăn mòn không ngừng, sống không bằng chết.

Nhìn Hắc Tà Chú ào ào bay đến, sắc mặt Lộ Nhất Bình vẫn bình tĩnh, đột nhiên rút ra một cọng lông trâu màu vàng từ trên thân Long Giác Kim Ngưu, sau đó vung lên.

Lập tức, kim quang màu vàng trên lông trâu chói sáng, những kim quang này hóa thành vô số mũi thương màu vàng!

Mũi thương màu vàng đầy khắp cả trời, bao phủ cả không trung.

Những chỗ nó bay qua, Hắc Tà Chú đều bị tiêu tan.

Chu Hải Trạch và hai gã lão tổ khác của Hắc Phong tông nhìn thấy những mũi thương màu vàng ùn ùn bắn tới, giật mình kêu lên. Khi cảm nhận được sức mạnh khủng khiếp ẩn chứa trong mũi thương màu vàng kia, cả ba người đều đồng loạt điên cuồng khởi động sức mạnh Chân Thần trong cơ thể.

Sức mạnh của tam đại Chân Thần hội tụ lại, mênh mông cuồn cuộn, như sông dìm bể trời, đồng loạt đánh về phía ngàn vạn mũi thương màu vàng.

Nhưng cũng vô ích thôi!

Trong nháy mắt, ngàn vạn mũi thương màu vàng đã đâm thủng sức mạnh của tam đại Chân Thần hội tụ lại, tiếp theo, đâm xuyên qua thân thể của ba người.

Ba người Chu Hải Trạch cứng đờ ở trên không.

Ngàn vạn mũi thương màu vàng sau khi xuyên thấu qua thân thể của ba người, tiếp tục đánh vào trong hư không, từ xa nhìn lại, tựa như là một con sông to lớn màu vàng vỗ vào hư không.

Ba người Chu Hải Trạch cứng đờ ở trên không, đột nhiên, toàn thân xuất hiện những lỗ thương màu vàng, hào quang màu vàng phát ra từ bên trong đó, cơ thể của ba người bị tiêu tán, hóa thành một vài hạt kim quang, biến mất ở trên không trung.

Ba người phảng phất chưa từng có xuất hiện.

Lộ Nhất Bình đem sợi lông vàng kia cắm lại vào trên người Long Giác Kim Ngưu.

Hai tỷ đệ Phàn Ngọc Lan, Phàn Thắng nói không nên lời.

Lông lại còn có thể dùng như vậy sao?

Lông lại còn có sức mạnh như thế sao?

Đây là cực phẩm Thần khí sao?

Cực phẩm Thần khí cũng chẳng có được uy lực như vậy đâu?

Lộ Nhất Bình và Long Giác Kim Ngưu một lần nữa trở về đại điện.

Long Giác Kim Ngưu nói: “Chủ nhân, vừa rồi đau quá.”

Lộ Nhất Bình lạnh nhạt nói: “Vậy lần sau ta nhổ hai cọng.”

Long Giác Kim Ngưu nghẹn lại.

Đợi cho đến khi hai tỷ đệ Phàn Ngọc Lan, Phàn Thắng hồi tỉnh lại, trở lại đại điện thì lại nhìn thấy Lộ Nhất Bình tiếp tục uống ít rượu.

“Công tử, ngươi là Thiên Thần sao? !” Phàn Thắng kính sợ nhìn Lộ Nhất Bình.

Có thể chỉ dùng một chiêu mà đánh giết tam đại Chân Thần, mà trong đó lại có một Chân Thần hậu kỳ đỉnh phong, người này tuyệt đối là Thiên Thần, thậm chí có khả năng không phải Thiên Thần sơ kỳ, mà là Thiên Thần trung kỳ!

Phàn Ngọc Lan đồng dạng kính sợ nhìn Lộ Nhất Bình. Tổ phụ của nàng lúc trước cũng chỉ mới đột phá đến Thiên Thần mà thôi, tuyệt đối không có thực lực như người trẻ tuổi áo lam trước mắt này.

Một cọng lông giết chết tam đại Chân Thần!

Điều này đơn giản đã vượt quá sức tưởng tượng của nàng.

Nghe Phàn Thắng hỏi mình có phải hay không Thiên Thần, Lộ Nhất Bình cười cười, gật đầu.

Hai tỷ đệ Phàn Ngọc Lan, Phàn Thắng nhìn nhau, sau đó đột nhiên quỳ xuống trước mặt Lộ Nhất Bình.

“Xin công tử cứu chúng ta, tỷ đệ chúng ta nguyện làm trâu làm ngựa báo đáp công tử.” Hai người nói xong, liền dập đầu mạnh xuống đất.

Lộ Nhất Bình lắc đầu: “Ta nói, ta muốn đi Quy Nguyên Kiếm Tông, ta sẽ không đi đại lục Thần Võ cùng các ngươi.”

Phàn Thắng mở miệng nói: “Chúng ta không dám cầu công tử cùng chúng ta đi đại lục Thần Võ, chúng ta muốn cùng công tử đi đến Quy Nguyên Kiếm Tông.”

“Tùy các ngươi.” Lộ Nhất Bình lạnh nhạt nói.

Nếu hai người muốn đi theo, cũng chẳng sao.

Hai người nhìn thấy Lộ Nhất Bình đồng ý, thì cực kỳ mừng rỡ, khấu tạ không thôi.

Một đêm trôi qua.

Mấy người Lộ Nhất Bình rời khỏi cổ thành, tiếp tục lên đường.

Trên đường, mấy người Lộ Nhất Bình rất ít khi dừng lại, mấy ngày sau, mấy người đã đi tới đến phủ Thanh Vân, nơi Quy Nguyên Kiếm Tông tọa lạc.

Sau khi tiến vào phủ Thanh Vân, đệ tử các phái đến từ các phủ các tông đã nhiều hơn.

“Nghe nói lần này hạng nhất của đại hội kiếm tông, được ban thưởng cực phẩm Thần khí Thanh Long Kiếm! Còn có Vô Ngấn kiếm quyết, Vô Ngấn kiếm quyết thế nhưng là một trong thập đại kiếm quyết của Quy Nguyên Kiếm Tông đấy.”

“Vô Ngấn kiếm quyết tính là gì, lần này người đứng đầu đại hội kiếm tông, thậm chí có thể được gặp và được Sở Thông đại nhân chỉ điểm nữa!”

“Cái gì được gặp và được Sở Thông đại nhân chỉ điểm sao!”

Khi đi qua một thành trì nào đó, lại gặp phải những đệ tử nghị luận.

Hai người Phàn Ngọc Lan, Phàn Thắng nghe thấy ần này người đứng đầu đại hội kiếm tông, thậm chí có thể được gặp và được Sở Thông đại nhân chỉ điểm, cũng kích động không thôi.

Quy Nguyên Kiếm Tông là đệ nhất tông ở vực Thương Thần, mà Sở Thông thân là tổ sư sáng lập ra Quy Nguyên Kiếm Tông, có vị trí tối cao trong lòng vô số cao thủ ở vực Thương Thần.

“Có thể được gặp Sở Thông đại nhân, đó là vinh quang cỡ nào chứ.” Phàn Thắng cảm khái nói.

Phàn Ngọc Lan cười nói: “Chúng ta cũng không cần suy nghĩ, chỉ với chút thực lực của chúng ta, đừng nói đến vị trí thứ nhất của đại hội kiếm tông, ngay cả đến 100 người đứng đầu cũng không chen vào được đâu.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 29%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)