“Ngô Ngụy sư huynh, vậy người trẻ tuổi áo lam này xử lý như thế nào?” Một đệ tử của Hắc Phong tông hỏi Ngô Ngụy.
Ngô Ngụy nhìn Lộ Nhất Bình, lạnh lùng nói: “Nếu đã gặp phải, vậy thì tiện thể giải quyết luôn.” Lại nói: “Tiểu tử, ngươi có trách thì trách tỷ đệ Phàn gia, là họ trốn vào đây, làm liên lụy đến ngươi.”
Sau đó ra hiệu cho một đệ tử Hắc Phong tông bên cạnh xuất thủ.
Đệ tử Hắc Phong tông bên cạnh hiểu ý, bước tới một bước, đột nhiên tung ra một quyền hướng về phía Lộ Nhất Bình.
Hoàng khí toàn thân của đệ tử Hắc Phong tông này tuôn trào.
Rõ ràng là một kẻ Cổ Hoàng cảnh.
Mà lại đã đạt đến cảnh giới Cổ Hoàng tứ trọng.
Sóng quyền của đệ tử Hắc Phong tông cuồn cuộn, tỏa ra từng trận gió lạnh, toàn bộ đại điện lập tức lạnh đi, tựa như có bão tuyết quét qua vậy.
“Công tử, cẩn thận!” Phàn Ngọc Lan nhanh chóng mở miệng, đang muốn xuất thủ, lại bị Ngô Ngụy ngăn lại.
Nhưng đúng lúc này, đột nhiên, một đạo hào quang màu vàng bay ra.
Trong nháy mắt đệ tử Hắc Phong tông kia đã bị chém bay.
Lúc rơi xuống đất, toàn thân bùng lên một ngọn lửa màu vàng, trong nháy mắt đã bị thiêu đốt sạch sẽ, ngay cả tro tàn cũng không thấy đâu.
Mấy người khẽ giật mình.
Hai mắt Ngô Ngụy híp lại, sầm mặt lại nói: “Phượng Hoàng Chân Hỏa!”
Hai mắt hắn liếc nhìn, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên con chim nho nhỏ trên bờ vai Lộ Nhất Bình kia, vừa kinh ngạc vừa nghi ngờ hỏi: “Thần Thú Phượng Hoàng? !”
Cả hai người Phàn Ngọc Lan và Phàn Thắng có chút không tin.
Cái con chim nhỏ nhỏ kia hoàn toàn không nhìn thấy một chút khí thế nào, mà lại là Thần Thú Phượng Hoàng sao?
“Ngươi là ai?” Sắc mặt Ngô Ngụy âm trầm nhìn Lộ Nhất Bình.
Lúc này Long Giác Kim Ngưu đứng lên, cười hắc hắc, đi tới chỗ Ngô Ngụy: “Chủ nhân nhà ta, là trên chấn Cửu Thiên, dưới chấn Cửu U, uy danh vạn giới là Cầm Tiên công tử!”
Ngừng một lát, hắn lại nói: “Lộ Nhất Bình.”
Mấy người sững sờ.
Cầm Tiên công tử?
Ngô Ngụy hơi nhướng mày, hiển nhiên chưa nghe nói qua tên của Cầm Tiên công tử.
Lộ Nhất Bình, còn trên chấn Cửu Thiên.
Dưới chấn Cửu U là sao?
Con trâu này đúng là biết thổi phồng mà.
Long Giác Kim Ngưu lại nói: “Về phần Ngưu gia gia nhà ngươi chính là Long Giác Kim Ngưu duy nhất trên đời này!”
“Là Chủ của Vạn Yêu!”
“Là Tổ tiên của Lôi Thần!”
“Là Vua của Long tộc!”
Lộ Nhất Bình im lặng.
Ngô Ngụy nhìn Lộ Nhất Bình, trầm giọng nói: “Đây là chuyện giữa Hắc Phong tông và Phàn gia, xin các hạ không nên nhúng tay vào.”
Long Giác Kim Ngưu lắc lắc cái đuôi ngắn cũn của mình, sau đó quất cái đuôi tới, trong nháy mắt đã đánh bay Ngô Ngụy ra ngoài.
Nện lên cửa của đại điện.
Tất cả mọi người khẽ giật mình.
Long Giác Kim Ngưu đi tới chỗ Ngô Ngụy.
Khóe miệng Ngô Ngụy phun máu, vừa sợ vừa giận mà nhìn Long Giác Kim Ngưu nói: “Ngươi!”
Long Giác Kim Ngưu đạp xuống một cước, trực tiếp giẫm dẹp ngực của hắn: “Ngươi nói không nhúng tay vào thì không nhúng tay vào hả? Vậy Ngưu gia chẳng phải là thật mất mặt sao?”
Thanh âm xương vỡ vang lên.
Xương cốt nơi ngực của Ngô Ngụy hoàn toàn bị giẫm nát, đau đến mức xém chút nữa thì ngất đi.
Mấy cái đệ tử Hắc Phong tông hoảng sợ, nhất thời không dám ra tay.
Trong mấy người, thực lực của Ngô Ngụy là mạnh nhất, là Đại Đế nhất trọng.
Thế nhưng là ngay cả đến Ngô Ngụy đều bị đuôi của con trâu trước mắt này quất đến gần chết.
“Tại hạ là đệ tử nòng cốt của Hắc Phong tông, sư phụ ta là lão tổ Chu Hải Trạch của Hắc Phong tông.” Ngô Ngụy vừa thở vừa nói.
Long Giác Kim Ngưu lại trực tiếp bồi thêm một cước, giẫm lên đầu đối phương.
Đầu của Ngô Ngụy trực tiếp bị giẫm lún vào mặt đất của đại điện, lời nói đột nhiên ngừng lại.
“Lão tổ Chu Hải Trạch của Hắc Phong tông sao? Không biết.” Long Giác Kim Ngưu cười lạnh nói.
Mấy tên đệ tử khác của Hắc Phong tông nhìn thấy Ngô Ngụy thi thể, ngẩn ngơ, tiếp theo mặt đầy vẻhoảng sợ, muốn chạy trốn. Nhưng mấy người vừa động đậy đã bị một luồng sáng màu vàng chém xuống.
Mấy người kia cũng giống như tên đệ tử Hắc Phong tông trước đó, đều bị chém bay, lúc rơi xuống đất, bị Phượng Hoàng Chân Hỏa đốt cháy đến không còn một mảnh.
Hai tỷ đệ Phàn Ngọc Lan, Phàn Thắng nhất thời vẫn chưa tỉnh ra.
Hai người một đường bị mấy người Ngô Ngụy truy sát, một đường hoảng trốn.mấy ngày nay, ngày đêm lo lắng hãi hùng, không nghĩ tới bây giờ Ngô Ngụy đột nhiên bị giết chết.
Phàn Ngọc Lan từ từ lấy lại tinh thần, mặt đầy cảm kích nói với Lộ Nhất Bình: “Đa tạ ơn cứu mạng của công tử, ta và đệ đệ sẽ ghi nhớ cả đời.”
Lộ Nhất Bình cũng không để ý, mở miệng nói: “Các ngươi muốn đi đến Vạn gia của đại lục Thần Võ sao?”
Phàn Ngọc Lan gật đầu: “Tổ phụ đại nhân của chúng ta là bạn thân củaVạn Vô Địch đại nhân của Vạn gia. Phàn gia chúng ta đã bị diệt. Hắc Phong tông và Đào gia lớn mạnh, đất Cửu Thiên này không có chỗ cho chúng ta dung thân. Cho nên chúng ta mới muốn chạy trốn đến đại lục Thần Võ, tìm Vạn Vô Địch đại nhân để nương nhờ.”
Lộ Nhất Bình gật đầu, sau đó lấy ra hai viên đan dược.
Mùi hương của đan dược lập tức tràn ngập đại điện.
Hai người Phàn Ngọc Lan nhìn đan dược trong tay Lộ Nhất Bình, giật mình nói: “Đây là cực phẩm thần đan sao?”
Lộ Nhất Bình ừ một tiếng: “Đây là cực phẩm Bồ Đề Thần Đan, có thể chưa trị thương thế.” Hắn bắn ra, đan dược rơi xuống tay hai người.
Phàn Ngọc Lan nuốt nước miếng nói, nói: “Công tử, chúng ta.”
“Cất đi, ta là chỗ quen biết với Vạn Vô Địch.” Lộ Nhất Bình mở miệng nói.
“Công tử biết Vạn Vô Địch đại nhân sao?” Hai người Phàn Ngọc Lan bất ngờ.
Long Giác Kim Ngưu cười nói: “Chủ nhân nhà ta quen thân với Vạn Vô Địch, chúng ta mới từ đại lục Thần Võ đến đây.”
Hai người nghe vậy, cũng không có khách khí nữa, tự mình nuốt Bồ Đề Thần Đan.
Sau khi luyện hóa Bồ Đề Thần Đan, thương thế của hai người rất nhanh đã khỏi hẳn, lại liên tục cảm tạ Lộ Nhất Bình.
“Lộ công tử, Hắc Phong tông thế lớn, nếu bọn hắnkhông thấy Ngô Ngụy trở về phục mệnh, chỉ sợ rất nhanh sẽ lại phái cao thủ tới đây, hay là chúng ta mau rời khỏi nơi đây đi.” Phàn Thắng mở miệng nói.
“Thực lực của Hắc Phong tông như thế nào?” Lộ Nhất Bình hỏi.
Phàn Ngọc Lan nói: “Hắc Phong tông có hai cao thủ cảnh giới Thiên Thần, cao thủ cảnh giới Chân Thần cảnh có hai mươi bảy người, là một trong những thế lực lớn nhất của vực Thương Thần phủ Phong Lôi chúng ta.”
Trong vực Thương Thần có tất cả hơn ba mươi phủ.
Phủ Phong Lôi là phủ nằm ở tận cùng phía Bắc của vực Thương Thần, gần với cửa vào Cửu Thiên nhất.
Tại đại lục Thần Võ, một tông môn hoặc gia tộc có cao thủ Chân Thần cảnh tọa trấn, như vậy đã được xưng tụng là một siêu cấp thế lực ở đại lục. Nhưng tại Cửu Thiên này, chỉ có cao thủ thuộc cảnh giới Vị Diện Chi Chủ tọa trấn một phái, mới có thể được xưng tụng là siêu cấp thế lực.
Loại giống như Hắc Phong tông có được thế lực của Thiên Thần cảnh cao thủ, ở tại Cửu Thiên này chỉ có thể coi như là thế lực đứng hàng đầu mà thôi mà thôi.
“Hai Thiên Thần à.” Sắc mặt Lộ Nhất Bình bình tĩnh.
Phàn Thắng gật đầu: “Không sai, lão tổ Thích Y Phàm của Hắc Phong tông là một Thiên Thần sơ kỳ đỉnh phong, đã sắp đạt đên Thiên Thần trung kỳ. Chuyện này không nên chậm trễ, chúng ta bây giờ vẫn nên mau chóng rời khỏi Cửu Thiên, chạy tới đại lục Thần Võ đi.”
Lộ Nhất Bình lắc đầu: “Các ngươi rời đi đi, ta còn muốn đên Quy Nguyên Kiếm Tông.”
Hai ngườiPhàn Ngọc Lan, Phàn Thắng khẽ giật mình.
“Quy Nguyên Kiếm Tông?” Phàn Ngọc Lan hiếu kỳ hỏi: “Công tử muốn đi tham gia đại hội kiếm tông của Quy Nguyên Kiếm Tông sao?”
“Đại hội kiếm tông?” Lộ Nhất Bình ngạc nhiên hỏi.
Phàn Ngọc Lan gật đầu: “Quy Nguyên Kiếm Tông tổ chức đại hội kiếm tông, tất cả cao thủ của vực Thương Thần đều có thể tham gia. Những người đứng trong danh sách 100 người đứng đầu thì ban thưởng cực kỳ phong phú. Mười người xếp vị trí đầu tiên càng có cơ hội được lão tổ của Quy Nguyên Kiếm Tông thu làm đệ tử thân truyền.”
Quy Nguyên Kiếm Tông là đệ nhất tông của vực Thương Thần ! Một trong những bá chủ của Cửu Thiên.
Nếu có thể được lão tổ của Quy Nguyên Kiếm Tông thu làm đệ tử thân truyền, đó là vinh quang cỡ nào cơ chứ.
Long Giác Kim Ngưu cười nói: “Chủ nhân nhà ta muốn đi tìm người.”
“Tìm người?” Hai người Phàn Ngọc Lan kinh ngạc, hỏi: “Công tử có người quen ở Quy Nguyên Kiếm Tông sao?”
Lộ Nhất Bình ừ một tiếng: “Đúng là có người quen.”